"Tôi thừa nhận, đề án lần này đã hoàn thiện rất nhiều, có thể nói Tình cuối là một sản phẩm rất đặc biệt." Cuối cùng Phó Tiểu Vũ cũng nói.
Nghe đến đó, cảm xúc của Văn Kha không khỏi có hơi kích động. Đây là lần đầu tiên Phó Tiểu Vũ cho anh một phản hồi tích cực từ lâu lắm rồi. Dù chỉ là chút tán thưởng như vậy cũng khiến anh cảm thấy rất thỏa mãn.
Nhưng ngay sau đó Phó Tiểu Vũ lại trầm ngâm. Y cúi đầu uống một ngụm rượu vang trong ly, kế đó trầm giọng nói: "Nhưng mà, tôi vẫn không có cách nào thuyết phục mình bỏ tiền vào đó."
Văn Kha ngẩn người trong chốc lát.
"Tại sao...?" Anh bỗng có chút thất vọng.
"Vấn đề mạo hiểm." Phó Tiểu Vũ nói: "Cơ cấu của app này quá khác với tất cả các app hẹn hò còn lại trên thị trường. Bản thân việc thành một phái riêng không được coi là khuyết điểm hoàn toàn, nhưng khống chế mạo hiểm mới là vấn đề chủ yếu."
"Nhưng mà, nhưng mà..." Văn Kha biết quả thật mình rất non nớt trong phương diện này, nhưng anh vẫn rất cố gắng muốn phản biện: "Chẳng lẽ một sản phẩm sáng tạo đặc biệt không có giá trị thương mại ư? Mặc dù có mạo hiểm, nhưng một khi thành công thì khả năng thu được lợi nhuận cũng rất lớn mà."
"Tôi biết quan hệ giữa mạo hiểm và lợi nhuận, cũng hiểu suy nghĩ của anh. Nhưng anh phải ý thức được điều này, rằng Tình cuối không chỉ sáng tạo cái mới mà thôi, căn bản nó còn có tính đột phá. Tính đột phá này không chỉ nhằm vào sản phẩm app hẹn hò này mà thôi, mà còn là phá vỡ giá trị quan cũng như văn hóa hôn nhân và tình yêu truyền thống của xã hội. Đưa sản phẩm này vào thị trường, e rằng dù là công ty tư vấn hàng đầu nhất cũng rất khó dự đoán được có lợi nhuận hay không. Thứ tôi sợ không phải là mạo hiểm, mà là mạo hiểm không thể khống chế và cũng không có tiền lệ dự đoán."
Nhất thời Văn Kha không biết nên đấu tranh tiếp thế nào cả. Mặc dù anh không cam tâm, nhưng vẫn cảm thấy suy nghĩ của Phó Tiểu Vũ rất thực tế. Nếu mạo hiểm có thể dự đoán và tính toán được thì bản thân nó không đáng sợ, nhưng là một nhà đầu tư, thứ họ không thích nhất chính là những hạng mục không hề chắc chắn như vậy.
"Cậu Phó này, có phải là ngay từ đầu cậu đã không quá tán đồng giá trị nòng cốt của Tình cuối không?"
Hứa Gia Nhạc vẫn đang nghe bỗng khom người đột nhiên hỏi.
Phó Tiểu Vũ quay lại nhìn Hứa Gia Nhạc: "Ý anh là gì?"
"Tôi đổi một cách hỏi khác nhé, nếu hiện giờ cậu đang chọn app, thế cậu sẽ chọn Tình cuối, hay là một app có hệ thống ghép đôi dựa theo độ phù hợp pheromone?"
Phó Tiểu Vũ bình tĩnh nói: "Nếu là tôi, tôi sẽ chọn app có độ phù hợp pheromone."
Hứa Gia Nhạc và Văn Kha liếc nhau một cái, một lát sau Hứa Gia Nhạc nhẹ giọng hỏi: "Cho nên cậu tin rằng, một Alpha chỉ cần có độ phù hợp đủ cao với cậu thì nhất định sẽ là người cậu yêu, đúng không?"
Phó Tiểu Vũ không khỏi im lặng. Có lẽ vấn đề này quá đỗi riêng tư với y, nên y chần chừ một chốc rồi mới đáp: "Tôi tin rằng Alpha có độ phù hợp đủ cao và đẳng cấp pheromone cao chính là lựa chọn thích hợp nhất của mình."
Y thay thế từ ngữ Hứa Gia Nhạc dùng để hỏi một cách rất tinh tế. Mặc dù chỉ là một chi tiết nhỏ xíu, nhưng đương nhiên một người đã quen nghiên cứu như Hứa Gia Nhạc sẽ phát hiện ra. Hắn như có điều suy nghĩ mà hơi hơi híp mắt.
"Đối với tôi, quá trình ghép đôi thông qua số liệu tính toán trực tiếp là đơn giản nhất, cũng có hiệu quả nhất. Đúng là suy nghĩ của tôi hoàn toàn không lãng mạn, cũng khác với các anh, nhưng đây chỉ là lựa chọn của cá nhân tôi, sẽ không ảnh hưởng đến phán đoán thương mại của mình." Phó Tiểu Vũ gằn từng chữ một: "Thứ các anh muốn khiêu chiến quá đỗi sâu sắc, còn tôi hi vọng sản phẩm mình đầu tư là một sản phẩm thương mại thuần túy. Nó phải phù hợp với giá trị thị trường và hướng phát triển chứ không chỉ là một thí nghiệm xã hội lý tưởng hóa."
"Tôi biết anh có thể nghĩ ra được việc hợp tác kiểu này với đại học M là rất không tầm thường, nhưng với tôi ý nghĩa của hợp tác này không chỉ về mặt học thuật. Thứ mà tôi xem trọng hơn đó là thực sự dạng hợp tác này có thể mang tới giá trị marketing thị trường lớn đến chừng nào."
Có lẽ vì Phó Tiểu Vũ nói lần hợp tác với đại học M này rất giống một mánh lới nên vẻ mặt của Hứa Gia Nhạc lập tức lạnh lùng và hắn không lên tiếng nữa.
Văn Kha cảm nhận được bầu không khí căng thẳng giữa hai người thì bỗng hơi sốt sắng. Anh chợt hiểu được đánh giá trước đó dành cho Phó Tiểu Vũ của Hứa Gia Nhạc. Nếu nói y mạnh mẽ, chi bằng nói rằng từ đầu đến cuối y coi lợi ích là trên hết. Y thực dụng, thực tế và lý trí cực điểm.
Tính cách này không thể nói là khuyết điểm gì quá lớn, chỉ là nó xung khắc với Hứa Gia Nhạc.
Hứa Gia Nhạc nom qua thì biếng nhác bất cần đời đấy, nhưng trên thực tế vì xuất thân và hoàn cảnh gia đình quá mạnh mẽ, công tử ca ở ẩn lại đi con đường phần tử trí thức. Kiểu người này không chỉ có lãng mạn mà thực chất bên trong cũng cao ngạo và dễ nổi nóng. Khi ở chung với người như Phó Tiểu Vũ, quả thực hai người họ đúng là bát tự không hợp.
"Tôi hiểu rồi." Văn Kha vội vàng nói: "Tôi đã hiểu nỗi lo ngại của cậu rồi cậu Phó."
"Anh thực sự không cân nhắc đến việc thêm vào một hệ thống ghép đôi dùng độ phù hợp pheromone sao? Cho dù là nó sẽ song song với hệ thống hiện tại mà anh thiết kế?"
Phó Tiểu Vũ nhìn Văn Kha chăm chú rồi nghiêm túc hỏi lại lần nữa: "Nếu làm vậy mạo hiểm sẽ nhỏ hơn rất nhiều."
"Tôi..." Văn Kha im lặng một lúc.
Anh thực sự không ghét Phó Tiểu Vũ, trong giây phút ấy, anh gần như cảm nhận được Phó Tiểu Vũ đang thực sự xác nhận suy nghĩ của anh. Chỉ cần anh nói có thể cân nhắc, rất có khả năng Phó Tiểu Vũ sẽ tiếp nhận đề án này.
"Không cân nhắc."
Nhưng cuối cùng, Văn Kha vẫn nói như vậy bằng một giọng nói rất nhẹ nhàng, và cũng rất tỉnh táo.
Đương nhiên anh cực cực kỳ muốn nhận được đầu tư của Phó Tiểu Vũ, nhưng sau khi đã trải qua nhiều chuyện trong cuộc đời, anh càng thêm kiên định hơn bất cứ người nào có thể tưởng tượng.
Hiện giờ, anh biết thứ mình mong muốn nhất là gì, nên cũng biết điều mình cần kiên trì nhất chính là cái gì.
"Cậu Phó, nếu có hai hệ thống song song, Tình cuối sẽ mất đi tính đột phá của mình, cũng mất đi ý nghĩa đặc biệt nhất. Đúng là trong lòng tôi có giá trị muốn giữ vững – Trên thị trường không thiếu đường tắt để mọi người dựa vào độ phù hợp mà tìm được tình yêu, nhưng có rất ít con đường khiến mọi người dựa vào việc hiểu rõ chính mình và hiểu rõ lẫn nhau để tìm hiểu tình yêu. Tôi biết cậu không thích thảo luận những thứ này trong sản phẩm thương mại, nhưng..."
Văn Kha suy nghĩ một chút để tìm từ rồi nhẹ nhàng nói: "Có điều tôi luôn cảm thấy, một sản phẩm thành công đương nhiên cần phải theo đuổi hiệu quả kinh tế và lợi nhuận, nhưng một sản phẩm thực sự xuất sắc hẳn là sau khi theo đuổi lợi ích kinh tế phải nhìn càng sâu xa hơn nữa. Nếu như nói nó phải lớn hơn một chút, có thể cổ vũ chúng ta sản sinh chút suy nghĩ lại về các giai đoạn tình yêu và hôn nhân, cũng như văn hóa giới tính hiện nay, thì thật ra cái này đã có giá trị về phương diện xã hội."
Phó Tiểu Vũ chỉ lắc đầu mà không lên tiếng, bầu không khí lập tức lúng túng.
"Nếu không chúng ta chỉ nói đến đây thôi." Hứa Gia Nhạc đặt ly rượu xuống, hắn khẽ mỉm cười, nhưng trong đôi mắt đằng sau cặp kính lại lóe lên vẻ lạnh nhạt. Hắn nói với Văn Kha: "Cảm thấy cậu Phó thực sự không quá chấp nhận ý nghĩa của Tình cuối, điều này không thể nào miễn cưỡng được."
"Mà đúng là cũng rất muộn rồi." Văn Kha gật đầu nhẹ, đương nhiên anh cũng hiểu đã nói đến đây mà còn tiếp tục cứng rắn nữa thì có trò chuyện tiếp cũng không có ý nghĩa.
Phó Tiểu Vũ cũng đứng lên, có điều trước khi đi y mặc âu phục vào, sau đó nghĩ một lúc rồi mở miệng nói: "Hay thế này đi, thực ra trước khi đến tôi có trao đổi một xíu với người có chút liên quan đến phương diện này. Anh Văn, anh có biết Truyền thông tương tác Lam Vũ không?"
"Biết."
Văn Kha không khỏi ngây ra một lúc, nhưng vẫn lập tức trả lời. Đương nhiên anh biết Lam Vũ, đó là một trong những nhà phát hành hàng đầu ở Trung Quốc cũng như có nhiều kinh nghiệm nhất trong việc phát triển app ở nước ngoài. Đồng thời Lam Vũ cũng là đại diện cấp một của Facebook và Google ở khu vực Trung Quốc, có nguồn tài nguyên vô cùng phong phú và hùng hậu.
"Hiện giờ Lam Vũ đang mở rộng mảng kinh doanh của mình. Họ không chỉ hài lòng với việc phát hành mà còn muốn tham gia vào việc phát triển danh mục app phổ biến và hấp dẫn, đương nhiên app hẹn hò cũng là một trong số đó. Tôi có thể kết nối giúp anh, xem họ có hứng thú với app của anh không."
"Thật, thật sao? Thật sự là Lam Vũ ư?" Văn Kha ngây ngẩn cả người, nói chuyện cũng lắp bắp. Điều này thực sự quá nằm ngoài dự đoán của anh, không ngờ Phó Tiểu Vũ lại có giao thiệp với Lam Vũ, đồng thời còn bằng lòng liên lạc giúp anh, quả thực đây chính là một niềm vui bất ngờ rất to lớn.
Phải biết rằng Lam Vũ hoàn toàn xứng đáng nằm trong top ngành công nghiệp app trong nước, họ không chỉ phát hành game điện thoại mà còn có mấy app cực kỳ nổi tiếng. Lúc trước anh hoàn toàn không nghĩ đến việc mình có thể liên lạc được với bá chủ sừng sỏ cỡ này.
"Đúng thế, hiện giờ công ty họ cũng nằm trong toà Twin Stars khu Bắc thành phố, nên tôi biết giám đốc kinh doanh của họ. Nhưng mảng kinh doanh của Lam Vũ rất bận rộn, tôi chỉ có thể xem một chút liệu có giúp anh nắm được cơ hội gặp mặt nói chuyện với họ một lần không thôi."
Nói đến đây Phó Tiểu Vũ hơi dừng lại một chút: "Hơn nữa còn một tình huống khá là nghiêm trọng, đó là bây giờ Lam Vũ cũng đang thảo luận về phát triển tiền kỳ và phát hành của một app hẹn hò khác, chỉ là trước mắt vẫn chưa quyết định. Anh cũng biết đấy, một công ty phát hành không thể tung ra hai sản phẩm cạnh tranh có tính chất giống nhau trong cùng một thời gian được, điều này hoàn toàn chắc chắn. Nói một cách đơn giản, nếu như anh muốn giành được cơ hội hợp tác với Lam Vũ, app kia chính là đối thủ cạnh tranh của anh."
"Vậy, vậy cậu có biết về app của đối phương không?" Văn Kha cảm thấy lòng bàn tay mình rướm mồ hôi. Lúc thốt nên lời anh mới nhận ra hình như câu hỏi kiểu này không ổn, bèn vội vàng bổ sung: "Xin lỗi, có phải đây là tin tức bí mật của Lam Vũ không?"
"Tình huống cụ thể của app đương nhiên Lam Vũ sẽ không nói cho tôi." Phó Tiểu Vũ nhìn Văn Kha, đoạn nói một cách bình tĩnh: "Nhưng tôi biết tên của công ty phát triển kia – Khoa học công nghệ Viễn Đằng."
Văn Kha lập tức ngây người, ngay cả Hứa Gia Nhạc cũng không nhịn được mà khẽ nhíu mày.
Khoa học công nghệ Viễn Đằng.
Đây không phải là công ty của Trác Viễn ư?
__________________
Người post: Yến Nhi