Tinh Không Chi Dực

chương 278: phân tích và phán đoán

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hai chiếc tàu đột kích dưới sự yểm hộ của tám chiếc Siêu Nữ Yêu thẳng đường quay lại đám bụi vũ trụ nơi hạm đội độc lập cơ động số đang ấn náu, chỉ có điều khi đó lực lượng hộ tống của hạm đội đã thiếu một chiếc, tuần dương hạm Dũng Cảm đã được Phi Luân phái đi cùng mấy chiếc tàu cứu hộ, hướng về nơi mà tiểu đội Ảo Ảnh đã báo cáo với nhiệm vụ tìm tòi và thu thập tất cả những mảnh vụn có thể.

"Thụy Sâm, công việc như thế nào? Có tìm được cái mà chúng ta cần không?" Tàu đột kích còn chưa hạ cánh xuống tàu Đại Thiên Sứ, Phi Luân đã vội vã liên lạc.

"Không! Cục An toàn Đế Quốc nhanh tay hơn, chúng đã xóa sạch mọi số liệu có liên quan, chúng ta tới chậm quá!" Thụy Sâm lắc đầu cười cười.

"Hừ! Thật sao? Nhìn mặt anh thì thấy câu nói này có vẻ không được bảo hành!"

" Đương nhiên là thật, tiến sĩ Li Puman có thể làm chứng! Có điều…" Thụy Sâm cười thần bí," Tuy rằng không có được các số liệu có liên quan, nhưng không phải là không thu hoạch được gì, trạm nghiên cứu Aragon đã cho chúng ta một manh mối, chúng ta có thể lần theo đó mà làm, cụ thể tình huống chờ tàu đột kích trở lại Đại Thiên Sứ anh sẽ nói rõ hơn. Phi Luân! Chuẩn bị cho hạm đội đi khỏi thiên hà Nightingale đi, anh nghĩ, chúng ta có lẽ sẽ tiến vào thiên hà Florence một thời gian."

"Ừm, hiểu rồi, chờ mọi người hạ cánh, nhưng nếu phải rời khỏi thiên hà Nightingale, còn chờ tuần dương hạm Dũng Cảm hoàn thành nhiệm vụ đã."

"Anh cũng đang định hỏi sao đội hình hạm đội lại thiếu một tuần dương hạm, thì ra em đã phái tàu Dũng Cảm đi làm nhiệm vụ,"

"Một nhiệm vụ tìm kiếm, tiểu đội của Tiểu Tinh phát hiện một số mảnh vụn có thể khiến chúng ta cảm thấy hứng thú. Cô ấy cho rằng cần phái thêm tàu cứu hộ, thậm chí là một chiến hạm nhằm mở rộng quy mô tìm kiếm và cố gắng thu nhặt tất cả các mảnh vụn, em đồng ý." Phi Luân nhẹ giọng trả lời.

"Các mảnh xác tàu?" Thụy Sâm có chút giật mình gãi đầu, không dám tin,"Song hỷ lâm môn? Không thể nào, không ngờ các cô ấy lại tìm được thật?"

Lúc trước anh hoàn toàn không ôm hy vọng là họ có thể tìm được cái gì đáng giá.

" Bây giờ còn chưa thể khẳng định được đám xác tàu đó có phải là của tàu ngoại giao hay không, muốn tìm được một mảnh đủ lớn để nghiên cứu cũng thực khó khăn, hầu như tất cả đều bị nghiền nát. Ngay cả dùng máy tính cũng rất khó phân tích. Tiểu Tinh không biết, em cũng không biết cái gì có khả năng tạo thành hậu quả đáng sợ đến thế. Cho nên em mới phái ra tàu Dũng Cảm, nhằm cố gắng thu nhặt các mảnh vụn càng nhiều càng tốt, tổ nghiên cứu của tiến sĩ Li Puman có lẽ có thể phân tích cái gì đó từ chúng."

"Em có cho rằng…" Sắc mặt Thụy Sâm rất khó coi, chần chờ rồi mới hỏi "...... Đó là Lạc Nhật không?"

"Có lẽ… nhưng cũng tựa hồ không chắc, Lạc Nhật được định nghĩa là một loại có thể hủy diệt hành tinh, nếu dùng năng lượng ở mức hủy diệt hành tinh tác động lên một con tàu dài không đến trăm thước, có lẽ con tàu không còn gì mới đúng, trực tiếp bị phân giải thành phân tử thì còn có khả năng."

"Cũng không nhất định, hủy diệt hành tinh theo định nghĩa cũng không nhất định là khiến cả hành tinh bị nổ tung! Phá hủy hệ thống sinh thái hoặc hủy diệt bề mặt cũng đều có thể được định nghĩa là thuộc lớp vũ khí hủy diệt hành tinh, hơn nữa, cũng có có thể là Lạc Nhật không trực tiếp công kích chiếc tàu, nó chỉ vô tình đi quá gần luồng năng lượng, như thế mới không bị hóa thành phân tử."

" Nói cũng đúng, điểm mấu chốt là chúng ta biết về kế hoạch Omega quá ít, trừ việc biết Lạc Nhật là một loại vũ khí có thể hủy diệt hành tinh ra, chẳng còn biết gì khác, thậm chí ngay cả nó có tính chất thế nào cũng không biết." Cô gái buồn rầu vỗ trán.

"Rồi sẽ biết," Thụy Sâm tỏ ra rất tin tưởng,"Càng điều tra sâu, chúng ta nhất định sẽ biết nhiều hơn, đầu tiên hãy bắt đầu từ đám mảnh vụn đi, hy vọng nó có thể nói cho chúng ta biết cái gì ở sau lưng chúng."

------------------------------------------------------

Tàu Dũng Cảm cuối cùng cũng quay lại đội hình hạm đội, hangar của tảu chất đầy những mảnh vụn kim loại, trông qua giống như một đống rác khổng lồ, để có thể chứa được hết chúng, trung đội Tuyết Lang đành phải cất cánh những chiếc Tia Chớp của mình, chấp hành nhiệm vụ cảnh giới cho toàn hạm đội để dành đủ không gian.

Trên thực tế, không gian thì đủ dùng, nếu đem chồng chất đám mảnh vụn đó lên thành một đống, hangar của tàu Dũng Cảm có thừa chỗ, nhưng không thể làm thế được mà phải xếp rải rác ra khắp nơi, cho nên chiếm dụng diện tích rất lớn, nhưng nếu không chẳng những sẽ bất lợi cho kỹ thuật viên nghiên cứu và sàng lọc mà còn có thể còn tạo thành hư hại cho các mảnh nhỏ khác.

"Đây là toàn bộ chỗ mảnh vụn đó? Chỉ có ngần này thôi sao?" Thụy Sâm khi quan sát hangar của tàu Dũng Cảm qua màn hình cũng không khỏi thở dài, cái đồng mảnh vụn đó trông thì có vẻ rất nhiều, nhưng trên thực tế, nếu đem chúng gắn lại, khích thước thậm chí còn không bằng một tàu đột kích nhỏ.

Nếu đó là tất cả những gì còn lại của chiếc chiến hạm mất tích đã chở đoàn ngoại giao, vậy thật sự là quá đáng sợ, chiếc chiến hạm dài gần trăm mét, trọng lượng đến hơn hai vạn tấn bị nghiền ra chỉ còn có thể?

" Đúng vậy, thượng tá, chúng tôi đã tận lực tìm kiếm, các phi công cũng rất cố gắng, tất cả những gì có thể tìm được, cơ bản đều ở trong này, rất nhiều mảnh vụn thậm chí chỉ nhỏ bằng lòng bàn tay, những thứ nhỏ hơn......" Vị thuyền trưởng lắc đầu," Không thể thu hồi, chúng quá nhỏ, rất phân tán, không có giá trị, chúng ta thậm chí căn bản không thể nhận ra chúng có tồn tại hay không."

"Hiểu rồi, cám ơn, trung tá, thật vất vả cho các bạn! Hiện tiến sĩ Li Puman ở đâu?"

Trong hangar của tàu Dũng Cảm, nhiều kỹ thuật viên đang cắm cúi làm việc

"Xin chờ một chút, thượng tá."

Khi khuôn mặt quen thuộc với mái tóc hoa râm của tiến sĩ Li Puman xuất hiện trên màn hình, Thụy Sâm lập tức chờ kết quả bước đầu.

"Công tác phân tích vừa mới bắt đầu, còn chưa thể có kết quả nhanh như vậy, theo đánh giá ban đầu, từ mảnh lớn nhất mà nói, có thể khẳng định là, tiểu đội của thiếu tá Chương Tiểu Tinh tìm thấy một bộ phận lắp ráp của động cơ ion, nếu máy tính không phân tích sai, theo kinh nghiệm của chúng tôi, vật này có lẽ là ống chuyển hóa năng lượng của loại động cơ ion MW-,đó cũng là loại động cơ được trang bị cho tàu của phái đoàn ngoại giao. Có điều, Thụy Sâm, cậu cũng đừng cao hứng quá sớm, động cơ MW- không chỉ được dùng riêng cho các tàu lớp Sao Mộc, là một động cơ nổi tiếng và có thời gian hoạt động tin cậy, MW- có phạm vi sử dụng rất rộng, theo thống kê ban đầu có không dưới mười lăm loại tàu khác nhau sử dụng loại động cơ này, cho nên, tôi cho rằng, lúc này khẳng định đám mảnh vụn này thuộc tàu của đoàn ngoại giao là hơi sớm, chúng ta đang tiến hành phân tích các mảnh nhỏ hơn, hy vọng có thể tìm được càng nhiều chứng cớ, chứng minh thân phận thật sự của tàu."

" Vậy nguyên nhân phá hủy nó thì sao?" Thụy Sâm nghĩ một chút rồi hỏi.

" Chỉ có một chút phát hiện, nó bị một loại vũ khí năng lượng uy lực rất mạnh phá huỷ, chúng tôi đã dựa trên các dấu vết và sự phân bố có quy luật của phân tử kim loại để xác nhận điểm này, nhưng rất nhiều loại vũ khí đều có thể tạo thành dấu vết như vậy, cho nên cụ thể là loại nào còn chưa rõ ràng."

" Cám ơn, tiến sĩ, nếu có cái gì tiến triển xin hãy báo ngay! Thụy Sâm, hết!"

"Cho dù tiến sĩ nói còn chưa có thể xác định, nhưng tao dám đánh cá với mày, Thụy Sâm, nhất định tàu của đoàn ngoại giao, không thể tưởng được chúng ta lại tìm thấy." Vừa mới chấm dứt câu chuyện, Robert Parnell liền cao hứng nhảy lên.

Thụy Sâm nhìn mọi người, qua nét mặt của họ anh hiểu không riêng gì Robert Parnell, đại bộ phận đều cho là như vậy, nếu không thật khó có sự trùng hợp đến thế? Ngay cả chính Thụy Sâm, cơ bản cũng nhận định đây là con tàu chở đoàn ngoại giao đã mất tích.

"Có điều, đội trưởng," Jessica nghi hoặc hỏi," Vì sao nó lại lệch khỏi tuyến đường dự định xa đến như vậy? Khó trách lúc trước các tàu tìm kiếm không thấy nó."

" Không biết," Thụy Sâm lắc đầu.

" Thụy Sâm," Sonia trầm tư nói,"...... Liệu có liên quan đến luồng sáng trắng chói lòa kia hay không? Chúng ta liệu có nên đến vị trí đó để nghiên cứu xem thực sự có gì đã xảy?"

" Có lẽ… Đây đều chỉ là phán đoán, không phát hiện dấu vết của khoang cứu nạn, cũng không biết có còn người nào sống sót hay không, lúc đó tình hình như thế nào, chỉ e duy nhất những kẻ đã tạo ra thảm cảnh này mới biết được, nói không chừng, đây sẽ là một câu đố vĩnh viễn không lời giải."

" Chúng ta hiện tại nên làm gì? Thụy Sâm." Robert Parnell hỏi.

" Hiện tại, đừng hỏi tao, hỏi Phi Luân đi." Thụy Sâm nhìn về phía Phi Luân, làm một động tác mời "Chúng ta hơi lâu rồi, làm ơn mang mọi người rời khỏi nơi đây đi, thưa tư lệnh."

Cô gái mỉm cười," Báo cho hạm đội, chuẩn bị xuất phát, hướng đi--, tốc độ %."

"Nghe rõ, hướng đi--, tốc độ %."

"A? Chúng ta không phải sẽ đi đến hành tinh New London sao?"

" Ngu ngốc, đương nhiên không phải, New London là thủ đô của Đế Quốc, đi vào đó không phải là muốn chết hay sao......"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio