Tinh Ngự

chương 431: phượng hoàng chân tủy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lời vừa dứt, mọi người bắt đầu ào ào bàn tán, "vô danh" thường để chỉ những thứ không rõ lai lịch, không rõ hiệu dụng, thậm chí là không có một tin tức nào khác! Ở những hội đấu giá bình thường, thường là những chiếc hộp bí mật không mở được mới "nhận được" sự đãi ngộ đó. Thu hoạch được gì hoàn toàn xem vào phẩm độ của người đấu giá được nó.

Lăng Phong đột nhiên run lên khe khẽ, khoảnh khắc mà chiếc hộp vàng đó xuất hiện, hắn cảm nhận thấy thần thạch trên tay mình nảy lên một cái! Viên thần thạch này là thứ còn sót lại sau khi tiểu thế giới của Bùi Càn vỡ. Lăng Phong không cho nó vào tiết văn, bây giờ lại có thấy những dị động của nó, chắc chắn là phải có ý nghĩa gì.

Trong đầu hiện lên những lời mà Thích Thiên Ách nói về thần thạch, Lăng Phong có chút kích động!

- Chiêm tiên tử, món đồ chơi này thần kì chỗ nào, ít nhất cũng phải nói cho chúng ta biết chứ?

Người đấu giá số 3 lớn tiếng quát:

- Nếu không hội đấu giá trên mảnh đại lục này nhiều như vậy, ở đâu mà không có vài món không ra gì, nếu như đều mang ra đấu giá, giá trị không phải sẽ rất lộn xộn sao?

- Bổn tiểu thư đương nhiên có cách giải thích.

Đối diện với lời chất vấn không chút khách khí đó, Chiêm Như Âm không hề nổi giận mà chỉ mỉm cười nói:

- Đầu tiên, bổn tông phải thừa nhận chiếc hộp này chúng ta không thể mở ra được! Nhưng ta nhắc mọi người, để mở chiếc hộp này, bổn tông đã phải thỉnh động linh tôn cấp cường giả xuất thủ!

Phì!

Những tiếng thở gấp gáp vang lên. Linh tôn cấp cường giả có địa vị như thế nào không cần giải thích mọi người đều biết. Trên thực tế, linh cấp trong Vô Tẫn Hoang Nguyên đã có thể lập tông phái rồi, nên tông phái do linh tôn cường giả lập nên thì càng không cần phải nói, gần như có thể xếp ngang hàng với tầng lớp thất tông!

Trong thất tông tông môn, linh tôn thường gánh vác trọng trách tuyệt đối, để đánh giá giá trị của một món vật phẩm mà phải thỉnh động linh tôn cường giả xuất thủ, nhưng việc như thế chỉ có Ngọc Lan Tông mới làm được.

Chiêm Như Âm nở một nụ cười thánh thiện, ngữ khí bình thản nhưng lại khiến người ta nhiệt huyết phun trào:

- Giá trị của món vật phẩm này thế nào, chờ vào đánh giá của chư vị. Truyện được copy tại Truyện FULL

Im lặng!

Sau một hồi trầm mặc, Lăng Phong viết vài dòng lên mặt sau tấm hiệu bài, ấn lên nguyên trận. Những người thực hiện động tác này cùng Lăng Phong không nhiều. Nếu như vật phẩm này đúng như Chiêm Như Âm giới thiệu, ngay cả linh tôn cường giả cũng phải bó tay thì nhất định nó phải ẩn hàm bí mật nào đó! Người lựa chọn xuất thủ không nhiều, cái giá cuối cùng e rằng cũng rất kinh nhân!

Suy xét tỉ mỉ một hồi, số người quyết định dùng những thứ xa xỉ để đối lấy một thứ không rõ giá trị không nhiều. Cuối cùng ra giá chỉ có khoảng ba mươi người, chỉ bằng một nửa so với những lần trước. Lại một cuộc nghiệm chứng nhỏ nữa, vị thuật luyện sư sau lưng âm thầm bốc lên một tấm hiệu bài đưa cho Chiêm Như Âm.

Chiêm Như Âm sau khi liếc qua, ngẩng đầu mỉm cười nói:

- Trước mắt vị khách ở số bốn mươi ba đang ra giá cao nhất.

Lăng Phong nhíu mày, hắn đã viết một miếng linh cấp hạch tinh sau hiệu bài, không lẽ vẫn còn có người ra giá cao hơn? Đó là bảo bối gì, không lẽ là linh giả hạch tinh? Nghĩ đến đây, Lăng Phong cảm thấy có chút sai lầm, linh giả hạch tinh có thể luyện chế ra tinh kĩ tinh chương, có người ngu ngốc mang nó ra để đổi lất một thứ "vô danh" sao?

Chiêm Như Âm phẩy tay, dùng nguyên trận trả lại hiệu bài về tay mọi người, mỉm cười nói:

- Còn ai muốn thay đổi không? Nếu không vật phẩm này sẽ thuộc về vị khách số bốn mươi ba.

Mấy vật phẩm trước đây cạnh tranh nhiều nhưng Chiêm Như Âm không hề dùng cơ chế "dò hỏi" này. Lần nãy rõ ràng không giống như những lần trước.

Lăng Phong nhìn chằm chằm vào vị khách số bốn mươi ba, từ những phiêu động trên bào phục của người này, có thể nhận ra thân hình của hắn rất gầy, gầy như một cây trúc, ngoài ra không còn nhìn thấy được gì khác.

Như cảm nhận được ánh mắt của Lăng Phong, người này bất chợt quay đầu, thần quang bạo trán đâm vào mắt Lăng Phong đau nhói!

Lăng Phong chấn động, thật là một luồng năng lương uy bách cường đại!

Phải biết với tu vi hiện tại của Lăng Phong dù là linh giả có toàn lực tiến hành linh vực áp bách cũng không thể cảm nhận rõ ràng đến vậy. Con người này chỉ dùng nhãn thần mà đã khiến Lăng Phong sản sinh áp lực cường đại! Kì lạ, không lẽ là linh sĩ? Nhưng sao ngay cả linh sĩ cũng phải giấu đầu lộ đuôi?

Như cảm nhận được thối ý của Lăng Phong, người này xùy lạnh một tiếng rồi quay luôn đi.

Ầm một tiếng!

Lăng Phong lập tức bị thái độ của hắn kích nộ: Được lắm! Muốn đọ với ta à? Ai sợ ai chứ?

Linh sĩ thì đã làm sao? Ngọc Lan Tông vì muốn giữ thể diện tuyệt đối sẽ không để cho bất cứ ai động thủ trong hội đấu giá. Còn sau khi ra khỏi đây, bỏ tấm mạng che mặt ra rồi còn ai có thể tìm được hắn? Cộng thêm sự hiếu kì với chiếc hộp vàng, Lăng Phong quyết định xuất thủ thêm một lần nữa!

Sau lưng đột nhiên lóe lên một đường vi quang. Lăng Phong thoáng ngây người, chỉ thấy Chiêm Mỗ Âm nhặt lấy một miếng hiệu bài, nhìn sơ qua một lượt, thần tình kinh hỉ, lớn tiếng nói:

- Người ra giá cao nhất bây giờ là số sáu mươi bảy.

Lần này thì nam tử thân trúc không còn bận tâm đến chuyện trừng mắt nhìn Lăng Phong nữa. Bộ dạng của hắn có vẻ như rất muốn viết thêm một cái giá mới nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế được.

Lăng Phong không đợi nữa mà nhanh chóng viết ra một cái giá mới rồi ấn hiệu bài vào nguyên trận.

Chiêm Như Âm vốn đã định tuyên bố người thắng cuộc thế nhưng Lăng Phong lại nhanh chân hơn. Sau khi nhìn thấy giá mà Lăng Phong đưa ra, khuôn mặt cô lộ ra thần sắc mê hoặc. Ngập ngừng một lúc cô mới ngưng giọng nói:

- Mời vị tiên sinh này truyền tống vật phẩm để nghiệm chứng!

Lăng Phong suy nghĩ một lúc, bỏ "dẫn linh tinh chương" vào một chiếc hộp ngọc, truyền tống đi.

Một miếng dẫn linh tinh chương, đây là cái giá mà Lăng Phong đưa ra!

- Chư vị xin đợi một lát.

Chiêm Như Âm nói thêm vài câu khách khí rồi đi về phía hậu đài. Không lâu sau đã thấy cô quay lại, mặt đầy vẻ hưng phấn:

- Người ra giá cao nhất là vị khách số sáu mươi bảy!

Lăng Phong cảm thấy sau lưng lành lạnh, có lẽ là vị nữ tử mà hắn cảm thấy quen thuộc đang nhìn hắn. Hắn cũng không quan tâm, dù sao sau khi rời khỏi đây sẽ chẳng còn ai gặp lại ai nữa. Dù có gặp lại cũng không nhận ra nhau nên không cần phải lo lắng.

- Có ai muốn ra giá nữa không?

Chiêm Như Âm nhìn khắp một lượt, sau khi hỏi đủ ba lần, cô mới hít một hơi thật sâu, nói:

- Vậy hộp kim loại này thuộc về quý khách số sáu mưới chín!

Lẫn trong thần thái hài lòng của cô là một vẻ mê hoặc. Lúc nãy Lăng Phong viết lên hiệu bài là ra giá một miếng dẫn linh tinh chương. Mặc dù như vậy vẫn chưa đủ để vượt qua vị nữ tử phía sau kia, thế nhưng Lăng Phong nói rõ tỷ lệ dị biến thành công của miếng dẫn linh tinh chương này là trăm phần trăm!

Ngọc Lan Tông luôn cố gắng bồi dưỡng ra thuật luyện sư siêu cấp nên Chiêm Như Âm hiểu tỷ lệ thành công này có ý nghĩa gì! Ngay cả Huyền Nguyên Tông cũng không thể tự tin dẫn linh tinh chương của mình có thể đạt đến tỷ lệ đó. Chính vì lí do đó, sau khi tận mắt nhìn thấy miếng dẫn linh tinh chương, cô càng cảm thấy chấn động.

Đối với cô, dù dẫn linh tinh chương của Lăng Phong không hiệu quả như hắn nói thì cũng tuyệt đối không kém như vậy là bao nhiêu.

Sao có thể như vậy được!?

Không lẽ còn có người nắm bắt kĩ nghệ luyện chương hơn hẳn Huyền Nguyên Tông? Điều đó có nghĩa…

Chiêm Như Âm trong Ngọc Lan Tông không chỉ là thiên tài tu luyện xích tâm lục thức pháp mà còn là người thừa kế tông chủ. Từ nhỏ đã được rèn luyện nên tầm mắt nhìn khoáng đạt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio