Tinh Không Chi Dực

chương 333: kế hoạch hậu nghệ (6)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Đồn đại?" Nguyên soái Giro Steve ngạc nhiên hỏi lại, những loại tin “vỉa hè” này ngày nào cũng thấy có trên báo cáo những chẳng có gì được chứng thực cả.

" Đúng vậy, thưa nguyên soái, tuy rằng trước mắt chúng ta chưa thể nắm bắt một cách chính xác động thái của các hạm đội địch, nhưng theo các thông tin phản hồi về từ các lưới điệp báo của chúng ta, quân phản loạn có khả năng sẽ tập kết ở một khu vực giáp gianh giữa Đế Quốc và Liên Bang, chúng tôi có khuynh hướng cho rằng bọn chúng sắp phát động một kế hoạch lớn, nhưng cũng có những tin tức ngược lại, cho rằng quân phản loạn bị uy hiếp nặng nề bởi căn cứ Omega cho nên đang tìm cơ hội trốn sang Liên Bang để tìm kiếm sự che chở......"

" Bậy bạ! Vớ vẩn! Toàn những lời vô căn cứ!" Vị sĩ quan tình báo Đế Quốc còn chưa dứt lời đã bị tiếng quát của nguyên soái làm cho điếng người.

" Tuyệt đối không có khả năng đó, đám phản loạn đó chắc chắn sẽ không dễ dàng gì buông súng chạy sang Liên Bang, như thế không phù hợp với tôn chỉ của chúng." Nguyên soái cười lạnh," Vả lại, Liên Bang cho dù có thể che trở cho chúng, nhưng sự che chở đó có thể kéo dài bao lâu? Nếu không có lũ khốn đó quấy rối trong nội bộ, không mất mấy năm, Đế Quốc sẽ có thể khôi phục lại thực lực như trước, chờ đến lúc đó, thậm chí Liên Bang cũng chưa chắc giữ nổi mình."

" Vâng! Nguyên soái đúng là cao kiến." Viên sĩ quan tình báo cũng không dám nói gì nữa, một khi nguyên soái đã đưa ra phán đoán và kết luận, vậy đó là chân lý, anh chàng chỉ lẳng lặng đưa tay lên chào đúng nghi lễ, xoay người và chuẩn bị rời đi.

" Chờ đã!" Trung tướng Corleone gọi giật viên sĩ quan lại, sau đó nói," Thưa nguyên soái, tuy nói rằng quân phản loạn hoàn toàn không có khả năng chạy trốn, nhưng những dấu hiệu về sự tập kết binh lực của quân phản loạn ở các thiên hà vùng biên giới là khá quan trọng, hay chúng ta thử phân tích xem liệu có manh mối gì không?"

" Ái chà! Quả thật như thế!" Nguyên soái gật gật đầu," Chỉ vì lũ đầu óc bã đậu này mà thiếu chút nữa quên mất, trình bày những thông tin về việc quân phản loạn tập kết hạm đội ở khu vực biên giới xem nào, mà những tin tình báo ấy có thể tin được không đấy hả?"

" Cái này......" Sau khi bị mắng rõ ràng viên sĩ quan đã trở nên cẩn thận hơn, anh ta chọn cách trả lời tương đối ba phải." Xét về các dấu hiệu mà nói, khả năng tin tức chính xác là rất lớn, gần đây đã có một số cuộc giao tranh nhỏ giữa quân phản loạn và các đơn vị đồn trú của ta ở khu vực đó, theo tổng hợp các nguồn tình báo, chúng ta đã phát hiện sự có mặt của ít nhất hai phi đội chiến đấu cơ khác nhau. Các chiến đấu cơ trinh sát của ta cũng đã lần theo một số dấu vế của chúng để lại, xác định sơ bộ hướng đi của các chuyến tàu vận chuyển tiếp tế cho quân phản loạn tựa hồ đều hướng về các thiên hà gần biên giới, kết hợp với việc quân phản loạn giảm tối đa các hoạt động quấy nhiễu trong các thiên hà trung tâm, có lý do để tin tưởng rằng trước mắt quân phản loạn đã tập kết hầu hết các hạm đội chủ lực ở một nơi nào đó gần biên giới với Liên Bang, có khả năng nhất là khu vực xung quanh thiên hà Cockran, đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng đây là kế “điệu hổ ly sơn” của quân phản loạn. Chúng có thể cố ý làm như thế để thu hút lực lượng của chúng ta đến đây, tiếp đó chớp thời cơ đánh một đòn ở khu trung tâm của Đế Quốc...."

Đến lúc này vị nguyên soái lại có chút do dự, trầm ngâm nửa ngày, ông ta vẫn không thể hạ quyết tâm, quá nhiều kinh nghiệm đau thương khi giao chiến với quân phản loạn đã dạy cho ông ta rằng đám người kia đều là những kẻ cực kỳ giảo hoạt. Trước khi đánh đòn quyết định, bọn chúng chắc chắn sẽ che giấu ý đồ bản thân rất tốt. Đó cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho bọn chúng có thể tồn tại một thời gian dài đến vậy trước sức mạnh vượt trội của Đế Quốc, thế nhưng lần này vì sao quân phản loạn lại dễ dàng tự bộc lộ mình đến như vậy?

Theo cảm giác mà nói, ông ta cảm thấy đây có thể là một cái bẫy, tuy rằng không chứng cớ, nhưng với sự am hiểu về đối phương, cùng với những dấu hiệu bộc lộ không bình thường khiến cho khả năng là rất có thể, nhưng cũng không thể loại trừ phán đoán của cơ quan tình báo, điều đáng tiếc là, cả cơ quan tình báo khổng lồ của Đế Quốc cũng không mang lại thêm manh mối gì, trừ khu vực quanh thiên hà Cockran đã được khoanh vùng, những khu vực khác đều quá bình tĩnh, dù như thế ông ta vẫn không thể ra quyết định một cách dứt khoát nên đặt căn cứ Omega ở vị trí như thế nào, dù sao phạm vi phải bảo vệ cũng là quá lớn.

Điều đáng ghét là những dấu hiệu rõ ràng mà quân phản loạn để lại, ngược lại càng làm cho nguyên soái khó nghĩ hơn, nhưng nếu đây chỉ là một hoạt động nghi binh để dọn chiến trường cho một khu vực khác thì bên tình báo chắc chắn không thể không phát hiện ra chút động tĩnh gì! Phải chăng là ông quá mẫn cảm? Với những dấu hiệu rõ ràng đến thế về một đợt hàng động quy mô của quân phản loạn ở vùng biên giới, nếu ông không có một chứng cớ đặt biệt nào, chỉ bằng cảm giác của mình mà giữ con bài chiến lược mạnh nhất của Đế Quốc quăng ở một góc chờ xem quân phản loạn tàn sát tuyến phòng thủ vành đai, chắc chắn nguyên soái sẽ trở thành một nhân vật chính trong một câu truyện cười của năm, uy vọng của ông......

Thành thật mà nói, nếu Đồng Minh biết nguyên soái lúc này đang do dự điều gì, bọn họ nhất định cảm thấy cực kỳ oan uổng, nguyên soái Steve không đoán sai, quả thật đó là một cái bẫy, nhưng không phải là loại kế hoạch “Dương đông kích tây” như ông ta đã tưởng tượng, tất cả những lời đồn đại, cả việc để lộ các đơn vị chiến đấu cơ và tuyến tiếp tế đều chỉ là một phần kế hoạch dụ địch của Đồng Minh, mà mục đích chính là dụ cái căn cứ Omega chết tử chết tiệt kia đến thiên hà Cockran, cho nên việc các hạm đội của Đồng Minh tập kết ở biên giới là hoàn toàn xác thực. Thực ra việc để lộ mình này không ngờ thiếu chút nữa lại “khéo quá hóa vụng”.

" Nguyên soái, bước tiếp theo chúng ta như thế nào?" Trung tướng Corleone cẩn thận hỏi.

" Corleone, ngươi nói, quân phản loạn vì sao lại chọn một thiên hà ở biên giới làm địa điểm hành động?" Nguyên soái cũng không để ý đến việc có người cắt ngang suy nghĩ, ông ta thuận miệng hỏi một câu.

Tuy rằng còn chưa nói rõ ý đồ, nhưng qua những lời này, trung tướng đã đoán được ý của thượng cấp.

" Theo ý kiến của hạ quan, có lẽ việc bọn chúng muốn nương nhờ Liên Bang cũng không hẳn là tin đồn vô căn cứ," Trung tướng vừa nghĩ vừa cố lựa chọn từ ngữ cho cẩn thận "Quân phản loạn gần nhất bị tổn thất nặng nền, sự có mặt của căn cứ Omega khiến cho các hạm đội của bọn chúng bị hạn chế rất lớn, thỏ khôn có ba hang, quân phản loạn cũng không thể không tìm lối thoát cho mình. Một khi tổ chức tập kích ở thiên hà biên giới, ưu thế của chúng là vạn nhất nếu bị quân ta toàn diện phản kích, khi tình huống không còn đường thoát, có thể tạm thời trốn sang Liên Bang, ngoài ra, chủ lực của ta ở các thiên hà biên giới đều đang bị tổn thương nặng nề, chúng rất có khả năng dành được một bộ phận quyền khống chế ở khu vực này, khi đó cũng có thể mở đường cho Liên Bang viện trợ nhằm bù đắp lại những tổn thất trong thời gian qua, đồng thời cố gắng duy trì hoạt động của chúng, hoặc là nếu không thể hoạt động được trong địa bàn Đế Quốc, bọn chúng cũng có thể lợi dụng Liên Bang làm căn cứ, liên tục triển khai những vụ vượt biên quấy rối đối với quân ta, những hành động này chắc chắn sẽ được Liên Bang hoặc công khai hoặc ngầm ngầm trọ giúp......"

Trung tướng đột nhiên giật mình, ông ta lẩm bẩm nói," Không, có lẽ ở việc quân phản loạn sắp triển khai phản kích nói không chừng có khả năng có sự trợ giúp của Liên Bang, bọn họ sở dĩ lựa chọn một thiên hà ở biên giới để triển khai hành động, cũng có thể để phối hợp với Liên Bang......"

" Ha ha ha ha, tướng quân của ta, anh đã quá lo rồi." Nguyên soái Steve ngược lại phá lên cười." Liên Bang dúng tay vào đâu phải là chuyện gì đó to tát, bọn khốn đó chẳng phải luôn luôn dùng mọi cách để trợ giúp quân phản loạn sao, đó là một bí mật mà không ai không biết. Hừ! Nếu không có Liên Bang dúng mũi vào, chúng ta đã thể diệt tận gốc rễ quân phản loạn từ lâu rồi, còn phải chờ tới bây giờ sao? Này, hãy nói cho ta biết, gần đây quân Liên Bang có động tĩnh gì ở gần biên giới không?"

" Cái này... Tin trinh sát tình báo cho thấy hoàn toàn không có, thưa nguyên soái."

" Có thế chứ, Liên Bang có trợ giúp quân phản loạn cũng là cực kỳ kín đáo, hơn nữa trước đây chúng còn phải tìm mọi cách che dấu như là hạm đội lạc hướng, thâm nhập qua biên giới, tránh trực tiếp xung đột với quân ta, loại này trợ giúp như thế, liệu có thể giúp đỡ bao nhiêu cho quân phản loạn?"

" Về phần Liên Bang dùng lực lượng lớn tham chiến, ta không cho là có khả năng! Liên Bang trước nay vẫn cố tránh xung đột để mang tiếng là người khơi mào chiến tranh, mà hiện nay quân ta còn có được căn cứ Omega, uy lực của nó, chắc chắn Liên Bang đã biết qua nguồn tin từ quân phản loạn, ngày nào chưa nghiên cứu ra các đối phó với căn cứ Omega, Liên Bang sẽ tuyệt không rước họ vào thân, có lẽ nếu may mắn, bọn họ có thể lợi dụng thời gian Đế Quốc tiêu diệt quân phản loạn để nghiên cứ và phát triển các biện pháp khoa học kỹ thuật có liên quan. Có điều, trước đó, ta nghĩ chúng ta không cần lo lắng về quân đội Liên Bang tham chiến, bọn họ tuyệt không sẽ không trói chặt mình vào quân phản loạn, hy sinh bản thân vì lợi ích của quân phản loạn? Các nghị sĩ Liên Bang chắc chắn không phải là loại người vĩ đại đến thế, nếu không tại sao chúng ký vào hiệp định ngừng chiến lần đó, có đúng không?"

Không thể không nói, nguyên soái Steve quả thật hiểu khá rõ về đặc điểm của Liên Bang, những người có tầm nhìn như tướng quân Hamilton hay nghị sĩ Diêu, cha của Phi Luân, dù sao cũng chỉ là số ít, đại bộ phận các nghị viên đều giữ thái độ bảo thủ trong vấn đề đối phó với Đế Quốc, mặc dù phu nhân Almeida đã rất cố gắng thuyết phục, nhưng cũng phải khó khăn lắm mới tranh thủ được lần liên hợp tác chiến này, mà Liên Bang cũng đặt ra nhiều điều kiện khắt khe, trong đó điều khiện tiên quyết là Đồng Minh phải làm tê liệt hệ thống “Kẻ tuần tra vũ trụ”, nếu không, ngay cả một chiếc chiến đấu cơ của Liên Bang cũng sẽ không xuất hiện, điều này làm cho nhiều thành viên của ban lãnh đạo Đồng Minh cảm thấy thật sự bất đắc dĩ, nhưng dù sao tất cả cho chiến thắng, vào nhà thấp không thể không cúi đầu.

" Cho dù bọn chúng thật sự tung chủ lực vào, chúng ta cũng không cần quá lo lắng," Nguyên soái Steve ngạo nghễ nói," Với hệ thống “Kẻ tuần tra vũ trụ” của căn cứ, nếu phát hiện tình thế không ổn, chúng ta có thể thoát đi bất cứ lúc nào, sau đó tu chỉnh hoặc triệu tập lực lượng tiếp viện quay trở lại, hoàn toàn không cần lo lắng việc lọt vào ở phục kích của quân địch, chỉ riêng điều đó cũng đảm bảo cho chúng ta thế bất bại, hơn nữa còn hệ thống Lạc Nhật, ta tin rằng, đối thủ của chúng ta chỉ còn một con đường chết."

" Hy vọng là như thế." Cho dù vẫn có chút lo lắng, nhưng trung tướng Corleone không thể không đồng ý là nguyên soái Steve có lý." Như vậy, chúng ta......."

" Thiết lập đường bay, chúng ta tới khu vực đó để chờ quân phản loạn, hy vọng bọn họ đừng làm cho chúng ta thất vọng." Nguyên soái Steve chỉ ngón tay vào bản đồ ở một vị trí gần kề với thiên hà Cockran.

"Rõ! Thưa nguyên soái."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio