Tinh Hà Đại Đế

chương 77: đuổi giết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Tốc độ thật nhanh!

Một vài học sinh cường mạnh của Kinh Hoa Thành cũng không kịp phản ứng.

- Sinh mạng lực của hắn ít nhất đạt đến ., loại tốc độ này.... Giang Lưu nắm tay, thần sắc dữ tợn trên mặt khiến người khác kinh sợ: - Tại sao lại tiến bộ nhanh như vậy? Lẽ nào hắn đã dùng linh dược tuyệt thế gì cải thiện thể chất?

Giang Lưu cũng hết sức kinh ngạc, lúc mới đến Khúc Ba Tinh, mặc dù kinh nghiệm chiến đấu của Giang Ly rất phong phú, nhưng sinh mạng lực của hắn rõ ràng còn kém một bậc, hôm nay trong vòng vây trùng trùng, gã ta có lòng tin có thể giết chết người ngày.

Nhưng bây giờ, thấy tốc độ tháo chạy của Giang Ly, trong lòng gã ta cũng không nắm chắc.

- Hắn trốn không thoát đâu.

Ánh mắt của Giang Lưu vô cùng lạnh: - Áo giáp Động lực!

Gã vẫy một cái, một học sinh Kinh Hoa Thành phía sau cầm đến một bọc lớn, cao nửa người, sau khi mở ra xuất hiện một áo giáp, không phải kim loại, mà là một loại sợi cacbon siêu cấp, vô cùng nhẹ, nhưng cường độ còn cao hơn cả kim loại.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, anh ta mặc áo giáp lên, sau đó để vào một khối kích hoạt năng lượng.

Khoảng nửa giờ sau, áo giáp siêu cấp này bắt đầu rung động, giống như mặc quần áo bình thường, bao trùm lấy toàn thân anh ta, nước lửa bất xâm.

- Lợi hại! Vu Mộ Hoa cười lớn: - Đây là cơ giáp Đê vũ bằng sợi cacbon siêu cấp, còn tốt hơn cả cơ giáp kim loại, mặc cơ giáp này, ước chừng sẽ tương đương với cường giả sinh mạng lực , thứ này là cấm vật, không ngờ cũng có thể có được?

- Người anh em, đừng nói cậu không có chứ?

Giang Lưu cũng cười rộ lên, thanh âm thông qua cơ giáp tuôn ra, không diễn tả được sự quái dị và tàn nhẫn: - Cậu đến Khúc Ba Tinh này rèn luyện, gia tộc tuyệt đối sẽ không yên tâm, cho cậu cơ giáp cũng là chuyện bình thường.

- Cậu đoán không sai, tôi quả thực cũng mang một cơ giáp Đê vũ

Sau đó, Vu Mộ Hoa cũng lấy ra một bộ áo giáp, kích hoạt, mặc lên người: - Kích hoạt thứ này, mặc lên quá phiền phức, mỗi lần đều phải nửa tiếng đồng hồ, hơn nữa năng lượng tiêu hao cũng quá lớn.

- Tên kia chạy trốn cũng được tiếng đồng hồ rồi, không biết có thể tìm được hắn không? Giang Luu vừa động, đã đi được mét, không ai nhìn thấy anh ta đi như thế nào, một cây đại thụ liền ầm ầm đổ xuống.

Tốc độ và lực phá hoại này hoàn toàn có thể giết chết bất kỳ học sinh nào, đem tất cả học sinh giết sạch cũng không thành vấn đề.

Đây có thể là sức mạnh tương đương với sinh mạng lực

- Trốn đi, để hắn trốn thật xa. Vu Mộ Hoa cười rộ lên: - Chúng ta vừa hay hưởng thụ chút khoái cảm mèo vờn chuột, có cơ giáp này còn sợ không bắt được hắn sao? Tôi cảm thấy trên người hắn nhất định là có bí mật! Nếu không sinh mạng lực làm sao có thể tiến bộ nhanh như vậy?

- Đúng, trên người hắn hẳn là có một vài bí mật. Chúng ta có tài nguyên cực lớn, tiến bộ cũng không nhanh như vậy, nhất định phải tìm ra bí mật của hắn, không thể dễ dàng để hắn chết. Giang Lưu nhảy mạnh một cái, thân hình liền xuất hiện trên một thân cây lớn.

- Vu thiếu gia, chúng ta đi, truy sát hắn.

- Không thành vấn đề!

Vu Mộ Hoa nói với đám học sinh phía sau: - Mọi người tiếp tục rèn luyện, tôi và Lưu thiếu gia đi truy sát tên học sinh kia.

- Vâng!

Hơn học sinh Kinh Hoa Thành đồng loạt trả lời, nghe theo lệnh anh ta.

Một khu rừng rậm rạp um tùm.

Giang Ly dừng lại, kéo theo Tuyết Linh và Lạc Hàm, nhét một cái túi lớn vào tay bọn họ: - Cầm lấy, đây là thuốc giải độc và trị thương vừa rồi tiện tay lấy được từ mấy học sinh kia, còn có một ít tiếp tế, Giang Lưu và Vu Mộ Hoa nhất định sẽ không bỏ qua cho ta, chúng ta bây giờ chia ra, như vậy hai người mới an toàn. Chịu đựng qua ngày, thuyền hạm xuống sẽ đón chúng ta trở về, lúc đó sẽ an toàn.

- Vậy được, Giang Ly anh cẩn thận một chút.

Tuyết Linh và Lạc Hàm biết rằng tình thế nguy hiểm, chính mình cũng không giúp đỡ được cái gì, phân tán là lựa chọn tốt nhất.

- Đây là Nguyệt Linh Chi Tinh của tôi, hai người cũng lấy hết đi, chỗ này tiếp viện có lẽ cũng đủ rồi.

Giang Ly lấy ra một chiếc ba lô

- Vậy còn bản thân anh thì sao? Lẽ nào không cần? Tuyết Linh vội vàng nói.

- Yên tâm đi, tôi có biện pháp. Giang Ly có thể hấp thu thiên địa linh khí, căn bản không cần bất kỳ cái gì, hơn nữa dần dần trong quá trình hấp thụ thiên địa linh khí, trong lỗ chân lông toàn thân hắn dường như tỏa ra khí thế khiếp sợ, dường như ẩn chứa toàn bộ thiên uy của Khúc Ba Tinh, độc trùng gì cũng không dám lại gần.

Cho dù bị cắn một cái, cũng rất nhanh có thể hồi phục.

Vù!

Vừa nói xong, Giang Ly liền trèo lên cây đại thụ, không ngừng nhảy đi xa, một lát đã không thấy bóng dáng đâu.

Còn Lạc Hàm và Tuyết Linh thì đi theo hướng khác.

Học sinh sinh mạng lực , tốc độ có thể tương đương với báo săn, . càng tàn bạo. Lạc Hàm và Tuyết Linh liên hợp lại, chỉ cần có đủ tiếp viện là có thể tự bảo vệ mình.

Còn Giang Ly lại càng không cần nói, bay nhảy trong rừng, gần như loài chim lướt đi, mỗi lần đều chuẩn xác rơi xuống một cành cây cổ thụ, mượn lực đàn hồi nhảy lên, thân thể càng ngày càng nhẹ bẫng.

Ở đây có thể rèn luyện thân pháp, võ học cũng rất có tiến bộ.

- Ừm? Phía trước có dòng nước

Liên tục chạy trốn mấy tiếng đồng hồ, Giang Ly nghe thấy tiếng nước chảy róc rách phía xa xa, vội vàng bay đến, phát hiện đó là một dòng suối nhỏ giữa rừng trong suốt, phía dưới đáy những chú cá bơi qua bơi lại.

Hắn dùng tâm linh dự cảm, phát hiện không có nguy hiểm, liền dùng nước suối rửa mặt, sau đó nhảy xuống tắm rửa, lên bờ thay bộ quần áo, lập tức cảm thấy sảng khoái tinh thần.

Sau đó, hắn ngậm hòn đá màu trắng trong miệng, bắt đầu Thai tức hấp thu thiên địa linh khí.

Một tia thiên địa linh khí chui vào trong lỗ chân lông, tích tụ lại trong tế bào chạy đi chạy lại, mát xa toàn thân, giảm bớt sự mệt nhọc của thần kinh, tăng cường hoạt tính của cơ thể.

Giang Ly tiến vào một cảnh giới thần du vật ngoại.

- Ửm? Thai tức lần này và những lần trước dường như không giống nhau?

Khi Giang Ly hấp thụ, đột nhiên cảm thấy thiên địa linh khí từ một hướng chuyển đến nồng đậm rất nhiều, bình thường hấp thu đều rất mỏng manh, tựa hồ mây mù, nhưng lần này có một luồng linh khí giống như một chất keo sền sệt.

Hắn bỗng chốc tỉnh lại, nhổ hòn đá ra, quan sát bốn phía.

- Nhất định có vấn đề, tại sao lại có thể sền sệt như vậy?

Hắn bắt đầu tìm kiếm, men theo dòng suối đi lên phía trên, thi thoảng lại ngồi xuống Thai tức cảm nhận.

Quả nhiên, luồng thiên địa linh khí kia dường như đến từ bên trong con sông.

- Ở trong đây, nơi phát ra là ở đây!

Giang Ly đột nhiên nhìn thấy ở giữa dòng sông có một vòng xoáy, có vô số đá cụi chồng chất, bị dòng nước hàng năm cọ rửa, vô cùng sáng bóng. Hắn một bước đi lên, dạp hết những đá cụi kia ra, đột nhiên nhìn thấy một viên đá như quả trứng gà ở trong hõm sâu, phát ra ánh sáng rực rỡ.

Thiên địa linh khí nồng đậm chính là từ viên đá này phát ra.

- Trời ơi! Đây là... Linh thạch!

Một gam linh thạch chính bằng ngàn vạn Tinh nguyên, mà bây giờ viên linh thạch trong tay hắn ít nhất là gam, cũng chính là có giá trị hàng trăm triệu.

Muốn hấp thu linh thạch, là phải ngậm trong mồm, dùng nước bọt dần dần mềm hóa, sau đó năng lượng sẽ tràn ra, thẩm thấu vào trong kinh mạch, tăng cường thể lực và tinh thần.

Hơn nữa, linh thạch có thể cho người thường hấp thu.

Không giống như thiên địa linh khí, nhất định phải ở cảnh giới thai tức mới có thể hấp thu.

Cho nên, trên địa cầu, linh thạch mới đắt như vậy.

Khu vực bình thường căn bản không thể thấy, cho dù là khu vực tinh anh cũng rất hiếm, bởi vì "linh thạch" rất khó tìm, cũng không thể dùng dụng cụ dò xét, chỉ có những cao thủ bước vào cảnh giới thai tức mới có thể dần dần cảm ứng tìm kiếm.

Giống như vừa rồi Giang Ly hấp thu thiên địa linh khí, cảm nhận được sự tồn tại của linh thạch, tỷ lệ này gần như là phần nghìn.

- Đồ tốt, linh thạch thì ra có hình dạng như thế này. Hắn vuốt ve linh thạch, nhưng không hấp thu, bởi vì hắn có thể hấp thu thiên địa linh khí, còn thứ này mang về địa cầu, lập tức phát tài.

Linh thạch phải ngậm trong mồm dần dần hấp thu, cầm trong tay cũng chỉ là một viên đá bình thường, căn bản nhìn không ra, bất kỳ dụng cụ thí nghiệm nào cũng không có hiệu quả.

Cẩn thận cất linh thạch đi, trong lòng Giang Ly vô cùng kích động, chỉ cần mang lên địa cầu, hắn lập tức trở thành triệu phú, hơn nữa còn không thiếu đường để bán, bởi vì hắn có thể thông qua tập đoàn An Toàn.

- Tu luyện, tu luyện... Tiếp tục tu luyện, ở trong này hấp thu thiên địa linh khí một trăm ngày, ta sẽ chân chính trưởng thành, hiện tại sinh mạng lực hẳn là đạt tới ., một trăm ngày sau, ta có thể đạt đến bao nhiêu? .? Thậm chí ? Giang Ly đang suy đoán thể năng và không gian có thể tăng trưởng sau này của mình.

Kỳ thật, chỉ có hấp thu thiên địa linh khí, Giang Ly sẽ không thể trưởng thành nhanh như vậy.

Điểm mấu chốt chính là Thai tức.

Thai tức vốn dĩ chính là một loại cảnh giới cực cao, tâm linh và năng lượng thiên địa giao hòa, chuyển hóa lẫn nhau. Người bình thường căn bản không thể lĩnh hội được cảnh giới này.

Mỗi lần lĩnh ngộ được, đều có thể đạt được thành tựu to lớn.

Lại cộng thêm thiên địa linh khí, hai cái kết hợp lại, hiệu quả phát huy quả thực không gì sánh kịp.

Cho nên Giang Ly mới tiến bộ nhanh như vậy.

- Ửm? Có nguy hiểm? Dường như đến từ phía Tây, ta phải chạy trốn theo hướng khác. Đúng lúc này, giác quan thứ của Giang Ly cảm nhận được sự nguy hiểm.

Trải qua sự rèn luyện Thai tức một thời gian dài, giác quan thứ của hắn đã vô cùng cường đại, có thể cảm nhận được nguy hiểm trong bóng tối.

Hắn lập tức bắt đầu trốn chạy, tránh né, thậm chí loáng thoáng biết, nguồn gốc của sự nguy hiểm này có thể chính là sự truy sát của Giang Lưu và Vu Mộ Hoa.

Vù!

Thân hình hắn chui vào rừng cây, bắt đầu đóng chặt lỗ chân lông, thu lại khí tức, không ngừng chạy khắp nơi, tốc độ của hắn càng ngày càng nhanh, cả thân thể dường như mất đi trọng lượng, bắt đầu bồng bềnh trôi nổi.

Đương nhiên, đây là ảo giác, cơ thể không thể bồng bềnh trôi nổi, ngược lại với nguyên lý trọng lực học, trừ khi sinh mạng lực mạnh đến con số hai, mới có thể phá vỡ được những thứ có quy luật thông thường.

Hai giờ sau, đột nhiên một mảng rừng cây bị chẻ đôi, hai bóng người hạ xuống.

Là Giang Lưu và Vu Mộ Hoa.

- Ở đây có vết tích của con người, dựa theo nguồn nhiệt cảm ứng, hai giờ trước, tên tạp chủng Giang Ly đã từng ở đây. Giang Lưu ngồi xuống, cẩn thận tìm kiếm.

- Kỳ lạ, người này dường như có thể cảm nhận được nguy hiểm. Vu Mộ Hoa nhíu mày: - Giác quan thứ của hắn đã đạt đến trình độ mạnh như vậy, dường như có thể tránh né sự truy sát của chúng ta trước.

- Hắn thật sự có bí mật rất lớn. Giang Lưu cười dữ tợn: - Tôi đã tỉ mỉ điều tra lai lịch của hắn, căn bản chỉ là một nhân vật nhỏ, nhất định phải khai quật được bí mật của hắn! Tôi càng ngày càng có hứng thú rồi.

- Tôi cũng có hứng thú, nhân vật như thế này, giết chết hắn thật ra quá lợi cho hắn rồi, nói chung không có hứng thú. Vu Mộ Hoa đứng thẳng, vững chắc trên cây, cơ giáp có hệ thống thăng bằng, thế nào cũng không thể rơi xuống được, thậm chí có thể bay lại trong không trung, chỉ là nó tiêu hao năng lượng quá lớn mà thôi.

- Đi, chúng ta tiếp tục truy sát. Giang Lưu tính toán được phương vị, lại bắt đầu tìm kiếm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio