Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn

chương 94

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thẩm Kim Đài cảm giác bản thân đã biết một bí mật có thể khiến mình kinh hoàng tán đảm.

Nhất định không phải là như cậu nghĩ.

Diêm Thu Trì hẳn chỉ là không muốn để em trai mình theo đuổi một người đã từng theo đuổi hắn phải không?

Diêm Thu Trì sẽ thích cậu sao?

Sẽ không, cậu cảm thấy sẽ không, Diêm Thu Trì hiển nhiên có khẩu vị của công thẳng nam, sẽ yêu dụ thụ xinh đẹp, bản thân cậu rất có khí chất của công mà.

Chẳng lẽ vì phần thưởng đổi đẹp mà khiến bề ngoài của cậu có hơi thụ sao, cho nên khiến Diêm Thu Trì đổi tính?

Cậu vén quần áo lên nhìn cơ bụng của bản thân một chút, chắc chắn bản thân cậu có dáng vẻ của một chàng trai đẹp trai chừng tuổi nên có, cái mông này quả thật chính cậu cũng cảm thấy trắng nõn quái lạ, nhưng Diêm Thu Trì lại không nhìn thấy.

“Tiểu Ái!”Cậu tức giận kêu lên.

Tiểu Ái không phản ứng.

“Hây hây, Tiểu Ái!”

“Đinh đông”một tiếng, Tiểu Ái online: “Thân ái!”

“Thân ái con khỉ, cái đồ quỷ đầu to nhà mày, tao hỏi mày, không phải là Diêm Thu Trì thích tao đó chứ? Bây giờ hắn đối với tao là cảm giác gì, độ hảo cảm là bao nhiêu?”

“Thân ái, ngài không nên kích động, là như vậy này, bởi vì nhiệm vụ của ngài là công lược quan phối của nam chính, giành lại bạch nguyệt quang của hắn, thuận tiện chèn ép hắn, trui luyện hắn, cho nên hệ thống ái tâm bên này của chúng tôi chỉ kiểm tra đến số liệu hai hạng mục, đầu tiên là độ hảo cảm của bạch Thanh Tuyền đối với ngài, thứ hai chính là trị giá chán ghét của nam chính đối với ngài, hơn nữa tính dựa theo điểm số không tính điểm giảm, nói cách khác, nam chính càng ghét ngài, chúng tôi sẽ dựa theo điểm số mà khen thưởng ngài, nhưng nếu như nam chính không ghét ngài, thậm chí độ hảo cảm đối với ngài còn tăng lên, ngại quá, cái này không có trong phạm vi kiểm tra của chúng tôi đâu!”

Thẩm Kim Đài: “Cho nên bây giờ hắn có thích tao hay không, mày không biết?”

“Tiểu Ái chỉ biết hắn không chán ghét ngài, còn hắn có thích ngài hay không, Tiểu Ái không biết.”

Thẩm Kim Đài sao lại cảm giác cái phương thức tính toán này tràn đầy mùi vị âm mưu quỷ kế.

Bản thân hình như đã lọt vào bẫy rập.

“Thân ái, không cần phải gấp gáp, Tiểu Ái mang đến tin tức tốt cho ngài, có muốn nghe phần thưởng hấp dẫn ở cửa ải tiếp theo của ngài không?”

Thẩm Kim Đài: “…”

“Phần thưởng hấp dẫn ở cửa ải tiếp theo của ngài chính là chân đẹp! Ngài sẽ có một đôi chân đàn ông đẹp nhất trên đời, bàn chân đều đặn, ngón chân nhỏ dài, đầu ngón chân mượt mà, đỏ thắm trắng nõn, vừa nhìn một cái đã biết là đôi chân của một người đẹp trai, khiến người ta vừa nhìn đã có cảm tình yêu mến khó nhịn.”

Thẩm Kim Đài: “…”

Cậu lẳng lặng nghĩ, có thể không?!!!

“Có thể, ” Tiểu Ái lại nghe được tiếng nói từ đáy lòng cậu: “Vậy Tiểu Ái offline đây, tích tắc.”

Đm.

Trời ạ.

Thẩm Kim Đài yên tĩnh khép cửa lại, hai anh em Diêm Thu Trì và Diêm Diệu Hiên đang nói gì, cậu cơ bản đều không có tâm tư nghe.

Diêm Thu Trì vỗ bả vai Diêm Diệu Hiên một cái: “Về ngủ một giấc thật ngon đi, ba uống say, anh đi đón ông ấy.”

Hắn vừa nói vừa đi xuống lầu.

Mặc dù có chút xấu hổ, cũng rất đồng cảm với cảnh ngộ Diêm Diệu Hiên gặp phải, nhưng thuận lợi giải quyết cái phiền toái Diêm Diệu Hiên này như vậy, Diêm Thu Trì vẫn cảm thấy thoải mái cả người.

Thẩm Kim Đài nhất định cũng chưa từng cân nhắc đến Diêm Diệu Hiên, loại thích này của Diêm Diệu Hiên, hắn cảm giác cũng chưa chắc đã là tình yêu.

Nếu không sao lại dễ dàng rút lui như vậy.

Đổi lại là hắn, cho dù là tỏ tình thất bại tuyệt đối không từ bỏ ý định, không đuổi kịp, hắn cũng chờ đợi.

Thẩm Kim Đài ngồi ở trên giường, trải qua sự khiếp sợ lúc ban đầu, cậu càng nghĩ càng cảm thấy suy nghĩ nhiều.

Diêm Thu Trì không có khả năng không thương tiểu mỹ như bạch Thanh Tuyền mà lại đi thích cậu nhỉ?

Cậu đúng là không phải Thẩm Kim Đài trước kia nhưng người khác đâu có biết chứ, Diêm Thu Trì sẽ thích người ban đầu tự động bò lên giường mà đến chính hắn cũng coi thường sao, đây không phải là tự vả mặt à, bá đạo tổng tài sao có thể làm ra loại chuyện như vậy.

Diêm Thu Trì gần đây đối xử với cậu không tệ, chẳng qua Diêm Thu Trì người này thái độ đối nhân xử thế rất lịch sự, chu đáo. Hành động của hắn đối với cậu, nói đúng ra là coi cậu như bạn tốt thì mới thông.

Thẩm Kim Đài đột nhiên nghĩ đến một đêm Diêm Thu Trì uống say kia.

Ôm cậu, đè cậu.

A a a a.

Không được, Thẩm Kim Đài cảm giác bản thân tưởng thật.

Cậu thấp thỏm nằm trên giường, lăn qua lộn lại, cả người ra đầy mồ hôi.

Thật sự không nằm được, tâm phiền ý loạn, cậu bèn bò dậy chuẩn bị ngâm một hồi trong hồ bơi.

Xuống lầu gặp phải dì ở tầng , dì hỏi cậu: “Tiểu Kim, sao còn chưa ngủ thế?”

“Trời nóng, không ngủ được, cháu đi ra ngoài một chút.”

Dì nhìn cậu ra cửa, Thẩm Kim Đài lại mặc một chiếc áo dài, nhìn bóng lưng đã có thể thấy hình dáng cao gầy phong lưu, rất đẹp mắt.

Người đẹp trai, cho dù có mặc áo choàng tắm, cũng có thể nhìn thấy phong phạm tuyệt đẹp.

Bên ngoài gió đêm hiu hiu, không lạnh không nóng, chính là lúc thoải mái nhất, hoa cỏ phảng phất dọc theo đường đi, đèn đường ẩn núp trong lá xanh, ánh sáng vụn vặt hoà cùng tiếng côn trùng kêu. Cậu đứng bên cạnh hồ bơi một hồi, mặt nước trong vắt phát sáng, chiếu ngược ánh sáng đèn đường.

Cậu ngồi xuống ngay tại bên cạnh cái ao, hai chân đung đưa trong mặt nước, một vệt nước lập tức dao động bung ra, ngay cả ánh đèn cũng tan vỡ thoáng qua nơi bóng tối rồi biến mất không còn nhìn thấy.

Tiểu Ái nói phần thưởng hấp dẫn cửa ải kế tiếp của cậu chính là cái gì cơ?

Chân?

Cậu nhìn chân mình một chút, cậu cảm thấy đã rất đẹp rồi, hơn nữa chân một người đàn ông có dễ nhìn hay không có gì quan trọng không, cho ai nhìn? Người hâm mộ sẽ không nhìn chân của cậu, lúc đóng phim cũng sẽ không quay chân.

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có người yêu thân mật nhất thì mới có thể chú ý tới cái bộ phận này.

Một đôi chân có thể làm gì chứ…

Không được, cậu lại nghĩ đến Diêm Thu Trì!

Thẩm Kim Đài trực tiếp xuống trong hồ bơi, nín trong nước một hồi lâu, mới nhô ra từ bên trong.

Nước trong bể bơi cũng đã nguội đi rất nhiều, cậu nằm trong hồ bơi nửa ngày, nghĩ đến cái hệ thống đổi đẹp này, càng nghĩ càng cảm thấy những phần thưởng này đang hại cậu.

Đám mây trên đầu che mất ánh trăng, ngay cả những vì sao cũng trở nên ít hơn, ban phía nổi gió lên, thổi lấy hoa cỏ hơi đung đưa, truyền đến tiếng vang huyên náo. Cậu bò ra từ trong hồ bơi, phủ thêm áo choàng tắm chuẩn bị trở về phòng.

Đến sân trước đã thấy trước cửa biệt thự có một chiếc xe đang đậu, cậu vào phòng khách, phát hiện là Diêm Thiết Phong trở lại, Diêm Thu Trì và tài xế đang đỡ ông lên lầu, mẹ Diêm chỉ mặc áo ngủ đứng ở cửa cầu thang, cau mày, lấy tay che lỗ mũi: “Toàn thân đều là mùi rượu.”

“Chú Diêm uống nhiều rồi à?” Thẩm Kim Đài vội vàng đi lên hỏi.

Diêm Thu Trì nghe vậy quay đầu nhìn cậu một cái, Thẩm Kim Đài thấy Diêm Thu Trì, hơi có chút lúng túng.

Mẹ Diêm nói: “Lão Vương bọn họ, mỗi năm sinh nhật lúc nào cũng phải chuốc say ông ấy thì mới có thể thống khoái được, trước khi đi dì đã dặn dò nhiều lần như vậy, cuối cùng vẫn cứ uống say.”

Người tài xế của Diêm Thiết Phong thừa cơ nói chuyện: “Hôm nay ăn sinh nhật, ông chủ vui vẻ nên uống nhiều hơn hai ly.”

Diêm Thiết Phong bỗng nhiên xoay đầu lại, cơ thể mặc dù được Diêm Thu Trì đỡ, ngoài miệng còn kêu về phía mẹ diêm: “Anh… Không say, em… Đừng tức!”

Mẹ Diêm cũng tức giận cười, đi theo lên lầu.

Thẩm Kim Đài theo bọn họ đến cửa phòng, thấy Diêm Thu Trì và tài xế thả Diêm Thiết Phong lên giường, Diêm Thiết Phong nắm chăn đắp lên đầu.

“Vậy tôi đi về trước.” Tài xế nói.

“Làm khổ cậu rồi.” Mẹ Diêm nói.

“Ngài quá khách khí.”

Tài xế và nhà bọn họ đều là người quen, cười một tiếng, bèn ra cửa, nhìn thấy Thẩm Kim Đài đang ở cửa, sửng sốt một chút, bật thốt kêu lên: “Lý Tự?”

Thẩm Kim Đài cười một chút, gật đầu với ông.

Tài xế đi xa, lại không nhịn được nhìn nhiều thêm hai lần, thật sự là Lý Tự, người thật so với trên tivi còn đẹp trai hơn rất nhiều, da quá tốt, thật trắng.

Hơn nữa cũng rất cao, xem tivi, ông còn tưởng rằng tối đa cũng chỉ cao m, không ngờ người thật ít nhất cũng phải m, hơn nữa tràn đầy hương vị thanh xuân, rất trẻ tuổi.

Diêm Thu Trì cởi giày cho Diêm Thiết Phong, muốn cởi áo khoác cho ông, chẳng qua Diêm Thiết Phong không chịu phối hợp. Mẹ Diêm ở bên cạnh nói: “Cứ để như vậy đi, dù sao cũng làm bẩn giường rồi.” Bà vừa nói vừa nhìn Diêm Thu Trì một cái: “Sao trên người con cũng nặng mùi rượu như vậy?”

“Chú Vương bọn họ thấy con tới, không chịu để cho con đi, cũng phải uống hai ly.” Diêm Thu Trì nói: “Ổng cũng uống nhiều rồi, còn bắt con uống rượu.”

“Ông Vương này thật không chừng mực.” Mẹ Diêm nói: “Chờ lát nữa dì sẽ lên hỗ trợ, con nhanh đi tắm rồi đi ngủ đi, ngày mai không phải vẫn còn phải đi làm sao?”

Diêm Thu Trì hướng đầu ra phía ngoài, nhìn thấy Thẩm Kim Đài ở cửa, bèn hỏi: “Tại sao tóc lại ướt, lại đi bơi à?”

Nhìn Diêm Thu Trì như vậy, thật sự không nhìn ra có gì khác thường.

Thẩm Kim Đài”Ừ”Một tiếng, nhìn thẳng hắn.

Diêm Thu Trì vậy mà lại tránh ánh nhìn thẳng của cậu, nói: “Không sao, đi về nghỉ ngơi đi, đã trễ thế này rồi.”

“Các con đi lên ngủ đi.” Mẹ Diêm cũng nói.

Có một dì bưng canh giải rượu lên. Thẩm Kim Đài bèn đi theo Diêm Thu Trì lên lầu, mùi rượu trên người Diêm Thu Trì quả thật rất nặng, dưới chân bỗng nhiên lảo đảo một cái, Thẩm Kim Đài nhanh chóng đưa tay ra, đỡ lấy hắn.

Diêm Thu Trì cười một chút, nói: “Uống rượu mạnh.”

Thẩm Kim Đài bèn tiến lên một bước: “Tôi đỡ anh.”

Cậu vừa nói vừa nắm lấy cánh tay của Diêm Thu Trì.

Diêm Thu Trì bị cậu đột nhiên ân cần dọa sợ, nhưng không cự tuyệt, chỉ nói: “Không uống nhiều như vậy, có thể tự đi.”

“Tửu lượng của anh kém như vậy, sau này phải cố gắng uống ít rượu thôi.” Thẩm Kim Đài nói.

Giọng nói của cậu vô cùng dịu dàng, cảm giác có chút xa lạ, nhưng đối với Diêm Thu Trì mà nói là vô cùng quyến rũ, trong lòng hắn cũng đang đánh nhau, nói: “Chủ yếu là do chú Vương bọn họ có quan hệ vững chắc với ba tôi, bọn họ mời rượu không thể không uống, thật ra bình thường tôi rất ít khi uống rượu.”

“Vậy lần trước anh đi thăm ban, sao lại uống say như thế?” Thẩm Kim Đài nói: “Anh biết lúc anh uống say sẽ làm gì không?”

Cậu đẩy cửa phòng ra, xoay người lại, giữ một tay ở sau lưng, đè khung cửa, mắt nhìn chăm chú Diêm Thu Trì, cười nói: “Anh hôn tôi, anh có biết không?”

Gương mặt anh tuấn kiên nghị của Diêm Thu Trì hiện ra một chút đỏ ửng, nhìn Thẩm Kim Đài, sinh ra một loại ảo giác.

Hắn không có chút đề phòng nào đối với sự ôn nhu của Thẩm Kim Đài, cho dù là sự mập mờ nhỏ đến mức gần như không đoán được, cũng sẽ khiến trái tim hắn đập rộn lên.

Thẩm Kim Đài nhìn thấy tình cảm sâu đậm ở trong ánh mắt hắn, vừa nhiệt liệt vừa tránh né, vừa kiềm chế vừa rục rịch, hình như chỉ cần cậu khiêu khích hơn một chút nữa, Diêm Thu Trì sẽ tỏ tình với cậu.

“Sớm nghỉ ngơi một chút, ngủ ngon đi.” Thẩm Kim Đài nói.

Sau đó cậu đi về phòng mình, lúc đi tới cửa phòng còn quay đầu nhìn một cái, Diêm Thu Trì đang đứng ở cửa phòng nhìn cậu.

Má ơi.

Diêm Thu Trì hình như thật sự thích cậu!

Đù.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio