Tinh Ngự

chương 443: tranh đoạt linh cư

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hít một hơi thật sâu, ngữ khí của hắn hòa hoàn vài phần nói:

- Ngao trưởng lão, nếu chúng ta thực sự có tính toán gì, hà tất phải dẫn các ngươi đi một vòng lớn như vậy? Các ngươi đã biết được tin tức, lẽ nào chúng ta lại ngu ngốc đem củ khoai lang nóng phỏng tay này cất giấu trong tông môn sao?

- Hắc, đây cũng không phải là củ khoai lang nóng phỏng tay a!

Không đợi Âm Ly biện giải, Ngao Thanh Phong cười lạnh nói:

- Hôm nay nếu muốn chứng minh Bức Tông các ngươi thật sự vô tội, bản thân ta có một phương pháp.

- A! Mời nói!

Âm Ly vui vẻ nói. Lúc này đối chiến hắn cũng không phải sợ Ngao Thanh Phong, chính là một khi thực sự đắc tội Long tộc, sẽ đưa tới phiền phức vô cùng vô tận. Tại cục diện vi diệu trước mắt, một khi phát sinh chuyện ngoài ý muốn, để Long tộc mượn cớ, tự mình dẫn đến họa diệt môn cho Bức Tông!

Vừa nghĩ tới hậu quả đáng sợ đó, Âm Ly càng trở nên cẩn thận.

- Phương pháp rất đơn giản, ta cũng không quá đa nghi, làm khó dễ ngươi. Sự tình nếu do vị Thương Ngưng Nhi tiểu thư kia dựng lên, vậy chỉ cần giao nàng cho chúng ta mang về, Long Tộc nghiêm minh xác thực không có sai lầm, chuyện này tự nhiên kết thúc.

Vừa nghe kiến nghị này, sắc mặt Âm Ly nhất thời trở nên lạnh lẽo nói:

- Ngưng Nhi nha đầu chính đệ tử chân truyền của tông chủ, Ngao trưởng lão lời nãy cũng quá khinh người rồi.

- Đệ tử của tông chủ thì sao?

Ngao Thanh Phong cười lạnh nói:

- Tông chủ của các ngươi vì đoạt được lợi ích tại Kiền Thiên Giới chính là lựa chọn sử dụng Tàng Linh Tinh Chương, khi đó sao không nghĩ đó là thân truyền đệ tử của mình?

Biểu tình Âm Ly bị kiềm hãm, một khi sử dụng Tàng Linh Tinh Chương sẽ tạo thành tổn thương nhất định, lời này của Ngao Thanh Phong rõ ràng chỉ trích Âm Ly hư ngôn xảo biện.

Âm Ly hung hăng cắn môi, đáp:

- Được! Người ta có thể giao cho các ngươi. Bất quá ngươi phải đồng ý hảo hảo đem nàng cho chúng ta giao đến! Đồng thời quyết không được để chuyện này lộ ra ngoài.

- Đây là tự nhiên.

Thấy Âm Ly đáp ứng, Ngao Thanh Phong cũng hòa hoãn vài phần, trầm ngâm nói:

- Chuyện ngày hôm nay nếu thật sự không phải do Bức Tông các ngươi, vậy ắt hẳn còn cỗ lực lượng khác đang ẩn núp ở xung quanh, trong chuyện này đến tột cùng là gì, còn phiền Âm trưởng lão nói cho chúng ta biết.

- A.

Âm Ly có chút bối rối. Nhưng có vẻ cũng hiểu chuyện hôm nay không nói rõ ràng e là khó có thể giải quyết, vì vậy hắn bắn ra một cuộn tranh:

- Mặt trên chính mục tiêu truy bắt chủ yếu của chúng ta lần này, theo đại trưởng lão nói, hắn có mang theo linh khí quỉ dị khó lường, hơn nữa còn là Linh Hồn hệ rất hiếm có.

- Linh Hồn Hệ?

Ngao Thanh Phong chấn động, lộ ra nhãn thần hoang mang khiếp sợ cùng tham lam: Linh khí Linh Hồn Hệ là linh khí hiếm có không hạn chế thuộc tính của người sử dụng! Cực kỳ hiếm hoi, nếu có thể phối hợp sử dụng sẽ phát huy được lực lượng cường đại không tưởng!

Lấy tu vi của Ngao Thanh Phong cũng không nhịn được có chút tham lam, hắn lẩm bẩm nói:

- Thảo nào lấy tu vi của Dạ Côn Ngô trưởng lão thi triển ra giấu linh thân phân, cuối cùng vẫn bị giết chạy về.

Đối với lời nói của hắn, nội tâm Âm Ly ảo não, tức giận nói:

- Chúng ta biết cũng đành như vậy, thì gặp Long tộc các ngươi!

- Được!

Ngao Thanh Phong đem cuộn tranh cẩn thận cất vào trong Tiết Vân nói:

- Sau khi chúng ta kiểm tra, nếu sự tình xác thực không liên quan tới các ngươi, liền bỏ qua. Về phần người này...ta sẽ thông báo Vô Tẫn Hoang Nguyên bất kỳ ai có thể bắt hoặc cung cấp tình báo về hắn đều được ban giải thưởng lớn.

Liền thôi?

Âm Ly hận ý dâng trào, hảo một tiếng "liền thôi"! Long tộc các ngươi thực sự là quá hoành hành ngang ngược!

Mặc kệ Bức Tông cùng Long tộc đang xảy ra chuyện xấu gì, Tuyết Niệm cùng Nguyên Thận lúc này đã hội họp, cảm thấy mỹ mãn trở lại bí đạo dưới lòng đất.

Nếu như nói trước kia hắn với Lăng Phong chỉ có cảm giác cảm kích, hiện tại có thêm vài phần kính nể tự đáy lòng: Từ lúc kết bằng hữu tới nay chưa tới nửa ngày, Lăng tiên sinh lại có thể căn cứ một chút lực lượng của bản thân thi triển ra một số an bài, nhất cử đem hai đại thế lực hãm hại lẫn nhau.

Sau hai ngày di chuyển rốt cục nhóm người Lăng Phong cũng đi hết bí đạo, xuất hiện trước mắt bọn họ là một ngọn núi cao chừng mấy nghìn trượng, từ xa nhìn lại chỉ thấy mây mù dày đặc bao quanh ngọn núi, thấp thoáng phía dưới là một màu xanh ngắt. Phía trên có ma thú phi hành bay lượn

- Đây chính là Bối Diệp Tông.

Tuyết Niệm giới thiệu:

- Từ chỗ này trở đi mới bắt đầu tính là đã tiến nhập vào Vô Tẫn Hoang Nguyên, lúc trước chúng ta mới chỉ ở ngoại vi mà thôi.

Hắn biết bọn người Lúc trước lần đầu đến Vô Tẫn Hoang Nguyên nên rất có "trách nhiệm của chủ nhà".

- Từ ngoại vi mà có thể trực tiếp tiến nhập vào giữa Vô Tẫn Hoang Nguyên, không ngờ bí đạo này lại dài như vậy. Tuyết Niệm, con làm thế nào mà phát hiện ra nó vậy?

Thích Thiên Ách kinh ngạc hỏi.

- Đệ tử cũng là trong lúc vô tình trong một lần đi ra ngoài cứu một người, kết quả hắn lại chính là Kim cấp sát thủ củ Thương Linh tông. Để cảm tạ ân cứu mạng của đệ tử hắn đã truyền thụ cho đệ tử cốt kỹ cùng với địa đồ bí đạo này rồi sau đó không bao lâu liền biến mất.

Trong lòng Lăng Phong khẽ động, lần đầu gặp mặt khi thấy Tuyết Niệm có bản lĩnh ẩn nấp thần kỳ hắn cảm thấy rất kinh ngạc. Tuy rằng thua mệnh bài thần bí về mặt hiệu quả ẩn nấp nhưng lại hơn ở phương diện kỳ diệu. Trải qua mấy ngày ở cùng nhau Lăng Phong lại biết được đây cũng là một môn cốt kỹ khá thần kỳ nhưng lúc thi triển cần phải phối hợp với một ít Tinh Chương đặc thù.

Vừa trả lời nghi hoặc của Thích Thiên Ách, Tuyết Niệm vừa liếc mắt nhìn Lăng Phong đầy kính nể. Hắn nghĩ đến hai ngày trước khi Lăng Phong hỏi hắn về sự tình của cốt kỹ kết quả là ngay khi bản thân mới chỉ nói ra mấy điều cơ bản vậy mà Lăng Phong đã có thể thong dong thi triển nó, xét về mặt thành thạo lại còn cao hơn cả hắn đã tu luyện được mấy năm.

Đây là hạng thiên phú đáng sợ đến mức nào? Chỉ cần nghe là hiểu, và hiểu là thi triển thuần thục được.

Tuyết Niệm không biết rằng Lăng Phong đã tu luyện Vô Cốt Nhu Thân cho nên cũng có rất nhiều tâm đắc, hiểu biết nhất định về cốt kỹ cho nên khi tu luyện Huyễn Hình liền có thể nhanh chóng có thành tựu như vậy. Nhưng nói đi cũng phải nói lại không phải ai cũng đạt được trình độ học một môn lại hiểu cả môn khác như Lăng Phong.

Bây giờ nghe thấy Tuyết Niệm nhắc đến Kim cấp sát thủ, trong lòng Lăng Phong liền sửng sốt vội vàng hỏi:

- Vậy có phải có ba cấp bậc Ngân, Đồng, Thiết nữa hay không? Thậm chí cao hơn Kim cấp còn có Thiên cấp nữa?

Tuy rằng những việc liên quan đến Thương Linh tông đều tràn ngập sự huyền bí thế nhưng một vài tin tức thường thức vẫn được lưu truyền rất rộng rãi, Tuyết Niệm hiển nhiên cũng biết điều đó nên gật đầu khẳng định:

- Không sai. Thương Linh Tông hành sự quỷ bí đến nay cũng không người nào biết địa điểm tông môn bọn họ ở đâu. Mọi liên hệ giữa các đệ tử môn phái đều thông qua việc sử dụng ám hiệu, luận về thế lực có lẽ Thương Linh Tông đã trải dài khắp cả Vô Tẫn Hoang Nguyên.

-Lúc trước khi vi sư còn ở Vô Tẫn Hoang Nguyên, tuy rằng Thương Linh Tông cũng là một tông phái lớn thế nhưng vẫn chưa đạt đến trình độ khoa trương như lúc này, rốt cục những năm qua đã phát sinh chuyện gì?

Thích Thiên Ách hiếu kỳ hỏi thăm.

- Trước đây Thương Linh Tông chỉ sử dụng đệ tử trực hệ để tiến hành công việc ám sát nhưng hiện tại Thương Linh Tông đã mở rộng chế độ năm cấp sát thủ ra. Bất luận kẻ nào có thể thỏa mãn một số điều kiện nhất định do Thương Linh Tông đề ra đều có thể đạt được cấp độ sát thủ nhất định.

Tuyết Niệm dùng ngữ khí tán thán nói tiếp:

- Không biết người nào trong Thương Linh Tông nghĩ ra chủ ý này. Bọn họ thiết lập phân bộ khắp mọi nơi, trong một thời gian định kỳ liền tuyên bố một số nhiệm vụ ám sát cấp thấp. Bất luận kẻ nào có thể hoàn thành được nhiệm vụ đó liền thu được chứng nhận danh hào Thiết cấp sát thủ. Cứ thế sau đó căn cứ vào số nhiệm vụ họ hoàn thành mà được nâng cấp rồi trở thành giáo quan. Càng là sát thủ có cấp bậc cao thù quy mô nhân viên phía dưới càng nhiều. Rồi dần dần Thương Linh Tông cũng phóng khoáng hơn trong việc thu nhận người.

Lăng Phong hơi nhíu mày, cách làm này của Thương Linh Tông có chút giống với hình thức của câu lạc bộ dong binh, bất quá so sánh với dong binh thì tốt hơn nhiều.

- Đừng xem Thương Linh Tông giống như là không hạn chế việc thu nhận sát thủ, trên thực tế sát thủ chân chính đứng đầu vẫn là số ít. Xưng hào kim cấp sát thủ đều phải hoàn thành nhiệm vụ vô cùng trắc trở mới có thể đạt được. Nghe đồn rằng đạt đến Thiên cấp đều là cường giả Linh cấp.

- Chú trọng hạch tâm, mở rộng ngoại vi. Đây đúng là một thủ đoạn cao minh, chỉ cần lực uy hiếp của hạch tâm giữ vững thì danh vọng của Thương Linh Tông sẽ không rơi chậm lại thậm chí ngày càng phát triển hơn.

Lăng Phong đưa mắt nhìn về phía ngọn núi mờ mịt xa xa, thiên cấp sát thủ là cường giả Linh Cấp? Xem ra Vô Tẫn Hoang Nguyên quả nhiên là cường giả như mây. Đây mới thật sự là mảnh đất vùng vẫy của cường giả và những kẻ khát vọng trở thành cường giả.

Một cỗ hào khí dâng trào trong lòng Lăng Phong.

- Phó tông chủ!

- Phó tông chủ...

- Phó tông chủ, ngài đã trở về.

Tuyết Niệm dẫn đoàn người Lăng Phong lên núi. Dọc theo đường đi thỉnh thoảng lại có một vài tên đệ tử tuần tra qua lại. Những người này nhìn thấy Tuyết Niệm đều cung kính thỉnh an, có thể nhận ra được địa vị và uy tín Tuyết Niệm ở trong Bối Diệp Tông khá cao. Mặc dù nhìn thấy nhóm người Lăng Phong xa lạ bọn họ cũng có một chút nghi vấn nhưng cũng không hề ngăn cản. Từ điều đó cũng nhận thấy được rằng Bối Diệp Tông cũng rất chú trọng quy củ và bối phận trên dưới.

Lăng Phong thầm giật mình cảm thán nói:

- Bối Diệp Tông trong Vô Tẫn Hoang Nguyên được xem là tông phái ở cấp độ nào? Cảnh giới dĩ nhiên sâm nghiêm như vậy?

- Hắc hắc, Lăng huynh đệ, đệ không cần phài ngạc nhiên như vậy.

Khi tiến nhập vào trong Bối Diệp Tông Thích Thiên Ách tiếp tục quay về Tinh Thiết Kiếm. Bây giờ hắn cười nói:

- Bối Diệp Tông này thì tính là cái gì. Thích Thiên Tông chúng ta năm đó ...

Vừa nghĩ tới Thích Thiên Tông ngữ khí hắn nhất thời chìm xuống, hứng thú liền giảm mạnh lặng im không nói thêm câu nào.

Tuyết Niệm trầm mặc một lát, tiếp lời nói:

- Thích Thiên Tông Chúng ta chiếm đoạt một ngọn núi có cư so sánh với nơi này còn lớn hơn gấp mười lần. Nguyên lực tràn đầy, nơi này hiển nhiên không thể nào so sánh được. Tuy rằng thời gian sáng tạo ngắn thế nhưng dựa vào tu vi sư tôn, uy phong của môn nhân Thích Thiên Tông thì với một Bối Diệp Tông nho nhỏ này làm sao bì được...

Nghĩ đến uy phong ngày xưa, hắn càng thêm nghẹn ngào. Trong mắt chợt hiện vẻ thù hận nồng đậm.

Lăng Phong cảm thụ được càng đi lên khí tức nguyên lực càng nồng nặc, rõ ràng. Đồng thời ngoại trừ đệ tử đi tuần của Bối Diệp Tông thì bên ngoài phụ cận còn có rất nhiều đệ tử đang săn bắn hoặc đi hái quả.

Thấy Lăng Phong hiếu kỳ Tuyết Niệm giải thích:

- Những người này đều là đệ tử thấp nhất. Trong ngày thường cuối cùng thu thập một ít nguyên liệu luyện chương, cuối cùng giao cho tông môn. Tông môn cân nhắc giá trị trong đó mà định ra "độ cống hiến" rồi từ đó xét xem có được tiến nhệp Bối Diệp Phong tu luyện hay không.

Vừa nói. hắn chỉ một ngón tay về một ngọn núi cao vút trong mây. Mặt ngoài ngọn núi này oánh nhuận như ngọc, ngọn núi này dường như là "ký sinh" trên cơ thể "ngọn núi mẹ" vậy. Ngọn núi cao khoảng chừng chỉ có hơn mười trượng, mặt ngoài tạo hình giống như một cư thất.

Mỗi một cư thất nhỏ trên đó đều đóng chặt cửa. Chỉ mới nhìn qua thôi cũng đủ để xác định khí tức nguyên lực ở ngọn núi nhỏ này nồng đậm hơn xa những nơi khác.

- Đó chính là Bối Diệp Phong! Là hạch tâm chân chính của Bối Diệp Tông.

Tuyết Niệm nói tiếp:

- Bối Diệp là người phát hiện ra nơi này vì vậy hắn dùng luôn tên của bản thân để đặt tên nhọn núi đồng thời tuyển nhận đệ tử khai tông lập phái.

Đợi nhóm người Lăng Phong thấy rõ ràng hình dạng Bối Diệp Phong, sau đó Tuyết Niệm mới tiếp tục nói tiếp tục nói:

- Mọi người nhìn những cư thất kia, căn cứ độ cống hiến khác nhau mà nơi ở tốt xấu cũng khác nhau, đương nhiên cư thất tốt nhất là ở trên đỉnh núi.

Hắn chỉ tay về phía đỉnh núi, dừng lại một chút để mọi người có thời gian nhìn rồi mới tiếp tục giới thiệu:

- Đương nhiên, nơi này không thể nào ban cho đệ tử. Bởi vì bên trong chính là cư thất của bản thân Bối Diệp! Bên dưới một chút chính là cư thất của ba phó tông chỉ.

Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp với giọng thẹn thùng:

- Mới vừa rồi mọi người đều nghe thấy, tại hạ cũng chính là một trong ba phó tông chủ. Mà phương pháp sử dụng độ cống hiến để ban thưởng cư thất cũng chính là cách dùng của toàn bộ tông phái trong Vô Tẫn Hoang Nguyên. Phương pháp này có thể kích phát được tiềm lực cao nhất của đệ tử trong tông phái từ đó có thể lựa chọn ra những người có tiềm năng nhất để làm trọng điểm bồi dưỡng.

Độ cống hiến quyết định nơi tu luyện ?

Lăng Phong nhíu mày suy nghĩ một látm không thể không thừa nhận phương thức này có lẽ là thích hợp nhất ở một nơi như Vô Tẫn Hoang Nguyên. Tuy rằng tài nguyên Vô Tẫn Hoang Nguyên phong phú thế nhưng tuyệt đối không thể thỏa mãn tất cả mọi người. Mà sử dụng độ cống hiến làm tiêu chuẩn khảo hạch, thứ nhất có thể tích súc lực lượng tông phái trên diện rộng, thứ hai có thể càng thêm khích lệ đệ tử hăng hái đi tới.

Mới vừa rồi Lăng Phong cũng thấy, tiêu chuẩn độ cống hiến chủ yếu khảo hạch chính là nguyên liệu luyện chương. Mà nếu muốn thu được nguyên liệu tốt thường thường phải tiến nhập vào một số địa phương vô cùng nguy hiểm, thậm chí phải chiến đấu với ma thú cao cấp như vậy tự nhiên có thể các đệ tử các đệ tử tu luyện điên cuồng.

Một khi tu vi bọn họ đạt được một mức độ nhất định thì độ cống hiến thu được cũng sẽ được đề thăng, vậy là được tiến nhập địa phương tu luyện tốt hơn. Và cứ như thế liền hình thành một vòng tuần hoàn. Cũng coi là thủ đoạn khích lệ phi thường hữu hiệu.

- Ha Ha, Tuyết Niệm phó tông chủ, cuối cùng ngài cũng đã trở về, không biết lần này có thu hoạch gì lớn hay không?

Trong lúc Lăng Phong đang suy tư thì có một một người trạc tuổi trung niên từ phía trước đi tới. Hắn mặc một bộ trường bào màu tím phi thường trân quý thế nhưng bộ quần áo ấy mặc trên người hắn lại khiến cho mọi người cảm thấy có vài phần tục khí.

Vóc người hắn thấp bé chắc nịch, mặt ngăm đen. Hắn không tự biết bản thân mình mà còn làm ra bộ dáng phong lưu tiến tới đoàn người. Hắn vừa nhìn thấy Tuyết Niệm thì lập tức hai mắt tỏa sáng.

Tuyết Niệm ngừng lại, liếc mắt nhìn hắn một chút nhưng không nói gì sau đó lại dẫn đoàn người Lăng Phong tiếp tuch đi về phía trước.

- Chậm đã.

Trung niên hán tử hoành thân cản lại.

- Tiêu Hắc! Ngươi vẫn còn muốn cùng ta động thủ sao? Như vậy ta cũng không ngại giãn gân giãn cốt một chút.

Nhãn thần Tuyết Niệm lạnh lẽo quát lên. Đừng xem hắn cùng với nhóm người Lăng Phong cùng một chỗ luôn biểu hiện bộ dáng ân cần hỏi gì đáp nấy, trên thực tế hắn ở trong Bối Diệp Tông luôn biểu hiện một bộ dáng lãnh ngạo khó gần. Bạn đang xem tại Truyện FULL - ện FULL

Tiêu Hắc giật mình, động thủ? Bản thân hắn cũng không muốn tự ngược đãi mình. Nhớ tới lần đầu Tuyết Niệm tiến nhập Bối Diệp Tông, bản thân bởi vì không cam lòng bị ngoại nhân chiếm đoạt linh cư bèn tiến lên khiêu khích. Kết quả là hắn bị người ta biến thành bao cát.

Lần này vừa mới nghe thấy Tuyết Niệm nhắc đến hai chữ "động thủ" khuôn mặt hắn nhịn không được co giật như một phản ứng có điều kiện.

- Chúng ta đều là phó tông chủ, nếu động thủ có phần không được hay cho lắm.

Tiêu Hắc trả lời.

- Bất quá tông môn có quy tắc so sánh địa vị hai bên không phải là dựa vào tu vi mà chính là căn cứ vào độ cống hiến. Ngươi có dám cá cược cùng ta hay không?

Tuyết Niệm vẫn chưa trực tiếp trả lời mà nhìn về phía Lăng Phong, đợi đến khi Lăng Phong khẽ gật đầu hắn mới lạnh lùng trả lời Tiêu Hắc:

- Đánh cuộc gì?

Tiêu Hắc cả kinh, nghi hoặc thầm nghĩ: "Từ trước đến nay Tuyết Niệm nổi tiếng là kẻ tâm cao khí ngạo, thế nhưng mới vừa rồi giống như xin chỉ thị của người trẻ tuổi kia. Kỳ quái! Không hiểu bọn họ có quan hệ như thế nào? Hay là vừa rồi bản thân bị ảo giác?

Thế nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều tiếp tục nói:

- Tự nhiên là so đấu Tinh Chương. Một tháng sau, song phương chúng ta so sánh xem người nào xuất ra được tinh chương có phẩm chất tốt hơn. Người thua phải nhượng lại linh cư cho người thắng có được không?

Tuyết Niệm nhìn chăm chú vào Tiêu Hắc. Lúc trước tiến nhập Bối Diệp Tông, bởi vì phân phối linh cư nên sản sinh mâu thuẫn, kết quả hai người phát sinh so đấu. Cuối cùng Tiêu Hắc thua hắn một gian cư thất. Từ đó song phương kết hạ oán cừu. Lần này nhìn thấy thần tình Tiêu Hắc tràn ngập tự tin hắn không khỏi do dự. Đổ hay không đổ?

Một chút lo lắng, do dự trong lòng Tuyết Niệm lập tức tan biến thành mây khói khi nhìn thấy biểu tình như không hề để ý đến điều gì của Lăng Phong vì vậy liền lạnh lùng đáp ứng.

Lý do Lăng Phong giống như không hề lo lắng rất đơn giản. Từ trong miệng Tuyết Niệm hắn biết được hiện tại tu vi của tông chủ Bối Diệp Tông vừa đạt đến Linh Giả. Tiêu Hắc cũng chỉ là phó tông chủ mà thôi, cho dù năng lực có tốt đến đâu cũng khó có thể mời chào được Linh Cấp Thuật Luyện Sư.

Cho dù là Linh Cấp Thuật Luyện Sư, với khả năng của mình hôm nay một khi Lăng Phong sử dụng hết vốn liếng thì cũng chưa chắc đã e ngại đối phương.

- Thật là sảng khoái. Quả nhiên tác phong của Tuyết Niệm phó tông chủ vẫn là trước sau như một.

Tiêu Hắc ha ha cười nói, chợt nhìn thấy nhóm người Lăng Phong liền hỏi:

- Những người này có lai lịch thế nào? Tuyết phó tông chủ còn chưa giới thiệu với ta.

- Có cần phải thế không ?

Bị Tuyết Niệm chặn họng không một chút khách khí, Tiêu Hắc vừa mới hòa hoãn nét mặt liền lập tức bị chọc giận, cao giọng nói:

- Hắc, ta chỉ là muốn nhắc nhở ngươi, theo lý thì những người này đều là do Tuyết phó tông chủ đưa về, trong tông môn cũng không thừa linh cư để cung cấp cho người ngoài.

- Không cần ngươi lo ngại, bọn họ cùng ta sử dụng linh cư dành cho phó tông chủ.

Tiêu Hắc kinh ngạc nhìn Tuyết Niệm, cảm thấy cực kỳ khó hiểu trước cách hậu đãi của hắn với nhóm người Lăng Phong. Phải biết rằng linh cư cũng có hạn chế, nguyên lực độ dày mỏng bên trong cũng có hạn chế ở một tiêu chuẩn nhất định. Nếu có nhiều người cùng tu luyện trong đó vậy thì kết quả tu luyện đương nhiên không thể nào bì được với thành quả một người tu luyện được.

Vì vậy Tuyết Niệm làm như thế thì nhất định nhóm người Lăng Phong phải đưa lại cho hắn ích lợi cực kỳ to lớn khiến hắn phải bỏ ra đại giới.

Mãi cho đến khi đoàn người Lăng Phong đi xa, thần tình trong mắt Tiêu Hắc vẫn còn đọng lại vẻ thâm trầm, lặng im không nói một lời nào. Không biết thần sắc trong con ngươi đang chuyển động biểu lộ cho điều gì.

Cư thất của Tuyết Niệm gần với Bối Diệp, ở tầng thứ hai của ngọn núi.

Vừa tiến vào cư thất, Tuyết Niệm lập tức buông bộ mặt lạnh lùng khi đối ngoại xuống, cung kính khom người nói:

- Lăng tiên sinh phía trước chính là chỗ bình thường ta tu luyện. Hiệu quả tốt lắm, nếu tiên sinh không chê thì xin mời vào.

Lăng Phong thấy rõ tình hình bên trong cư thất. Chính diện là một gian bốn phòng, xung quanh còn có thêm ba bốn gian nhỏ hơn nữa. Nơi này thiết kế khá đơn giản, cả bốn bức tường đều là dùng thanh thạch mài nhẵn ghép thành, từng đường nguyên lực khí tức từ bốn bức tường dẫn nhập, chậm rãi lượn lờ quanh căn phòng.

Cư thất nơi đây vô cùng đơn giản nhưng chỉ một góc thôi đã bằng cả ngàn gian nhà cao cấp bên ngoài rồi! Đây chính là mị lực của linh cư?

Trước mắt Lăng Phong cần thời gian và sự yên tĩnh để củng cố và nâng cao tu vi bản thân nên cũng không từ chối ý tốt của Tuyết Niệm, gật đầu đón nhận.

Quay đầu nhìn lại, Lăng Phong hơi trầm ngâm, sau đó nói:

- Việc cấp bách bây giờ là nâng cao thực lực của chúng ta. Hằng đại ca, huynh có thể luyện hóa dẫn linh tinh chương trước, tranh thủ dị biến thành công trong mấy ngày tới.

Sau đó lại quay sang Hải Tư Lam, Lăng Phong rung tay, bắn ra một miếng minh thúy :

- Công pháp mà ta tu luyện không giống với ông, nên tạm thời không có nhiều ấn chứng để cùng nhau tương hỗ. Trong này có ghi chép lại một loại "hồi thức pháp", hi vọng có thể giúp được gì cho việc tu luyện của ông.

Sau khi giao một phần linh hồn hạch tâm của mình cho Lăng Phong, Hải Tư Lam biết từ nay về sau tính mạng của mình với Lăng Phong đã buộc làm một nên nhận những gì Lăng Phong tặng cho một cách vô cùng thoải mái.

Trực tiếp truyền nhập niệm thức vào trong tinh chương, sau khi nghiên cứu sơ qua những kiến thức liên quan đến niệm thức tu luyện, Hải Tư Lam không giấu nổi vẻ kinh ngạc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio