“Rút lui, toàn bộ rút lui! Khu vực hành tinh thứ phát hiện quân đội Đế Quốc! Một khu trục hạm, một tuần dương hạm lớp Quân Đao, cùng một số chiến đấu cơ loại mới, Siêu Nữ Yêu… Lặp lại một lần nữa, khu vực quanh hành tinh số có quân đội Đế Quốc hoạt động, Đồng Minh , lập tức rút lui về cổng siêu không gian, chúng tôi làm nhiệm vụ yểm hộ.” Thụy Sâm vừa kéo nhanh chiến đấu cơ ngóc lên, tránh hai quả tên lửa đối không đang bay về phía mình vừa khẩn cấp thông báo.
Tuy một tuần dương hạm và một khu trục hạm không phải là điều đặc biệt đáng ngại, cho dù có thêm nhóm Siêu Nữ Yêu, Thụy Sâm vẫn có thể yên tâm chiến đấu, nhưng điều khiến anh lo lắng là không biết liệu còn có lực lượng khác của Đế Quốc ở xung quanh? Chẳng nhẽ việc chiến hạm Đế Quốc có mặt ở điểm hẹn là điều ngẫu nhiên? Sao lại trùng hợp đến thế? Điều đó nói lên cái gì? Liệu có phải Đế Quốc đã biết cuộc gặp giữa Đồng Minh và người Rumbati, thậm chí anh còn nghi ngờ cả kết luận khi trước, liệu có phải người Rumbati đã bán đứng Đồng Minh, nếu không tại sao quanh đây không có sự xuất hiện của tàu Rumbati, ngược lại là một mớ chiến hạm Đế Quốc?
Nhưng thậm chí có nói rằng người Rumbati bán đứng bọn họ cũng không thể giải thích toàn bộ vấn đề! Cũng như suy nghĩ khi nãy của anh, nếu Đế Quốc và người Rumbati cấu kết, hoặc Đế Quốc phát hiện cuộc gặp gỡ này, bọn chúng cần quái gì phải điều hạm đội đến thiên hà XY- truy kích Đồng Minh , cứ tổ chức mai phục ở đây chẳng tốt hơn sao? Hơn nữa, nếu phục kích mà chỉ dùng có hai chiến hạm thì rõ ràng lực lượng quá mỏng, không đảm bảo tiêu diệt hoặc bắt sống Đồng Minh , Đế Quốc có thừa khả năng điều cả hạm đội lẫn hàng trăm chiến đấu cơ, sao lần này lại “bủn xỉn” như thế? Cuối cùng là vì sao lại dùng Siêu Nữ Yêu? Theo Thụy Sâm biết loại chiến đấu cơ này hiện vẫn còn nằm trong giai đoạn thử nghiệm hoàn thiện, trong trường hợp này liệu có cần đen mẫu thử ra mạo hiểm thực chiến không? Ở đây có nhiều câu hỏi chưa có lời đáp.
…………………………………………�� � �………
Trên Đồng Minh , còi báo động rít lên lanh lảnh, mức sẵn sàng chiến đấu nhảy từ vàng lên đỏ, không khí căng thẳng trong khoảng khắc bao trùm cả tàu.
“Chuyển hướng độ! Chúng ta nhanh chóng rời khỏi đây! Ngư lôi năng lượng xung chuẩn bị!” Nghe thấy thông báo khẩn của Thụy Sâm, thuyền trưởng Dirk nhanh chóng phản ứng. “Thông báo cho trung đội chiến đấu cơ xuất phát hỗ trợ thượng uý yểm hộ Đồng Minh !”
Hạ lệnh xong, ông quay đầu lại nhìn phu nhân Almeida ngồi sau, nói. “Vô cùng xin lỗi, phu nhân! Xem ra hôm nay có lẽ không thể tổ chức đàm phán nữa!”
Khuôn mặt phu nhân thoáng một nét ưu tư, bà không nén nổi lên tiếng hỏi. “Đế Quốc xuất hiện vì chúng ta sao? Liệu có khả năng người Rumbati bán đứng chúng ta?”
“Chúng tôi vẫn chưa rõ!” Thuyền trưởng do dự trả lời. “Nhưng tôi nghi ngờ khả năng đó, nếu không Đế Quốc đã không chỉ cử đến đây hai chiến hạm loại nhỏ, nếu thế thì hạm đội khổng lồ ở thiên hà XY- dùng làm gì? Tôi cho rằng Đế Quốc chưa đến nỗi ngu xuẩn như thế!” Ngừng lại một chút, ông nói tiếp. “Nhưng hiện nay đối với chúng ta mà nói, sự an toàn của phu nhân là quan trọng nhất, chúng ta không thể mạo hiểm được, dù nói thế nào thì việc Đế Quốc xuất hiện trên quỹ đạo hành tinh số là có thực, chúng ta nhất định phải rút lui.”
“Có phát hiện ra các chiến đấu cơ hoặc chiến hạm khác của Đế Quốc quanh đây không? Các chiến hạm Đế Quốc đuổi về hướng chúng ta?” Phu nhân hỏi.
“Không có! Thưa phu nhân!” Thuyền trưởng Dirk lắc đầu. “Trừ những chiếc đã xuất hiện ở phía sau hành tinh số được thượng úy Thụy Sâm báo cao, hiện nay chúng ta chưa phát hiện ra thêm một dấu hiệu nào khác của Đế Quốc, rada cũng không phát hiện ra có chiến hạm nào của Đế Quốc rời khỏi khu vực phía sau hành tinh số tiến về phía chúng ta.”
“Có thể…” Phu nhân Almeida như không nghe thấy thuyền trưởng nói, trầm ngâm một chút, bà ngẩng đầu lên kiên định nói. “Thuyền trưởng, xin đưa Đồng Minh đến cự ly an toàn so với cổng siêu không gian chờ đợi, tạm thời hiện nay chúng ta chưa nên rút khỏi thiên hà, chờ thượng úy Thụy Sâm xác định phương hướng của địch, chúng ta quan sát một chút.”
“Rõ! Thưa phu nhân!” Thuyền trưởng tôn kính đáp.
“Chiến đấu cơ của ta?”
“Hiện đang cất cánh khẩn cấp để chi viện cho tiểu đội trinh sát, chỉ khoảng mươi phút nữa là họ sẽ đến nơi.”
…………………………………………�� � �….
Mười phút, đối với Thụy Sâm mà nói là mười năm, bởi lẽ bọn họ đang phải khổ chiến với đám Siêu Nữ Yêu của Đế Quốc. Mười phút, có biết bao chuyện có thể xảy ra trong mười phút??? Thực ra mà nói, biên đội của anh và Jessica có thể nói là còn tương đối ổn, chí ít có thể yểm hộ lẫn nhau, có công có thủ, mặc dù họ đang chơi hai chọi bốn. Nguy hiểm nhất là phía Robert Parnell, bạn của Thụy Sâm và số của anh ta cùng lúc cũng bị bốn chiếc Siêu Nữ Yêu tấn công, nhưng tồi tệ hơn là do không kịp phản ứng, số của Robert Parnell bị bắn hạ chỉ trong có một phút giao chiến ngắn ngủi. Nghe tiếng hô thoát ra một cách tuyệt vọng của chàng phi công trẻ, Thụy Sâm không khỏi lo cho bạn, một chọi bốn, cho dù là anh cũng cực kỳ khó trụ nổi.
“Rút lui! Rút lui! Robert Parnell! Lập tức rút lui về Đồng Minh !” Thụy Sâm hét lên trong máy, đồng thời anh cũng ngắm thẳng vào một chiếc chiến đấu cơ trước mặt bóp cò, nhưng đáng tiếc là không trúng, chiếc Siêu Nữ Yêu thực hiện một cú lộn sang phải, lập tức tránh khỏi loạt đạn của anh, Thụy Sâm định bám theo nhưng một chiếc khác từ bên sườn lao sang liên tiếp bắn ghìm trước mũi Tia Chớp của anh, Thụy Sâm đành phải ghìm đầu chiến đấu cơ xuống tránh loạt đạn, bỏ lỡ thời cơ.
“Tao cũng muốn chuồn lắm nhưng lũ khốn này cứ bám dai như đỉa ấy!” Robert Parnell kinh hoàng liếc nhìn phía sau, bốn chiếc Siêu Nữ Yêu dường như đã xác định anh là con cá nằm trên thớt nên cứ chơi mèo vờn chuột, chia thành hai biên đội kẹp vào hai sườn, liên tục tấn công từ hai phía, những luồng sáng năng lượng ngày càng gần chiến đấu cơ của anh.
Thụy Sâm cảm nhận được sự kinh hoàng và tức giận trong giọng nói của bạn, anh cảm thấy rùng mình, nó khiến anh nhớ lại lần hai người bị các cô gái Lam Thiên Sứ phục kích, lúc đó Thụy Sâm cũng đành bó tay nhìn bạn bị Sonia bắn hạ, bây giờ anh cũng chẳng giúp gì được cho bạn vì khoảng cách quá xa, mà bản thân Thụy Sâm cũng càng lúc càng không lo nổi cho mình.
Những phi công trên Siêu Nữ Yêu chắc chắn là cao thủ, là lính tinh nhuệ trong số những phi công tinh nhuệ, bọn họ có kỹ thuật điêu luyện, phối hợp ăn ý, có kỹ thuật xạ kích thuộc hàng xuất sắc! Ví dụ như chiếc Siêu Nữ Yêu vừa tránh khỏi loạt đạn của Thụy Sâm khi nãy, sau khi nhờ số của mình trợ giúp cắt đuôi Thụy Sâm, hắn lập tức quay lại tấn công, chỉ bằng một cú xoắn quanh trục cực đẹp, hắn đã nhanh chóng chuyển hướng chiến đấu cơ, dùng những động tác xoắn ốc phức tạp để chuyển mũi chiến đấu cơ hướng về Thụy Sâm. Những loạt đạn từ Siêu Nữ Yêu chuẩn xác trúng vào cánh trái của Thụy Sâm, làm lóe lên những chùm sáng chói lòa, nó nhắc Thụy Sâm rằng anh vừa bị bắn trúng.
Những động tác bay xoắn ốc phức tạp như vậy đòi hỏi một kỹ thuật bay hoàn hảo, trong tình huống cơ động kịch liệt mà những loạt đạn bắn vào mục tiêu rất chụm đòi hỏi không chỉ một kỹ thuật xạ kích cao siêu mà còn phải có ý thức chiến thuật và nắm bắt thời cơ nhanh nhậy. Thụy Sâm không khỏi kinh ngạc, anh có thể là được động tác tương tự, nhưng Jessica thì chắn chắn là không, thậm chí là Robert Parnell chắc cũng chỉ năm ăn năm thua.
Điều này nói lên cái gì? Robert Parnell có thể coi là một ACE có hạng rồi, đạt đến trình độ tương đương hoặc thậm chí còn nhỉnh hơn anh ta trước đây họ không mấy khi gặp. (Điều Thụy Sâm không biết là trong hạm đội có rất nhiều phi công đạt đến trình độ như thế. Đáng tiếc những người đó không có cơ hội chiến đấu, nếu không chỉ riêng bọn họ cũng có thể gây nhiều khó khăn cho Đồng Minh rồi. Phải biết hạm đội vừa trải qua thời gian chiến đấu quyết liệt với Liên Bang, những phi công còn lại là những người đã được trui rèn qua máu lửa, kỹ thuật, trình độ của họ tuyệt đối vượt trội hơn những lực lượng khác ở hậu phương!) Hơn nữa nếu chỉ có một người thôi còn đỡ, đằng này cả bốn chiếc đang tấn công biên đội anh đều thể hiện một trình độ tương đối đồng đều, nếu có khác biệt cũng chỉ một chín một mười.
“Đội trưởng! Tôi không cắt được đuôi!” Jessica cũng bắt đầu hoảng, đối phương như đã dán chặt vào sau đuôi cô.
“Giữ vững! Tôi đang ở phía trước!” Bây giờ Thụy Sâm cũng không còn để ý đến những đối thủ khác nữa, anh biết bảo vệ Jessica cũng là bảo vệ mình, Lắc nhẹ chiếc Tia Chớp để tránh mấy loạt đạn từ phía sau, anh đảo chiến đấu cơ đối đầu với Jessica, hai chiếc Tia Chớp lướt sát qua nhau, chỉ trong nháy mắt ấy, một loạt những chùm tia màu đỏ và xanh liên tục nã vào chiếc Siêu Nữ Yêu đang bám sát sau cô gái, bắt nó phải quặt gấp sang bên để tránh né, rồi bổ xuống để tránh bị truy kích, cũng là bỏ qua việc truy kích Jessica.
“Cám ơn! Đội trưởng!” Cô gái thở phào một hơi.
“Không cần!” Thụy Sâm liếc mắt một vòng. “Cẩn thận, có Siêu Nữ Yêu hướng bốn giờ của cô!” Nhưng ngay lúc đó, phía trái Tia Chớp của anh cũng xuất hiện chiến đấu cơ địch…
“Chó chết thật! Màn chắn của tao sắp out rồi! Lần này thì chết chắc! Thụy Sâm! Thụy Sâm! Chúng ta làm gì đây? Mày có ý gì không?” Robert Parnell hét lên trong máy.
Cứ thế này thì không ổn, hình thái quá bất lợi đối với họ, mặc dù Tia Chớp có tính năng ưu tú, màn chắn cũng mạnh hơn, nhưng điều đó không đủ để thoát khỏi đối phương tập kích, đối thủ là phi công có hạng, lại có ưu thế về số lượng, chờ đến khi chiến đấu cơ tiếp viện đến, có lẽ anh còn có thể sống sót chứ Robert Parnell và Jessica thì chết chắc.
Hiện nay điều cần làm là kéo dài thời gian, chờ lực lượng tăng viện đến là lúc họ lật ngược thế cờ.
“Tiến vào vành đai của hành tinh số ! Cố gắng kéo dài thời gian chờ tiếp viện!” Thụy Sâm tỉnh táo hạ lệnh, đó là cách duy nhất có thể thành công, anh chẳng có chút nào của căn bệnh sĩ diện hão, đánh không được thì chạy, đó là chân lý! Vành đai vây quanh hành tinh số được tạo thảnh bởi băng phiến và tinh thạch, mặc dù độ dày không lớn nhưng cũng đủ lể chục chiếc chiến đấu cơ chơi trò bịt mắt bắt dê, nếu phi công Đồng Minh có ưu thế nào vượt trội so với Đế Quốc thì chỉ là ở trong những khu vực có địa hình phức tạp, họ quen với việc bay trong địa hình như vậy hơn, đặc biệt là lượn vòng quanh cách vành đai thiên thể, tinh vân, điều đó có được nhờ vào việc các căn cứ của Đồng Minh thường ở trong những khu vực như vậy, thời gian dài bay ở địa hình phức tạp khiến phi công Đồng Minh có sự phản xạ và thích ứng tốt hơn, đó cũng là lý do tại sao trong những trận không chiến ở trong đám tinh vân lúc trước, phi công Đồng Minh chiếm ưu thế vượt trội.
“Cái đó là cách gì thế? Tao đang ở trong đó từ lâu rồi, nhưng mấy con đỉa phía sau vẫn cứ bám theo đằng đẵng!” Robert Parnell nghe như sắp khóc đến nơi.
Thụy Sâm hừ một tiếng. “May mà mày nghĩ ra để chui vào đó sớm đấy, bằng không chắc đã bị bắn hạ rồi! Nghe tao này, Robert Parnell! Còn nhớ cú bay về Đồng Minh trong phút sau khi chúng ta tấn công VIXXS-C lần thứ hai không? Lúc đó chúng ta bay thế nào thì bây giờ bay như thế! Đám Siêu Nữ Yêu không có tính năng ưu việt như Tia Chớp, chúng không bám nổi mày đâu!”
“Mày điên rồi! Cách đó thì có khác quái gì bảo tao tự sát cho nhanh! Tao đã nói sẽ không bao giờ chơi trò đó lần nữa!” Chỉ nghĩ lại lần bay đó là Robert Parnell đã toát mồ hôi lạnh.
“Vậy mày cứ ở đó chờ chết cũng được! Mọi thứ tùy mày!”
“Đừng có phân tán tư tưởng của tao, đừng có liên lạc, nếu thoát khỏi bọn khốn đó tao sẽ lại lên tiếng!” Robert Parnell điên tiết ngắt luôn liên lạc.
“Jessica! Vào đi! Tôi yểm hộ!”
“Nghe rõ! Đội trưởng!”