Giống như một đứa trẻ nắm chặt quần áo của người lớn thì trong lòng mới có cảm giác an toàn vậy.
Cái tay còn kéo khá chặt, hắn muốn đứng dậy cũng không được, bị Thẩm Kim Đài giữ lại.
Hắn hoài nghi Thẩm Kim Đài đang giả vờ say.
"Giám đốc Diêm..." Người phục vụ lưỡng lự không biết có nên đi tiếp không.
Diêm Thu Trì ban đầu muốn người phục vụ đưa Thẩm Kim Đài trở lại phòng, hoặc gọi cho trợ lý của Thẩm Kim Đài, nhưng theo tình huống này, có vẻ hắn không thoát nổi.
Hắn cũng không thể đánh rớt bàn tay của Thẩm Kim Đài trước mặt mọi người.
Bây giờ không có lối thoát, khuôn mặt lạnh lùng của Diêm Thu Trì do dự một chút, bế Thẩm Kim Đài lên.
Người vây xem tự động nhường đường, sau khi Diêm Thu Trì bế cậu lên, hắn nhận ra mình không biết Thẩm Kim Đài ở phòng nào.
Rất nhiều nghệ sĩ giải trí tới đây vào ngày hôm nay, mỗi nghệ sĩ về cơ bản sẽ được sắp ở phòng riêng biệt. Lúc này nếu hắn đến hỏi hỏi lễ tân hoặc các nhân viên liên quan khác sẽ chỉ khiến mọi chuyện thêm lộn xộn. Bây giờ hắn phải đưa Thẩm Kim Đài đi trước.
Người phục vụ nhanh chóng giúp hắn nhấn thang máy, Diêm Thu Trì nói, "Tầng ".
Người phục vụ ấn tầng trệt, sau đó do dự có nên nghe theo hay không, cửa thang máy đã đóng lại.
Cậu ta biết Diêm Thu Trì, cũng biết Thẩm Kim Đài.
Cậu đã nghe nhiều tin đồn về hai người này.
Ngay lúc này thang máy đóng lại, hai tay cậu ta siết chặt lại, khẽ nhón chân, vừa hưng phấn vừa đau khổ, mơ hồ nghe thấy Thẩm Kim Đài đang vặn vẹo "Ừm" một tiếng.
ĐM
ĐM.
Cậu ta mím môi, nhìn lên cửa sổ tầng trên thang máy.
Sau đó cậu ta chợt nghe thấy Diêm Thu Trì lạnh lùng nói: "Đừng động nữa".
Thẩm Kim Đài ngay lập tức thành thật hơn nhiều.
Ooooo, bá đạo tổng tài và ngôi sao điện ảnh!
Chỉ tiếc là sau khi Diêm Thu Trì đưa người vào phòng, cậu ta không thể tiếp tục theo dõi.
Diêm Thu Trì đưa Thẩm Kim Đài về phòng của mình. Có vẻ như mối quan hệ giữa hai người này không tệ như lời đồn.
Diêm Thu Trì đặt Thẩm Kim Đài lên ghế sofa, phát hiện Thẩm Kim Đài vẫn đang giữ góc áo của mình. Lúc này không có ai bên cạnh hắn, hắn đưa tay ra nắm lấy ngón tay Thẩm Kim Đài. Ai ngờ Thẩm Kim Đài nắm lại rất chặt, dù thế nào cũng không tháo ra được.
"Buông ra." Diêm Thu Trì chịu đựng.
Thẩm Kim Đài khịt mũi, nghe có vẻ cực kỳ tức giận.
Khi Thẩm Kim Đài theo đuổi hắn trước đó, cậu ta cũng từng giả vờ say rượu. Hắn tốt bụng đưa cậu về nhà, ai ngờ Thẩm Kim Đài lại uốn éo la hét còn khoa trương hơn bây giờ.
Lúc đó cậu ta rất phóng đãng, vừa nghe liền biết là giả tạo, bây giờ rầm rì yếu ớt ngược lại lại có chút quyến rũ. Cảm giác rất giống người say rượu, đầu óc không còn nghe theo ý chí.”
Khuôn mặt của Diêm Thu Trì tối sầm lại: "Uống nhiều sẽ say đấy."
Trên khuôn mặt của Thẩm Kim Đài vẫn còn đọng lại những giọt nước mắt. Hôm nay phải tham dự một dịp quan trọng như vậy, để khi lên ống kính đẹp hơn, Thẩm Kim Đài đã trang điểm, bây giờ dùng tay xoa nước mắt, khuôn mặt xanh xanh tím tím, trông rất đáng thương.
Thật ra thì nhiều năm nay, hắn không hề nghiêm túc nhìn khuôn mặt này. Từ trước tới nay, trên khuôn mặt này đều bị một đống phấn màu bậy bạ, dục vọng được viết rõ trên khuôn mặt. Bây giờ khôi phục lại diện mạo ban đầu, các đặc điểm thanh tú trên khuôn mặt lộ ra loại cảm giác dễ bị tổn thương.
Nhưng đôi môi này vô cùng hồng hào, dưới nét đỏ hồng trên khuôn mặt, thoạt nhìn trông rất ngọt ngào.
Diêm Thu Trì cởi áo khoác mình ra, lúc này mới coi như hoàn toàn thoát khỏi Thẩm Kim Đài.
Hắn thở hổn hển, gọi cho trợ lý Cao Kiều của mình: "Liên lạc với người đại diện của Thẩm Kim Đài, bảo cô ta đến phòng của tôi một chuyến."
Cao Kiều nhanh chóng liên lạc với Lý Mỹ Lan. Lý Mỹ Lan vẫn còn lướt Weibo. Bọn họ vốn đã dự đoán Thẩm Kim Đài hôm nay sẽ bị Nguyệt Quang fan xé tan xé nát, không ngờ lại nhận được rất nhiều lời khen ngợi.
Đây thực sự là một bất ngờ.
Cô trả lời điện thoại, trong giọng lộ ra niềm vui như vừa được hồi sinh: "Xin chào, đây là Lý Mỹ Lan."
"Cái này, tôi là Cao Kiều của Sunshine Media. Giám đốc Diêm của chúng tôi bảo cô đến phòng của ngài ấy một chuyến, phòng ."
Vì mối quan hệ của Thẩm Kim Đài mà mối quan hệ của Lý Mỹ Lan và Diêm Thu Trì cũng rất căng thẳng.
"Gọi tôi, giám đốc Diêm gọi tôi?"
Cao Kiều cũng rất buồn bực: "Gọi cô."
Lý Mỹ Lan lo sợ bất an đến cửa phòng , cửa phòng mở ra. Diêm Thu Trì chỉ mặc mặc một chiếc áo sơ mi trắng, tay áo được xắn xuống, hắn nói, "Vào đi."
Lý Mỹ Lan cúi đầu, cẩn thận bước vào cửa, vừa bước vào liền thấy Thẩm Kim Đài đang nằm trên ghế sofa, trong tay còn cầm một bộ đồ đen.
Đờ mờ!
Đây sẽ không phải là chiếc áo khoác cởi ra từ người giám đốc Diêm đó chứ?
Khuôn mắt của Lý Mỹ Lan vừa đỏ vừa trắng.
Cô thực sự không biết chuyện gì đang xảy ra, cô thực sự không biết gì cả, tìm cô hỏi tội cũng vô ích thôi!
"Cậu ta đã uống quá nhiều", Diêm Thu Trì nói, "Cô ở đây chăm sóc cậu ta đi."
Lý Mỹ Lan vội vã chạy tới vỗ người Thẩm Kim Đài một cái. Thẩm Kim Đài hoàn toàn không phản ứng gì, ngủ thiếp đi.
Bên ngoài lại truyền đến tiếng gõ cửa, Diêm Thu Trì đi ra mở cửa, Cao Kiều bước vào, mang theo một chiếc áo khoác mới, khi nhìn thấy Lý Mỹ Lan và Thẩm Kim Đài bên trong, hắn sợ đến nỗi quần áo trong tay thiếu chút nữa rơi xuống đất.
Hắn mở to mắt nhìn, ngơ ngơ ngác ngác đưa Diêm Thu Trì bộ đồ trong tay mình.
Con mẹ nó, Thẩm Kim Đài này!
Không cẩn thận một chút là lại bò lên người giám đốc bọn họ!
Giám đốc của bọn họ chắc chắn đang rất tức giận.
Hắn cẩn thận nhìn Diêm Thu Trì. Diêm Thu Trì khoác áo, quay đầu lại nhìn Lý Mỹ Lan: "Trong túi áo có chìa khóa phòng, cô có thể ở lại đây với cậu ta."
Lý Mỹ Lan nhanh chóng đứng dậy, gật gật đầu.
Cái quái gì đang xảy ra thế, cô không dám hỏi.
Lý Mỹ Lan và Cao Kiều liếc nhau.
Sau khi Diêm Thu Trì và Cao Kiều rời đi, Lý Mỹ Lan ngay lập tức ngồi lên ghế sofa, vỗ nhẹ vào cánh tay của Thẩm Kim Đài: "Thẩm Kim Đài, dậy đi!"
Thẩm Kim Đài bối rối mở mắt ra, nhưng vẫn nhận ra, chẳng qua cơ thể không nghe lời, "Chị Lan, khốn kiếp, có... Ai đó đã đánh em."
Lý Mỹ Lan: "...
Ai đánh? Diêm Thu Trì?
Con mẹ nó em mơ thật đẹp!
Xem ra là say đến hồ đồ rồi.
Cô gọi ngay cho Tiểu Đường: "Mua một ít thuốc chống cồn mang đến phòng ."
Cao Kiều đi theo Diêm Thu Trì vào thang máy. Thật sự không nhịn được mà tò mò, ỷ vào chính mình bình thường vẫn được sủng ái, mở miệng hỏi: "Giám đốc Diêm, Thẩm Kim Đài, cậu ta lại bò lên giường ngài à?"
Cảm xúc trên mặt Diêm Thu Trì rất nhạt nhẽo: "Khi tôi đưa cậu ta lên lầu có không ít người nhìn thấy. Nếu có ai đó phát tán ra, cậu hãy để bộ phận quan hệ công chúng xử lý chút."
Cao Kiều gật đầu, biết Diêm Thu Trì không muốn nói thêm nữa.
Yết hầu Diêm Thu Trì cuộn lại một chút, đôi môi mỏng giật giật, hắn xoa xoa lòng bàn tay phải.
Hắn hiếm khi tiếp xúc quá gần với mọi người, ôm công chúa, đây là lần đầu tiên.
Cảm giác đầu tiên là nhẹ.
Thẩm Kim Đài nhẹ hơn nhiều so với hắn nghĩ, cao mét nhưng trên người lại không có chút da thịt nào.
Nhưng nói không có thịt thì cũng không đúng lắm, vì khi mới bắt đầu ôm Thẩm Kim Đài lên, có thể là do không có kinh nghiệm, nên hắn không biết phải ôm thế nào, bàn tay to của hắn vô tình ôm lấy mông Thẩm Kim Đài, nói thật, hắn không hề có kinh nghiệm nào về phương diện này, cảm giác lúc đó thật sự khiến hắn có chút khiếp sợ
Giống như lần đầu xem bộ phim giáo dục giới tính khi còn nhỏ vậy, nhịp tim tăng tốc ngay lập tức. Ngay cả khi hắn đã nhanh chóng di chuyển bàn tay xuống, cảm giác đó vẫn không thể tiêu tan.
Có thể hôm nay hắn cũng uống rất nhiều rượu, cảm giác lúc đó thật ra cũng không có ý, nghĩa gì, nó chỉ chứng mình hắn là một người đàn ông bình thường thôi.
Hắn vẫn không có tình cảm với Thẩm Kim Đài như trước.
Không ai biết về chuyện Thẩm Kim Đài bị quấy rối, người duy nhất biết chuyện là Thẩm Kim Đài vẫn còn đang bất tỉnh.
Nhưng Cao Kiều luôn thích buôn chuyện, hắn thật sự muốn biết chuyện gì đã xảy ra.
Hắn đã điều tra một chút, theo những người xung quanh thì là:
Thẩm Kim Đài uống rượu say khướt, được Diêm Thu Trì bế lên lầu.
Chuyện thật sự đơn giản như vậy sao?
Chẳng lẽ không phải Thẩm Kim Đài giả vờ say rồi dụ dỗ giám đốc bọn họ?
Với mong muốn khám phá sự thật, Cao Kiều quyết định đi xem camera giám sát.
Hắn muốn xem Thẩm Kim Đài lại chơi mánh khóe gì, giám đốc Diêm của bọn họ luôn rất có hàm dưỡng, như vậy không có nghĩa là có thể tùy tiện chịu thua thiệt!
Kết quả nhìn thấy giám sát xong, hắn liền sợ ngây người.
Đù má.
Tên fan cuồng đáng khinh này là ai đấy, thế mà lại dám lợi dụng Thẩm Kim Đài!
Bằng hiểu biết của hắn về Thẩm Kim Đài, hắn tin Thẩm Kim Đài đã say.
Nếu không người này đã sớm khóc lóc kêu cha gọi mẹ rồi.
Video khá rõ ràng, người kia là một chàng trai trẻ rất đẹp trai.
Nhìn cách ăn mặc, không giàu thì cũng là rất giàu.
Ngoài ra, hôm nay an ninh ở khách sạn rất nghiêm ngặt. Những người có thể vào chắc chắn là được mời, khả năng lẻn vào không lớn.
Mặc dù hắn ghét Thẩm Kim Đài, nhưng hắn vẫn rất phẫn nộ khi nhìn thấy chuyện này
Hắn do dự không biết có nên nói với Diêm Thu Trì chuyện này không.
Mặc dù giám đốc Diêm của bọn họ tham gia sản xuất nhưng hiếm khi xuất hiện dưới ánh đèn sân khấu, nhưng lý do tại sao nhiều người biết Diêm Thu Trì như vậy, không phải là vì quyền lực của nhà họ Diêm, mà chính là vì mối quan hệ với Thẩm Kim Đài.
Nói về Diêm Thu Trì, câu nói phổ biến nhất là: "Người đàn ông bị Thẩm Kim Đài theo đuổi".
Giám đốc Diêm của bọn họ là người hoàn toàn vô tội, cứ như vậy mà bị kéo vào mấy chuyện tầm phào.
Khi Cao Kiều đến gặp Diêm Thu Trì, Diêm Thu Trì đang xem báo cáo tài chính quý này. Hắn thấy Cao Kiều bước vào thì trực tiếp ném báo cáo lên bàn: "Ai làm báo cáo lần này, sửa phương pháp kế toán đi, bảo họ làm lại. "
Cao Kiều lên tiếng, cầm lấy báo cáo tài chính. Diêm Thu Trì ngước mắt lên: "Có chuyện gì?"
Trong lòng Cao Kiều mâu thuẫn với nhau hồi lâu rồi mới nói: "Tôi đã đi kiểm tra, kết quả nghe mọi người nói Thẩm Kim Đài say rượu, bị người ta quấy rối. Tôi xem camera giám sát một chút, thật sự là vậy."
Diêm Thu Trì không biết chuyện này. Khi hắn thấy Thẩm Kim Đài, Thẩm Kim Đài đã say khướt.
"Thấy rõ là ai không?" Hắn hỏi.
Cao Kiều nói: "Không biết, chẳng qua trông quen quen."
Hắn vừa nói vừa lại gần đưa chiếc điện thoại di động của mình qua, còn đặc biệt chụp lại một cảnh trong đoạn video này.
Diêm Thu Trì nhìn điện thoại, sắc mặt càng tối hơn.
Tổng giám đốc Diêm của bọn họ có tố chất rất cao, bình thường bị Thẩm Kim Đài làm phiền đến chết, thế mà lúc này nhìn cậu ta bị bắt này cũng không vui sướng khi người gặp họa, nét mặt ngược lại còn rất nghiêm trọng."
"Ngài có biết hắn không?"
Diêm Thu Trì biết, đó là con trai của nhà họ Tiễn, Tiễn Gia Thụ.
Sau khi Tiễn Gia Thụ bỏ trốn về, hắn nghĩ lại vừa sợ hãi vừa hối hận.
Sợ chính là may không có người phát hiện, bằng không danh tiếng của hắn xong rồi, nhưng sau đó hắn lại có chút hối hận. Lúc ấy trong đầu hắn đột nhiên nảy ra một ý tưởng kinh hoàng, hắn muốn nhân bữa tiệc này đưa Thẩm Kim Đài đi. Lúc trước hắn cảm thấy như vậy rất khó khăn, bây giờ hắn có thể ra tay rồi.
Gan phải lớn hơn chút, rụt rè sẽ đói chết đấy!
Thẩm Kim Đài là một thần tiên trong cảm nhận của hắn!
Ít nhất cũng phải hôn thần tiên một ngụm!
Hắn sửa sang lại quần áo, đi về phía cửa khách sạn. Vừa bước đến cửa đã bị nhân viên an ninh chặn lại.
Tiễn Gia Thụ cau mày: "Anh đang làm gì vậy?"
"Tiễn công tử," Cao Kiều ở bên cạnh đặt ly cà phê xuống, nở một nụ cười và nói, "Giám đốc Diêm của chúng tôi tìm ngài có chút việc, trì hoãn thời gian của ngài rồi."
Thẩm Kim Đài ngủ cả đêm, sáng hôm sau tỉnh lại có chút đau đầu.
Cuối cùng cậu cũng biết hiện giờ mình có bao nhiêu tửu lượng.
Cậu ngồi dậy khỏi giường, phát hiện trong tay mình vẫn còn một chiếc áo khoác.
Ký ức mơ hồ lập tức tràn vào tâm trí cậu, cậu nhớ dường như trước khi bất tỉnh, cậu đã gặp Diêm Thu Trì thì phải.
Cái này thực sự trông giống áo khoác của Diêm Thu Trì.
Đù.
Cậu nhanh chóng xốc chăn ra nhìn một chút.
Cậu đang mặc đồ ngủ!
Thẩm Kim Đài lập tức tỉnh táo lại, ngồi trên giường xoa xoa tóc. Cậu ngủ với Diêm Thu Trì? Tại sao cậu lại có ký ức ngủ với Diêm Thu Trì? Cậu mơ hồ nhớ hai chân mình nằm trên vai Diêm Thu Trì.
Thẩm Kim Đài cảm thấy tê dại.
Trong một khoảnh khắc nhất thời cậu không thể phân biệt giữa thực tế và giấc mơ.
Cậu định cởi bộ đồ ngủ ra nhìn thì thấy một người từ bên ngoài bước vào.
Cậu lập tức ôm lấy cái mền, nhìn ra cửa.
Tiểu Đường vừa dùng thìa khuấy súp đậu đỏ vừa bước vào: "Anh Kim, anh dậy đi!"
"Tại sao em lại ở đây?" Thẩm Kim Đài lại nhìn vào căn phòng ngủ kỳ lạ và sang trọng này: "Đây là đâu?"
"Anh Kim, tối qua anh say rượu. Giám đốc Diêm đưa anh đến phòng mình."
Thẩm Kim Đài đóng băng nửa phút.
WTF, vậy mà lại không phải là một giấc mơ!
Cơ thể cậu nóng lên đột ngột, khuôn mặt đỏ ửng ngay lập tức. Cậu dùng gối cà cà mái tóc, chợt nghe Lý Mỹ Lan nói: "Em còn không mau đứng dậy. Hôm nay khởi quay đấy, em quên rồi hả? Nhìn mặt em vừa hồng vừa sưng phù, đợi lát nữa định diễn như thế nào.
"Ngày khởi quay làm gì có phần nào của anh Kim đâu." Tiểu Đường thì thầm.
Thẩm Kim Đài ngước nhìn Tiểu Đường và Lý Mỹ Lan: "Hai người ra ngoài trước, em đi tắm."
Lý Mỹ Lan nói: "Tất cả quần áo đã sẵn sàng cho em rồi. Em tắm nhanh lên. Không diễn cũng nên đến đó xem cho quen thuộc với môi trường."
Sau khi hai người họ đi ra ngoài, Thẩm Kim Đài rời khỏi giường. Cậu không biết có phải do ảo giác của mình hay là do say rượu, cậu thậm chí còn cảm thấy đôi chân của mình có chút gì đó không nghe lời..
Trong đầu lại hiện ra hình ảnh kia, đôi chân cậu run rẩy đặt trên vai Diêm Thu Trì.
Khi cậu vào phòng tắm, cậu cũng không đủ can đảm để tự kiểm tra. Vòi hoa sen rơi xuống, trí nhớ của cậu càng trở nên rõ ràng hơn.
Sau một thời gian dài chà cọ, cậu cảm thấy chuyện này khó xảy ra.
Cậu cũng không bị đau bụng.
Đau dạ dày luôn là di chứng vào ngày hôm sau sau khi ngủ với Diêm Thu Trì trong tiểu thuyết gốc.
"Anh đã ở đây bao lâu rồi?" Cậu lau tóc ra khỏi phòng ngủ, vẻ mặt bình tĩnh hết mức có thể: "Em bị Diêm Thu Trì bế đến?"
"Em đã uống bao nhiêu thế, chính mình như thế nào còn không biết" Lý Mỹ Lan nói với cậu về tình huống của ngày hôm qua: "Khi chị nhận được cuộc gọi từ trợ lý của hắn, chị vô cùng ngạc nhiên."
"Chị đến rồi hắn đi à." Thẩm Kim Đài thở dài.
"Nếu không?" Lý Mỹ Lan nói: "Em còn muốn hắn ở bên em cả đêm hả, hay là em muốn em làm mấy chuyện tốt đẹp gì với em?"
Thẩm Kim Đài ấn ngực, đặt mông ngồi trên ghế sofa.
Thì ra là một giấc mơ.
Ngoài ra, theo khả năng của nam chủ, nếu thực sự ngủ thì bây giờ cậu không nên như thế này.
Cậu là một người say rượu, hoàn toàn không thể làm một như Diêm Thu Trì.
Hai gặp nhau tất phải có một , cậu ở trước mặt Diêm Thu Trì chỉ có nước bị làm.
Nhưng cậu lại có một giấc mơ mình đã thực sự ngủ với Diêm Thu Trì.
Diêm Thu Trì cố tình không cạo râu, dùng râu cọ cọ cậu.
Cái giấc mơ này có một chi tiết thật là ngu xuẩn.
Cậu nhớ lúc trước khi đọc 《 Mọi người đều yêu Bạch Nguyệt Quang 》 đã từng để lại một bình luận: "Có thể để Diêm tiểu công không cạo râu trong ba ngày không?"
Tác giả thông suốt chỉ trong vài giây, trả lời: "Tiểu Bổn Bổn đã nhớ!"
Chi tiết râu ria này hẳn là đến từ đó đi.
Nghĩ tới giấc mơ này, cậu nhanh chóng che ngực.
May là cậu không chọn anh đào tháng năm.
- ---
Khụ, hôm nay lên tra mới biết anh đào có hai nghĩa, một là cái núm xx và hai là cái ở âm vt:))) Cụm anh đào tháng năm có nghĩa là cái mà ai cũng biết là ai đó ở trên ngực ấy:))))
Link phần giải thích: