" Lũ sâu bọ đáng ghét!" Thượng tá Riley thầm mắng một tiếng, có điều hắn ta cũng không thể coi như không nghe thấy những tiếng rít càng ngày càng to ra của hệ thống báo động thể hiện tên lửa công kích ngày càng tới gần chiếc Siêu Nữ Yêu hắn, uy lực của tên lửa đối không tuy rằng không thể giáng một đòn trí mạng hủy diệt Siêu Nữ Yêu, nhưng nếu bị trúng đòn trực tiếp, hệ thống màn chắn sẽ bị tiêu hao năng lượng nghiêm trọng, sóng chấn động từ vụ nổ còn có thể làm cho chiến đấu cơ mất khả năng khống chế trong thời gian ngắn, còn nếu vô phúc bị trúng từ hai quả tên lửa trở lên vào cùng một chỗ, coi như nhận được một vé một chiều miễn phí đi thăm tổ tiên, và đương nhiên là khỏi phải nghĩ đến chuyện đi về.
Mà hiện nay, chiến đấu cơ của hắn là mục tiêu của không phải một hai quả tên lửa, mà là một mớ, biên đội của Sonia vừa mới tiến vào tầm bắn đã rất hào phóng bắn một lượt phân nửa số tên lửa có trên chiến đấu cơ của mình chỉ trong nháy mắt, hai mươi bốn quả tên lửa chia ra tấn công vào sáu chiếc Siêu Nữ Yêu đang vây đánh Thụy Sâm, trung bình mỗi chiếc ít nhất cũng phải chịu bốn quả tên lửa nhắm vào.
Do được phóng ra từ cự ly xa nhất, tên lửa cũng cần một khoảng thời gian để tới được mục tiêu, trong vài chục giây đó, về mặt lý thuyết, nhóm chiến đấu cơ Đế Quốc vẫn có thể tiếp tục tấn công Thụy Sâm, nhưng điều không thể phủ nhận là, tâm lý của đám phi công Đế Quốc hoàn toàn không sắt đá đến mức phớt lời được tiếng rít chói tai của hệ thống cảnh báo, do đó, điều không thể tránh khỏi là bọn chúng phân tâm trong việc tấn công Thụy Sâm, và kết quả là, mặc dù cảm thấy cơ thể đã đến mức cực hạn, nhưng Thụy Sâm lại có cảm giác tình dần đã trở nên dễ chịu hơn, sự phối hợp của kẻ địch không còn chặt chẽ và nhuần nhuyến như xưa nữa, các đòn tấn công cũng bớt hẳn sự hiểm hóc và chuẩn xác,
" Tốt quá, Sonia, thật hạnh phúc khi nhìn thấy mọi người." Sự xuất hiện của biên đội Sonia khiến cho Thụy Sâm như được uống một viên thuốc an thần, xem ra hôm nay Nam Tào chưa có ý định “giũ sổ” anh.
“Chuẩn bị sẵng sàng, thoát ly hướng -- với tốc độ tối đa, chúng tôi sẽ dùng tên lửa đến yểm hộ." Trong chiến đấu, Sonia luôn có sự bình tĩnh cần thiết.
" Hiểu rõ!" Thụy Sâm trả lời. Anh biết ý của Sonia khi nói dùng tên lửa đế yểm trợ, đây là một chiến thuật mà bọn họ đã từng luyện tập với nhau, điều quan trọng là chọn đúng thời cơ, nếu thất bại, đó sẽ không chỉ là tính mạng của riêng anh, Sonia nhất định sẽ không bỏ rơi anh mà rời đi. Cả các đồng đội đang đến cứu anh cũng thế, như vậy có khả năng tất cả sẽ cùng bị kẹt ở chỗ này, dù sao bên anh cũng chỉ có số ít chiến đấu cơ, đối mặt với số lượng áp đảo Siêu Nữ Yêu của Đế Quốc, nói là chiến thắng thì chỉ là nằm mơ giữa ban ngày.
Trong khoảnh khắc Thụy Sâm liếc nhìn về phía sau, sau lưng anh có một chiếc Siêu Nữ Yêu từ nãy đến giờ vẫn bám theo như bóng với hình, bám thật sự chặt, hoàn toàn không có dấu hiệu gì là đối phương đã lỏng tay. Thụy Sâm rất có ấn tượng với nó hay nói chính xác hơn là viên phi công địch, trình độ của hắn là cao nhất trong số những chiếc Siêu Nữ Yêu có mặt ở đây, cũng là kẻ truy kích Thụy Sâm gắt gao nhất, hệ thống màn chắn năng lượng trên chiến đấu cơ của anh đại bộ phận là bị tiêu hao dưới luồng đạn của chiếc Siêu Nữ Yêu kia, Thụy Sâm cảm giác mình đã dùng hết toàn lực, nếu không phải loại Tia Chớp có tính năng tốt hơn Siêu Nữ Yêu, anh hầu như không thể cầm cự đến giờ này.
Thụy Sâm chợt rùng mình một cái, trình độ của viên phi công Đế Quốc cơ bản là thuộc đẳng cấp tương đượng với anh và Sonia, ở Đế Quốc có trình độ đạt đến mức đó không phải là con số nhiều, tuy rằng không loại trừ việc mấy năm gần đây xuất hiện thêm những siêu phi công trẻ như anh hay Robert Parnell, nhưng trực giác Thụy Sâm nói cho biết, phi công trên chiếc Siêu Nữ Yêu kia là thượng tá Riley, siêu Ace của Đế Quốc, theo tin mà cơ quan tình báo của Đồng Minh cung cấp, Thụy Sâm biết.tThượng tá Riley chỉ huy trưởng phi đội trên căn cứ Omega, rõ ràng chuyện ông ta ngồi trong chiếc Siêu Nữ Yêu kia là rất có khả năng.
Việc thượng tá Riley giữ được thần kinh thép để không bị những quả tên lửa đang bay đến ảnh hưởng không có nghĩa là những phi công khác cũng được như thế, thiếu đi sự phối hợp ăn ý của biên đội, thượng tá cũng chẳng thể bắn rơi Thụy Sâm trước khi tên lửa tiến tới, khi cự ly đã gần đến mức nguy hiểm, tiếng rít cảnh cáo đã dày đến mức chấn động cả thần kianh, thượng tá Riley chỉ có của còn cách giật mạnh cần lái để chuyển hướng đồng thời tung đạn mồi nhử, chấm dứt việc truy kích Thụy Sâm một cách đầy hậm hực.......
Cùng lúc đó, những phi công khác cũng bận rội với việc cơ động không ngừng, hoàn toàn không còn ai bám theo Thụy Sâm.
" Cơ hội! Nhanh!" Tiếng Sonia vang lên đầy gấp gáp trong khoang lái của Thụy Sâm.
Không cần Sonia phải nhắc nhở, do đã chuẩn bị sẵn sàng Thụy Sâm dùng tất cả khả năng của hai tay chuyển mạch công tắc để dồn hết tất cả năng lượng từ lò phản ứng đến cho động cơ, ngay cả năng lượng của hệ thống màn chắn cũng tắt luôn, dù sao năng lượng của màn chắn trên chiến đấu cơ của anh cũng chẳng còn bao nhiêu, vào giây phút này, Thụy Sâm hiểu rất rõ rằng nếu không thừa dịp thoát ly, để mấy chục chiếc Siêu Nữ Yêu từ phía sau vây lại, lúc đó hệ thống màn chắn của anh có đạt đến cường độ của màn chắn trên chiến liệt hạm cũng vô ích .
Bốn đuôi lửa màu xanh lam phía sau chiếc Tia Chớp đột ngột kéo dài ra đến hàng mét, sáng chói lên, chỉ sau vài giây, khi thượng tá Riley chỉnh hướng chiếc Siêu Nữ Yêu về lại đường bay truy kích, chiếc Tia Chớp đã tạo được một khoảng cách khá xa, tuy rằng vẫn còn trong tầm bắn của pháo, nhưng ở cự ly xa như vậy, hỏa lực pháo cũng không còn nhiều khả năng uy hiếp, hơn nữa này khoảng cách này lại không ngừng tăng lên, nếu không ngay lập tức có biện pháp ngăn lại, chiến đấu cơ địch sẽ ra khỏi tầm bắn của pháo trong chốc lát......
Tốc độ của Siêu Nữ Yêu không bằng Tia Chớp, biện pháp duy nhất để ngăn chặn lúc này là lấy gậy ông đập lưng ông – dùng tên lửa!
" Phóng tên lửa, chặn hắn lại!" Không một chút do dự, thượng tá lập tức hạ lệnh cho biên đội, có điều, ngay tại những quả tên lửa vừa rời khỏi khoang vũ khí của chiến đấu cơ, những tiếng rít quen thuộc lại một lần nữa vang lên – nhóm của Sonia không tiến tới gần mà ngược lại giữ khoảng cách đồng thời phóng thêm một loạt tên lửa nữa.
" Không dám đánh một trận đường đường chính chính, đám phản loạn các người là một lũ nhu nhược, hèn nhát....." Thượng tá tức giận gào lên, bằng vào kinh nghiệm của mình, ông ta nhanh chóng nhận ra ý đồ của quân phản loạn, đám chiến đấu cơ tiếp viện này sẽ không tiếp cận giao chiến để tránh bị hãm vào vòng vây mà chỉ tìm cách giúp Thụy Sâm cắt đuôi rồi tất cả rút lui.
Không thể không nói đây là một chiến thuật rất thông minh, cho dù thượng tá có ra lệnh phóng tên lửa truy kích Thụy Sâm, nhưng bọn họ ở thế cực kỳ bất lợi!
Một vị trí giữa hai bên, phi công Đế Quốc phóng ra tên lửa truy kích Thụy Sâm, do đó, tên lửa và chiến đấu cơ của Thụy Sâm bay cùng hướng, tên lửa phải đuổi theo chiếc Tia Chớp đang bay với tốc độ tối đa, như thế, khả năng thu hẹp khoảng cách sẽ rất chậm, cho dù tốc độ của tên lửa nhanh hơn Tia Chớp cũng cần nhiều thời gian để tiếp cận, mà những tên lửa do quân phản loạn phóng ra bay ngược hướng với các chiến đấu cơ Đế Quốc, như thế tốc độ tương đối giữa hai bên rất cao, chúng sẽ rất nhanh xuất hiện trước mặt các chiến đấu cơ Đế Quốc, làm cho bọn họ không thể không tránh né, nhưng điều này sẽ lại giúp cho Thụy Sâm tiếp tục kéo dãn cự ly, mục đuổi kịp chiếc Tia Chớp càng lúc càng xa vời.
Hai là tốc độ của Siêu Nữ Yêu không bằng Tia Chớp, Thụy Sâm lại chiếm thượng phong khi kịp thời tăng hết tốc độ, do đó, chiếc Tia Chớp có thể nhanh chóng kéo dãn cự ly đến khoảng cách an toàn.
Ba là số lượng tên lửa mà Siêu Nữ Yêu mang theo cũng không bằng Tia Chớp, cho nên cho dù các chiến đấu cơ của Đồng Minh đang yểm hộ cho Thụy Sâm có số lượng không phải là nhiều, nhưng lượng tên lửa mỗi loạt phóng cũng thừa đủ để cho các phi công Đế Quốc phải tránh né bở hơi tai.
Cuối cùng là điều kiện thắng lợi của hai bên bất đồng, Đồng Minh chỉ cần yểm hộ cho Thụy Sâm chạy đến khoảng cách an toàn là thắng. Còn Đế Quốc nếu không bắn hạ được Thụy Sâm coi như là thất bại, nhưng bắn hạ Thụy Sâm dễ dàng như vậy sao? Lúc trước mấy chiếc chiến đấu cơ bao vây công kích còn không thể bắn rơi, nay hắn đã có được khoảng cách, việc bắn hạ càng khó hơn nhiều, mục tiêu của Đế Quốc đòi hỏi cao hơn nhiều so với Đồng Minh...
Quả nhiên, đám chiến đấu cơ của Đồng Minh hành động đúng như dự đoán của thượng tá Riley, biên đội của Sonia phóng hết tên lửa xong là đúng lúc biên đội của Robert Parnell tham chiến, rất nhanh Robert Parnell chỉ huy biên đội đảm nhiệm vai trò phóng tên lửa chặn kích để yểm hộ cho Thụy Sâm rút lui, còn biên đội của Sonia liên tục bay cắt ngang giữa Thụy Sâm và các tên lửa của Đế Quốc, dùng số lượng lớn đạn mồi để phân tán hỏa lực, giúp Thụy Sâm tránh được việc thất tốc do phải tránh tên lửa, hơn nữa các biên đội khác cũng đang tiếp tục bay tới.
Dù biết rõ ý đồ của địch, nhưng thượng tá Riley cũng không có cách gì. Khoảng cách giữa ông ta và Thụy Sâm có thể nói là gần nhất, những người khác còn xa hơn, tên lửa của bọn họ còn mất nhiều thời gian hơn nữa mới đuổi kịp Thụy Sâm, hầu như sẽ không có tác dụng gì, mà hai liên đội chiến đấu cơ của quân phản loạn tiếp cận cũng khiến Đế Quốc không thể phái ra thêm chiến đấu cơ dùng truy kích Thụy Sâm nữa. Cho nên ông ta chỉ có thể điên cuồng và bất lực nhìn chiếc Tia Chớp của Thụy Sâm càng lúc càng xa, lúc này Thụy Sâm đã thoát tầm bắn của pháo. Tên lửa chỉ có thể quấy nhiễu hành động của anh một chút, nhưng đừng hòng bắn rơi Tuy-lip Đen, thượng tá biết rõ rằng nếu Thụy Sâm có bị tên lửa quấy nhiễu, đồng thời, bọn họ phải tránh né tên lửa của quân phản loạn nên chẳng có cách gì rút ngắn khoảng cách, chỉ một lát nữa thôi, Thụy Sâm cũng sẽ ra khỏi tầm bắn của tên lửa.
" Thượng tá Riley, coi như hết, chúng ta không có khả năng đuổi kịp đâu." Một phi công Đế Quốc lắc đầu, giọng nói đầy vẻ căm uất nhưng không thể không nhắc nhở thượng tá.
" Quay lại căn cứ!" Thượng tá Riley hầu như rít lên qua kẽ răng rồi cắt đứt liên lạc.
Cả đám phi công ủ rũ, chán nản điều khiển chiến đấu cơ quay đầu, để đối phương xông vào tận nơi bắn bị thương căn cứ rồi ung dung đào tẩu ngay trước mắt chứng tỏ sự bất tài của họ, xem ra hôm nay không phải là một ngày may mắn của Đế Quốc, rất nhiều người đều nảy ra suy nghĩ đó trong lòng!
Rồi sẽ còn điều gì bất hạnh xảy ra nữa đây?
" Thụy Sâm, anh có sao không?" Sonia hỏi với giọng đầy quan tâm, chiến đấu cơ của cô bay ngay sau Thụy Sâm đảm nhiệm vị trí số .
" Không sao, cám ơn em, Sonia, và cả những người khác nữa, cám ơn mọi người, nếu không có các bạn, hôm nay chỉ sợ không thoát nổi tay bọn khốn đó." Thụy Sâm cảm kích nói, anh cảm thấy toàn thân rã rời, bàn tay nắm cần điều khiển có chút run rẩy, mồ hôi đã ướt đẫm bộ quần áo lót.
" Cảm giác trở về từ cõi chết như thế nào?" Robert Parnell bay lại gần.
" Hôm nay coi như là ngày may mắn của tao" Thụy Sâm thành thực nói.
" Mày quá may mắn rồi còn gì, chó chết thật, sao lần nào vậy may cũng rơi phịch xuống đầu mày thế hả, cái căn cứ chết tiệt đó sao không chui ra ở chỗ tao mà lại đâm đầu vào chỗ mày không biết nữa?" Rõ ràng anh chàng Robert Parnell vẫn còn chưa hết hậm hực.
" Ha ha ha, điều này thì lại không phải là may mắn, đó là sự thông minh và tài năng! Tao đã trao đổi với tiến sĩ Li Puman và tiến sĩ Cole-El Emerson phân tích các phương thức di động của căn cứ Omega, cùng bên tình báo phân tích thói quen của chỉ huy căn cứ, điểm mai phục này là nơi có xác suất cao nhất về việc căn cứ Omega sẽ xuất hiện, do đó tao mới tự mình phục kích ở đây, đương nhiên những chỗ khác cũng có xác suất nhất định không thể bỏ qua, cho nên mới điều mọi người tới đó......"
" Cái gì hả! Thằng chết tiệt này! Thì ra là thế! Mày lạm dụng chức quyền, dùng việc công để mưu lợi…" Không đợi Thụy Sâm nói xong, Robert Parnell liền ngoạc mồm lên.
" Ê… Ê… Ê…! Tao đặt mình vào chỗ nguy hiểm nhất được coi là lạm dụng chức quyền hả? Có cần tao cho mày mượn quyền từ điển để nghiên cứu lại không?”
Những chiếc Tia Chớp bay với đội hình tản rộng, mọi người mang theo sự thoải mái của người chiến thắng, bắt đầu đường bay trở về hạm đội trong những tiếng cười giòn rã.
Chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ lại về đến nhà......