“Kết thúc công việc rồi sao?” Diêm Thu Trì hỏi Thẩm Kim Đài, ánh mắt một mực chăm chú nhìn cậu.
Tóc Thẩm Kim Đài dài hơn, buộc thành hai cái búi tóc, rất nhỏ, nhìn thoáng qua trông như thể không đội mũ đội đầu cổ trang vậy. Mặt cậu vừa trắng vừa nhỏ, da trắng, môi đỏ, cười lên ấm áp sáng ngời.
“Đang chuẩn bị kết thúc công việc, sao anh lại tới đây vào lúc này?”
“Tới tổ phim nhìn một chút.” Tim Diêm Thu Trì đập thình thịch. Khi nhìn Thẩm Kim Đài, hắn cảm thấy trên người cậu như được bao phủ bởi một lớp ánh sáng, không phải đèn pha phía sau cho cậu ánh sáng mà là mị lực trình diễn mang đến ánh sáng cho cậu.
Thẩm Kim Đài cười một tiếng, lại gật đầu với hắn một cái rồi đi tới xe của mình.
Diêm Thu Trì quay đầu nhìn sang, tim đập còn lợi hại hơn, không tự chủ được kêu lên: “Kim Đài.”
Thẩm Kim Đài quay đầu lại, Diêm Thu Trì bỗng nhiên lại không biết nói gì, chỉ nói: “Buổi phát sóng hôm nay tôi cũng xem, cậu diễn rất tốt.”
Thẩm Kim Đài cười nói: “Cám ơn.”
“Giám đốc Diêm?”
Diêm Thu Trì quay đầu nhìn một cái, thấy nhân viên đoàn làm phim chào hỏi với mình.
Hắn hàn huyên cùng người nọ một chút, lúc sau nhìn lại, Thẩm Kim Đài đã ngồi vào trong xe rồi.
Nhà xe (RV) là Quý Phong Hành đưa cho cậu.
Xe dã ngoại: RV là chữ viết tắt của Recreational Vehicle, hay còn gọi là “nhà xe”, bởi không gian trên xe được thiết kế như một ngôi nhà tiện nghi có thể di chuyển mọi nơi.
Không thể so với Bạch Thanh Tuyền và Dương Lý Chi, nhưng bên trong đủ dùng, cái gì cũng có, có thể ngủ mà cũng có thể ăn cơm.
Cậu đóng cửa lại, Tiểu Đường nghỉ ngơi ở bên trong lập tức ngồi dậy: “Anh.”
“Em không cần cứ luôn phải trông coi ở tổ phim. Anh ở tổ phim để quay phim, nếu không có chuyện gì khác, em hãy đi khách sạn ngủ đi. Có chuyện anh sẽ gọi điện cho em.”
Tiểu Đường nói: “Anh đối xử với em tốt như vậy, em dĩ nhiên phải làm hết trách nhiệm rồi.”
Thẩm Kim Đài rất rộng rãi, trong tay có tiền, ngày tháng (Quốc Khánh Trung Quốc) cho cậu ta một phong bì màu đỏ rất to lớn.
Trước kia lúc Thẩm Kim Đài có nhiều tiền hơn bây giờ cũng không cho cậu ta một bao lì xì lớn như vậy. Cậu ta biết, nhà Thẩm Kim Đài phá sản, có lẽ còn phải bù vào, đến bây giờ mới ngưng. Thẩm Kim Đài trừ quay Đông cung và làm đại diện cho Ái Thượng ra, cũng không thu vào được bao nhiêu.
Thẩm Kim Đài nửa đùa giỡn nửa nghiêm túc nói, cố gắng sau này càng ngày càng nổi tiếng, càng ngày càng có tiền sẽ phát phúc lợi cho nhân viên, trực tiếp tặng nhà luôn.
Mặc dù mục tiêu còn rất xa xôi, chẳng qua dựa theo khả năng nổi tiếng nhanh của Thẩm Kim Đài hiện nay, mọi thứ đều sẽ có thể.
Vậy sao có thể không khiến Tiểu Đường tràn đầy hăng hái!
Thẩm Kim Đài cũng biết tầm quan trọng của việc kiếm tiền, này không đúng sao? Tiếp theo phải nghỉ ngơi hai ngày, lập thời gian lịch trình trước thời hạn, Thẩm Kim Đài để Lý Mỹ Lan giúp cậu nhận mấy hoạt động khách mời.
Một ngày hai thành phố, hai ngày chạy bốn nơi.
Diêm Thu Trì đột nhiên đi tới trường quay, kinh động rất nhiều người, đạo diễn Quách cũng tới, Diêm Thu Trì vừa khách sáo cùng bọn họ, vừa nhìn nhà xe của Thẩm Kim Đài. Nhà xe chạy trong bóng đêm, trái tim hắn dường như cũng di chuyển theo một chút.
Đi chuyến này, Thẩm Kim Đài cảm giác độ phổ biến của mình cao hơn trước đó. Làm khách mời tham gia sự kiện ở thành phố đầu tiên trong một quảng trường mua sắm mới mở. Sáu tầng lầu cũng bu đầy người, cậu nhìn mà có hơi sợ, lúc lên sân khấu chào hỏi, cậu ngẩng đầu đi lên nhìn, đám người ồn ào tới mức cậu lo sẽ xảy ra chuyện.
So ra, có rất nhiều Kim fan nhưng họ chỉ chiếm một tỷ lệ rất thấp, bởi vì ở đây có quá nhiều người đi đường.
Rất nhiều người đi đường cũng chỉ là tới mua đồ, vừa nghe Lý Tự tới tất cả mọi người cũng đều bao vây lại.
Nhân vật Tiểu Lý Tự này gần như đã đi vào nhà dân chúng bình thường.
Hoạt động khách mời ở thành phố thứ hai càng náo động hơn. Trời rất lạnh nhưng những người hâm mộ tới đây chờ từ khi trời chưa sáng. Đến khi buổi trưa lại nhận được thông báo, bởi vì có quá nhiều người hâm mộ, các biện pháp an ninh chưa đạt đủ tiêu chuẩn, hủy bỏ hoạt động.
“Em có thể đi chào hỏi cùng người hâm mộ không?” Thẩm Kim Đài hỏi: “Em nghe Tiểu Đường nói, rất nhiều người hâm mộ đến từ thành phố khác đặc biệt bay tới đây để nhìn em.”
“Đăng một Weibo bày tỏ chút đi. Em đừng đến hiện trường, an toàn là quan trọng nhất.”
“Nếu không, anh, anh mở livestream đi?” Tiểu Đường nói: “Mở mấy phút, an ủi người hâm mộ một chút. Trời lạnh như thế, các cô tới đây quả thật cũng không dễ dàng. Hơn nữa, đây cũng là thủ đoạn giữ fan mà.”
Lý Mỹ Lan hỏi Thẩm Kim Đài: “Em muốn livestream sao? Nếu muốn, để chị gọi nhóm Tiểu Tôn tới.”
Tiểu Tôn là thợ trang điểm mà giải trí Quý Phong đưa tới hợp tác với hắn. Ngoài ra còn có đống nhân viên chuẩn bị trang phục (set dresser) phục vụ riêng cho cậu.
Bây giờ đoàn đội của cậu đã có bảy tám người.
“Không cần, chỉ như vậy là được, chân thật.”
Thẩm Kim Đài ở phương diện này rất chuyên nghiệp, Lý Mỹ Lan rất tin tưởng cậu.
“Bây giờ anh không trang điểm cũng vẫn rất đẹp mắt.” Tiểu Đường nói: “Em không nịnh bợ đâu.”
“Em đây là nịnh hót.” Lý Mỹ Lan nói.
Thẩm Kim Đài đăng một cái Weibo: “Nhận được thông báo ngày hôm nay thật là đáng tiếc. Hoạt động hôm nay bị hủy bỏ, buổi tối tám giờ, livestream tương tác trực tiếp với mọi người. Trời lạnh chú ý giữ ấm, hiểu rõ tình cảm của mọi người, mọi người cực khổ rồi.”
Sau khi cái Weibo này được đăng, cậu liền có cảm giác người hâm mộ Weibo cỉa mình chợt tăng mạnh, chỉ trong chốc lát đã phá mười triệu.
Lần này livestream cũng coi như là phúc lợi vượt mười triệu.
“Báo, Đầu hoa muốn livestream rồi!”
“Đây là lần đầu tiên cậu ta mở livestream nhỉ, kích động.”
“Bây giờ cậu ta nổi tiếng thành như vậy, không biết sẽ có bao nhiêu người xem cùng lúc đây.”
“Cái này mà cũng muốn so sao, tôi còn tưởng là muốn so đại diện gì đó. Lại nói, lịch sử đen tối của Đầu hoa kéo chân sau cậu ta thật đấy, nổi thành như vậy rồi mà các tạp chí và các thương hiệu vẫn chưa đuổi theo.”
“Diễn viên nên dựa vào tác phẩm, tôi cảm thấy Đầu hoa sớm muộn sẽ nổi lên thôi, không phải có tin đồn lan truyền rằng thương hiệu mỹ phẩm dưỡng da XX và XXXX đều đang tiếp xúc cậu ta sao? Giải trí Quý Phong không có tài nguyên điện ảnh truyền hình, nhưng bản lĩnh kéo đại diện thương hiệu về cho sao nhà mình vẫn là hai cây bàn chải đó.”
“Tập tuần trước thật sự làm tôi sốc chết mất, tôi hy vọng Đầu hoa nổi tiếng dài lâu, kỹ năng diễn xuất của cậu ta thật trâu bò.”
“Thật sự, xem lại lần nào là khóc lần đó, mấy ngày nay trạm B (Bilibili) lên mười video thì có bốn năm cái đều là bản biên tập (edit) của Kim Đài Quỳnh Anh CP, gán ghép lung tung (gốc: lạp lang, tức là ghép cặp hai người không yêu nhau) cũng rất nhiều. Tôi phát hiện cậu ta cho dù là tuổi tác hay là bề ngoài cũng vừa khít, rất có cảm giác CP với nhiều người.”
“Tôi mặc kệ, tôi chỉ nhận cậu ta và Trịnh Tư Tề. Trịnh Tư Tề là GAY phải không? Nếu đúng có thể về chung một nhà với Đầu hoa không? Bây giờ hai người bọn họ đang là cặp đôi quốc dân đó.”
“Hai người bọn họ tương tác thực tế với nhau quá ít. Lần lần sân khấu trước lúc Thẩm Kim Đài ký hợp đồng với giải trí Quý Phong, cái gif hai người bọn họ cúi đầu thì thầm nói chuyện tôi có thể gặm mười ngàn lần, thật là ngọt!”
“Kim Đài Quỳnh Anh thật sự BE như vậy sao, tôi không tin!”
“Tôi thấy fan CP Kim Đài Quỳnh Anh quay tơ bóc kén (phân tích chi tiết), phân tích nói Thái tử hẳn chưa chết. Chẳng qua trong nguyên tác đúng là đã chết, trong phim truyền hình lại có tình tiết hắn trúng độc hộc máu, mẹ nói, vừa nghĩ tới ta liền không thể dằn lòng nổi.”
“Làm một fan CP quả thực dễ dàng. Thật sự là mỗi một cảnh quay, mỗi một câu lời thoại đều phải soi mói một lần, muốn tìm một chút bằng chứng cho thấy Thái tử điện hạ còn sống, tôi thấy các cô tìm chứng cứ nói là, diễn viên diễn vai Thái tử Trịnh Tư Tề không có truyền ra tin tức hơ khô thẻ tre. Dựa theo truyền thống của 《 Đông cung tới 》, diễn viên hơ khô thẻ tre, Weibo chính thức sẽ gửi ảnh chúc mừng, nhưng Trịnh Tư Tề lại không có.”
“Trời ạ, thật sao??? Nếu như có thể để cho CP này một kết cục tốt, tôi nguyện ý mỗi ngày nhấp một trăm lần một ngày để đóng góp vào tỉ suất người xem!”
“Bộ phim này vừa quay vừa phát. Tập Thái tử chết vừa phát sóng, hẳn đã quay xong từ một hai tháng trước. Hai tháng này Trịnh Tư Tề đang làm gì, không người tìm ra sao?”
“Cái tổ phim này rất xấu xa, người hâm mộ Trịnh Tư Tề nói đã hai tháng không có tin tức của ca ca, phỏng chừng đang đi bế quan rồi.”
“Nếu nói như vậy, tôi thật sự đúng là hoài nghi cậu ta còn phân cảnh. Nếu không, hơ khô thẻ tre rồi thì cứ nói đi, tại sao phải giấu giếm như vậy.”
“Giải trí Quý Phong ké fame quen tay, tổ phim cũng rất vui vẻ khi thấy điều này. Tỷ suất người xem của bộ phim này có một nửa đều là do đôi Kim Đài Quỳnh Anh này gánh. Bây giờ Thái tử hạ tuyến, tổ phim sợ tỷ suất người xem sụt xuống, cố ý treo không thả chăng?”
“Hôm nay livestream khẳng định sẽ có cực nhiều fan CP muốn hỏi cậu ta vấn đề này, phục kích livestream!”
Lần đầu tiên livestream, Thẩm Kim Đài vẫn có chút khẩn trương, chủ yếu sợ không biết nói gì. Cậu suy nghĩ một chút, để cho trợ lý đặt hàng bán ngoài (order takeaway) tới, chuẩn bị vừa ăn vừa livestream.
“Chị nhắc nhở em trước. Bình luận chat trên livestream vừa mở một cái, tố chất tâm lý của em nhất định phải đủ mạnh mẽ. Không thể bảo đảm tất cả mọi người chắc chắn đều là Kim fan, cũng có thể là anti fan qua quấy rối, hoặc là hỏi một ít chuyện lung tung, loại này em thấy thì cứ làm như không, chỉ chọn câu nào em muốn trả lời.” Lý Mỹ Lan nhắc nhở cậu.
Thẩm Kim Đài gật đầu một cái, Tiểu Đường giúp cậu mở hộp cơm ra, Thẩm Kim Đài cầm đũa, nhìn đồng hồ, sắp tám giờ rồi.
Hôm nay Bạch Thanh Tuyền cũng nghỉ ngơi. Hơn bảy giờ cơm nước xong, hắn trở về khách sạn đi nghỉ.
Hắn đóng vai Chu Cảnh, bây giờ đã là Thái tử. Trước vừa phải đấu cùng bề tôi của phế Thái tử, sau lại phải xử lý một đống chuyện cung đấu của những người đàn bà và Hạ Lan Bích. Lý Tự bên kia không để cho hắn ung dung, vị trí chủ nhân Đông cung cũng có mấy người anh em của hắn mơ ước, lão hoàng đế lại có rất nhiều mối hiềm nghi với hắn. Bây giờ cảnh diễn của hắn là nhiều nhất, cơ bản tất cả nhân vật đều có cảnh đối diễn với hắn, cho nên rất mệt mỏi.
Đạo diễn thấy trạng thái của hắn quá mệt mỏi cho nên cho hắn nghỉ thêm nửa ngày.
Hôm nay kịch bản ra tương đối chậm, tỷ suất người xem bốc lửa như vậy, biên kịch áp lực lớn, cho nên phải viết càng thêm cẩn thận hơn. Bọn họ bây giờ cơ bản đều dựa vào phi trang rồi. Ngày mai diễn thì hôm nay ra kịch bản, quay xong trở lại khách sạn phải học thuộc lòng.
Chẳng qua hắn không có đi học thuộc lòng lời thoại trước, mà là mở điện thoại di động lên, phục kích Thẩm Kim Đài livestream lúc tám giờ.
Cách tám giờ còn chừng mười phút, hắn lướt Weibo cùng diễn đàn một chút, có thể là do đã phục, cũng có thể là thành thói quen, bây giờ lúc hắn thấy tất cả bình luận đều đang khen Thẩm Kim Đài đã vô cảm rồi.
Làm một tiểu mỹ trong nội tâm vô cùng mong đợi tình yêu, hắn cũng gặm một đôi Kim Đài Quỳnh Anh này.
Tình yêu nam nam luôn là thứ đâm vào trái tim thiếu nữ của hắn nhất, thật xúc động, hu hu hu hu.
Mặc dù khi quay đoạn Thái tử này, hắn cũng có nhìn, nhưng chờ sau khi đoạn này được xử lý hậu kỳ và phát sóng trên tivi, hắn xem mà khóc òa lên!
Lại sợ cách vách anh Uy bọn họ nghe được, hắn nhẫn nhịn thật là khổ cực!
Hắn cảm giác mình sắp trở thành người hâm mộ của Thẩm Kim Đài rồi.
Cảnh đặc tả một phút rưỡi kia, hắn thật sự là vừa đố kỵ, vừa bội phục.
Đố kỵ là đố kỵ đạo diễn Quách thiên vị, không sắp xếp cho hắn cảnh đặc tả bộc lộ kỹ năng diễn xuất như vậy. Còn bội phục là bởi, hắn cảm thấy, cho dù có bố trí cho mình, có lẽ hắn cũng không diễn được như vậy.
Loại cảnh quay khóc dài này thật ra rất mang tính khảo nghiệm, bởi vì thời gian khóc rất dài. Nếu thả ưu tư ra quá sớm, phía sau sẽ rất khô khan, tiết tấu phóng thích và trình tự truyền đạt vô cùng quan trọng. Quan trọng nhất chính là ánh mắt của Thẩm Kim Đài quá có triển vọng, thật sự, nhìn cậu ta khóc mà không tự chủ được khóc theo cậu ta.
Hắn khóc xong chỉ có một cái cảm thụ: Tại sao Thẩm Kim Đài có thể diễn tốt như vậy!
Thật sự hắn có loại cảm giác kính nể.
Loại tâm tình này quanh quẩn ở trong lòng hắn, một ngày trôi qua vẫn không hoàn toàn biến mất. Thẩm Kim Đài vừa mới đi một ngày, hắn bỗng có chút nhớ cậu ta.
Thiện cảm không ngăn được.
Hắn cũng là người có trái tim hướng về nghề nghiệp, đối với phái thực lực này thật sự hoàn toàn không thể ghét nổi, diễn xuất cùng Thẩm Kim Đài là một loại hưởng thụ, hắn vừa đố kỵ, lại vừa thích.
Nghĩ tới sẽ có một ngày trong tương lai, hắn cũng trở thành một diễn viên như vậy, sau đó thống khoái diễn một bộ phim cùng Thẩm Kim Đài.
“Mẹ còn tưởng Tiểu Kim sẽ nghỉ ngơi hai ngày, ” Mẹ Diêm nói: “Kết quả hai ngày này thằng bé chạy bốn thành phố, ngủ có lẽ cũng ở trên đường.”
“Bây giờ cậu ấy đang nổi tiếng, mặc dù lịch trình được sắp xếp khá đầy. Chẳng qua so với những nghệ sĩ có địa vị lớn mà nói, cậu ta cũng bình thường thôi.” Diêm Thu Trì nói.
“Mẹ đã lâu rồi không thấy thằng bé, ” Mẹ Diêm lấy điện thoại ra: “Hỏi thằng bé một chút, ngày mai mấy giờ trở lại, nếu là trở về sớm, hẹn thằng bé ăn một bữa cơm.”
Mặc dù cũng sớm đã đứt ý muốn kết hợp hai người họ, nhưng thói quen trong chốc lát vẫn không đổi được, bà thuận mồm cười nói: “Con có muốn đi chung hay không?”
Kết quả bà nghe Diêm Thu Trì nói: “Được.”
Mẹ Diêm cười híp mắt, vẫn còn đang gọi điện thoại, nhất thời không phản ứng kịp, “A” một tiếng chợt ngẩng đầu lên. Chỉ thấy sắc mặt con trai cô như thường, lấy điện thoại di động ra nói: “Con để trợ lý đặt phòng ăn.”