Tinh Khôi Và Nồng Nhiệt

chương 7: bí mật không thể nói

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ánh nắng giữa trưa theo cành lá xanh um rơi xuống, in bóng đầy mặt đất. Bầu trời trong xanh hiếm có. Thi thoảng một đám mây trắng trôi qua, bóng nắng chao nghiêng...

Ninh Tiểu Thuần mệt mỏi ngồi trong phòng, kích nhẹ chuột lướt web. Gần tới nghỉ hè, cô bắt đầu tìm việc làm thêm. Mở một tin thông báo tuyển dụng, cô vừa coi đã thấy hứng thú. Là công ty tài chính Hoàn Nghệ tuyển trợ lý, Hoàn Nghệ là đầu tàu trong lĩnh vực tài chính, rất nhiều bạn học của cô mơ ước được trở thành thành viên của Hoàn Nghệ!

Một công ty thế lực hùng hậu, dù chỉ là thông báo tuyển trợ lý thực tập chắc hẳn cũng sẽ không chọn một người không có kinh nghiệm như cô, cô hoàn toàn không nghĩ mình sẽ thành công, nhưng xuất phát từ tâm lý cầu may, cô vẫn gởi lý lịch đến đó. Đóng tin đó lại, cô coi tiếp những nội dung khác.

Chợt chuông điện thoại vang lên, phá tan buổi trưa im lặng, Ninh Tiểu Thuần vừa cầm vừa nhìn, không phải Lục Tử Hiên, là Tống Mi Mi? Sau đêm đó, cô cố gắng giữ khoảng cách với Lục Tử Hiên, mà anh ta cũng bị cuốn vào công việc không có thời gian tìm cô, cô thấy rất thoải mái.

Ninh Tiểu Thuần đã nhiều tháng không liên lạc với Tống Mi Mi, sao bà ta lại gọi điện cho cô?

Cô vừa nhấn nghe, giọng lười nhác của Tống Mi Mi từ đầu kia vang đến: "Tiểu Thuần, má Mi Mi đây, đáng lẽ con không còn làm chỗ má, má không nên quấy rầy con, nhưng má báo con biết, con còn nửa tháng lương chưa nhận, với cả đồ đạc nữa, con dành chút thì giờ đến đây được không?"

Ninh Tiểu Thuần lễ phép đáp: "Má nói gì vậy. Má có ơn với con, suốt đời con không quên được. Con nên thăm hỏi má mới đúng. Buổi chiều con rảnh, sẽ đến đó."

"Ừ, má chờ. Tiểu Thuần à, con là đứa con ngoan, thật khổ cho con quá." Tống Mi Mi thương xót nói.

"Má, giờ con ổn lắm. Con đem bánh tart đến cho má..."

"Con thật ngoan, má không uổng công thương con, con tới nhanh nhé..."

Ninh Tiểu Thuần tán gẫu với Tống Mi Mi một hồi rồi sửa soạn, đáp xe đến Nightclub Đế Đô.

Nightclub Đế Đô nằm ở khu trung tâm phát triển nhất, kiến trúc độc đáo, trang hoàng hoa lệ, vô cùng giàu có. Buổi sáng Nightclub vắng vẻ, buổi tối có phong cách khác hẳn, là cảm giác mãnh liệt, là tiếng nhạc sôi động, là hoang phí, rất đồi truỵ rất bạo lực.

Lần đầu tiên Ninh Tiểu Thuần mặc váy trắng dài xuất hiện vào buổi sáng trước Đế Đô, trước đây cô toàn đến vào buổi tối, trang điểm thật đậm, ăn mặc khêu gợi, đứng trên sân khấu hát những bài ái muội, đón nhận ánh mắt của những tên đàn ông ngồi phía dưới như sói rình mồi. Vì cuộc sống, cô không còn cách nào khác. Cô đành phải nén nhịn ác cảm, ra sức ca hát, trút hết nội tâm phẫn uất.

Sau khi cô lên đại học đã không còn nhận chu cấp của người nhà, tự đi làm kiếm sống. Năm hai đại học, sức khoẻ cha cô ngày càng yếu, không thể làm việc nặng nhọc được nữa, còn thường xuyên ốm đau vì làm lụng quá sức. Cô không chỉ nuôi sống bản thân còn phải gởi tiền về nhà, áp lực rất lớn.

Một lần tình cờ, Ninh Tiểu Thuần quen biết Tống Mi Mi. Khi đó Ninh Tiểu Thuần làm phục vụ trong quán rượu, vừa lúc đụng phải Tống Mi Mi trên hành lang, thấy váy cô bị rách mà không báo lên, bèn chủ động báo, còn mang quần áo cho cô, giải quyết cấp tốc.Sau đó, Tống Mi Mi biết Ninh Tiểu Thuần còn là sinh viên nhưng đã sớm tìm kế sinh nhai, liền giới thiệu cô đến hát ở Đế Đô.

Vì Tống Mi Mi là quản lý ở đây, có bà bảo bọc cô nên không có chuyện gì. Nên Ninh Tiểu Thuần suy nghĩ mãi, rồi đồng ý đến Đế Đô. Lúc đó cô và Lục Tử Hiên vừa quen nhau, cô biết anh chắc chắn sẽ không đồng ý cho cô đến đấy, nên cô luôn dối anh, đây là khúc mắt lớn trong tình cảm giữa hai người. Nhưng mà, về sau có chuyện xảy ra, khúc mắc này như được gỡ bỏ.

Cô hát ở Đế Đô được hơn nửa năm, tuy là bị khách quấy rối nhưng vẫn an toàn. Cô không chỉ giải quyết chi phí cuộc sống còn có dư tiền gởi về nhà, vậy là tốt lắm rồi. Nào ngờ, hoạ vô đơn chí, cha đột nhiên ngã bệnh nặng, phải lập tức làm phẫu thuật, nhưng chi phí phẫu thuật rất mắc, trong một lúc không kiếm được nhiều tiền như vậy, mẹ cô lo lắng nóng ruột không thôi.

Ninh Tiểu Thuần định mượn tiền Lục Tử Hiên, lúc đó anh có một khoản tiền lớn đầu tư vào phòng làm việc. Không ngờ Ninh Tiểu Thuần đụng phải ngõ cụt, Lục Tử Hiên vừa tránh vừa né, không muốn bỏ qua cơ hội lần này. Ninh Tiểu Thuần đau lòng khôn xiết, chẳng lẽ một mạng người lại thua một thời cơ hay sao? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Ninh Tiểu Thuần vì quá lo lắng, buối tối đi hát liên tiếp phạm lỗi, bị Tống Mi Mi gọi ra mắng.

Con người không phải tự nhiên mà mắc sai phạm. Cô vì buồn rầu, muốn mau chóng kiếm ra khoản tiền lớn vượt qua cửa ải khó khăn. Thời điểm, nơi chốn vừa khớp, cùng bất ngờ ngoài ý muốn, hơn nữa còn chất xúc tác tăng nhanh tốc độ, dần dần kéo cô vào vực sâu. Tống Mi Mi chính là chất xúc tác lúc bấy giờ.

Tống Mi Mi nghe Ninh Tiểu Thuần nói hết xong, liền cười với cô, "Con ứng phó giúp má một khách hàng lớn là có thể giải quyết được chuyện của con..."

Ninh Tiểu Thuần lẳng lặng nghe xong, khiếp sợ chết cứng tại chỗ, trợn mắt há hốc miệng.

Thì ra có người muốn mua đêm đầu!!!

Ninh Tiểu Thuần cần tiền, cấp bách cần liền. Phẫu thuật của cha không thể kéo dài. Con người không thể gởi gắm hy vọng vào khác, chỉ có thể tự cứu mình.

"Má, con cần tiền." Ninh Tiểu Thuần nhìn vào mắt Tống Mi Mi nói, "Má cho con biết con phải làm gì, con không hiểu lắm."

Tống Mi Mi vuốt tóc cô: "Ngoan, trinh trắng của con quý giá hơn cả. Con chỉ cần dựa theo chỉ dẫn của người đó là được. Kỹ xảo phong phú chẳng là gì, đàn ông cần lần đầu của phụ nữa, chính là nhắm vào sự ngây thơ của con. Thuận theo là được. Sau khi xong chuyện này, mẹ đưa hết tiền cho con, không lấy hoa hồng."

Ninh Tiểu Thuần gật đầu. Sau đó về nhà, cứ lo sợ bất an, mượn phim chỗ Tống Mi Mi mở ra xem, học hỏi.

Hình ảnh xấu hổ làm tâm Ninh Tiểu Thuần như mèo cào, ngứa ngứa, tê tê. Cô buồn bực tắt máy tính, lên giường nằm ngủ.

Cuối tuần, trời trong gió mát. Ngày lành tháng tốt, thích hợp bán thân.

Ninh Tiểu Thuần mặc quần áo đơn giản đi vào khách sạn xa hoa, mở cửa phòng bước vào. Phòng rất lớn, đều là đồ đạc đắt tiền. Màn cửa màu trắng bên cửa sổ bay phất phơ trong gió, gợi lên dục vọng ham muốn từ đáy lòng người. Giường lớn mềm mại lặng im trong phòng, chờ đợi chủ nhân, nhưng trong phòng không có đàn ông.

Ninh Tiểu Thuần bước đến cửa sổ sát đất, ngắm nhìn cảnh đẹp đằng xa. Cô cảm thấy da cô nổi gai ốc vì gió máy lạnh thổi đến, lòng bàn tay rịn mồ hôi.

Hoá ra, cô đang sợ. Đi đến mức này, rất nhiều chuyện sẽ thay đổi, không thể quay lại.

Không để cô nghĩ ngợi nhiều, cửa phòng bật mở. Cô cứng người đứng yên tại chỗ không dám quay đầu. Người phía sau từng bước đến gần cô, hơi thở nam tính lạnh lẽo phả đến. Cô cảm giác đây là một người đàn ông rất mạnh mẽ.

Giọng nói ấm nồng như rượu truyền đến, mê hoặc thần kinh Ninh Tiểu Thuần: "Có muốn tắm không?"

Cô chậm rãi xoay người, trong đầu hiện lên vô số dáng vẻ. Là mập hay cao gầy? Là đẹp trai hay bình thường? Là hiền như đất hay khôn khéo?

Cô từ từ ngẩng lên, đập vào mắt là khuôn mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng, mày rậm mắt sáng, mũi cao thẳng có một độ cong vừa mắt. Bộ vest đen hiệu càng tôn lên khuôn mặt anh tuấn. Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ vào phòng, ánh sáng viền quanh hình dáng gã, nửa trong suốt, nửa tinh khiết, làm mềm đi nét lạnh lùng kiên cường của gã, thành vẻ đẹp say sưa lười biếng.

Tim cô chợt nảy lên dồn dập. Mặt đỏ hồng, như trái táo đỏ thơm.

Gã nhìn Ninh Tiểu Thuần, tháo cravat đi vào phòng tắm.

Ninh Tiểu Thuần bồn chồn đứng nguyên tại chỗ, không biết làm sao. Do dự mãi, cô nhẹ đi theo gã vào phòng tắm. Gã đang cởi áo, lộ ra vòm ngực rộng lớn, cơ bụng rắn chắc. Cô nhìn thân hình cường tráng của gã mà mặt đỏ tim đập.

Sau đó gã cởi luôn quần, trần như nhộng, thấy rõ khu vực riêng tư của đàn ông, Ninh Tiểu Thuần lập tức xoay người. Gã thấy động tác của cô, khẽ bật cười, sau đó bước vào bồn tắm đã đầy nước.

Gã thoải mái nằm trong bồn, tận hưởng cảm giác mát mẻ bao quanh. Gã thấy Ninh Tiểu Thuần vẫn không nhúc nhích, nói nhỏ: "Qua đây, tôi có thói quen tắm trước khi make love."

Ninh Tiểu Thuần chậm rì rì xoay người, gã không chờ nổi động tác chậm chạp của cô, kéo luôn cô vào bồn. Quần áo ướt đẫm hoá thành trong suốt, đường cong hoàn mỹ của cô hiện ra không che giấu. Mắt gã loé lên, yếu hầu trượt lên trượt xuống.

"Cởi ra!" Gã ra lệnh.

Tay Ninh Tiểu Thuần run rẩy cởi nút áo, lộ áo ngực ren. Bầu ngực đầy đặn lắc lư trong nước, khiến máu người đó sôi sục. Gã giơ tay xé áo ngực, chụp lên bầu ngực trắng, nắn vuốt hai bên. Lần đầu tiên Ninh Tiểu Thuần bị đàn ông đụng vào, thẹn thùng kêu lên: "Tiên sinh, đừng làm vậy...."

"Gọi tôi Cung Triệt!" gã nói, "Đừng làm vậy, thì muốn thế nào? Chẳng lẽ thế này?" Cung Triệt nói xong, liền cúi đầu ngậm đầu ngực hấp dẫn đọng nước, điên cuồng cắn mút.

Bàn tay lặn xuống nước, lao vào trong váy, cách lớp quần lót áp lên chỗ kín, mạnh mẽ vuốt ve, giày vò.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio