Tinh Ngự

chương 423: mộng tưởng của tiểu nhân vật

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Huyền thiếu chủ, đây là địa bàn của Ngọc Lan Tông ta, ta tuyệt đối không cho phép ngài gây chuyện ở đây!

Một giọng nói lành lạnh truyền đến, nguyên lực quanh người huynh đệ Mộ thị nhất thời bộc phát, hỏa khí rít lên không ngừng bên tai:

- Thiếu chủ!

Bùi Càn truyền âm cảnh giới:

- Chúng ta đến đây là có nhiệm vụ, tông chủ đại nhân đã dặn đi dặn lại, Ngọc Lan Tông cũng đã đồng ý cùng chúng ta thiết cục rồi, trước mắt đừng gây chuyện với chúng là tốt nhất, ngộ nhỡ làm hỏng việc hợp tác sau này khó tránh khỏi bị tông chủ quở trách!

- Ngươi quản lão tử làm gì, tiểu thiếp nhà hắn bị người ta lừa đi, bị người ta dẫm lên mặt, bảo ta giúp hắn tìm lại thể diện sao?

Huyền Quỳ oán hận nói:

- Ta thèm vào quản mấy chuyện vớ vẩn của hắn!

Hai người Bùi Càn lộ vẻ hoảng sợ, mặc dù hai bên đang truyền âm nói chuyện nhưng cũng khó tránh khỏi để cho những người biết chuyện nội tình bên trong Ngọc Lan Tông đoán ra phần nào. Đây là chuyện liên quan đến thể diện mà tông chủ đại nhân lại là người quan tâm đến thể diện nhất. nguồn TruyenFull.vn

Bùi Càn không dám nói nữa, hắn sợ đến tim đập thình thịch, miệng lẩm nhẩm:

- Bà cô của tôi, người là con gái ruột của tông chủ, có thể bình luận về lão nhân gia không chút kiêng kị nhưng bọn ta thì không giống vậy nên người đừng để liên lụy đến bọn ta.

May mà Huyền Quỳ sau khi phát tiết thì không nói thêm gì nữa, liếc nhìn hai người Bùi Càn, truyền âm nói:

- Yên tâm đi, Ngọc Lan Tông gửi gắm hết hi vọng vào vị truyền nhân "xích tâm lục thức pháp" bảo bối này rồi. Dù hôm nay chúng ta có đập tan phân bộ này thì chỉ cần tông môn vẫn có thể luyện chế linh sĩ cấp tinh kĩ tinh chương thì cũng không lo bọn chúng sẽ không hợp tác!

Nói đoạn, Huyền Quỳ thu hết thái độ giận dữ lại, để lộ ra một tia tiếu ý nồng đậm:

- Âm muội muội đã lên tiếng, bổn thiếu đâu dám không nghe theo?

Giọng nói của cô dịu dàng vô cùng, dù sao cũng là quý tộc, phải có dáng vẻ yểu điệu của một thiếu nữ ngoan hiền thực sự chứ. Kẻ không biết bản chất thực sự của cô thì thôi, nhưng đã biết rồi thì thực sự không biết nên khóc hay nên cười nữa.

Chiêm Như Âm lộ ra biểu tình chán nản, đôi mắt to tròn đầy vẻ không vui, rõ ràng cũng biết Huyền Quỳ này không dễ đối phó.

Vì không có trở ngại gì nên Lăng Phong lập tức rời khỏi Ngọc Lan Tông. Trong lúc đó, Huyền Quỳ truyền âm cho bọn Bùi Càn, lệ mang trong mắt Bùi Càn chợt lóe, không nói gì cũng rời đi luôn.

Nhìn thấy cảnh này, Chiêm Như Âm định nói gì đó nhưng cuối cùng lại không lên tiếng, trong lòng ánh lên một tia nghi hoặc. Người này luôn mang lại một cảm giác vô cùng quen thuộc, không lẽ đã gặp ở đâu? Nhưng cô không tài nào nhớ ra được, thật là quá kì lạ! Nghĩ mãi không ra, Chiêm Như Âm liền gạt luôn ý nghĩ ấy ra khỏi đầu. Bất luận người đó là bạn hay thù, Bùi Càn đã ra tay chắc sẽ không toàn mạng được đâu nhỉ?

Huynh đệ Bùi Càn mặc dù có vẻ như nô bộc nhưng thực lực thì không hề kém, đã là "thân hóa thiên địa" tuyệt đỉnh linh giả rồi! Lăng Phong đi trên đường, người qua kẻ lại nhìn qua không hề có vẻ dị thường. Dù Bức Tông đã tăng cường phòng thủ nhưng phần lớn mọi người đều không biết đã xảy ra chuyện gì, Hắc Nguyệt Trấn vẫn giữ nguyên vẻ bình yên vốn có.

Nhưng xảy ra chuyện vừa rồi, Lăng Phong phát hiện ra ẩn dưới con sông hiền hòa đó là một dòng loạn lưu, chỉ cần một chút giảo động là sẽ lập tức bạo phát ra một trận cuồng phong!

- Tìm một nơi kín đáo nghỉ lại trước đi.

Thích Thiên Ách truyền âm nói.

- Huyền Nguyên Tông từ xưa đến giờ hành sự bá đạo, e rằng chúng sẽ không dễ gì chịu dừng tay đâu.

- Ừm, đệ biết.

Lăng Phong lộ ra một tia hận sắc, quyền cốt ánh lên thanh bạch chi sắc:

- Hừ, nhưng có những hai linh giả! Nếu như không còn không biết lượng sức thì đệ cũng không ngại có thêm hai miếng linh cấp hạch tinh đâu!

Phách khí! Thích Thiên Ách đã nhìn ra thứ bắt buộc phải có nếu muốn lập túc trên thế giới tàn khốc này đang dần toát ra từ người Lăng Phong, trong lòng không khỏi mừng thầm.

Lăng Phong của ngày hôm nay hoàn toàn có đủ vốn liếng để nói ra những lời này. Hắn thân hoài thần bí mệnh bài, nếu không nuối tiếc tổn hao thì tự thân chẳng khác gì một linh cấp cường giả! Cộng thêm Nguyên Thận và Oa Hoàng, đối phó với hai linh giả mặc dù có chút miễn cưỡng nhưng cũng không phải là không có cơ hội chiến thắng! Một lúc sau thấy họ hình như có vẻ lạ, một nam tử gầy gò đột nhiên chủ động tiến đến!

- Tiên sinh, hai người đang tìm chỗ ở?

Lăng Phong gật gật đầu, sau màn giới thiệu đơn giản hắn biết nam tử gầy gò tên là Ô Thạch, chuyên làm trung gian trong Hắc Nguyệt Trấn này nên Lăng Phong cũng không sợ hắn lừa mình.

Trả một miếng ma hạch cấp thấp làm phí dẫn đường, Lăng Phong đi theo hắn.

Năm xưa khi Tinh Lam Công Quốc tuyển chọn thanh niên tuấn ngạn đã bỏ ra vô số ma hạch, ma hạch cao cấp cũng không phải là ít, một nửa trong đó đã bị Lăng Phong phân phát hết, chỉ còn lại cũng không nhiều, cộng thêm phần thắng cá độ ở Thương Khung Hội Chiến, mặc dù có trong tay kha khá nhưng Lăng Phong cũng không cho phép mình được xa xỉ.

Ô Thạch sau khi nhận được tiền thưởng vui vẻ vò đầu bứt tai, càng thêm nhiệt tình.

Đi qua mấy con đường, cảnh vật trước mặt dần trở nên thưa thớt, chỉ còn từng mảng lục lâm rậm rập, không khí cũng tràn ngập một mùi hương ngọt ngào. Sau khi nghe ngóng, Lăng Phong biết đây là nơi ở cố định của cường giả và các tông phái trong Hắc Nguyệt Trấn. Một vài trạch viện chỉ nhân mấy năm mới đến một chuyến nên chuyển sang cho thuê để tránh phiền phức và cũng tranh thủ kiếm thêm ít lợi nhuận.

- Tiên sinh, ngài yên tâm, ta đảm bảo ngài sẽ hài lòng với trạch viện ở đây!

Ô Thạch cười nói, biểu tình có chút do dự:

- Nhưng giá cả ở đây cũng khá kinh nhân! Trạch viện bình thường giá thuê một ngày là mười miếng ngũ tinh ma hạch! Đừng nói gì những trạch viện đặc biệt hơn một chút, những trạch viện đó có "linh cư" do hậu thiên nhân công tạo nên, mỗi một căn giá thuê đều từ bát tinh ma hạch trở lên!

- Linh cư?

- Đúng vậy, tiên sinh, ngài không biết sao?

Ô Thạch ngạc nhiên, chậc chậc lưỡi tấm tắc:

- Một ngày tu luyện trong linh cư hiệu quả bằng mười ngày thậm chí một trăm ngày tu luyện bình thường! Linh cư tốt nhất được tạo nên bởi tự nhiên, nhưng loại cực phẩm linh cư ấy rất khó kiếm, dù có cũng bị các thế lực tông phái chiếm cứ hết rồi, những nhân vật nhỏ như chúng ta đừng có mơ, những linh cư còn lại này đều do hậu thiên chế tạo mà thành, nhân lực vật lực hao phí cũng không ít nên giá cả vô cùng đắt. Thật muốn vào trong đó xem một lần dù chỉ ở lại một lúc cũng được.

Ánh mắt Ô Thạch tràn đầy vẻ mơ ước, Lăng Phong nhìn ra tu vi của hắn mới chỉ lục tinh, trong một cái nôi sản sinh ra cường giả như Vô Tẫn Hoang Nguyên vẫn chưa là gì. Với tu vi hiện tại của Lăng Phong, chỉ cần một ngón tay đã đủ đè chết hắn rồi. Nhưng một nhân vật nhỏ như vậy cũng có ước mơ riêng của mình… ước mơ a!

- Vậy được.

Lăng Phong mỉm cười nói:

- Ngươi đưa ta đi tìm một căn có linh cư, ta sẽ trả tiền thuê một ngày, đợi ta đi rồi ngươi có thể mang theo vợ mình vào đó ở.

- Á?

Ô Thạch lộ ra nhãn thần kinh hỉ:

- Đại nhân, ngài nói thật chứ?

- Đương nhiên.

Lăng Phong gật đầu, khẳng định nói.

Ô Thạch biểu tình có chút mù mờ, rõ ràng không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy. Một lúc sau hắn mới tỉnh lại được, lẩm bẩm nói:

- Ta cảm thấy, tốt nhất là không nên sống trong loại trạch viện này, đại nhân nếu muốn có thể trực tiếp thưởng cho tiểu nhân một miếng bát tinh ma hạch, như vậy ta có thể sớm rời khỏi Hắc Nguyệt Trấn, mang theo vợ đến một nơi yên bình khác, sinh một đống con, đến lúc đó…

Nhìn bộ dạng hoa chân múa tay vui vẻ của Ô Thạch, Lăng Phong thoáng ngây ra, bỗng nhiên cảm thấy khóe mắt có chút cay cay.

Đột nhiên, một đường thủy long lóe sáng, ầm một tiếng đánh trúng đầu Ô Thạch khiến hắn lập tức nổ tung!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio