Tinh Ngự

chương 133: tang khắc tư sợ hãi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ sau khi phát sinh sự kiện ám sát, hiểu được địa vị của Lăng Phong trong cảm nhận của các đại nhân vật tại công quốc, quý tộc thần tử lớn nhỏ trong Tinh Lam thành đã liệt Lăng Phong vào danh sách không thể đắc tội, đồng thời nghiêm khắc cảnh cáo những thanh niên trong gia tộc, cho dù trêu phải minh thần cũng không được phép đi trêu chọc Lăng Phong! Ngữ khí của họ vô cùng nghiêm trọng, quả thực đã làm Lăng Phong biến thành một đại ma vương kinh khủng.

Cũng không phải vậy sao, vừa nghĩ tới khi trước Tang phủ suýt chút nữa đã bị Mạch Kha đại sư hỏa thiêu, căn nguyên chính là do trưởng tử Tang gia khi nhìn thấy Lăng Phong bị người ta ám sát lại không đi báo cáo! Bọn họ cũng không dám cuồng vọng cho rằng, bối cảnh nhà mình hùng hậu hơn so với Tang gia, vạn nhất có đệ tử đui mù nào đó trêu chọc phải Lăng Phong, đến lúc đó cũng không có Vương thượng đứng ra hỗ trợ giải vây, có khi còn khiến cho cả gia tộc đều bị hủy hoại theo thì chết.

Cho nên, đệ tử của các thế gia đại thần Tinh Lam công quốc tuy có thể không biết dáng dấp Lăng Phong ra sao, thế nhưng sự sợ hãi đối với cái tên này đã khắc sâu trong lòng bọn họ, cho nên Vũ Mộ Xuân vừa mới nghe đến danh tính của Lăng Phong đã tỏ ra thất thố đến thế!

- Tên gia hỏa Tang Phi kia có nói, loại yến hội hoàng thất này rất dễ câu dẫn một ít nữ tử thế gia thành tựu được hảo sự, hắn nói gần đây bộ dáng tiều tụy, cần phải chuẩn bị trang phục một phen rồi mới đến.

Cảnh Vân giả vờ khinh thường nói:

- Tên khốn này rất giả tạo, lúc nào cũng biểu hiện ra bộ dáng nghiêm nghị bất khả xâm phạm, nhưng sau lưng lại luôn nghĩ đến những việc xấu xa bỉ ổi, sao có thể quang minh chính đại được như ta?

Nói xong, ánh mắt của hắn không chút che giấu nhìn tới nhìn lui trên người những thiếu nữ tham dự yến hội.

"Chát" một tiếng, Lô Sâm hung hăng vỗ lên đầu Cảnh Vân một cái:

- Ngươi suốt ngày chỉ nói xấu lão tứ!

Vốn lời nói của Tang Phi tự nhiên không phải như lời Cảnh Vân kể lại, Lô Sâm cười cười, chỉ chỉ vào những thanh niên trong yến hội:

- Lão Lục, ngươi xem những nam nữ ở trong này, chẳng lẽ còn không rõ sao?

- Hắc hắc, lão Lục đâu phải không rõ, hắn đây là...

Cảnh Vân đang muốn nói giỡn Lăng Phong tiếp, liền bị Lô Sâm trừng mắt mới lè lưỡi rúc sang một bên. Sau khi được Lô Sâm giảng giải, Lăng Phong mới hiểu ra, nguyên lai yến hội hoàng thất này ngoại trừ chúc mừng nghênh tiếp ra, vẫn còn có tác dụng thứ yếu là "quan hệ giao tiếp", đệ tử thế gia của đại thần quý tộc có thể giao lưu trên yến hội, làm sâu sắc tình cảm hai bên, thậm chí còn có không ít gia tộc ngày thường có hiềm khích cũng sẽ bắt tay giảng hòa trên yến hội, nam nữ trẻ tuổi cũng có thể tìm được một nửa xứng đôi với mình trong yến hội, hình thành nên không ít giai thoại.

- Ha hả, thảo nào Ngũ sư huynh chịu khó như vậy. Không biết nơi này có thể có được nhân tuyển hợp với tâm ý của sư huynh không?

- Ài, tâm ta trong sáng, không vướng bụi trần a!

Cảnh Vân giả vờ trang trọng cảm thán một câu, khiến cho hai người Lô Sâm phá lên cười. Bọn họ trong lúc nói chuyện với nhau cũng không kiêng kỵ điều gì, vừa cười vừa nói, đệ tử quý tộc bên cạnh lúc trước còn có chút khinh thường, thế nhưng khi người có chút kiến thức chỉ vào Lô Sâm và Cảnh Vân nói ra thân phận của họ, lúc này mọi người mới thất kinh!

Phải biết rằng, quý tộc lâu đời địa vị mặc dù tôn quý, thế nhưng khi chân chính so sánh cùng với những cường giả này thì vẫn thua kém không ít! Dù sao Thần Vẫn đại lục vẫn là cường giả vi tôn, cho nên địa vị của hai người Kiều Sâm Đặc cùng với Mạch Kha đại sư ở tại công quốc mới cao như vây, mà người có thể tạo nên cường giả như Bản Hách mới có thể ở tại Tinh Lam võ trường không chút cố kỵ nói thẳng ra Hoàng Phủ Lập xử phạt không thỏa đáng!

Tất cảm, đều phải dựa vào thực lực!

Đệ tử của Mạch Kha có địa vị như thế nào tại công quốc bọn họ đều biết, nhất là Lăng Phong mà nhóm người Lô Sâm Cảnh Vân khi nói chuyện luôn mồm xưng là "Lão Lục", "đại ma vương kinh khủng" trong truyền thuyết kia chẳng phải là đệ tử thứ sáu của Mạch Kha đại sư sao?

Lúc này cũng đã không còn kẻ nào dám lộ ra vẻ trào phúng với ba người nữa, bọn họ thậm chí còn tránh ra xa, dường như rất sợ bị rước họa vào thân, khiến cho xung quanh nhóm người Lăng Phong trở nên trống trải.

...

Yến hội bước vào chủ đề chính, Gia Liệt Áo phụ trách yến hội hiện tại trước cửa phòng khách của yến hội, trên khuôn mặt mập mạp của hắn lộ ra nụ cười không kiêu ngạo không siểm nịnh, chỉ kịp bước tới chào hỏi Lăng Phong một tiếng, rồi lập tức vùi đầu vào công tác tiếp đãi.

Lúc này, các đại thần công quốc bắt đầu chậm rãi tiến vào, trình tự khi tiến vào trong sân cũng cần phải chú ý nghiêm ngặt, người nào địa vị khiêm tốn vào trước, người có địa vị tôn quý vào sau. Nếu như để cho người có địa vị tôn quý vào trước rồi phải chờ đợi, mà người thấp kém lại vào sau thì không thể nghi ngờ đã phạm vào tối kỵ Cho nên Gia Liệt Áo thể hiện ra toàn bộ sự nhanh nhẹn khéo léo, sau một phen bận rộn cả người đã ướt đẫm mồ hôi.

- Gia Liệt Áo đại ca cũng thật là mệt.

Lăng Phong trông thấy Gia Liệt Áo bận bịu tối mày tối mặt, cảm thán nói:

- Đổi thành ta, tuyệt đối sẽ không đi làm những việc này.

- Hắc hắc, mọi người đều có mệnh của mình, lão Lục, chỉ cần sau này ngươi có thể đạt được kỳ vọng của lão đầu tử, ai lại dám để cho ngươi làm những sự tình như nghênh tiếp đưa đón này chứ?

Lô Sâm cười nhạt một tiếng, trong giọng nói của hắn tồn tại một chút kiêu ngạo cùng với khinh thường.

Lăng Phong sửng sốt rồi lại thấy bình thường, Lô Sâm từ nhỏ đã theo Mạch Kha, thứ được nhìn thấy chính là mọi người đều phải xu nịnh cường giả, tự nhiên từ sâu trong nội tâm luôn cảm thấy mình cao hơn người một bậc. Đây chính là vì thực lực khác biệt mà sản sinh ra biến hóa, trái ngược với Lăng Phong, tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh bất quá cũng chỉ là sự tình gần đây mới xảy ra, trên phương diện tâm tính cũng không có khái niệm cường liệt về "cường giả vi tôn".

- Tên khốn Tang Phi kia đến rồi!

Cảnh Vân đột nhiên nói.

Tang Tây Nặc dẫn theo Tang Phi, Tang Khắc Tư xuất hiện trong đại sảnh, hai huynh đệ Tang Phi thoạt nhìn quả thực là hình dáng có phần tiều tụy, một người thì quỳ ngoài Nguyên Lực Tháp nhiều ngày, một người thì lo lắng sợ hãi nằm trong nhà ngục. Bất quá trải qua hai ngày điều dưỡng nghỉ ngơi, trạng thái tinh thần bọn họ thoạt nhìn cũng không quá tệ.

- Tứ sư huynh!

Lăng Phong cười cười tiến lên phía trước gọi.

- Lăng sư đệ, Nhị sư huynh, Cảnh sư đệ.

Tang Phi nhìn thấy bọn họ, khuôn mặt băng lãnh lộ ra vẻ tươi cười hiếm có. Hắn cũng không thể gọi "lão Lục" một cách thân thiết được như nhóm người Lô Sâm, không phải trong lòng hắn còn khúc mắc, mà thực sự thiên tính đã như vậy nên không thể đổi được.

Tang Khắc Tư vừa thấy Lăng Phong nhất thời hai chân run bắn, ngay cả một chút tâm tư phẫn hận cũng không có. Tang Phi sau khi cứu hắn ra, liền dùng thân phận huynh đệ ruột mà thận trọng cảnh cáo hắn, ngày sau nếu còn phát sinh ra chuyện như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không nhúng tay cứu giúp! Nói cách khác, Tang Khắc Tư tuyệt đối không được đắc tội với Lăng Phong nữa!

Cước bộ Tang Tây Nặc ngừng lại, hắn nhìn Lăng Phong một cái thật sâu, tuy rằng vẫn không rõ vì sao Vương thượng lại coi trọng Lăng Phong như vậy, nhưng nội tâm hắn đã coi Lăng Phong thành một cấm kỵ tuyệt đối không thể xúc phạm! Hắn quay đầu lại nói:

- Phi nhi, đám trẻ tuổi các con cứ chậm rãi nói chuyện đi, vi phụ đi chào hỏi đồng liêu đây!

Tang Khắc Tư đưa ánh mắt cầu cứu nhìn về phía cha, hắn cũng muốn chạy theo, cách Lăng Phong càng xa càng tốt, thế nhưng Tang Tây Nặc chưa lên tiếng nên hắn cũng không dám có động tác gì, chỉ đành đứng chôn chân bên cạnh Tang Phi.

- Vâng!

Tang Phi ứng tiếng trả lời, nhìn về phía Lăng Phong nói:

- Lăng sư đệ, không nghĩ tới ngươi cũng đi tham gia yến hội, sư tôn đã tự mình dặn chúng ta không được mời ngươi đến.

Lăng Phong cảm thấy có chút kỳ quái, vừa rồi khi Cảnh Vân nói vậy hắn cũng không chú ý, hiện tại Tang Phi lại nhắc tới, không hiểu sao sư tôn lại có yêu cầu cổ quái như vậy? Lắc lắc đầu, hắn cũng không để ở trong lòng, ngược lại nói;

- Tứ sư huynh, ta còn có chuyện cần sư huynh hỗ trợ đó.

- A, ngươi cứ nói, cho dù cần phải dốc hết lực lượng toàn bộ Tang gia cũng nhất định hoàn thành giúp ngươi! Truyện được copy tại Truyện FULL

Tang Phi thận trọng hứa hẹn.

- Ha ha, không nghiêm trọng đến mức đó.

Lăng Phong vội vã cười, đem yêu cầu của Đế Nhã nói ra, Tang Phi nhíu mày nhìn về phía huynh trưởng:

- Đại ca, chuyện này...

- Không cưới, không cưới!

Không đợi Tang Phi nói xong, Tang Khắc Tư đã liên tục xua tay, sự tình Tang Tây Nặc phân phó quản sự cầu hôn với Nạp Đa gia tộc khi đó hắn còn ở trong ngục nên không biết, sau khi ra tù, Tang gia chìm đắm trong vui mừng, nhất thời cũng không chú ý tới chuyện này nữa. Cho nên, bản thân Tang Khắc Tư cũng là lần đầu tiên nghe thấy.

Tang Khắc Tư âm thầm phát thệ, đời này chỉ cần gặp phải chuyện gì có liên quan tới Lăng Phong, hắn sẽ liền tránh ra thật xa, tên đại ma vương này, bản thân đã không thể trêu còn chẳng lẽ còn không thể trốn nổi sao?

Trông thấy bộ dáng huynh trưởng như vậy, Tang Phi hung hăng trừng mắt nhìn hắn, hạ giọng nói:

- Nếu đã vậy huynh còn không mau đi nói một tiếng với phụ thân.

- Đúng đúng đúng, ta đi nói ngay đây!

Tang Khắc Tư như được đại xá, nhanh như chớp chạy đi.

Tang Phi lắc đầu cười khổ:

- Để mọi người chê cười rồi!

Không bao lâu, Lai Ân đại thần dẫn theo Đế Nhã đến dự yến hội, sau khi Tang Tây Nặc tự mình tiến tới hướng về Nạp Đa gia tộc thu hồi thỉnh cầu, Lai Ân cũng không có biểu thị gì quá lớn, tuy rằng đầu tiên cầu hôn sau đó lại đổi ý cũng khiến mặt mũi Nạp Đa gia tộc có nhiều tổn hại, nhưng song phương dù sao vẫn chưa đạt thành hứa hẹn chính thức, hơn nữa đấu đá nhiều năm như vậy, lần đầu tiên thấy được Tang Tây Nặc ở trước mặt mình bày ra tư thái thấp hơn, nội tâm của tài chính đại thần vẫn thần vui vẻ không thôi.

Sau khi nhận được tin này, Đế Nhã tự nhiên là người vui vẻ nhất, cõi lòng tràn đầy cảm kích đi đến cảm tạ Lăng Phong. Lăng Phong chẳng qua cũng chỉ cười cười, theo tu vi và địa vi tăng lên, hoàn thành những việc nhỏ nhặt như vậy thực sự khó khiến cho hắn cảm thấy có gì kiêu ngạo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio