Đế Quốc rốt cục cũng bắt đầu hành động.
Dưới sự chỉ huy thống nhất của hạm đội , tư lệnh hạm đội, tướng quân Tbilisi hạ mệnh lệnh,.các chiến đấu cơ của trạm không gian Cardoso cùng xuất kích với hạm đội , do trạm không gian Cardoso có cự ly đến hạm đội quân phản loạn gần hơn cho nên các chiến đấu cơ từ trạm không gian sẽ phối hợp với thê đội tấn công thứ nhất, đợt công kích này tổng cộng có chiếc Nữ Yêu và chiếc Đoản Kiếm, bốn chiến hạm đóng tại Cardoso sẽ theo sát sau đột tấn công thứ nhất, tiến đến chặn đánh đội tàu vận chuyển.
Tuy nhận lệnh đánh chặn chỉ với chiếc chiến hạm ít ỏi, trung tá Moda cũng không hề lo lắng, điều rõ ràng là, trong tình huống bình thường, chủ lực chiến đấu không phải là bọn họ, ở phía trước bọn họ, có thê đội tấn công thứ nhất, ở sau lưng bọn họ, một thê đội tấn công còn lớn hơn nữa cũng đang hình thành—tổng cộng chiếc Nữ Yêu và Siêu Nữ Yêu, chiếc Đoản Kiếm, không bao lâu nữa, thê đội này cũng sẽ vượt qua phân hạm đội vốn có tốc độ không nhanh lắm của ông, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đến khi phân hạm đội tới chiến trường, chiến đấu đã sớm kết thúc, hoạt động của bọn họ, nói cho đúng, chỉ là dọn dẹp chiến trường mà thôi.
Có điều, không phải mọi người đều lạc quang như trung tá Moda và trung tá Angnaduoke.
Hai sĩ quan Đế Quốc đứng trên khoang chỉ huy của tuần dương hạm Colombo, lặng lẽ nhìn các chiến hạm xung quanh, nhất là hai chiếc thái không mẫu hạm, những chiếc chiến đấu cơ các loại không ngừng bay ra từ trong tàu, theo đúng như đã được luyện tập hàng trăm lần, chúng thuần thục thành lập đội hình biên đội trong vũ trụ, các đội hình nhanh chóng bay về phía xa rồi khuất dần trong màn đêm đen của vũ trụ, người sĩ quan trẻ hơn đột nhiên thở dài một hơi.
"Cậu đang lo lắng cho hắn hả, Clark?" Viên sĩ quan Đế Quốc đứng tuổi, một thượng tá tùy ý hỏi.
"Với thành tựu bây giờ của hắn, còn cần đến tôi phải lo cho hắn hay sao? Lại càng không nói Robert Parnell cũng đang ở cạnh hắn." Người sĩ quan trẻ tuổi cười khổ một tiếng," Ngược lại, điều mà bây giờ tôi lo lắng là các chiến đấu cơ công kích của chúng ta, hạm đội của chúng ta cơ, tôi vẫn cảm thấy tình huống có chút không đúng, thuyền trưởng!"
"Cậu phát hiện ra điều gì sao?" Vị thượng tá hỏi.
" Không có." Thượng úy Clark lắc đầu bất đắc dĩ nói." Chỉ là trực giác mà thôi, tựa hồ quá đơn giản, cũng quá dễ dàng, Thụy Sâm, Robert Parnell, những kẻ mới dùng có mấy tháng, đã trở thành hai ngôi sao sáng chói của Đế Quốc, có được danh hiệu vang dội “Haynie song tinh” thực sự dễ dàng đối phó như vậy sao? Nếu thật sự đơn giản như thế, hiện tại đã không đến phiên chúng ta ở đây."
" Ừ nhỉ, cậu cũng đã bồi dưỡng ra hai nhân tài kiệt xuất đấy, nghe nói trên tàu Đại Thiên Sứ, trong ba liên đội chiến đấu cơ, một gọi là Tuy-lip, một liên đội khác gọi là Lôi Điểu" Vị thượng tá cười cười vỗ vai thượng úy Clark "Bọn nhóc đó cũng còn biết uống nước nhớ nguồn, đem trung đội Lôi Điểu của cậu phát dương quang đại."
" Thuyền trưởng! Ngài cũng đừng nói móc tôi nữa. Nếu bị mấy tên ở Cục An toàn nghe được, nói không chừng chúng ta lại có thêm một vòng thẩm tra nữa đấy." Thượng úy Clark dở khóc dở cười.
" Sợ quái gì?" Vị sĩ quan lớn tuổi bĩu môi "Đã qua nhiều vòng như vậy còn chưa có kết luận gì! Ta chỉ thấy kỳ quái là, thời gian lâu như vậy mà bọn khốn đó còn chưa đem chúng ta ra toà án quân sự hoặc hạ lệnh cho chúng ta xuất ngũ trước hạn?"
“Có điều, tiền đồ của mọi người cơ bản cũng là không còn gì!" Thượng úy Clark áy náy nói," Tôi thì không sao cả, chỉ là một thượng úy nho nhỏ mà thôi, nhưng ngài, thuyền trưởng Canaris, đáng nhẽ đã được xếp danh sách tấn thăng lên tướng quân, ngay cả tư lệnh hạm đội tướng quân Tbilisi cùng các anh em trong hạm đội cũng đều bị liên lụy." Ông ta cắm cảu nói,"Hai cái tên chết tiệt đó, nhất là Thụy Sâm, không nổi tiếng một chút thì sẽ chết a, hiện nay các cấp lãnh đạo của Đế Quốc cơ hồ không ai không biết đại danh của hắn, ngay cả chúng ta và tàu Colombo, hạm đội cũng trở nên nổi tiếng theo."
Cho dù đã tăng cường khống chế nội bộ, nhưng những người bỏ quân đội đến với Phản kháng Đồng Minh cũng không phải là số ít, phi công, thủy thủ, quan chức, lính bộ binh.... càng ngày càng nhiều, nhất là mấy năm gần đây lại có xu hướng không ngừng mở rộng, cho nên nếu vì thế mà truy cứu trách nhiệm của người chỉ huy trong những trường hợp đó thì thật quá viển vông, do sự liên lụy quá rộng, trừ phi có những chứng cớ xác thực chứng minh trước đó đã phát hiện ra dấu hiệu phản bội nhưng không báo cáo, hoặc có xu hướng đồng tình với quân phản loạn (Cho dù rất nhiều người đều có), hoặc là trong quá trình quản lý đã buông lỏng trách nhiệm v.v... còn không thì Đế Quốc bình thường cũng chỉ mắt nhắm mắt mở.
Nhưng sự việc Thụy Sâm chạy sang phía Đồng Minh tạo thành ảnh hưởng thật sự là quá ác liệt, từ vụ chiếc Tia Chớp mẫu bị ăn trộm, đến một loạt các hành động tác chiến gây cho Đế Quốc thương vong nặng nề, cho đến khi hạm đội bị hủy diệt, thái không mẫu hạm Bảo Lũy bị đánh chìm, căn cứ Trân Châu Cảng bị hủy diệt, hạm đội của tướng quân Absurd bị tiêu diệt...... Đại bộ phận những thất bại của Đế Quốc ít nhiều đều có liên quan đến anh, không truy cứu hoặc tìm ra người phải chịu trách nhiệm thì thật sự là rất khó trả lời, nhưng lại không thể truy cứu nguyên nhân-- ai to gan và chán sống mới đi công khai chỉ trích em ruột của Nguyên Thủ, thượng tướng, Cục trưởng Cục An toàn Giro Steve.
Cho nên chỉ còn cách xoáy vào đơn vị mà Thụy Sâm và Robert Parnell đã phục vụ, trung đội trưởng, thuyền trưởng, tư lệnh hạm đội, ai bảo vị tư lệnh này vốn thẳng tính nên không quan hệ rộng, lại không có hậu thuẫn sau lưng, mọi thứ giải quyết một lần. Giáo dục thất bại, bị lừa bịp, không sớm phát hiện Thụy Sâm cùng Robert Parnell lòng lang dạ thú để có thể tiêu diệt kẻ thù của Đế Quốc từ đầu..... Hàng đống tội lỗi đổ xuống như mưa, dù sao cấp trên đã muốn luận tội, vẽ ra là sẽ có? Cũng may tạm thời không tìm được bất cứ biểu hiện nào của sự đồng tình, liên lạc với quân phản loạn, thêm vào đó một bộ phận những người ngay thẳng trong quân đội biết rõ chân tướng sự thật đã tạo ra một số dư luận trái chiều, thế nên các nhân viên của Cục An toàn mới tạm thời dừng tay, nhưng dù là như thế, những người đó coi như không còn tiền đồ gì, chờ đợi bọn họ chỉ là hết tuổi quân ngũ hoặc xuất ngũ là về, không bắt buộc bọn họ từ chức đã coi như là tốt lắm rồi.
" Đều đã là chuyện quá khứ, còn có gì hay để nói" Thuyền trưởng thượng tá Canaris trầm mặc một hồi," Lần này để cho trung đội Lôi Điểu không gia nhập các thê đội công kích, mà ở lại đảm nhiệm nhiệm vụ hộ tống cảnh giới cho hạm đội, xem như tướng quân Tbilisi có chút chiếu cố, có điều nếu của trực giác của cậu chính xác, tôi chỉ sợ chút chiếu cố ấy cũng không có tác dụng gì, không bao lâu nữa các người cuối cùng vẫn phải đối mặt trên chiến trường, cho hỏi một chút, cậu sẽ làm như thế nào?"
" Thuyền trưởng, ngài không cần nhắc nhở, tôi biết nên làm như thế nào." Trong mắt thượng úy Clark ánh lên một tia thống khổ và mâu thuẫn "Trên chiến trường không phải địch chết thì là ta vong, tôi nghĩ, cậu ấy trước khi bóp cò cũng sẽ không nhìn kỹ chiếc chiến đấu cơ đang bị hắn truy kích có chút dấu hiệu gì, càng không dùng kênh thông dụng hỏi phi công địch tên gì, có phải là người quen hay không?" Thượng úy kiên định nói "Tôi cũng sẽ không"
" Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, cậu hiểu được là tốt rồi......" Thượng tá Canaris thì thào lặp đi lặp lại.
------------------------------------------------------
" Tàu Đại Thiên Sứ, nơi này là Tuy-lip , trung tá Thụy Sâm Nepali Gore, chuẩn bị xuất kích." Thụy Sâm chà xát hai bàn tay, nắm lấy cần điều khiển.
"Nghe rõ! Tuy-lip ! Có thể xuất phát."
Thụy Sâm không phải là người đầu tiên xuất kích, khi chiếc Tia Chớp của anh bay ra khỏi tàu Đại Thiên Sứ, nó đã ở giữa một đội hình chiến đấu cơ lớn, xung quanh đều là đồng đội, những ánh đèn màu đỏ, màu xanh để tránh va chạm trên đuôi và cánh của chiến đấu cơ lấp lánh xung quanh, thậm chí vẫn có thể nhìn thấy rõ qua ánh sáng rực rỡ của những cái đuôi lửa động cơ ion, nhẹ nhàng đẩy cần ga lên, chậm rãi gia tốc, chiếc Tia Chớp lập tức lao về phía trước.
Không cần phải nhiều lời vô nghĩa, bọn họ đã không còn là những lính mới, ai cũng biết nên làm như thế nào, các chiến đấu cơ Tia Chớp nhanh chóng theo đội hình đơn vị kết hợp thành đội hình lớn, ngoảnh đầu nhìn sang bên, mặt trời của thiên hà Ahl The Mellon tỏa ánh sáng màu cam chiếu rọi làm hiện rõ chiếc chiến đấu cơ số của anh, còn các Tia Chớp khác cũng đang bám theo kịp, mọi việc đều hết sức bình thường.
Không bao lâu, toàn bộ Tia Chớp đã xuất kích hết, khắp nơi xung quanh hạm đội đều là tín hiệu của các chiến đấu cơ Đồng Minh, toàn bộ chia thành ba nhóm, liên đội Tuy-lip ở giữa, bên trái là liên đội Thiên Sứ , bên phải là liên đội Lôi Điểu, các chiến đấu cơ giữ vững đội hình, tăng tốc hướng về phía thê đội công kích thứ nhất của Đế Quốc bay tới, ở phía sau bọn họ, Thụy Sâm để lại các phi công của hai trung đội Hắc Kỵ Sĩ và Tuyết Lang đang đầy hậm hực, bọn họ phải phụ trách bảo vệ hạm đội cùng đội tàu vận chuyển, cũng như phụ trách giải quyết các chiến đấu cơ Đế Quốc có thể đột phá phòng tuyến lọt vào gần.
Có điều, như thế này còn xa mới đủ, dựa vào hơn chiếc Tia Chớp, Thụy Sâm có thể ứng phó được đợt tấn công thứ nhất của Đế Quốc, nhưng đối với đợt công kích thứ hai thì số lượng đã vượt qua năng lực mà hạm đội cơ động độc lập số có thể tự mình đánh trả, ở gần tàu Đại Thiên Sứ và đội tàu vận chuyển khổng lồ chỉ có hai tuần dương hạm và khu trục hạm hộ tống, có thể nói là như muối bỏ biển, một khi chiến đấu cơ Đế Quốc vào tầm bắn rồi ra ngư lôi lượng tử, số lượng tàu hộ tống đo cơ hồ không thể chặn lại được bao nhiêu quả ngư lôi, mà này màn chắn cùng lớp vỏ của tàu vận tải lại vô vùng mỏng, chỉ cần một phát ngư lôi trúng đích là có thể làm cho nó về chầu trời, Trong kế hạch “Trụ Cột” không tính đến chuyện hy sinh tướng quân Aosikanni và đội tàu vận chuyển.
" Phi Luân, xác nhận lại với tướng quân Martin, các chiến đấu cơ tiếp viện đã xuất phát chưa?" Thụy Sâm mở tần số thông tin, lo lắng hỏi.
" Không thành vấn đề, anh yên tâm đi." Cô gái trả lời thực rõ ràng "Vừa mới xác nhận xong, thượng tá Taylor chỉ huy tốp chiến đấu cơ tiếp viện đã ở trên đường, mọi người chỉ cần chuyên tâm đối phó với các chiến đấu cơ từ trạm không gian Cardoso, còn hạm đội để thượng tá ứng phó.
“Hiểu rồi, cứ để đấy cho bọn anh."