Mùa xuân năm lịch Vũ Trụ, toàn bộ các chiến hạm thuộc hạm đội cơ động độc lập số xuất hiện ở cổng siêu không gian thiên hà New Siberia, mười sáu chiếc Tia Chớp tuần tra ở các hướng của hạm đội, đảm nhiệm công tác cảnh giới an toàn, đây là lần đầu tiên hạm đội trở về bộ tổng chỉ huy quân phản kháng Đồng Minh sau khi kết thúc kế hoạch “Lằn rang sống chết”.
Bởi vì nhiệm vụ mà họ vừa thực hiện chẳng qua là đi tập kích một đội tàu vận tải ‘đáng thương’ của Đế Quốc, cho nên ngoài mấy chiếc chiến đấu cơ bị tổn thất, hạm đội không còn có bất kỳ tổn thương nào khác, mọi hệ thống đều làm việc bình thường, hạm đội do đó cũng không đến xưởng đóng tàu Newport News, mà trực tiếp hạ xuống bên đỗ thứ hai của hành tinh số nơi thiết lập bộ tổng chỉ huy quân phản kháng Đồng Minh.
Khung cảnh nơi đây cũng chẳng khác gì lần trước Thụy Sâm có đến, mọi thứ đều có vẻ hết sức bình thường. Nhưng nếu để ý kĩ có thể thấy những đám người đi ra đi vào rất nhanh, các thiết bị nâng hạ hoạt chất bên những đống hỗn độn đầy các loại máy móc... đều thể hiện một điều gì đó khác thường ở nơi này, ngay cả nét mặt của những người xung quanh cũng có chút bất đồng, có chút lo lắng và căng thẳng, thậm chí còn có chút bối rối, sự thoải mái thường ngày đã biến đâu mất.
"Mọi người có chú ý không? Không khí ở đây dường như có chút khác thường, khác hẳn với lần trước chúng ta đến, có điều..." Thụy Sâm nói.
Bọn họ, được trung úy Dick, sĩ quan phụ tá của phu nhân Almeida dẫn đường, bao gồm các thuyền trưởng, các phi công liên đội trưởng, trung đội trưởng trung đội AWACS, đội trưởng đội đột kích...... chủ yếu là những người có vai trò chủ chốt trong việc lập và điều khiển chiến dịch ‘Lằn ranh sống chết’, phu nhân Almeida muốn tiếp kiến cũng như tặng huân chương cho họ.
"Không biết. Lần trước tao có đi với mày đâu, đây là lần đầu tiên tao đến đây." Robert Parnell thản nhiên nói nói.
"Xì, lần trước tao biết mày không đến, nên vốn không trông cậy vào cảm giác của mày, mày nhảy ra trả lời nhanh như vậy để làm gì?" Thụy Sâm bất đắc dĩ nói," Tao có hỏi mày đâu."
"À, không phải hỏi tao, vậy là tốt rồi. Lần trước. mày cùng đi với Phi Luân, Sonia đến đây trình bày phương án của kế hoạch ‘Lằn ranh sóng chết’."
" Khẩn trương, vội vàng." Thiếu tá Thuler xen vào nói nói," Lần trước tôi cũng đã tới nơi này, quả thật có chút không giống."
" Không riêng gì nơi này," Phi Luân nói tiếp," Trên khắp hành tinh số , nơi nơi đều có cảm giác kỳ quái này. Cả xưởng đóng tàu Newpost New ở vệ tinh số , các loại tàu liên tục lui tới thường xuyên, tựa hồ cực kỳ bận rộn, khác hẳn với không khí bình thường, nhất định có chuyện gì đã xảy ra."
" Có lẽ là lại có hành động quân sự nào đó." Robert Parnell tùy tiện nói.
" Không đơn giản như vậy, cho dù là có hành động quân sự, cũng sẽ không điều động toàn bộ bộ tổng chỉ huy Đồng Minh chứ." Sonia lắc đầu.
" Loại cảm giác này, tựa hồ có vẻ quen thuộc, giống như......" Phi Luân cẩn thận nhớ lại theo trực giác. Bỗng nhiên, mắt cô gái sáng lên," Thụy Sâm. Anh có thấy cảm thấy có chút quen thuộc không? Còn nhớ căn cứ Sen chứ?"
"Căn cứ Sen?" Thụy Sâm giật mình," Lần rút lui đó?"
Thụy Sâm đương nhiên đã quên không được, đó là khi anh tham gia kế hoạch Cáo Lửa, lần đầu gặp các cô gái của trung đội Lam Thiên Sứ, cùng nhau họ đã thành công yểm hộ cho căn cứ rút lui an toàn.
"Các anh còn chưa biết gì sao?" Trung úy Dick kinh ngạc quay đầu lại hỏi," Đúng rồi, các bạn vừa mới vừa trở về, đã tuyên bố chuẩn bị toàn diện rút lui khỏi thiên hà New Siberia."
" Cái gì? Toàn diện rút lui khỏi thiên hà New Siberia? Sao lại rút? Đây là có chuyện gì xảy ra?" Thụy Sâm giật mình, này ngoài sự suy nghĩ của anh, nét mặt vui vẻ vì sắp được phong thưởng của mọi người đột nhiên trở nên nghiêm túc và căng thẳng hẳn lên.
"Căn cứ mệnh lệnh, chúng ta đã bị Đế Quốc phát hiện, còn về chi tiết cụ thể, cùng phương hướng rút lui, cũng như sự an bài với hạm đội , tin rằng phu nhân nói cho các bạn."
" A......" Thụy Sâm và Phi Luân liếc mắt nhìn nhau, hai người muốn nhanh chóng đến văn phòng của phu nhân Almeida, lúc trước khi giải thích lý do phát động tấn công Trân Châu Cảng, bà đã từng đề cập qua rằng Đế Quốc đã phát hiện vị trí bộ tổng chỉ huy quân phản kháng Đồng Minh, phát hiện bí mật của thiên hà New Siberia chỉ là chuyện sớm hay muộn, khi đó, Thụy Sâm đã đoán, có phải đã có vấn đề hay không, hiện tại quả thật là đã xảy ra chuyện.
Chỉ là, mục tiêu cần tiến công—căn cứ Trân Châu Cảng đã bị hủy diệt, theo lời phu nhân nói, bọn họ hẳn đã có thể đạt được một khoảng thời gian nhất định và không gian chiến lược có chiều sâu để chống lại Đế Quốc, thậm chí khi ấy phu nhân còn lạc quan tiên đoán rằng, sau thất bại nặng nề ấy, Đế Quốc có lẽ sẽ phải cẩn thận hơn nhiều khi phát động công kích, đối mặt thực lực lớn mạnh từng ngày của Đồng Minh, nói không chừng thậm chí sẽ bỏ qua ý đồ tấn công
Nhưng bây giờ xem ra, sự tình cũng không phát triển theo hướng bọn họ hy vọng!
Lễ tiếp kiến chính thức và nghi thức thụ huân tổ chức ở văn phòng của phu nhân Almeida.
Trong gian phòng rộng, điều làm Thụy Sâm ngạc nhiên và vui sướng là, không riêng gì phu nhân Almeida, anh còn thấy được tướng quân Martin và các chỉ huy trước của anh phi đội trưởng Alfred và trung tá Taylor, từ khi anh rời khỏi hạm đội tới nay, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy bọn họ, chẳng qua, thượng tá Alfred đã thăng lên quân hàm thiếu tướng, mà trung tá Taylor cũng trở thành thượng tá Taylor.
Đối với thắng lợi lần này, Đồng Minh vô cùng coi trọng, tặng thưởng huân chương và huy hiệu là điều đương nhiên, để kỷ niệm thắng lợi vĩ đại này, Đồng Minh còn lập ra thêm một loại huân chương mới: huân chương chữ thập Shangri-La Blue, chuyên để trao tặng những cá nhân cùng đơn vị đã có biểu hiện xuất sắc trong lần hành động này, ngoài ra, còn có Kỷ niệm chương chiến dịch Shangri-La Blue, tất cả binh lính, sĩ quan, kỹ thuật viên đã tham gia kế hoạch “Lằn ranh sống chết” đều kiêu hãnh với tấm kỷ niệm chương lấp lánh trước ngực.
Đối với Thụy Sâm, ngoài huân chương cùng kỷ niệm chương, là người lập ra cũng như chỉ đạo toàn bộ kế hoạch “Lằn ranh sống chết”, anh còn có một vinh dự đặc thù, phu nhân Almeida mỉm cười mở ra chiếc hộp gấm nhỏ có in biểu tượng của Đồng Minh, dưới ánh sáng của ngọn đèn một huy hiệu lóng lánh hào quang hiện lên trong mắt Thụy Sâm.
" Đây là......" Thụy Sâm vừa mừng vừa sợ, anh đã từng nghe nói đến vật này, đây là huân chương Mắt kim cương, thực tế dùng tặng riêng cho những người đã từng được tặng huân chương ‘Đại bàng Andean tung cánh’ và tiếp tục có những cống hiến xuất xắc, tổng cộng có ba hạng, huân chương Mắt kim cương là hạng nhất, các hạng còn lại là Đôi cánh vàng và Móng vuốt bạc, nhưng lúc này, những sĩ quan Đồng Minh được tặng huân chương ‘Đại bàng Andean tung cánh’ mà còn có thể sống sót, chỉ có mỗi Thụy Sâm, do đó, chỉ có mỗi mình anh là có thể có cơ hội đạt được tấm huân chương này, điều này làm cho anh cảm thấy, quy định về huân chương, cứ như là vì anh mà định ra.
Cho nên tấm huân chương Mắt kim cương này, cũng là lần đầu tiên Đồng Minh ban phát, như thế có thể nào không khiến anh kích động?
" Chúc mừng anh, trung tá."
Những tràng vỗ tay giòn dã vang lên khắp phòng, mọi người nhìn về phía Thụy Sâm với ánh mắt có hâm mộ, cổ vũ, có chúc mừng, cũng có cả sợ hãi.
"Cám ơn người, phu nhân, đây là vinh hạnh của tôi.", Thụy Sâm trịnh trọng nhận lấy chiếc hộp gấm.
"Chàng trai, làm khá lắm, ta còn chờ có thể nhìn huân chương của cậu đầy đủ cánh với vuốt." Tướng quân Martin vuốt râu, ha ha cười nói.
"Vâng thưa tướng quân, hy vọng người sẽ không phải chờ lâu." Thụy Sâm trả lời dứt khoát.
"Hay! Rất tự tin!" Vị tướng quân cười ha hả.......
Sau khi kết thúc nghi thức tặng huân chương, cùng với một cái khoát tay của phu nhân Almeida, không khí trang nghiêm giãn ra, mọi người tốp năm tốp ba tụ lại, bắt đầu lâm trò chuyện râm ran.
Khiến mọi người chú ý nhất đương nhiên vẫn là nhóm của Thụy Sâm, Phi Luân và Sonia, trừ thiếu tướng Alfred đối hai cô gái còn chưa quen biết mấy, tướng quân Martin, thượng tá Taylor đền đã quá quen với Phi Luânvà Sonia. Bọn họ nhớ lại khi thực hiện kế hoạch Cáo Lửa, ở trạm không gian KZJ - ... Khi chia tay còn nghĩ rằng rất khó lại có cơ hội gặp mặt, không ngờ rằng, một cô gái, khi gặp lại, đã trở thành quyền tư lệnh một hạm đội, còn một người, đến nay vẫn là thiếu tá, điều này khiến thượng tá Taylor cảm thấy tiếc nuối không thôi.
“Theo thân phận chính thức mà nói, vẫn là nhân viên tình nguyện, thuộc biên chế của Liên Bang." Sonia thản nhiên nói, cô gái chẳng để ý đến quân hàm.
" Với năng lực của thiếu tá, thật sự là đáng tiếc......" Thượng tá Taylor lắc lắc đầu.
" Cô hoàn toàn có năng lực đảm nhiệm phi đội trưởng, cùng hiện tại tôi cùng thiếu tướng Alfred chuẩn bị tổ chức phi đội thuộc hạm đội , hiện tại ông ấy đang cần một phi đội trưởng, nếu cô đồng ý, tôi dám đảm bảo ông ấy cầu còn không được." Thượng tá chỉ thiếu tướng Alfred đang đứng nói chuyện cũng Thụy Sâm, Phi Luân và tướng quân Martin.
" Cám ơn thượng tá, nhưng tôi tình nguyện ở lại tàu Đại Thiên Sứ, tôi hy vọng được ở cùng các chị em." Cô gái uyển chuyển cự tuyệt.
"Hạm đội ?" Thụy Sâm ngạc nhiên hỏi, anh chỉ biết là có một hạm đội mới thành lập, lấy thái không mẫu Người Khiêu Chiến làm trung tâm, hạm đội , trong lần hành động này hạm đội cùng hạm đội đảm nhiệm nhiệm vụ dụ địch.
" Trước mắt còn đang xây dựng, hạm đội lấy thái không mẫu hạm Người Truy Quét làm trung tâm, có điều tàu hiện đang hoàn thiện ở Newpost News, thượng tá Alfred vừa mới được thăng chức thiếu tướng, phụ trách chỉ huy hạm đội ."
" Vậy hạm đội , hiện tại...... hiện tại là ngài......" Thụy Sâm nhìn quân hàm mới của thượng tá Taylor, anh hiểu ngay.
"Đúng rồi, hiện tại tôi đảm nhiệm tư lệnh sư đoàn không quân ."
" Chúc mừng ngài, chỉ huy."
" Chỉ huy!" Thụy Sâm nhớ tới điều vẫn đè nặng trong lòng, trung úy Dick không phải đã nói mệnh lệnh rút lui toàn diện khỏi thiên hà New Siberia đã được tuyên bố rồi sao? "Nếu thái không mẫu hạm Người Truy Quét còn tại hoàn thiện ở Newpost News, vậy sao lại có mệnh lệnh rút lui toàn diện khỏi thiên hà New Siberia thế này?" Thụy Sâm cẩn thận hỏi.