Dù anh chưa nhớ được chuyện trước đây nhưng hiện tại anh chỉ muốn tìm thấy cô, muốn ôm cô vào lòng để thoả nỗi nhớ, khi cô rời xa anh mới thấu được sự trống rỗng một sự mất mát vô cùng to lớn đối với trái tim anh.
Chẳng lẽ anh đã thích cô? Dù biết rõ cô đang ở đâu nhưng lời nói của Hạ Cúc khiến anh chững lại.
-“ Hàn Tổng!!!! khó khăn lắm Như Hoa mới có thể vui vẻ trở lại, tôi hy vọng anh đừng gây thêm tổn thương cho bạn tôi nữa, cậu ấy đã quá mệt mỏi rồi....”
dù rất muốn gặp cô nhưng anh dặn lòng sẽ chờ đợi cô quay trở lại,
-“ Chỉ hai năm thôi, mình sẽ để cô ấy thoải mái theo đuổi ước mơ của bản thân, sẽ nhanh thôi....!em chờ anh nhé!!! được không?”
Thời gian cũng thấm thoát trôi nhanh, đã gần một năm kể từ khi cô qua Pháp.
Cô cũng đã học hỏi được rất nhiều, giường như cô đã vui vẻ trở lại.
dù học ở lĩnh vực hội hoạ nhưng cô rất có năng khiếu thiết kế, đó cũng là công việc làm thêm của cô ở đất nước phồn hoa này.
Cô còn được mời làm việc ở một hãng thời trang khá có tiếng, vì thế mà cô quen được nhà thiết kế lừng danh Daniel.
Ông ta nổi tiếng là khó tính và lạnh lùng, nhưng vì đam mê học hỏi cô đã cố gắng để theo đuổi con đường này.
Daniel cũng thấy được lòng quyết tâm và sự nhiệt huyết từ cô nên dần dần ông ta cũng xuôi lòng và để cô làm trợ lý của mình.
Sau một khoảng thời gian tiếp xúc, Daniel dần dần có thiện cảm với cô hơn.
Thật sự ông ta đã xem cô như con gái của mình, cũng nhờ có Daniel chỉ bảo mà cô ngày một tiến bộ rất nhiều.
Các thiết kế của cô giờ đây có thể sánh ngang những bản thiết kế của các nhà mode nổi tiếng.
...----------------...
Trong một năm qua anh vẫn phong độ như vậy, chỉ có điều ánh mắt của anh có phần kiên định hơn.
Nhờ phương pháp điều trị hiện đại mà Hàn Đăng cũng nhớ ra được nhiều điều trước đây.
Bà Đinh cũng vì lo lắng cho cháu trai nên quyết định ở lại để tiện chăm sóc anh.
Cứ cuối tuần , hai bà cháu anh lại trở về căn nhà cũ, nơi này cũng giúp tâm trạng của anh thoải mái hơn nhiều.
Sau mọi biến cố xảy đến, Mạc Khải Trạch ngồi tù, tên Tần tổng cũng chẳng khá hơn là bao, công ty phá sản, vợ lão ta cũng đòi li dị vì không chịu đựng nổi thói trăng hoa của lão.
Việc trốn thuế của Tần Thị cũng đang bị điều tra.
Còn Nhược Hằng cũng chẳng biết sống chết ra sao nữa, gia đình phá sản rồi li tán, nếu không vì cô ta đang có thai thì chắc hẳn anh đã để cô ta ngồi tù mọt gông rồi.
Nhưng dù có để cô ta sống thì anh cũng khiến cô ta sống không bằng chết.
Và mọi người cũng luôn sợ sự tuyệt tình đó của anh, phản bội anh chỉ có con đường chết mà thôi....
...----------------...
Từ khi Tiểu Đào sinh con thì Hoàng Đức cũng phải ở nhà nhiều hơn để phụ giúp cô ấy.
Vì thế nên Hoàng Đức cũng không thể thường xuyên qua Pháp như trước nữa, mọi công việc nếu như không quan trọng thì cậu ta sẽ để trợ lí làm.
Sau một ngày làm việc mệt mỏi thì cô cũng trở về nhà.
-“ Có ai chào đón chúng tôi không nhỉ???”
cô quay lại thì thấy Alex cùng Mạn Mạn và Tiểu Bảo đang đứng tươi cười trước mặt, thật sự cô bất ngờ đến nỗi phát khóc, cô cũng không tin nổi Alex còn dẫn theo Mạn Mạn và Tiểu Bảo qua đây để thăm cô như vậy.
Hai đứa nhỏ chạy lại ôm chầm lấy cô.
-“ Em không định cho tụi anh vào nhà sao???”
-“ Em quên mất, chúng ta vào nhà thôi!!! hai đứa có đói không??? đã ăn gì chưa???”
-“ Sao em không hỏi anh nhỉ?”
-“ Em nghĩ tụi nhỏ sẽ đói hơn đó hihi!!!”.