Tình Đắng Khắc Vào Tim

chương 8: 8: yêu bao nhiêu hận bấy nhiêu!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thời gian đã trôi qua mấy giờ đồng hồ, nhưng Dịch Kính Nam vẫn cứ dai dẳng hành hạ th@n xác của Hà Nhược Liên đủ loại tư thế khi trước cả hai từng thực hiện.

Năm đó, chưa công khai, cả hai cũng còn khá trẻ để làm ba mẹ và cô đang đi học nên mỗi lần thân mật hắn đều sử dụng biện pháp an toàn.

Đêm nay, không biết hắn suy tính điều chi, nhưng bao nhiêu tin.h dịch phun ra đều bắn thẳng vào bên trong.

Trên chiếc giường rộng rãi và sa hoa của khách sạn cao cấp, chăn gối lộn xộn tứ tung, ga giường nhăn nhúm, phía dưới phần mông của cô ướt đẫm nhày nhụa một vũng.

Trải qua mấy trận nhưng những động tác chuyển động nhấp hông của hắn vô cùng mạnh mẽ và dẻo dai, sức lực nam nhi chẳng thể xem thường, phong độ chỉ có đi lên chứ không hề giảm sút sau vụ tai nạn nghiêm trọng.

Vòng ba căng tròn được chổng lên cao, chiếc eo thon thả được hắn vịn lấy để dễ dàng thâm nhập.

Hà Nhược Liên kiệt sức mà nằm bẹp dưới giường, úp mặt vào gối.

Hoa huy.ệ.t bị c.ự lo.ng to lớn nóng rực hung hãn tấn công, va chạm kịch liệt và mạnh bạo thế nên đã sưng phồng đến xót xa.

Trong không gian tĩnh mịch chỉ nghe tiếng t hở dốc của Dịch Kính Nam và âm thanh những lần cọ sát, hết lần này đến lần khác hắn đạt được cực kh0ái, tinh thần vui sướng chẳng có điều gì sánh bằng.

Đang nằm sấp yên ổn, bỗng nhiên cơ thể mềm nhũn của Hà Nhược Liên bị hắn lật ngược trở lại, dư.ơ.ng v@t đàn ông lúc này vẫn vươn dài nghênh ngang, tiếp tục c ắm vào nơi ẩm ướt để xoa dịu sự nóng bỏng của hắn.

- Ứm...

Hà Nhược Liên đau đớn ưỡn cong phần thân trên, ứa ra hai dòng nước mắt mặn đắng, đắng như chuyện tình yêu của cả hai, bắt đầu bằng đỏ mặt và kết thúc bằng đỏ mắt.

Hạnh phúc chẳng được bao nhiêu ngày, nhưng đau thương phủ lên cuộc đời của cô suốt hơn hai năm qua, chìm đắm trong sự nhớ nhung và những kỷ niệm.

Riêng phần hắn cũng chẳng dễ chịu hơn, nỗi đau thể xác khi trải qua hai cuộc phẫu thuật, nhiều lần bất lực sau những lúc chật vật tập đi, có những đêm hắn lặng lẽ một mình đến gần sáng, tâm trí đặt trọn vẹn lên cô gái hắn yêu.

Nếu những ngày hắn thức dậy đều nhìn thấy cô thì vui biết bao nhiêu.

Nếu những lúc hắn ngã quỵ dưới nền có cô bên cạnh giúp đỡ thì an ủi biết mấy.

Nếu, cũng chỉ là nếu!

Đáy mắt của Dịch Kính Nam hằn lên tia máu trông rất hung bạo, tốc độ công kích cuồng dã chẳng chút tiết chế h@m muốn để người phụ nữ của mình cảm thấy thoải mái.

Nhưng đây mới chính là mục đích khốn nạn của hắn, phải hành hạ và chà đạp đến thân tàn ma dại mới xứng đáng cho một kẻ phản bội.

Hắn yêu bao nhiêu, thì hận bấy nhiêu!

Đôi gò bông căng tròn đung đưa, nảy lên nảy xuống sau những lần động thân điên cuồng của hắn.

Lúc này, hắn đưa tay nắm lấy một bên bầu ngực của Hà Nhược Liên, thô lỗ nắn b óp, bên dưới vẫn đều đặn khuấy đảo.

Đau và chỉ có đau, ngoài ra cô chẳng cảm nhận được điều gì khác.

Tưởng chừng cả hai đã chấm dứt vào ngày kinh hoàng năm đó, đường tình chia đôi ngã lối hai phương, kết thúc nhưng đâu ngờ rằng để bắt đầu chuỗi ngày đau thương.

Sau này, cô làm sao dám yêu ai khi tổn thương trong tim đã quá nhiều?

Ngọn lửa d*c vọng dâng lên đến đỉnh điểm, thiêu đốt tâm trí của Dịch Kính Nam.

Hắn tiếp tục xoay chuyển thân thể cho Hà Nhược Liên nằm nghiêng, sau đó nâng một chân của cô gác lên bờ vai rắn chắc, bộ phận sinh dụ.c giữa nam nữ lần nữa hòa nhập gắn kết vào nhau.

Chẳng biết qua bao lâu, cuối cùng Dịch Kính Nam cũng chịu dừng lại hành động đê tiện của mình.

Hà Nhược Liên nằm sấp trên giường chẳng có bất cứ thứ gì che chắn, thân thể tr@n truồng đỏ ửng không hề động đậy, đôi mắt vô cùng đau rát nhưng giọt lệ không ngừng tuôn rơi.

Người đàn ông có yêu hay không đều thể hiện tất cả qua hành động mỗi lần cả hai thân mật.

Nếu yêu, sẽ nằm bên cạnh ôm ấp nâng niu trong lòng, quan tâm hỏi han cảm xúc, đặc biệt dành lời cảm ơn và trân trọng cô gái của mình.

Không yêu, cũng dễ dàng nhận ra thôi, giống như cách Dịch Kính Nam đối xử với cô hiện tại.

Lúc này, hắn trở ra từ phòng tắm của khách sạn, nhặt lại quần áo mặc vào.

Xong xuôi, hắn xoay người nhìn xuống Hà Nhược Liên chẳng chút lay động, lạnh lùng lên tiếng:

- Nhớ uống thuốc tránh thai.

- ...

- Ngày mai làm đơn nghỉ việc ở Chung Thị và nộp hồ sơ xin việc vào Dịch Thị, ngoan ngoãn nghe lời, đừng để tôi nhắc nhở nhiều lần.

Dứt câu, Dịch Kính Nam lập tức bỏ đi, ra khỏi căn phòng VIP đặc biệt dành riêng cho hắn.

Nam Đỉnh là khách sạn của hắn, nơi đây rất gần với Dịch Gia nên đâu có nhu cầu sinh hoạt ở đây, chủ yếu chỉ để kinh doanh.

Nhưng sau khi cả hai yêu nhau và tiến xa hơn trong mối quan hệ, thế nên đã có căn phòng này.

Chỉ còn một mình với nỗi đau đớn giằng xé, từ trong tim đến bên ngoài thể xác.

Hà Nhược Liên bỗng nhiên nức nở thành tiếng thê lương một mình.

Đâu có ai nghe, cũng chẳng ai thấu!

Ring ring ring.

Điện thoại reo lên trong chiếc túi xách nằm lãnh lẽo dưới nền, Hà Nhược Liên gắng gượng ngồi dậy, cơ thể yếu ớt lê lết từng bước đi đến.

- Con nghe ạ.

- [ Nhược Liên, trễ rồi, sao con chưa về? ]

Hà Nhược Liên tủi thân nhiều hơn sau khi nghe được giọng nói của bà Hà, nhưng cô cố gắng nén lại cảm xúc, hít lấy một hơi trả lời:

- Dạ đêm nay con ngủ lại với Gia Uyển, con quên gọi về cho mẹ.

- [ Sao lại ngủ lại, con gái không được qua đêm nhà người khác, còn có Chung thiếu gia nữa.

]

- Do con có uống rượu, xin lỗi mẹ!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio