Tinh Hải

chương 1-1: prologue / mở đầu

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

A.D.

: ngày /.

Chiến hạm Lunar - mã hiệu Dreadnought TA, một trong những con "quái vật vũ trụ" của Liên Minh Thái Dương Hệ, hiện đã ra khỏi không gian siêu tốc được khoảng tiếng đồng hồ và từ từ tiếp cận hành tinh vô danh tọa độ N-OSZ. Thời gian dự kiến bắt đầu đổ bộ là : ngày /, còn cách tiếng đồng hồ nữa.

Quá đủ thời gian cho một giấc ngủ nhẹ.

Đó là trên lý thuyết, còn thực tế thì hiện tại Mike không tài nào chợp mắt được. Cũng khó mà trách, nào phải anh sợ hãi hay gì cho cam, phần nhiều là do quá hưng phấn. Chỉ còn tiếng đồng hồ nữa là anh sẽ tham gia vào nhiệm vụ đầu tiên kể từ khi trở thành thành viên của đội biệt động Liên Minh.

Đội biệt động Liên Minh, Mike thì thầm cái tên cao quý đó với niềm tự hào và sung sướng khó mà kiềm nén. Đã gần sáu tháng từ cái ngày anh được chọn vào lực lượng tinh nhuệ đệ nhất của hệ thống quân sự Liên Minh này. Chỉ những chiến binh ưu tú nhất, xuất sắc nhất với thành tích chiến đấu thực tế mới có thể được đề cử vào. Và rồi những cá nhân ưu tú đó lại được chọn lọc một lần nữa, kiểm tra so sánh tố chất và quan trọng nhất - khả năng sử dụng Thần lực. Cuối cùng, chỉ còn lại những chiến sĩ hoàn hảo, sẵn sàng để rèn luyện Thần lực và cách sử dụng vũ khí tối tân nhằm thực hiện những nhiệm vụ khó khăn và nguy hiểm nhất cho Liên Minh.

Đó là đội biệt động Liên Minh.

Và Mike là một thành viên trong đó.

Trở thành một thành viên của đội biệt động là giấc mơ của Mike từ rất lâu rồi, trước cả khi anh nhập ngũ. Bây giờ khi nó đã trở thành sự thật lẽ dĩ nhiên Mike cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Không còn gì có thể làm cho anh hạnh phúc hơn nữa...

À không, thật ra thì có.

Mike ngồi bật dậy, thở dài. Anh khẽ cười chua chát khi nhớ lại tình trạng hiện giờ của mình. Sau bao nhiêu cực khổ, bao nhiêu cố gắng để được lựa chọn vào đội biệt động, rồi nửa năm rèn luyện gian khổ để nắm được Thần lực... cuối cùng anh bị đưa vào đội Ngọa Hổ.

Lực lượng biệt động Liên Minh chia làm tất cả đội, lấy tên theo con giáp của phương Đông. Đội Ngọa Hổ là đội thứ trong số đội.

Ngoài ra, cũng là đội yếu nhất trong số đội.

Mike nhớ lại những chuyện đã nghe được khi còn là chiến sĩ bình thường. đội biệt động vốn chỉ có tên đơn giản theo con giáp như Long, Hổ, Ngưu, Xà,... tuy nhiên qua thời gian dài hoạt động mỗi đội đã để lại sau lưng nhiều thành tích ưu việt cũng như phong cách thực hiện nhiệm vụ khác nhau, dẫn đến chuyện tất cả mọi người - không rõ là ai bắt đầu - khi nhắc đến mỗi đội đều thêm vào một từ miêu tả chẳng hạn như Thần Long, Mãnh Ngưu, Độc Xà,... cuối cùng chết tên luôn các đội cho đến hiện nay.

Thần Long - đội đệ nhất trong đội, như một con rồng thần thấy đầu không thấy đuôi, xuất hiện đột ngột như trời giáng, thủ đoạn nhanh gọn hiệu quả, kẻ thù nghe đến tên là táng đởm kinh hồn.

Mãnh Ngưu - không phải là đội đệ nhất, nhưng là đội có sức chiến đấu mạnh nhất. Mỗi thành viên trong đội đều là cao thủ sử dụng Thần khí, tấn công như bão chớp sấm giật không ai cản nổi.

Độc Xà - sở trường thâm nhập và trá hình tấn công kẻ thù từ bên trong nội bộ chúng, đầy kinh nghiệm cũng như thủ đoạn. Ngoài ra thành viên trong đội đa phần đều là nữ binh xinh đẹp hấp dẫn khiến cho nó trở thành đội được yêu thích nhất trong giới quân sĩ.

Và rất nhiều đội khác, mỗi đội đều có điểm độc đáo riêng.

Điểm độc đáo của đội Ngọa Hổ - như tên gọi của nó, chính là một con cọp nằm. Không phải nằm để lấy đà nhảy lên, mà là nằm để... ngủ. Ngọa Hổ nổi danh là đội có tỉ lệ sống sót cao nhất trong số đội biệt động, và nguyên do cũng dễ hiểu. Khi xông lên luôn chậm rãi nhất, khi rút lui thì lại hăng hái nhất, nhiệm vụ khó thì để cho đội khác, nhiệm vụ dễ thì để cho chiến sĩ bình thường.

Nói cho dễ hiểu, nó chính là đội vô dụng nhất trong lực lượng biệt động.

Mike lại thở dài một lần nữa và kiên quyết ngồi dậy. Nếu đã không thể nào ngủ được thì cần gì phải cố làm chi. Anh mặc quân phục vào rồi mở cửa đi ra ngoài hành lang.

Hàng lang khá vắng vẻ, những thành viên khác hoặc là đã ngủ hoặc là đang tụ tập ở quầy bar giải trí. Đó cũng là nơi Mike đang định đến. Mặc dù có phần thất vọng với đội của mình nhưng giao lưu tăng cường quan hệ với các thành viên khác vẫn là việc nên làm. Dù sao thì các đồng đội của anh đâu có lỗi gì trong chuyện này.

Đúng vậy, lỗi là ở cái gã đội trưởng phế vật kia cơ.

Cứ nghĩ tới cái thứ con ông cháu cha bất tài vô tướng kia là Mike lại tức giận. Anh tức giận là vì trong một tổ chức tinh nhuệ như lực lượng biệt động mà lại để cho thứ sâu mọt như vậy chen chân vào. Thật sự là quá mức mà. Mike không hiểu nổi chính trị, và anh cũng chẳng muốn hiểu. Anh là một quân nhân điển hình và tự hào vì điều đó. Vì vậy anh sẽ không bao giờ chấp nhận được những chuyện dơ bẩn kia làm xấu đi hình tượng lực lượng biệt động. Anh sẽ thay đổi nó từ bên trong, sẽ bài trừ đi những chất cặn bã làm hại tổ chức này.

Nhưng trước hết thì cứ làm một ly coffee cho nó tỉnh táo đã.

-----

Khi Mike bước vào quầy bar anh nhận ra thành viên trong đội tụ tập ở đây đông hơn anh nghĩ, và mọi người đều đang quay lại nhìn anh.

Hơi bất ngờ khi thấy gần như tất cả thành viên trong đội đều ở đây, Mike khựng lại chưa biết phải phản ứng thế nào. May mắn thay, một tiếng nói vang lên giải vây cho anh.

"Tưởng ai, hóa ra là tân binh có điểm số cao nhất trong kỳ tuyển chọn thành viên vừa rồi. Anh em, cho một tràng pháo tay !!!"

Mọi người cùng cười lớn và vỗ tay. Mặt Mike hơi đỏ lên, người vừa lên tiếng là Jaffar thành viên lớn tuổi nhất trong đội. Dù chỉ mới tiếp xúc với đội không lâu nhưng Mike dễ dàng nhận ra Jaffar là người được tất cả mọi người tôn là anh cả trong đội và có sức ảnh hưởng cao. Thậm chí theo anh thấy thì Jaffar mới đúng là trung tâm của đội Ngọa Hổ chứ không phải gã đội trưởng bù nhìn kia.

Mike đưa tay đáp lễ mọi người rồi đưa mắt tìm chỗ ngồi thích hợp. Sau một thoáng suy nghĩ anh quyết định đến ngồi vào chỗ ghế cuối cùng còn trống trên quầy bar, ngay cạnh Jaffar.

Jaffar thân mật vỗ vai anh.

"Sao rồi chú em, hồi hộp quá không ngủ được à ?"

Mike gật đầu, chẳng có gì phải giấu cả. Ai lại không cảm thấy hưng phấn khi sắp thực hiện nhiệm vụ đầu tiên cơ chứ.

Jaffar giơ ngón tay cái lên.

"Rất thẳng thắn, anh thích người như cậu. Chẳng việc gì phải ra vẻ điệu bộ chi cho nó ngứa mắt phải không anh em ?"

Mọi người hô lớn tán đồng. Mike cảm thấy một chút tự hào, dù cho người khác có nói gì đi nữa thì đây vẫn là đội của anh. Các thành viên trong đội đều là quân nhân hào sảng, tôn sùng thực lực. Mike tự tin mình sẽ rất nhanh hòa nhập vào nơi này.

Lại nhìn một vòng, ngoại trừ đội trưởng Kiba ra thì tất cả thành viên trong đội đều ở đây hết. Mike ngạc nhiên hỏi.

"Thế còn mọi người, tại sao đều tập trung ở đây cả vậy ?"

Jaffar cười cười, còn chưa kịp trả lời thì sau lưng Mike vang lên một giọng nói cực kỳ dễ nghe.

"Đó là vì truyền thống của đội Hổ là trước mỗi khi thực hiện nhiệm vụ phải tập trung lại ăn mừng, kiểu như đón Giáng sinh hay Năm mới ấy mà."

Mike quay người lại, đứng ngay sau anh, trên tay cầm một ly nước trái cây, chính là Melina đội phó của đội Hổ.

Tim Mike như ngừng đập. Melina, là MELINA bằng xương bằng thịt đang đứng trước mặt anh. Hoa khôi quân đội hai năm liền, được bí mật bầu chọn là "người phụ nữ bạn muốn ngủ chung nhất" trong giới binh sĩ với số lượng phiếu bầu gần %. Giây phút này đột nhiên Mike cảm thấy ở trong đội Ngọa Hổ cũng không đến nỗi nào, à không, còn cực kỳ xứng đáng nữa là khác.

Không thể để xấu mặt trước nữ thần của mọi người được, Mike cố ra vẻ bình tĩnh, như thể nhìn thấy Melina là chuyện đối với anh rất bình thường. Anh đáp lời, không nhận ra rằng giọng mình hơi run run.

"Xin chào đội phó. Xin lỗi nhưng tôi không hiểu, tại sao lại có truyền thống như vậy ?"

Melina nheo mắt cười duyên dáng.

"Thì đằng nào mỗi năm cũng chỉ có một lần, có gì khác đâu ?"

Mike xém chút nữa té khỏi ghế. Không hổ danh là đội Ngọa Hổ, mỗi năm chỉ làm đúng một nhiệm vụ. Hèn gì mọi người sung sướng ăn mừng như sự kiện trọng đại. Mike thiếu điều chỉ muốn khóc ròng, anh muốn thể hiện khả năng mình, muốn vươn lên thay đổi hiện trạng nhưng với cái đà này thì biết khi nào nguyện vọng đó mới thực hiện được đây ?

Chợt nhận ra một chuyện khác nữa, Mike trầm mặt xuống. Nếu đã là truyền thống của đội thì tại sao khi anh gia nhập lại không có ai nói với anh cả ? Nếu không phải anh khó ngủ tự mình mò đến thì chẳng phải đã bị cách ly một mình trong khi mọi người ăn uống nói chuyện vui vẻ sao.

Như thể đọc được ý nghĩ trong đầu Mike, Melina đưa một ngón tay lên mũi anh.

"Nghĩ gì đấy ? Không ai có ý định cô lập cậu đâu nhóc à. Chẳng qua là..."

Không để Melina nói hết câu, một người khác đã chen vào.

"...là bọn này đang bắt độ nhau xem liệu anh lính mới siêu sao của chúng ta có thể bình tĩnh tự tin ngủ được không hay là sẽ mất ngủ tự bò ra đây !!!"

Mọi người xung quanh cười lớn. Mike thì dở khóc dở cười, đúng là bảo ma cũ bắt nạt ma mới không sai mà. Ai đời lại đem chuyện đó ra làm trò vui để cá cược cơ chứ. Nhìn thấy Melina vừa cười vừa lấy tay che miệng - tim Mike lại đập nhanh thêm vài nhịp - anh lấy hết dũng khí ra hỏi cô với giọng điệu châm chọc.

"Vậy bà chị bắt bên nào vậy ?"

Melina thở dài.

"Chú em đã làm cho chị đi tong nửa tháng lương rồi đấy !"

Lúc này thì tất cả đều cười nghiêng ngả. Ngay đến Jaffar cũng cười rung cả người. Mike mặt đỏ như gấc thiếu điều muốn đào một cái lỗ để chui xuống, rõ ràng là tự đào mồ chôn mình mà.

Một phen trao đổi trêu chọc lẫn nhau như vậy vô hình đã rút ngắn rất nhanh khoảng cách giữa Mike và Melina... à không giữa anh và các thành viên khác trong đội. Mike thoải mái nhấp từng ngụm coffee và quan sát mọi người, lâu lâu lại nói chuyện vài câu với những người bắt chuyện cùng anh.

Đồng hồ trên tường chỉ :. Chỉ còn vỏn vẹn tiếng đồng hồ nữa là nhiệm vụ bắt đầu. Lúc này trong đầu Mike lại hiện ra hàng loạt câu hỏi. Khi nào thì mới bắt đầu chuẩn bị ? Rốt cục là những ai sẽ tham gia đợt hành động lần này ? Nhiệm vụ bao gồm những gì ? Những thông tin quan trọng như vậy bây giờ còn chưa thông báo cho mọi người thì đợi đến khi nào ?

Và tất cả đều dẫn tới câu hỏi quan trọng nhất, cái người chịu trách nhiệm thông báo những chuyện đó cho thành viên trong đội giờ đang ở đâu ?

Như trả lời cho Mike, tất cả những tiếng ồn ào trao đổi chung quanh đột nhiên im bặt. Một bàn tay bỗng đặt lên vai anh làm anh giật mình. Khi anh quay lại nhìn thì thấy chính là tay của Jaffar, đang nhìn anh ra dấu và hất đầu về phía cửa.

Một thanh niên mặc quân phục gọn gàng, trên vai đeo lon đội trưởng, huy hiệu hình đầu hổ bằng bạc lấp lánh trên ngực áo trái đang chậm rãi bước vào khu vực quầy bar.

Trong không khí im lặng, thanh niên mới vào nhìn quanh một vòng sau đó gật đầu.

"Có vẻ tất cả đều có mặt, rất tốt !"

Thanh niên này không phải ai khác, chính là đội trưởng đội số Ngọa Hổ trực thuộc lực lượng biệt động Liên Minh Thái Dương Hệ - Kiba.

-----

Rất dễ nhìn - đó chính là ấn tượng đầu tiên của Mike về Kiba ngay từ lần đầu tiên gặp mặt.

Với độ tuổi quá trẻ chỉ tầm hơn và chức vụ đội trưởng đội biệt động danh giá, không hề nghi ngờ gì Kiba chính là hoàng tử bạch mã trong lòng không ít thiếu nữ trong quân. Kết hợp thêm ngoại hình đẹp mã với khuôn mặt tuấn tú nhưng không quá ủy mị, chiều cao cân đối và mái tóc dài lãng tử, hắn ta tuyệt đối là sát thủ đối với phái nữ.

Mặc dù cực kỳ thiếu thiện cảm với Kiba nhưng Mike buộc phải chấp nhận sự thật là chỉ xét về vẻ bên ngoài thì hắn ta không có gì để chê được cả, quả là một nhân vật không tầm thường.

Chỉ tiếc là, tất cả chỉ dừng lại ở bề ngoài mà thôi.

Vô trách nhiệm, thiếu bản lĩnh, thiếu tầm nhìn, không có thành tích gì nổi bật, lười nhác, vô tổ chức, thiếu kỷ luật,... Đó là những gì Mike đã nhận ra sau hơn một tuần tiếp xúc và làm việc dưới trướng Kiba.

Lý do duy nhất hắn có thể trở thành đội trưởng một trong đội biệt động, cũng là thứ làm cho Mike khinh bỉ nhất ở hắn, không ngoài bốn chữ "con ông cháu cha".

Là con trai độc nhất của cố Đô đốc Hạm đội Alpha Centauri, Joseph Lanford. Thêm vào cha đỡ đầu của hắn, bạn thân của cố Đô đốc Joseph, chính là Levin Ingeno - nhà khoa học quân sự thiên tài, cha đẻ của các hệ thống vũ khí tối tân hiện Liên Minh đang sử dụng. Quả thật nhìn khắp các thế lực quân sự bên trong Liên Minh chỉ e khó mà tìm được người nào xứng đáng với bốn chữ "con ông cháu cha" này hơn Kiba.

Dễ thấy được là với bối cảnh như vậy, không cần tốn chút công sức nào Kiba thuận lợi thăng tiến vùn vụt từ một binh sĩ cho đến chức vụ hiện tại, và chắc chắn sẽ không dừng ở đó. Không như những chiến sĩ khác, như Mike, phải đổ mồ hôi sôi nước mắt phấn đấu không ngừng, thậm chí có khi phải liều cả tính mạng mình. Con đường của hắn đi là một đại lộ thông thoáng có người chuẩn bị sẵn, chỉ việc tà tà tiến lên là được.

Và như vậy, đội Ngọa Hổ dưới sự lãnh đạo của hắn trở thành một chi đội yếu nhất vô dụng nhất trong lịch sử lực lượng biệt động, nhưng lại nhận đãi ngộ tốt nhất so với các đội khác. Đến mức mỗi năm chỉ cần thực hiện một nhiệm vụ, mà lại là những nhiệm vụ thuộc loại dễ dàng an toàn ít nguy hiểm nhất.

Thế giới này, quả thật là không có công bằng mà. Mike cay đắng nghĩ thầm. Anh chỉ là một binh sĩ bình thường không có lai lịch, sau năm xông pha chiến trường khắp dải Ngân hà mới được nhìn nhận khả năng đề cử vào đội biệt động. Những đau khổ và nguy hiểm đã trải qua không thể đơn giản mà nói hết được. Tâm lý anh cơ bản là tự động bài xích thành phần vô dụng ăn không ngồi rồi thăng chức như Kiba.

Không biết rằng mình đang bị mắng thầm, Kiba lên tiếng.

"Các anh em, đến hẹn lại lên chúng ta lại phải đi trả nợ rồi..."

Lời còn chưa nói hết mọi người đã cười ồ lên, còn Mike thì sửng sốt không nói nên lời. Hắn ta gọi việc đi thi hành nghĩa vụ thiêng liêng của quân nhân là "đi trả nợ" ? Nhưng cái khiến anh giật mình là mọi người đều không có vẻ gì tức giận cả mà lại rất đồng tình với hắn. Anh có thể nhìn ra họ không phải chỉ là ra vẻ nịnh bợ hắn mà là ủng hộ thật sự.

Không thể nào !!! Chẳng lẽ... tất cả mọi người trong đội Ngọa Hổ đều cùng tư tưởng và thái độ làm việc với Kiba cả sao ? Mike choáng váng quay lại nhìn Jaffar như thể muốn xác nhận. Với một cái nhún vai và nụ cười thông cảm Jaffar đã khẳng định nỗi lo sợ của anh.

Trong khi Mike đang chuẩn bị lên cơn động kinh thì Kiba nhẹ nhàng đưa tay ra dấu cho mọi người im lặng rồi nói tiếp.

"Nhiệm vụ lần này cũng không có gì đặc biệt - ít ra là tôi hy vọng như vậy. Trạm kiểm soát không gian của Liên minh bắt được một tín hiệu lạ phát ra từ hành tinh chúng ta sắp sửa đổ bộ. Chúng ta sẽ xuống hành tinh và kiểm tra xem rốt cuộc là có chuyện gì dưới đó."

Mọi người đều tập trung nghe Kiba giải thích sơ về nhiệm vụ. Hắn lắc đầu nhẹ.

"Theo ý tôi thì nếu không phải một cặp choai choai nào đó kiếm một hành tinh không người để thử cảm giác lạ rồi vô tình đụng phải thiết bị liên lạc trong khi hưng phấn thì cũng là một bọn buôn lậu giao dịch rồi lỡ tay làm rơi điện thoại mà thôi nên mọi người không nên suy nghĩ gì nhiều cho mệt óc..."

Mọi người lại cười lớn. Mike chợt nhận ra thành viên đội Ngọa Hổ rất thích cười lớn, nói cái quái gì cũng cười được như một lũ đười ươi. Anh hiện tại đang bực bội không biết phát tiết đi đâu cho hết. Đây là nhiệm vụ đầu tiên đáng nhớ của mình trong đội biệt động đây sao ? Nhảy xuống hành tinh lục tìm bao cao su bọn choai choai để lại sau khi khoái lạc, hoặc là thu gom tàn thuốc rẻ tiền bọn buôn lậu hay hút rồi về báo cáo "Thưa cấp trên em đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ !!!" ?

Như không quan tâm Mike nghĩ gì, mà thật sự có khi hắn chẳng

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio