Một chiếc Nữ Yêu cô đơn làm nhiệm vụ trinh sát cẩn thận lượn qua mảnh thiên thạch lớn đang trôi nổi trước mặt—phóng tầm mắt ra xa, đám bụi vũ trụ này mỏng như thế, phạm vi cũng không lớn, hẳn là không giấu được cái gì, nhưng viên phi công Đế Quốc, thiếu úy AI Savannah, vẫn không dám khinh thường, tay trái anh ta không rời khỏi nút khởi động After-Burn, ánh mắt lúc nào cũng chằm chằm vào màn hình rada, những tín hiệu thu về từ hai khối thiết bị trinh sát tầm xa đeo dưới thân sẽ thể hiện trên màn hình này, chỉ cần có bất kỳ cái gì không rõ ràng, anh ta sẽ có quyền lập tức khởi động After-Burn, quay đầu chuồn mất dạng.
Dù sao cũng không thể trách sự cẩn thận của anh ta, mấy ngày gần đây, các chiến đấu cơ trinh sát do hạm đội phái ra đã có mấy chiếc một đi không trở lại, thằng ngốc cũng biết chuyện gì đã xảy ra: Quân phản loạn đang tổ chức phục kích trong khoảng thiên hà này.
Không có ai muốn trở thành vật hi sinh kế tiếp, thiếu úy AI Savannah đương nhiên cũng không ngoại lệ, khác với một bộ phân nóng lòng kiến công lập nghiệp, anh ta căn bản là không muốn chấp hành loại nhiệm vụ trinh sát này chút nào, nhiệm vụ trinh sát cũng không phải là chuyện đơn giản gì, nếu vận số không tốt, gặp phải chiến đấu cơ của quân phản loạn, trong khoảng thời gian ngắn phi công trinh sát sẽ không được sự trợ giúp của đồng đội, trước khi quân tiếp viện tới, chỉ có thể dựa vào bản thân, mà thông thường lực lượng tiếp viện chỉ có mắt ở khu vực chiến đấu sau khi mọi thứ chấm dứt, thuộc loại điển hình của ăn cơm đi trước lội nước theo sau, nói ngắn gọn một câu, thiếu úy AI Savannah hoàn toàn không nghĩ anh ta có thể dành được phần thắng trong trường hợp đó, hơn nữa điều càng không hay ho là, anh ta đang điều khiển loại chiến đấu cơ không phải là loại Siêu Nữ Yêu mới nhất mà là loại Nữ Yêu cũ, loại chiến đấu cơ kiểu cũ này nếu so tính năng với Tia Chớp của quân phản loạn, căn bản là không đáng nói.
Nhưng anh ta không thể không đi, ai bảo anh ta bị phân đến trung đội trinh sát? Ai bảo anh ta chỉ là một sĩ quan bình thường, cao không tới thấp không thông trong trung đội? Chỉ huy ra lệnh, anh ta dám không chấp hành sao? Không chấp hành sẽ chỉ có một kết cục thể thảm, bởi vì tư lệnh hạm đội hiện tại đang trong tình trạng cực kỳ phẫn nộ và cáu kỉnh, thậm chí nghe nói gần như sắp nổi điên, thậm chí tâm trạng của các trung đội trưởng, phi đội trưởng cũng trở nên rất xấu. Anh ta cũng không muốn đem thân thí nghiệm sự kiên nhẫn của chỉ huy lúc này!
Bây giờ anh ta chỉ biết cầu nguyện. Tốt nhất là lần này nhiệm vụ hoàn thành thuận lợi. Thuận lợi có nghĩa là anh ta không gặp được quân phản loạn và quân phản loạn cũng đừng bao giờ tìm anh ta làm phiền, tuy rằng nếu tìm được vị trí hạm đội quân phản loạn có khả năng được huân chương, tiền thưởng và ngày nghỉ, thậm chí là thăng chức, nhưng gì thì gì cũng phải còn sống mới hưởng thụ được. Tìm được hạm đội quân phản loạn coi như xong, thiếu úy đã không còn là một anh tân binh, đã không còn nhiệt huyết và sự bốc đồng như lúc trước, anh ta biết rõ. Hạm đội quân phản loạn chắc chắn có ít nhất một thái không mẫu hạm làm trung tâm, có thái không mẫu hạm cũng có nghĩa là có AWACS kiểu Tỏa Nhãn, cự ly ra da của Tỏa Nhãn xa hơn cự ly của hai cái thiết bị trinh sát trên Nữ Yêu nhiều lắm, quân phản loạn chắc chắn cũng sẽ không sơ ý để cho anh ta tiếp cận hạm đội, chỉ cần tới rì cự ly của Tỏa Nhãn là đối phương sẽ phái chiến đấu cơ chặn đánh, anh cũng không cho rằng mình đủ bản lĩnh để dũng mãnh đột phá vòng vây của quân phản loạn mà tới gần hạm đội địch, sự lựa chọn duy nhất hợp lý là quay đầu chạy cho nhanh. Mà cho dù động tác chạy có nhanh đến đâu bằng vào loại chiến đấu cơ cũ rích này, chạy thoát hay không còn là cả một vấn đề.
Lướt đám mây bụi vũ trụ, anh thở phào nhẹ nhõm. Nhẹ nhàng chớp khẽ đôi mắt đã khá mỏi, thả lỏng cơ thể một chút, mọi thứ vẫn bình yên, trên màn hình cũng không phát hiện bóng dáng quân phản loạn.
Chuyển sang bản đồ nhiệm vụ, hôm nay thời gian trinh sát của anh ta đã đủ lâu, quãng đường tìm kiếm cũng đủ xa, với tính năng của Nữ Yêu, thường không được dùng trong không gian rộng và thời gian dài như thế, nhưng trong buổi họp giao kế hoạch, cả phi đội trưởng, trung đội trưởng các sĩ quan cao cấp trên tàu đều xuất hiện, một lần nữa điều chỉnh phạm vị trinh sát, kéo dài cả không gian lẫn thời gian, nghe nói là để ứng phó áp lực đến từ tư lệnh hạm đội.
Dù sao thì, cám ơn trời đất, rốt cuộc cũng đến điểm cuối cùng, nhìn đường màu xanh nằm cắt ngang màn hình chiến thuật, đường màu xanh ấy là tuyến đường bay của anh ta, không xa phía trước đã là điểm quay đầu, đó cũng là điểm xa nhất trên hành trình trinh sát hôm nay, như vậy là chỉ thêm hai mươi phút nữa, anh có thể chuyển hướng bay về hạm đội.
Nhưng đột nhiên lúc đó, thiếu úy lại cảm thấy căng thẳng, linh cảm bảo anh ta nên quay đầu trở về ngay, nhìn hình ảnh thể hiện trên màn hình, tâm trạng của anh ta tương đối phức tạp, lại có chút lo lắng, đã sắp đến lúc quay trở về, vì sao lại có cảm giác này?
Theo thể hiện của thiết bị trinh sát tầm xa, ở phía trước là một phiến thiên thạch, phạm vi rất rộng, đường vòng lại của anh ta đi vòng vào sát tâm của phiến thiên thạch đó, nhưng ai cũng đều biết, các bãi thiên thạch, các đám tinh vân, là khu vực mà quân phản loạn thích nhất, với một bãi thiên thạch dày đặc đá vụn cùng bụi vũ trụ, thiết bị trinh sát tầm xa không thể phát huy được hiệu quả, muốn xác định chính xác, chỉ có một cách là bay vào.
Trong một khoảng thời gian ngắn, viên phi công cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, trong đoạn đường đi tới đây,không phải anh ta chưa từng gặp phải những khối thiên thạch và bụi vũ trụ, nhưng đám thiên thạch này rõ ràng có phạm vi lớn hơn nhiều so với những gì anh ta đã gặp trước đây, mật độ cũng dày đặc, thiết bị trinh sát tầm xa không xác định được gì, vào trong đó, không biết chừng sẽ có một đám Tia Chớp đang chờ sẵn.
Vào hay quay đầu đi về? Thiếu úy có chút do dự, vòng về trước không phải là không được, chỉ là sau khi trở về chắc chắn phải trình báo cáo cùng các số liệu bay, số liệu không thể lừa được các sĩ quan phân tích, không bay hết tuyến đường đã được chỉ định mà quay về, trừ khi có đủ lý do, nếu không những gì chờ đợi anh ta sẽ chẳng tốt đẹp gì.
Đau đầu thật, tiến cũng không được, lùi cũng không xong, nên làm cái gì bây giờ?
Cứ như vậy trở về, khẳng định sẽ bị trừng phạt, mà tiếp tục đi tới, chỉ có khả năng sẽ gặp phải chiến đấu cơ của quân phản loạn mà thôi. Giữa một yếu tố khẳng định và một khả năng, thiếu úy AI Savannah quyết định, tiếp tục đi tới, hết sức cẩn thận.
Chiếc Nữ Yêu vòng vèo bên ngoài đám thiên thạch một thời gian, đến một vài vị trí khác nhau, dùng thiết bị trinh sát tầm xa quét sâu vào trong, kết quả thu được đều thể hiện không có gì khác thường, chiếc chiến đấu cơ trinh sát mới từ từ bay vào.
Khoảng cách đến điểm cuối ngày càng gần, chiếc Nữ Yêu đã lướt qua nhiều khối thiên thach lớn, chung quanh vẫn yên tĩnh, thiếu úy bắt đầu chậm rãi thả lỏng thần kinh, xem ra anh ta hơi có chút quá cẩn thận, nhìn đâu cũng thấy địch.
Sự chú ý của thiếu úy dần dần rời khỏi màn hình rada sang bên ngoài, bay trong những bãi thiên thạch lớn như thế này, cho dù không có quân phản loạn, sự uy hiếp của các chướng ngại vật cũng không phải là nhỏ, một chút không cẩn thận sẽ biên thành một quả cầu lửa rồi chỉ còn lại là đống tro tàn, thế mới thực là oan uổng.
Nhưng mà, ngay khi ấy, những tiếng đích đích đích đích vang lên chói tai trong khoang điều khiển khiến cho anh ta dựng hết cả tóc gáy lên.
Không xong!
Không chần chờ lấy một giây, thậm chí còn không thèm nhìn vào màn hình rada, phản ứng đầu tiên của anh ta là khẩn cấp giật mạnh cần lái, khởi động After-Burn, chiếc Nữ Yêu kịch liệt chuyển hướng về phía ngoài đám thiên thạch bất chấp cách chướng ngại vật xung quanh, thậm chí trong lúc vội vã, chiếc Nữ Yêu đập nát một khối thiên thạch nhỏ, mặc dù có màn chắn năng lượng bảo hộ nên không bị thương, nhưng nó vẫn chao đảo liên hồi.
Cố khống chế lại Nữ Yêu, bây giờ mới có thời gian nhìn vào màn hình, quả nhiên, ở phía sau, hai điểm đỏ xuất hiện, là loại Tia Chớp, vừa rồi nhất định là bọn chúng trốn sau các khối thiên thạch, ngụy trang tốt thật, hắn không cách gì phát hiện ra.
Đã biết mà, mình là đồ đại ngốc, người ta lập sẵn cạm bẫy chờ ngươi, ngươi lại còn chui thẳng vào....
Vừa than oán anh ta vừa mở ra thiết bị thông tin," Khẩn cấp! Đây là Hắc Điểu , tôi đang bị phục kích...."
Từng chùm tia sáng năng lượng từ phía sau nhanh chóng vượt qua chiếc Nữ Yêu, chiến đấu cơ địch đã nổ súng, lúc ban đầu chỉ một hai tia sáng lệch khỏi quỹ đạo mục tiêu, sau đó là những chùm năng lượng lướt sát bên trên khoang điều khiển, làm thiếu úy AI Savannah giật mình, xa như vậy mà còn có thể bắn chuẩn đến thế? Anh ta biết mình không thể nào làm được điều tương tự, phỏng chừng toàn bộ hạm đội cũng không có người có thể có trình độ xạ kích như vậy, là đối phương có trình độ xiêu tuyệt hay là trùng hợp?
Đáng tiếc không phải là trùng hợp, chiến đấu cơ địch lập điều trỉnh đường ngắm, những chùm tia sáng năng lượng tiếp theo chuẩn xác bắn trúng mục tiêu, hầu như không có phát nào trượt, cho dù thiếu uy có áp dụng phương thức tránh né cơ động thế nào, luồng đạn vẫn như bóng theo hình, đánh cực chuẩn, căn bản là không cho anh ta môt chút cơ hội nhỏ nào, toàn thân chiếc Nữ Yêu không ngừng run lên, giống như một con chim trước khi chết.
Màn chắn năng lượng bị xuyên thủng, tia năng lượng trực tiếp bắn vào thân chiến đấu cơ, thiếu úy vừa gật cần gạt để thoát ra, khoang cứu sinh vừa bắn lên, phần còn lại của chiến đấu cơ đã nổ thành một quả cầu lửa.
Hai chiếc Tia Chớp của quân phản loạn xuất hiện trong tầm mắt thiếu úy AI Savannah, phi công làm một cái khoang ngang ở vị trí chiến đấu cơ của anh ta bị nổ như chúc mừng thắng lợi, theo sau chuyển hướng bay đi, biến mất trong khu thiên thạch.
Thiếu úy nhìn rõ hai chiếc chiến đấu cơ, một chiếc toàn bộ sơn màu phấn hồng, một chiếc khác sơn màu đen tuyền, dấu hiệu trước mũi chiến đấu cơ, nhìn quen mắt quá.
Anh ta chợt giật bắn mình, cái kia dấu hiệu đó, anh ta đã xem qua, trong thông báo cũng đã cảnh cáo, rốt cục anh đã biết đối thủ của hạm đội là ai – nhân vật được quân phản loạn gọi là kỳ tích, chả trách hạm đội của chuẩn tướng Vương Huy Trung bị...... Không thể tưởng tượng được là anh ta lại đụng phải nhân vật truyền kỳ đó, đây là vinh hạnh, hay là bất hạnh?
Dù sao trở về, có tin tình báo này, hẳn là có thể giảm bớt nhiều trách nhiệm đi.
-----------------------------------------------
"...... Rốt cục không uổng công chúng ta kiên nhẫn đợi lâu như vậy, anh chàng này thật đúng là giảo hoạt, nhìn hắn bay về bên này, thế mà nửa ngày cũng không chịu bay vào, anh còn lo hắn sẽ bay vòng qua hoặc trở về địa điểm xuất phát cơ."
" Chúng ta phải cẩn thận, Thụy Sâm, Đế Quốc đã cảnh giác!"
"Anh biết, mấy ngày nay chúng ta đã kích thích thần kinh vị kia thiếu tướng hơi nhiều. Nhưng đó là về sau chuyện, trước mắt, để chúc mừng chúng ta cùng diệt địch, đêm nay, anh nghĩ, có thể gọi thêm Phi Luân cùng nhau chúc mừng một chút......"
" Chúc mừng? Anh....." Giọng của Sonia bỗng nhiên có chút thẹn thùng......