Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

chương 348

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đến hôm Đại học One mở hội thảo, Kiều Uyển Vũ trang điểm thật lộng lẫy tóc tết kiểu thác nước làm tăng vẻ dịu dàng nữ tính, cô mặc trên người một thiết kế mới trong bộ sưu tập vừa chiến thắng giải quán quân của tuần lễ thời trang trong nước năm nay, bộ váy trắng tay loa dài tới đầu gối với các họa tiết như bị đốt cháy màu vàng nâu tạo nên nét đặc biệt riêng hiếm thấy, cô chọn giày cao gót đính đá màu bạc sang trọng lánh lánh rất dễ dàng phối với các màu sắc khác, trên tay là chiếc túi xách làm bằng ngọc trai sang trọng và đắc đỏ, thanh lịch.

Tề Lăng Hạo thấy hôm nay Kiều Uyển Vũ chuẩn bị kỹ càng lại mang nét đẹp sắc xảo xuất thần liền đi đến vòng tay ôm lấy cô từ phía sau rồi lên tiếng hỏi: “Em đi đâu mà trang điểm đẹp như vậy còn chọn cả bảo vật trấn tiệm mặc nữa đừng nói với anh là đi xem mắt chuẩn bị kết hôn lần hai đó nha”.

Kiều Uyển Vũ không thèm cãi lại mà lên tiếng mời mộc: “Vậy anh có muốn đi chung không em không ngại cho anh đồng hành cùng em đâu”.

Tề Lăng Hạo ngạc nhiên ra mặt: “Em cho anh theo thật”.

Kiều Uyển Vũ không chút do dự liền gật đầu: “Phải, mấy chuyện drama như vậy có anh đi chung chắc chắn sẽ vui hơn”.

Tề Lăng Hạo tò mò hỏi: “Cái gì drama vậy?”.

“Là kịch hay đi không?” Kiều Uyển Vũ tỏ vẻ thần thần bí bí.

Tề Lăng Hạo buông Kiều Uyển Vũ ra nghĩ nghĩ rồi gật đầu: “Nay bà xã cho tháp tùng bên cạnh đương nhiên là phải đi rồi, để anh thay đồ cái đã”.

“Anh mặc bộ vest màu vàng nâu đi hợp với họa tiết trên áo của em, giống như là chúng ta mặc đồ đôi vậy đó”.

Nụ cười trên môi của Tề Lăng Hạo mang chút ngượng ngạo: “Được chờ anh một lát”.

Tề Lăng Hạo đứng trước tủ quần áo trong phòng thay đồ, tâm mi cau chặt, anh đứng nhìn những bộ quần áo của mình hồi lâu mới đưa tay lên lấy xuống một bộ mặc vào.

Kiều Uyển Vũ ngồi bên ngoài chờ một chút thì Tề Lăng Hạo bước ra, cô nhìn anh bằng ánh mắt ngạc nhiên khó hiểu khi thấy anh mặc một bộ vest màu xanh navy áo sơ mi bên trong màu trắng nhưng không nói gì.

Tề Lăng Hạo tỏ vẻ lo lắng hỏi: “Có chuyện gì mà em nhìn anh ghê thế?”.

Kiều Uyển Vũ liền lắc đầu đáp: “Không có gì, chúng ta đi thôi”.

Tề Lăng Hạo khẽ phào nhẹ nhõm khi thấy Kiều Uyển Vũ quay người bước đi phía trước mà không lên tiếng nói gì về quần áo của mình hết, anh thầm nghĩ trong đầu “May là mình lấy đúng màu”.

Lúc Tề Lăng Hạo bước xuống garage lấy xe thì người quản gia liền nói: “Thiếu gia mặc bộ vest màu xanh navy này đúng là rất đẹp nha”.

Sấm chớp như đang nổ trong đầu của Tề Lăng Hạo: “Là màu xanh navy thật sao?”.

“Dạ phải” người quản gia gật đầu đáp.

Tề Lăng Hạo cau chặt chân mày nghĩ nghĩ gì đó rồi thì thầm với quản gia: “Ông bí mật sai người đem một bộ vest màu vàng nâu đến đại học One cho tôi, giờ tôi phải đi rồi nếu không lại trễ mất…nhớ là làm trong lặng lẽ âm thầm không để thiếu phu nhân biết hiểu chưa?!”.

Người quản gia gật đầu đáp: “Dạ được, thiếu gia yên tâm tôi sẽ đích thân đưa tới đại học One cho thiếu gia”.

“Tốt, tháng này tăng lương cho ông”.

“Cảm ơn thiếu gia”.

Tề Lăng Hạo tự mình lái chiếc Bugatti La voiture Noire ra cổng, Kiều Uyển Vũ mở cửa xe vào vị trí ghế lái phụ thái độ của cô vẫn rất tự nhiên không có gì khác thường chỉ là Tề Lăng Hạo lại cảm thấy bất an trong lòng.

Xe chạy trên đường Tề Lăng Hạo tìm cách bắt chuyện với Kiều Uyển Vũ: “Hôm nay lạ nhỉ tự nhiên em lại muốn đến trường đại học One chẳng phải em nói em ghét nhất chính là ngôi trường đó sao?”.

Kiều Uyển Vũ khẽ cong môi lên mỉm cười đầy ý vị rồi lên tiếng: “Ngày xưa ngu ngơ ấu trĩ không thấu hiểu hết chuyện đời mới tùy tiện nói ghét cả ngôi trường ấy, giờ nghĩ lại cảm thấy rất có lỗi với ngôi trường có bề dày lịch sử hơn năm về thời trang kia, người mà mình nên ghét là hiệu trưởng và sinh viên xuất sắc nhất của ngôi trường đó mới đúng”.

Tề Lăng Hạo nhướng mày khẽ cười: “Gan em cũng càng ngày càng lớn rồi đó Uyển Vũ à, thầy hiệu trưởng Lý Hoài Dịch đào tạo ra nhà thiết kế tài ba với thương hiệu thời trang Phong Linh nổi tiếng vậy mà em dám chán ghét”.

“Ở gần anh lâu ngày nên bị nhiễm cái tính ngông cuồng của anh mất rồi…hơn nữa em thấy sau hôm nay chắc toàn bộ người dân ở Vịnh Xuyên này sẽ tẩy chay cái thương hiệu Phong Linh giẻ rách đó cho mà xem…cô ta muốn đem thiết kế đi thi tuần lễ thời trang quốc tế năm nay sao đừng có mà nằm mơ” ánh mắt của Kiều Uyển Vũ toát lên vẻ lạnh lẽo thấu xương.

Tề Lăng Hạo gật đầu lên tiếng tán thưởng: “Anh chờ nhìn thấy cái cảnh em đạp cô ta đến tận cùng xã hội này”.

Chiếc Bugatti La voiture Noire màu đen lăn bánh vào trường đại học One rồi dừng phía sau một chiếc BMW màu trắng trong khuôn viên của trường.

Tề Lăng Hạo bước xuống xe trước rồi đi vòng qua mở cửa xe cho Kiều Uyển Vũ bước xuống sau, cả hai người đang đi vào sảnh để đến hội trường thì vô tình đụng độ Hàm Linh và Dương Ngọc Trâm đi tới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio