Thiếu niên tâm tư sạch sẽ, biết rõ thứ tình cảm này cũng không thể được tiếp thu dễ dàng, vì vậy vẫn luôn nhẫn nại và cảnh tỉnh mình. Thẳng đến lúc này, dưới chất rượu kíƈɦ ŧɦíƈɦ mới nói ra khỏi miệng.
Cậu ta thuở nhỏ mất ba, được người mẹ Beta mạnh mẽ nuôi lớn, cho nên có hảo cảm với nam giới dịu dàng. Mà trong thời kỳ trưởng thành ba năm, thời gian Thẩm Tư Phi xuất hiện trong tầm nhìn của cậu ta nhiều như vậy, còn đặc biệt như vậy, che lấp người khác.
Về phần kém tuổi, cũng không là vấn đề gì, mười tám tuổi từ lâu đã là Alpha thành niên.
Hơn nữa thiên tính AO hấp dẫn nhau, mới dẫn đến Trương Ấu Văn từ từ sinh ra cảm nắng hồ đồ.
Thẩm Tư Phi bị Hướng Hưng Mẫn đằng sau kéo một chút, tuy rằng Hướng Hưng Mẫn nói lắp ba lắp bắp, nhưng cậu nghe hiểu ý của cô bé.
Hạ Tây Châu tới đây, rất có thể đang ở ngoài cửa.
Như vậy dù như thế nào cũng không thể nói chuyện này ở trước mặt mọi người, không thì để những bạn học của Trương Ấu Văn nghĩ cậu ta như thế nào? Mới tỏ tình đã bị bạn trai chân chính làm mất mặt?
Có tình cảm không phải là sai, nếu như một phần tâm tư sạch sẽ chân thành mà dùng phương thức khốc liệt của thế giới người lớn để kết thúc, Trương Ấu Văn sẽ chịu đả kích rất lớn.
Cậu đứng lên, nói: "Em, Trương Ấu Văn, theo thầy ra ngoài nói."
Ngoài phòng khách lại vang lên tiếng gõ cửa, nhân viên phục vụ đẩy cửa vào, "Xin hỏi..."
Trương Ấu Văn hiện tại đầy mắt đều là Thẩm Tư Phi, vội vàng theo cậu đi ra ngoài.
Hạ Tây Châu đứng sau nhân viên phục vụ, trong nháy mắt cửa mở ra, hắn cũng nhìn thấy một chút cảnh tượng bên trong. Chỉ chốc lát sau hắn thấy Thẩm Tư Phi đi ra, phía sau còn có một Alpha đi theo.
Thẩm Tư Phi thấy quả thật là hắn, thở dài, "Anh tới sao không nhắn tin cho em?"
Hạ Tây Châu: "Tiện đường đi qua, nhất thời nghĩ ra. Nhắn tin không thấy em trả lời."
Lúc hắn nhắn tin đã đến rồi, khi đó vừa vặn Trương Ấu Văn quấn lấy Thẩm Tư Phi nói chuyện.
Bọn họ sang hành lang không có người, Thẩm Tư Phi quay đầu nói với Trương Ấu Văn: "Bây giờ em say hay tỉnh?"
Ánh mắt Trương Ấu Văn tỉnh táo: "Anh Thẩm, bây giờ em tỉnh táo, mấy câu vừa nãy cũng là thật tâm thật lòng, không phải say rượu nói bậy."
"Xin lỗi." Thẩm Tư Phi nói, "Một là bản thân thầy không thích em, hai là thầy đã có bạn trai. Giới thiệu cho em, vị này là bạn trai thầy, Hạ Tây Châu."
Trương Ấu Văn lúc này mới đánh giá người đàn ông bên cạnh cậu, âu phục giày da, tướng mạo đẹp trai, là Alpha, nhìn thành thục thận trọng hơn cậu ta, cũng lớn tuổi hơn.
Trương Ấu Văn sững sờ: "Anh không phải nói anh không có bạn trai sao?"
Thẩm Tư Phi ngẩn người, nhớ lại lúc trước vờ yêu đương với Hạ Tây Châu làm cả lớp bất ngờ biết, đúng là cậu từng nói với Trương Ấu Văn là giả.
Hạ Tây Châu cũng đoán được ngọn nguồn, tiến lên kéo người lại, nhàn nhạt nói: "Trước đó có hiểu lầm, bây giờ đã xác định quan hệ."
Trương Ấu Văn cau mày nhìn hai người sóng vai: "Vậy tại sao hai người vẫn chưa đánh dấu vĩnh viễn?"
Trên người Omega bị đánh dấu vĩnh viễn có thể ngửi được tin tức tố Alpha rõ ràng, thuốc không thể che giấu. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Thẩm Tư Phi nghiêm túc nhìn cậu ta, nhẹ giọng nói như ân cần giáo huấn thường ngày: "Đánh dấu vĩnh viễn không phải trò đùa. Khoan nói đến chuyện này, Trương Ấu Văn, thầy không có một chút cảm giác nào với em. Đây là câu trả lời của thầy. Em hiểu được không?"
Giống phê bình giáo dục, nghiêm túc mà thẳng thắn.
Trương Ấu Văn vâng nhẹ một tiếng, cúi đầu, như là trước gió táp mưa sa, lại ủ rũ.
Trong lòng cậu ta trống trải, hồn bay phách lạc, mãi đến khi bị Thẩm Tư Phi nhét vào trong xe đưa về nhà, gió đêm hơi lạnh thổi đầy mặt mới tỉnh lại, hiểu ra thất tình là tư vị thế nào.
Tình cảm niên thiếu đẹp đẽ lại đơn thuần, cứ như vậy trôi dạt xuống đất, trong thế giới người lớn khó phân phức tạp và trong lòng người, nó yếu ớt không đỡ nổi một đòn. Giống như cậu ta, không đủ mạnh mẽ độc lập.
Trương Ấu Văn cúi đầu che mặt.
Từ lấy dũng khí kích động hưng phấn đến bị đả kích thất vọng, kỳ thực chỉ có thời gian ngắn ngủi như vậy.
...
Hai người ra ngoài, trong phòng riêng sôi sùng sục, không chỉ là chuyện Trương Ấu Văn tỏ tình trước mặt mọi người, còn là mọi người ở trong thấy người đàn ông ở ngoài, nhưng chỉ có thể nhìn thấy gò má góc cạnh rõ ràng.
Sau khi Thẩm Tư Phi đi ra, người đàn ông kia cũng rời đi.
Vương Toa Toa có một suy đoán lớn mật, "Hướng Hưng Mẫn, đó, đó là..."
"Anh họ tớ." Hướng Hưng Mẫn vẫn tỉnh táo, "Nói ra chắc các cậu không tin, anh ấy thật sự đẹp trai đến kinh thiên động địa, hơn nữa..."
Suy nghĩ một chút, cô không nói tiếp.
Trương Ấu Văn không về, vốn tất cả mọi người muốn đi, lần này lại không ai nói gì nữa. Sau một chốc, người đàn ông xa lạ kia lại xuất hiện, "Chào mọi người, tôi là bạn trai của thầy Thẩm, hôm nay tôi bao phòng này, tôi cũng đã đưa bạn học Trương về, mọi người chơi vui vẻ."
Hắn đứng dưới ánh đèn, khí định thần nhàn, âu phục giày da, khắp toàn thân từ trên xuống dưới sạch sẽ, bên ngoài anh tuấn có mấy phần xâm lược, đôi mắt đen, mặt mày thâm thúy, khí tràng cường hãn, rõ ràng là một đoạn ngôn từ vô cùng lễ phép, lại làm cho người cảm thấy người này rất hung ác.
Người ta quay người đi, lớp trưởng sững sờ nói: "Chờ một chút, tiền của chúng ta đã thanh toán?"
Phục vụ viên nói: "Đúng, vừa nãy Hạ tiên sinh đã thanh toán hết."
Hướng Hưng Mẫn nói tiếp nửa câu sau: "Hơn nữa, anh họ tớ còn rất nhiều tiền, nhà giàu thực thụ ấy."
Hạ Tây Châu trực tiếp vào phòng vệ sinh, không hiểu sao Thẩm Tư Phi đột nhiên rất khó chịu, nôn hết đồ ăn ra ngoài.
Trên đường đi Hạ Tây Châu cầm cốc sạch cùng một ít giấy ăn, vào phòng vệ sinh đơn, thấy Thẩm Tư Phi nằm nhoài trên bồn rửa tay vốc nước, chỉ chốc lát sau, tiếng nôn khan lại vang lên.
Hạ Tây Châu ôm eo cậu, "Khó chịu lắm à?"
Thẩm Tư Phi cầm cốc súc miệng, sắc mặt tuy rằng tái nhợt, nhưng vẫn cong môi nở nụ cười, "Chắc là thấy anh đến, cho nên muốn làm nũng với anh."
Hạ Tây Châu: "..." Người đã đứng không vững rồi mà miệng vẫn còn đùa cợt được.
Hắn mặt không thay đổi lau khô nước cho cậu, cầm tay cậu, "Về thôi, anh còn chưa tính sổ đâu."
Tài xế Hạ gia đưa Trương Ấu Văn về nhà an toàn, nhắn tin cho Hạ Tây Châu, khi đó hắn cũng đã đưa Thẩm Tư Phi về.
Đã không còn sớm, Thẩm Tư Phi tắm xong đi ra, bị Hạ Tây Châu chặn ở cửa, đối phương cũng tắm xong, mặc áo ngủ, vóc người thon dài liếc mắt một cái là rõ mồn một.
Thẩm Tư Phi biết trên người đối phương không phải bắp thịt cuồn cuộn mà là một tầng cơ bắp săn chắc, lúc dùng sức cứng rắn như đá, bên trong đều là sức mạnh hung hãn của đàn ông.
Xem thần sắc hắn, rõ ràng cho thấy là hắn đến tính sổ. Thẩm Tư Phi đến trước mặt hắn, không nói hai lời ngẩng đầu hôn môi hắn, nhưng chỉ như chuồn chuồn lướt nước. Hạ Tây Châu nắm gáy cậu: "Muốn khoe mẽ? Không thấy được ở trường học mà thầy Thẩm cũng có thể kéo được từng đoá từng đoá hoa đào đấy nhỉ? Mị lực cá nhân của thầy Thẩm cũng lớn đấy."
Thẩm Tư Phi ôm hắn, biểu tình vô tội: "Nhưng em chẳng hề làm gì cả, từ chối ngay rồi. Chủ tịch Hạ, anh ghen tuông cũng vô lý quá."
Hạ Tây Châu: "Em biết giờ anh đang nghĩ gì không?"
Thẩm Tư Phi lắc đầu.
Hạ Tây Châu: "Đánh dấu vĩnh viễn em, chuyện gì người gì cũng không còn."
Thần sắc Thẩm Tư Phi sửng sốt, như là ngẩn ra, nhưng phút chốc sắc mặt lại như thường, "Chủ tịch Hạ, em đang có thai."
Hạ Tây Châu cả giận: "Em cũng biết em có thai cơ đấy. Liên hoan quan trọng như vậy sao? Hôm nay có phải là còn có người chuốc rượu không? Bây giờ chỉ là liên hoan học sinh tốt nghiệp, về sau trong tiệc tùng hào môn thì sao?"
Hướng Hưng Mẫn đã nói việc này cho hắn từ trước, Thẩm Tư Phi cũng chẳng sợ, cậu bật cười, ôm eo hắn, "Không phải là còn có anh sao?"
Giọng Hạ Tây Châu trầm xuống: "Đứng thẳng, đừng ép anh làm gì cầm thú."
Thẩm Tư Phi vội đứng thẳng, "Anh nhắc em mới nhớ, Trương Quang Vinh xuất hiện không phải bất ngờ, em hoài nghi là có người làm."
Cậu kéo Hạ Tây Châu vào phòng, móc danh thiếp có nhiều nếp nhăn trong túi ra, đưa cho hắn, "Em và Trang Hải có chút mâu thuẫn, khi cậu ta còn bé rất thích đùa cợt em, mà khi đó có anh Trần che chở, em không bị bắt nạt. Sau đó nhà của em đi lên, cậu ta kiêng kỵ, không dám bắt nạt em nữa."
Mắt Hạ Tây Châu ngưng lại, "Trang gia đứng đầu ngành gia cụ trước kia?"
Bây giờ nghe nói cũng không được, nghề này vốn không quá khởi sắc, khó đổi mới, lại rất khó có ý tưởng mới và sáng tạo, trong hoàn cảnh hiện tại ngành này như thể đi ngược dòng nước, không tiến thì phải lùi.
Thẩm Tư Phi nói: "Cũng có thể là trùng hợp, trong túi Trương Quang Vinh vừa vặn có tấm danh thiếp này."
Hạ Tây Châu: "Không phải trùng hợp... Dư Minh Viễn có thể trốn ra được Dư gia, sau đó có thể đến nhà quấy rầy em cũng có vết tích của cậu ta, nhưng anh chỉ có thể tra được một chút, cậu ta làm việc rất cẩn thận." (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Thẩm Tư Phi cau mày, "Cậu ta đến cùng muốn làm gì?" Lần trước chạm mặt ở quán bar, Trang Hải cũng không làm khó cậu, chứng tỏ đối phương vẫn không có can đảm đánh chính diện, đành làm một ít việc ngáng tay ngáng chân trong âm thầm.
Hạ Tây Châu ôm lấy cậu, "Đừng lo, anh sẽ điều tra."
Trong lồng ngực của hắn là tin tức tố Alpha quen thuộc, Thẩm Tư Phi yên tâm, đột nhiên cảm thấy thấy bầu không khí như vậy rất thích hợp, cậu ngẩng đầu lên, hôn môi Hạ Tây Châu.
Hạ Tây Châu không né tránh.
Dù sao cũng là lần đầu tiên Omega chủ động hôn môi.
Thẩm Tư Phi còn chưa tới kỳ phát nhiệt, hắn không dám nhất thời kích động cắn tuyến thể đánh dấu. Kỳ phát nhiệt của Omega chưa bị đánh dấu vĩnh viễn sẽ khá nghiêm trọng, nhất định phải cần đánh dấu tạm thời để giảm bớt. Trong thời gian ngắn cắn hai lần nhất định sẽ rất đau, Hạ Tây Châu không nỡ.
Bởi vì Thẩm Tư Phi, hắn thật sự đã cảm nhận được rất nhiều cảm xúc chưa bao giờ cảm nhận được, cũng không thể không vì một người mà suy nghĩ nhiều hơn.
Thầy Thẩm là người yêu đủ tư cách sao?
Không thể phủ nhận cậu đúng là hoàn mỹ, lúc an ủi hắn đang ghen sẽ không kiêng dè chút nào mà cho một nụ hôn, biết nấu cơm, biết dịu dàng nói chuyện giải thích, không tham dự không gian riêng tư, không hỏi đến cơ mật công ty, giống như là đang đơn giản chung sống, biết dùng một ngôi nhà làm hắn thấy thoải mái ấm áp.
Nhưng mà đều là biểu hiện giả dối.
Lúc ngủ ôm thầy Thẩm vào trong ngực thì thấy mềm mại, nhiệt độ vĩnh viễn không thấp, lúc tiếp xúc thân mật cũng mặc kệ Alpha muốn làm gì thì làm, ở bên ngoài đối với học sinh thì bình dị gần gũi, hòa ái dễ gần, đối với người xa lạ thì lãnh đạm cao lãnh, trên thực tế cậu luôn lạnh lùng. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Ai cũng không tin, ai cũng không đi vào trái tim cậu được. Nói khó nghe là lập dị, thế nhưng lập dị có thể khiến người ta giao cả tính mạng mình, giao cho một Alpha đánh dấu vĩnh viễn, kể từ đó không thể rời bỏ không?
Thẩm Tư Phi rất ít nói đến bất hạnh của mẹ, nhưng cũng không chứng tỏ là cậu đã thoát ra, không thì cũng sẽ không ôm hắn vào lúc đêm mưa sấm sét, như mèo con dính người.
Hạ Tây Châu sờ sống lưng cậu, ánh mắt ngưng tụ vào gương mặt ngủ trầm tĩnh.
Đã rất tốt rồi, sớm muộn cũng sẽ là của hắn.