Tình Định Lãnh Nam

chương 5

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hồi lâu, Cơ Nhạn Nhi mới chậm rãi thanh tỉnh, mở hai mắt nhắm chặt, thân mình lại truyền đến từng đợt đau đớn, ngẩng đầu vừa thấy,tuấn nhan tà mị chôn ở hai bầu ngực nàng.

"Khánh ca ca…… Người ta mệt mỏi quá." Toàn thân nàng thật đau nhức giống như bị bánh xe lăn quá.

Dục vọng của hắn mỗi lần lại mãnh liệt thêm, tựa như mãnh hổ không chịu áp chế.

"Mới như vậy mà đã không được?"Thân mình nàng trắng mịn tràn ngập tình dục, toàn thân che kín dầu vết bị hắn yêu thương.Bảo bối thuộc về hắn, chỉ có hắn mới có thể ở trên người nàng lưu lại ấn ký.

Hắn cúi đầu hôn môi đỏ mọng của nàng,đầu lưỡi quấy lấy lưỡi nàng,hưởng thụ nước bọt của nhau.Sau khi chấm dứt nụ hôn dài, Úy Nguyên Khánh tiếp theo dời đi mục tiêu, bạc thần hàm trụ vành tai khéo léo mẫn cảm của Cơ Nhạn Nhi, làm cho hơi thở nam tính của nam nhân phun vào lỗ tai nàng.

"A……Thật ngứa!" Nàng nhịn không được cười ra tiếng,mắt to ngập nước tràn đầy ý cười,da thịt tinh tế nổi lên lông tơ,nàng sợ nhất ngứa!"Không cần như vậy……"

"Không cần như vậy,vậy như thế thì sao?" Lưỡi hắn giống như ngọn lửa,cắn mút một đường từ bên tai nàng đi đến trên bầu ngực no đủ,ở bầu ngực đảo vòng, rồi mới ngậm lấy đỉnh phấn hồng, biến thành một mảnh ướt át.

"Sẽ đau……" Hắn dùng răng nhọn cắn đỉnh nhọn yếu ớt mẫn cảm của nàng, ở trên bầu ngực của nàng lưu lại một đống dấu răng lộn xộn, một chút đau đớn làm cho thần kinh nàng căng thẳng,bầu ngực phấn nộn lặng lẽ sưng lên.

"Muội xem…… Muội hưng phấn lên à."

"A…… Không cho nói…… Thật xấu hổ." Tay nhỏ bé che lại hai má đỏ bừng.

"Tiểu oa nhi nhiệt tình như thế, nam nhân sẽ vì nàng phát cuồng." Hắn mở ra đôi môi ngậm lấy bầu ngực đỏ tươi,hướng lên trên lôi kéo,đem đỉnh nhọn dựng lên càng thêm yêu kiều chuyển động.

"Ân…… A……" Nàng nâng lên nửa người trên, làm cho hắn càng dễ dàng đùa bong hoa nhỏ trước ngực nàng.

"Thực phóng túng……" Hắn bĩu môi cười,càng thêm dùng sức đùa bỡn nàng. Cánh môi bị ma sát sưng đỏ còn dính chất nhầy của hắn,tiểu huyệt diễm sắc hơi hơi mở miệng,bên trong vách tường chậm rãi mật dịch của nàng cùng tinh dịch của hắn. Tay hắn với vào nơi riêng tư của nàng, đẩy ra nàng mông tròn xinh đẹp, cố ý làm cho chất lỏng trong huyệt tràn ra,"Thật nhiều nước…… Muội xem!"

Ngón tay hắn giơ lên một chút dịch nhờn ở trước mắt nàng, hai ngón tay kéo ra một sợi tơ trắng.

"Hương vị thật nồng……" Hắn tà khí nhìn nàng,dưới cái nhìn chăm chú của nàng,cuốn lấy chất lỏng ở trên tay vào trong miệng.

"A……" Nàng sợ hãi trộm ngắm một cái, hắn sao có thể đem cái kia ăn chứ?Thật làm người ta xấu hổ nha……

Hắn nhẹ nhàng đẩy ra tiểu huyệt của nàng, đem ngón tay thon dài sát nhập trong huyệt, tay hắn không ngừng ra vào, cùng dịch nhờn trong huyệt hồ quấy phá,phát ra tiếng nước.

"Đều phát ra âm thanh ……"

"Thật xấu hổ nha……" Nàng bị lời nói thô tục của hắn trêu đùa không thể nâng đầu dậy.

"Muội không phóng túng, ta sao có cảm giác?" Lời hắn nói một chút cũng không sai, nàng thật là một cái oa nhi phóng đãng, chìm đắm trong tình ái, không thể tự kềm chế.

"Ta yêu nữ nhân nhiệt tình giống như muội." Sắc mặt hắnkhông thay đổi, khiêu khích nàng.

Nói xong, hắn rút ra ngón tay dính đầy chất lỏng đặc dính, một tay nâng lên dục vọng ngạo nghễ ngẩng đầu, để ở miệng huyệt nàng,đỉnh tròn to lớn sưng thũng ở miệng huyệt đụng chạm,chất lỏng dính đặc trong cơ thể nàng làm ướt dục vọng sưng lên của hắn, hắn còn không có tiến vào lãng huyệt của nàng, liền nhịn không được đong đưa lưng rộng,cọ xát chỗ riêng tư của nàng đến thỏa mãn bản thân. Miệng huyệt của nàng luôn luôn mẫn cảm, bị hắn cọ xát như thế, tựa như cái miệng nhỏ nhắn mấp máy không ngừng.

"Thích không?" Hắn ở miệng huyệt của nàng cọ xát, chính là không tiến vào nàng.

"Thật mệt…… Thật tê……" Nàng gắt gao ôm lấy lưng hắn,đầu ngón tay trở nên trắng đâm vào trong lưng to lớn của hắn.

Đỉnh tròn của hắn để ở miệng huyệt chậm rãi chuyển động, dính đầy dịch nhờn,còn cố ý hướng lên trên ma sát hạch đậu đỏ của nàng,đùa giỡn nàng chịu không nổi.

"Ta…… Ta không được……" Miệng huyệt không ngừng run rẩy, tràn ra chất lỏng trong suốt hương vị ngọt ngào.

Hắn không ngừng luật động hạ thân, ô đỉnh xòe ra trở nên càng thêm sưng lớn.

"Ân……" Hắn thét lớn một tiếng,cái mông co rụt lại,đỉnh tròn to lớn màu hồng tím hung hăng đâm vào miệng huyệt chặt lại, phun ra tinh dịch trắng đặc,ở sâu bên trong huyệt hồ của nàng,tràn đầy tất cả đều là tinh hoa của hắn.

Vách tường bên trong của nàng run rẩy hấp trụ hắn, co rút nhanh tầng tầng da thịt chảy ra càng nhiều dịch đặc,thiêu cháy bụng nàng,"Ô……Thật trướng……"

Bức tranh hoa mỹ được giấu sau cánh cửa đóng chặt,trong phòng truyền đến tiếng kêu yêu kiều cũng nam nhân thô suyễn khiến người ta mặt đỏ tim đập nhanh, làm cho Tiểu Thúy đứng ở bên ngoài cũng nhịn không được đỏ mặt.Bỗng nhiên,trong phòng an tĩnh lại, Tiểu Thúy nghiêng tai chăm chú nghe lén, bên trong giống như không có thanh âm a! Thời tiết lạnh như thế,canh gừng trên tay cũng sắp nguội, nàng đi qua đi lại, lại không biết đằng sau có người lén lút tới gần nàng, trên mặt còn mang một nụ cười giả tạo.

"Này! Ngươi đang làm cái gì?" Lỗ Thu Điệp lớn tiếng mắng, hai tay hướng Tiểu Thúy đầu vai vỗ xuống. Nàng vừa mới thấy Tiểu Thúy một người đứng ở bên ngoài,tiểu tỳ nữ này luôn luôn không có can đảm, thừa dịp cơ hội này dọa nàng, hừ! Nàng đã sớm xem cả hai chủ tớ các nàng không vừa mắt.Nếu không thể động vào Cơ Nhạn Nhi,khi dễ tỳ nữ của nàng ta cũng tốt!

"A……" Tiểu Thúy kêu to một tiếng, sợ tới mức nhảy dựng lên,khay cầm ở trên tay rơi xuống,phát ra tiếng vang không nhỏ. Tiểu Thúy quay đầu,nuốt nước miếng mới nói:"Nguyên lai là Thu Điệp cô nương a? Ngươi làm ta sợ chết đi được!"

"Xuy…… Thật vô dụng!" Lỗ Thu Điệp liếc Tiểu Thúy một cái, khinh thường nói.

Lỗ Thu Điệp sở dĩ kiêu ngạo như thế,hoàn toàn là do phụ thân của nàng là tổng quản sự của Úy phủ,hơn nữa cũng là bằng hữu lúc lão gia còn sống rất tín nhiệm. Úy gia chưa từng đem Lỗ lão thành hạ nhân đối đãi, hắn lại tri ân báo đáp, hơn phân nửa con cháu đều vì Úy gia hết sức tận tâm.Tuy rằng Lỗ quản sự luôn nghiêm cẩn tuân thủ quy định,nhưng khuyết điểm duy nhất của hắn chính là rất sủng ái nữ nhi.Chỉ vì nương tử chết sớm,thật sự đau lòng đứa nhỏ này tuổi còn nhỏ liền mất đi mẫu thân, thế là từ kết quả đó, liền tạo nên Lỗ Thu Điệp tính tình kiêu ngạo.

"Ngươi không có việc gì ở cửa lúc ẩn lúc hiện làm cái gì? Làm thế cũng phá hỏng mọi chuyện, thật sự là tay chân vụng về!" Lỗ Thu Điệp nâng lên cằm,tay chống thắt lưng, lớn tiếng chỉ trích Tiểu Thúy.

Tiểu Thúy nhăn mày, trong lòng âm thầm kêu khổ. Nàng saocó thể đổ tội như thế, rõ ràng là nàng ta điêu ngoa đến dọa người,hiện tại cư nhiên còn ngờ nàng, ai!

"Hồi Lỗ cô nương, Úy chủ gia vừa rồi phân phó nô tỳ trong chốc lát đưa canh gừng lại đây,để tiểu thư nhà ta tiêu trừ hàn ý." Tiểu Thúy nhỏ giọng trần thuật, thuận tiện cúi người xuống nhặt lên mảnh vỡ. Chỉ thấy Lỗ Thu Điệp nghe xong lời của nàng,khuôn mặt xinh đẹp lập tức trở nên vặn vẹo, khó nén tâm tư ghen tị cùng hâm mộ.

Chủ gia luôn đối tốt với Cơ Nhạn Nhi như thế,lại cũng không nhìn nàng một cái……Lỗ Thu Điệp từng bước đi về phía trước,đưa ngón tay vẽ loạn tiên sơn màu hồng gõ nhẹ cửa,"Chủ gia…… Người ở tú trang tới, có việc muốn bẩm báo với ngài!" Tiếng nói của nàng mềm mạ,nhỏ nhẹ.

"Thật giả tạo!" Tiểu Thúy ở một bên thì thào nói,vừa rồi còn đối với nàng hung giữ như vậy……

Lỗ Thu Điệp tai thính nghe thấy Tiểu Thúy lầm bầm lầu bầu,trừng mắt nhìn nàng một cái,hạ giọng quát:"Ngươi nói cái gì?"

"Không có nha! Tiểu Thúy vừa nãy không nói gì, là Lỗ cô nương nghe lầm." Tiểu Thúy lắc tay áo phủ nhận.

Lỗ Thu Điệp hung tợn trừng mắt nhìn Tiểu Thúy một cái,"Nha đầu miệng lưỡi xảo trá, còn không đi xuống!"

"Dạ……" Tiểu Thúy bĩu môi,không cam lòng lên tiếng.

Ai……Nàng thật muốn về nhà nga!Nếu không vì tiểu thư ở nơi này,nàng sao lại lưu lạc đến đây xem sắc mặt Lỗ Thu Điệp a? Ở Cơ phủ căn bản không có người sẽ bắt nạt nàng.

Tiểu Thúy mím môi, hướng Lỗ Thu Điệp hạ thấp người, rồi mới xoay người rời đi.

Lỗ Thu Điệp cao ngạo nhìn Tiểu Thúy một cái, xoay người tiếp tục nói.

"Chủ gia…… Cha ta thỉnh ngài đi qua một chuyến."

Di? Sao vẫn không có động tĩnh? Nàng lại đợi trong chốc lát, chẳng lẽ chủ gia không ở bên trong sao? Nàng to gan đẩy cửa ra,tay nhấc lên làn váy, nhẹ nhàng mà đặt xuống mũi chân,vượt qua cửa đi vào, không nghĩ tới liếc mắt một cái thấy được bộ dạng nửa thân trần của chủ gia,"Ai nha……"

Úy Nguyên Khánh tùy tiện phủ thêm áo khoác,từ phòng nhỏ đi ra.Lỗ Thu Điệp trong lòng mừng thầm, nhìn thấy thân thể nam nhân cũng không ngại ngùng,to gan ngắm nhìn, thậm chí di chuyển cước bộ, xoay thắt lưng cong mông đi đến.

"Chủ gia, Thu Điệp tới hầu hạ ngài thay quần áo." Lỗ Thu Điệp thấp đầu giả bộ e lệ, bàn tay hướng phía hắn……

"Không cần." Úy Nguyên Khánh trầm giọng, có chút không hờn giận nghiêng đi thân mình.

"Chủ gia……" Lỗ Thu Điệp cắn môi buông tay ra, dùng vẻ mặt ai oán chăm chú nhìn hắn.

"Ai cho phép ngươi vào? Càng ngày càng không quy củ!" Úy Nguyên Khánh phượng mắt hẹp dài sắc bén nhìn Lỗ Thu Điệp một cái,mùi phấn son nồng đậm trên người nàng làm cho hắn nhíu mày.

"Vừa mới nhất thời nóng vội, người ta cũng không dám nữa." Lỗ Thu Điệp nũng nịu giải thích.

Tuy rằng chủ gia đối với nàng rất lạnh đạm, nhưng chưa bao giờ chân chính đối với nàng tức giận, cho nên nàng căn bản không sợ hắn.Úy Nguyên Khánh nhìn Lỗ Thu Điệp một cái, không nói gì. Với hắn mà nói, Lỗ Thu Điệp chính là một nữ nhân quen thuộc, tuy rằng phóng túng điêu ngoa,nhưng không chân chính làm hại người, cho nên xem mặt mũi Lỗ lão, hắn mới có thể lần nữa bao dung nàng, nhưng cũng không tỏ vẻ tất cả hành vi của nàng có thể tránh được mắt hắn.

"Chủ gia,tú trang bên kia phái người lại, hiện tại người đợi ở sảnh." Úy Nguyên Khánh vỗ nhẹ ống tay áo,vẻ mặt có chút đăm chiêu.

Lỗ Thu Điệp say mê nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn, chủ gia ngũ quan tinh mỹ, ngay cả nữ nhân đều so sánh không bằng. Mắt xếch hẹp dài,mũi thon nhọn, môi mỏng, nếu không phải giữa mi anh khí bức người,có lẽ ngay cả nam tử đều yêu thương chủ gia!

"Đi thôi!" Úy Nguyên Khánh bước đi, nhất cử nhất động đều tản mát ra phong phái bất phàm.

Lỗ Thu Điệp đi theo sau hắn,mắt si mê nhanh dính hắn không tha.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio