Tinh Ngự

chương 458: tìm tới cửa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tào Kế Suất rất rõ ràng, một người mang hai chức nghiệp khác nhau là chuyện tình hiếm có cỡ nào, mà chuyện bí ẩn như vậy Lăng Phong cũng có thể nói cho hắn biết, có thể đoán được bản thân tuyệt đối không thể rời khỏi dễ dàng. Đừng nhìn biểu tình của Lăng Phong hiện tại rất bình thản, nhưng trong biểu hiện bình thản này lại khiến lòng người tràn đầy áp lực, nếu như chính mình không đáp ứng điều kiện này mà nói, chỉ sợ sẽ phải đón tiếp tuyệt sát chứ không phải là lời mời!

Vì vậy, Tào Kế Suất rất thức thời làm ra lựa chọn này.

Lăng Phong âm thầm hít một hơi thật dài, từ khi thấy đám người Huyền Thái một đường truy sát tới gần Bối Diệp Tông, nội tâm của hắn liền sinh ra ý muốn mời chào. Chỉ cần có thể chữa trị thương thế của hắn thật tốt, như vậy thế lực trong tay chính mình tăng lên rất nhiều, cho dù là Tà Quân Tông cũng không phải quá mức lo lắng.

Chính là vì như vậy, Lăng Phong mới hao hết tâm tư, dưới mắt ngũ đại cao thủ phiêu lưu cứu Tào Kế Suất ra.

- Tốt lắm, ngươi triệu hồi Cự linh ra, hiện tại ta xem xét trị liệu thương thế cho ngươi.

Lăng Phong mở miệng nói.

Tào Kế Suất gật đầu, nếu như đã giao hạch tâm linh hồn ra, hắn cũng không cần tiếp tục che lấp, theo lời triệu hồi dị linh Hà Lưu. Lăng Phong triệt để thấy tình hình Dị linh của hắn, chi thấy Dị linh vốn là một đoàn quang quang màu trắng, nhưng là hiện tại còn lưu chuyển bên trong vài tia hỏa quang màu hồng.

- Thương thế này vì sao?

- Lúc trước ta chạy trốn đã bị Hỏa Lão của Huyền Nguyên Tông đánh trúng một chiêu tinh kỹ, Hỏa Lão tinh tu nguyên lực Hỏa Hệ nhiều năm, mặc dù giới hạn thiên phú nên nhiều năm qua không có bước đột phá, nhưng vì Huyền Nguyên Tông không tiếc bất cứ giá nào để mời chào, bằng vào ý nguyên chương mạnh mẽ đề thăng tu vi lên cấp độ Linh Tôn.

Nói đến trận chiến ấy, Tào Kế Suất vẫn còn có chút sợ hãi.

Lăng Phong lộ ra thần sắc ngưng trọng, mặc kệ Hỏa Lão có thiên phú không tốt như thế nào, nhưng chỉ cần bằng vào cấp độ Linh Tôn hiện tại, hắn tuyệt đối không phải hạng người tầm thường! Có thể dưới bàn tay Linh Tôn mang theo tính mệnh chạy trốn, Tào Kế Suất xác thực rất phi phàm, nhìn nhãn thần lo lắng của hắn, Lăng Phong trấn an nói:

- Yên tâm đi, nếu muốn trị liệu thương thế này cũng không phải là khó, vừa rồi ta chỉ đang phát sầu một chút tài liệu khó tìm mà thôi!

Nguyên tố Thiên hành giả sở dĩ có thể ngưng luyện ra nguyên lực cùng với niệm thức hình thành chân nguyên lực, cự linh chính là căn bản! Không có nguyên tố cự linh thì sẽ không thể kết nối nguyên lực bản thân với bên ngoài, tiến tới hấp thu năng lượng tiến vào cơ thể. Hiện tại, Tào Kế Suất chịu một chiêu này thiếu chút nữa mạnh mẽ đánh tan Cự linh của hắn.

Phải biết rằng Thiên Hành Giả trở thành cường giả Thánh vực, hạch tâm linh hồn đã dung hợp làm một với Cự linh, nếu như Cự linh bị đánh tan, có thể nghĩ được Thiên Hành Giả sẽ phải chịu thương tổn to lớn cỡ nào, cho dù là linh hồn tan diệt cũng không có gì lạ! Tào Kế Suất có thể thoát được một mạng quả thực rất hiếm thấy.

Mà hiện tại, Cự Linh cho dù tỏa ra nhưng lại hỗn loạn không ít nguyên lực hỏa hệ không thuần túy trong đó, điều này khiến hắn không thể vận dụng chân nguyên lực, ngay cả tinh kỹ cũng không thể thi triển, việc cấp bách chính là nhanh chóng khu trừ nguyên lực hỏa hệ hỗn tạp này ra khỏi cơ thể.

Thấy cự linh tản mát ra vô số điểm nguyên lực hỏa hệ tản mát, Lăng Phong biết muốn khu trụ chúng không phải khó khăn, chỉ cần hơn trăm giờ là có thể hoàn thành toàn bộ! Tào Kế Suất có thể chờ, nhưng chính mình có thể chờ sao? Tà Quân Tông có thể chờ sao?

Nếu muốn rút ngắn thời gian thì cần phải có biện pháp nào đây? Lăng Phong chìm sâu vào trong biển tri thức, đột nhiên một tia linh quang hiện ra, hắn bắt được một tia linh cảm chợt lóe này, cũng coi như một biện pháp tốt, thế nhưng điểm khó khăn khác lại hiện ra.

Nguyên liệu luyện chương phải lấy từ nơi nào đây?

Nghĩ đến chủ yếu trong đó cần linh hồn vật tính, Lăng Phong không nhịn được đau đầu, hiện tại kiếm đâu ra được ma thú như biển sâu đây?

- Cần phải tìm nguyên liệu gì? Chỗ này có đủ hay không?

Ngoài dự đoán, Tào Kế Suất lấy ra một chiếc Tiết Vân, niệm thức khẽ phát, nhất thời….

Lăng Phong há hốc mồm!

Nguyên liệu, tất cả đều là nguyên liệu luyện chương! Ma hạch, nguyên liệu đặc thù, Mặc thần thạch cực phẩm… Đủ chồng chất non nửa không gian quái hạp, hơn nữa đều là trân phẩm!

Lăng Phong triệt để khiếp sợ, nhiều tích lũy như vậy không nói tới cường giả Linh cấp bình thường, cho dù là Thuật luyện sư chuyên môn luyện chương cho tông môn cũng không chắc một lúc lấy ra được nhiều thứ như vậy.

Nghĩ đến Huyền Nguyên Tông truy nã Tào Kế Suất, Lăng Phong mơ hồ cảm giác chính mình hiểu ra cái gì đó.

- Những thứ này đều do ta mang đi từ Huyền Nguyên Tông!

Tào Kế Suất chứng thực suy đoán của Lăng Phong, biểu tình mang theo một tia tiếu ý, rất coi thường nói:

- Hắn vẫn cho rằng ta đã cất những thứ này tại nơi nào đó, nhưng thật không ngờ ta luôn mang theo bên cạnh! Hắc hắn, nếu như bị hắn biết, sợ rằng sẽ hối hận âm thầm ban ra giải thưởng truy nã đối với ta!

Thân mang thương nặng lại trên đường chạy trốn chết, nếu không phải cao thủ Huyền Nguyên Tông vâng lệnh dùng hết khả năng đưa hắn còn sống trở về, sợ rằng hắn đã sớm mất mạng, vì vậy hắn mới nói lời vừa rồi.

Nhìn tài liệu luyện chế tinh chương chất chồng như ngọn núi nhỏ trước mặt, Lăng Phong phát niệm thức đảo qua một lượt, sau đó rất nhanh chọn ra vài thứ, nói:

- Viên ma hạch này đủ để luyện chế Hỏa Hấp Chương, công dụng chủ yếu của nó là hấp thu nguyên lực hỏa hệ, rất thích hợp với bệnh trạng của ngươi.

Chỉ riêng Hỏa Hấp Chương tự nhiên không đủ, nó chỉ có thể tạm thời giảm bớt tình trạng xấu phát sinh, giúp hắn có thể thi triển tinh kỹ, còn nếu muốn triệt để điều trị thương thế, còn cần phải có rất nhiều bước đi khác nhau, phải do Thuật luyện sư Linh cấp tự mình xuất thủ mới được. Hồi lâu, Lăng Phong có chút do dự hỏi:

- Chuyện giữa ngươi và Huyền Nguyên Tông?

Tào Kế Suất trầm mặc, lộ một tia khổ sáp, nói:

- Vô Tận Hoang Nguyên vẫn lưu truyền tin đồn ta thông đồng với tiểu thiếp tông chủ Huyền Nguyên Tông, cuối cùng rời khỏi tông môn, ngươi thậm chí còn thấy ra không chỉ trốn tránh mà còn mang theo nhiều nguyên liệu như vậy, có phải rất khinh thường ta?

Tựa hồ bởi vì rất lâu không có người tâm sự, hắn mấp máy môi, cuối cùng hừ lạnh một tiếng, trên mặt hiện lên hận ý dày đặc:

- Năm đó Cự linh của gia sư bị thương nặng, ta cầu xin Huyền Nguyên Tông, kết quả Huyền Nguyên Tông đưa ra yêu cầu vài loại nguyên liệu mới chịu chữa trị, không chút lay chuyển. Nhưng những thứ đó căn bản ta không thể kiếm ra được, ngày đó ta quỳ xuống trước của Huyền Nguyên Tông mười ngày mười đêm, cuối cùng cũng không hề có người thương tình!

Nghĩ lại chuyện xưa, giống như cuộn phim chiếu trước mắt, Tào Kế Suất phảng phất như thấy người thiếu niên ốm yếu không ai chịu giúp đỡ, kích động tới hàm răng nghiến chặt, gây xanh khóe mắt nổi lên:

- Ta chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn thương thế gia sư càng lúc càng thêm nặng, cuối cùng không được chữa trị mà rời đi! Khi đó ta đã phát thệ, cuộc đời này nhất định sẽ khiến cho Huyền Nguyên Tông phải chịu báo ứng!

Con mắt Tào Kế Suất đỏ hồng, ngưng mắt nhìn đống tài liệu, nói:

- Nhiều năm như vậy, ta rốt cuộc đã làm được. Hắc, hắn không phải đặc biệt quan trọng tài liệu luyện chương hay sao? Ta liền vào bảo khố của hắn, nhìn xem hắn có phản ứng gì!

Trong giọng nói của hắn tự nhiên vẫn còn có nhiều chỗ chưa hết, ví dụ như tài liệu luyện chương quan trọng như vậy mà nhất định phải mang theo tùy thân, hắn vướng tay vướng chân các loại. Bất quá những chuyện này không quan trọng, Lăng Phong cuối cùng cũng hiểu rõ đầu đuôi ân oán giữa hắn và Huyền Nguyên Tông, thở dài một hơi, đang định nói chuyện.

Đột nhiên, Lăng Phong nhíu mày.

Lực lượng cảm giác linh hồn cường đại giúp hắn biết được dưới Bối Diệp Phong phát sinh một ít tranh chấp.

Thân thể hắn đột nhiên biến mất, chốc lát sau đã xuất hiện bên cạnh Hải Tư Lam vừa mới kết thúc tu luyện.

Khí tức Hải Tư Lam hiện tại rõ ràng càng thêm viên mãn tự nhiên, nhấc tay nhấc chân tràn ngập một loại ý nhị tự nhiên, phảng phất như có thể dung nhập vào làn gió, biến mất không thấy, tự nhiên là tu vi tiến nhanh, đã tiến vào Thuật luyện sư Chí cấp.

Không đợi Hải Tư Lam kinh ngạc hỏi, Lăng Phong đã để một đống tài liệu trước mặt hắn, nói:

- Những tài liệu này có thể luyện chế một chiếc Hỏa Hấp Chương.

Giới thiệu đơn giản, Lăng Phong nói:

- Ngươi phụ trách luyện chế, ta ra ngoài một chút.

Công đoạn trị liệu tiếp theo cần Lăng Phong phải tự mình động thủ, thế nhưng vẻn vẹn chỉ là Hỏa Hấp Chương thì không tính là phiền phức gì.

Đối với phân phó không chút khách khí của Lăng Phong, Hải Tư Lam không hề có nửa phần phản đối, trái lại trên mặt lại toát ra biểu tình cung kính. Không phải Thuật Luyện Sư vĩnh viên không thể hiểu rõ được truy cầu đối với đạo luyện chương chí cao, Lăng Phong giúp hắn đề cao cấp độ Thuật Luyện Sư tới chí cấp như hiện tại, hầu như có ân tình nửa sư phụ.

Việc nhỏ như vậy, có gì rắc rối đây? Nhất là vừa rồi Lăng Phong nói ra vài điểm yếu luyện chương càng làm hắn hiểu ra, rất nhanh đúc kết thành kinh nghiệm quý giá, hắn cảm giác chính mình càng lý giải sâu hơn một tầng đối với luyện chương chi đạo.

Dưới Bối Diệp Phong, Tiêu Hắc đang giằng co với đám người Chiêm Như Âm.

Thường ngày không biểu hiện rõ ràng, không nghĩ tới hắn lại rất có tài năng trong phương diện đối ngoại, đối với giọng điệu chất vấn hùng hùng hổ hổ vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:

- Ta có thể cam đoan, bổn tông tuyệt đối không thu lưu kẻ bị truy nã của Huyền Nguyên Tông, nếu như có bất cứ thông tin tình báo có liên quan nào, tuyệt đối thông tri cho quý tông trước tiên!

Huyền Thái cười nhạt:

- Ngươi nói không thì là không? Phương viên nghìn dặm xung quanh nơi này, trừ Bối Diệp Tông các ngươi còn có tông môn nào khác, không phải các ngươi xuất thủ còn có thể là ai? Để chúng ta lên núi rồi nói tiếp!

- Lời này của Huyền thiếu tông chủ không có đạo lý rồi, bổn tông tuy rằng không lớn bằng quý tông thế nhưng cũng có tông quy, trọng địa của tông môn há có thể để cho người khác tùy ý tiến vào tra xét?

Tiêu Hắc bị nàng dọa sợ hãi, chợt nghĩ tới phía sau có vị tông chủ thần bí kia, dũng khí không khỏi tăng lên rất nhiều. Nhất là hắn "hiểu rõ", bổn tông xác thực không thu lưu kẻ bị truy nã nào, không có nửa phần đạo lý phải chột dạ.

Tiêu Hắc đáng thương, nếu như hắn biết được vị tông chủ thần bí kia xác thực có dẫn kẻ bị truy nã kia về mà nói, không biết sẽ có cảm tưởng gì.

- Ngươi!

Huyền Thái phẫn nộ đang muốn phát tác, nhưng lại bị Chiêm Như Âm mạnh mẽ ngăn lại, Chiêm Như Âm cười nói:

- Tiêu phó tông chủ, ngài cũng có thể lý giải tâm tình của chúng ta. Nơi này chỉ có một mình tông phái các ngươi, hơn nữa người có thực lực dưới mí mắt chúng ta dẫn theo người chạy trốn, ít nhất cũng phải có tu vi Linh cấp! Chỉ có tông chủ Bối Diệp Tông các ngươi là phù hợp điều kiện này, sao không để quý tông chủ ra đây nói chuyện đây? Nếu như chúng ta hiểu lầm mà nói, vậy Như Âm tình nguyện xin lỗi quý tông!

Lời nói này quả thực vô cùng uyển chuyển, mềm cứng đều có, quả thực khiến Tiêu Hắc á khẩu không trả lời được. Đôi lông mày Tiêu Hắc nhăn lại, trong lúc nhất thời không nghĩ ra được lý do để phản bác.

Huyền Thái bên cạnh coi thường nói:

- Như Âm muội muội, Bối Diệp Tông này bất quá chỉ là một tông phái bất nhập lưu, trên dưới toàn tông không nhiều hơn một Linh giả, cần gì phải khách khí như vậy? Bếu như Bối Diệp không chịu đi ra, chúng ta trực tiếp tiến vào là được, xem ai dám ngăn cản!

Chiêm Như Âm nhíu mày, phong cách làm việc của Ngọc Lan Tông bọn họ so với Huyền Nguyên Tông khác nhau một trời một vực.

Huyền Nguyên Tông từ trước tới nay vẫn là người khác cầu tới cửa, tử đệ tông môn làm con trời đã thành thói quen, hành sự luôn bá đạo. Nhưng Ngọc Lan Tông chủ yếu làm các loại giao dịch, chú ý hòa khí phát tài, đặc biệt nhìn không quen loại tác phong của Huyền Thái hiện tại.

Nhưng trong tình huống này, hành động tạo áp lực không phải là không thích hợp, vì vậy Chiêm Như Âm vẫn chưa ngăn cản nàng ta lại lần nữa.

Rơi vào đường cùng, Tiêu Hắc khổ sở chắp tay lại nói:

- Chiêm tiểu thư có điều không biết, bổn tông hôm nay đã không phải là Bối Diệp làm tông chủ rồi!

- A?

Chiêm Như Âm nhếch nhếch mi, đôi mắt to hiển hiện vẻ tò mò. Câu trả lời của Tiêu Hắc đã nằm ngoài dự liệu của nàng, mặc dù Bối Diệp Tông bất nhập lưu, thế nhưng thay đổi tông chủ vẫn là sự kiện đáng quan tâm, nàng hỏi:

- Hiện tại ai làm tông chủ?

- Là ta!

Một thanh âm hơi khàn khàn truyền tới, ngay sau đó thân ảnh Lăng Phong xuất hiện trước mặt.

- Chiêm tiểu thư, đã lâu không gặp!

Chiêm Như Âm trừng mắt to, trên mặt hiện vẻ khó có thể tin tưởng, nàng thế nào cũng không lường trước được Mộc Phong biến mất thần bí tại Hắc Nguyệt Trấn sẽ xuất hiện tại chỗ này, đồng thời trở thành đứng đầu một tông! Không cần suy tư quá nhiều, Chiêm Như Âm cũng hiểu rõ hắn trở thành tông chủ nhất định là chuyện trong mấy ngày gần đây, bằng không Ngọc Lan Tông vốn vô cùng linh thông đối với tin tức không có lý do gì không biết.

Ý thức hải và lực lượng linh hồn của nàng đột nhiên động, rất nhanh đảo qua đám người Nguyên Thận đang đứng phía sau lưng Lăng Phong, nội tâm khiếp sợ lập tức trở nên nồng đậm, thậm chí còn có chút kiêng kỵ.

Hai gã Linh giả!

Lần trước, khi phát sinh tranh chấp cùng với Huyền Thái, Lăng Phong biểu hiện ra ngoài vẻ dũng khí ngất trời tuy có khiến nàng thưởng thức, thế nhưng một Ngụy Linh nàng cũng không đặt trong lòng. Vì vậy sau khi nhìn thấy Huyền Thái phái Bùi Kiền đi vào muốn giết chết Lăng Phong, nàng không hề biểu hiện ra bất cứ hành động ngăn cản nào.

Mà chuyện tình phát sinh sau đó càng làm cho nàng mở rộng tầm mắt, có thể hình thành tiểu thế giới tiến thành chiến đấu như Bùi Kiền dĩ nhiên vô thanh vô tức ngã xuống vô cùng đơn giản! Có khả năng là hung thủ nhất chính là người thanh niên mặc huyền bào luôn mang tiếu ý trên mặt này.

Tất cả chuyện này đến tột cùng là phát sinh như thế nào? Chiêm Như Âm cảm giác như chính mình đã hoàn toàn đánh giá sai Lăng Phong, nhất là lần này gặp lại, phát hiện hắn đã tấn cấp trở thành Linh Giả, một ý nghĩ hoang đường không tự chủ nổi lên: "Nếu như lúc đó xuất thủ viện trợ, có thể kết thành hiệp nghị đồng minh? Đến lúc đó bằng vào tiềm lực đáng sợ của hắn hẳn là đủ để Ngọc Lan Tông có thêm một cường viện hạng nhất!

Trong lòng thở dài, Chiêm Như Âm không hề biểu lộ may may, ngược lại chắp tay cười nói:

- Không nghĩ tới ở chỗ này có thể gặp được Mộc tiên sinh, thực sự là "có duyên dù thế nào cũng sẽ gặp lại", được rồi, còn chưa chúc mừng Mộc tiên sinh trở thành đứng đầu một tông!

- Chiêm tiểu thư không cần phải khách khí!

Lăng Phong hơi chắp tay, khuôn mặt hắn giống như ôn ngọc, từ sau khi tấn cấp trở thành Linh giả, chính hắn cảm giác không phải rất rõ ràng, thế nhưng lại mang đến cho người khác sự rung động rất mạnh mẽ! Trong cảm giác dường như Lăng Phong đã biến thành một viên ngọc nhỏ, quang mang sáng lạn nhưng lại không gai mắt, nơi nơi đê lộ mùi vị ấm áp nhân tâm, nhất là quanh thân thỉnh thoảng mơ hồ lóe lên tinh mang cùng loại với tinh không vũ trụ bao la, tràn ngập vẻ thần bí khó lường.

- Tốt một hung thủ, nạp mạng vì huynh trưởng ta đi!

Bùi Khôn nhìn thấy Lăng Phong, tròng mắt lập tức đỏ hồng, hét lớn một tiếng liền xông lên.

Từng cột nước xoáy quay vòng, giống như địa hà bắt đầu khởi động, ngân hà khuynh rơi, lực lượng xung kích vô cùng vô tận tràn ngập không gian. xem tại TruyenFull.vn

Lăng Phong không hề động đậy, đằng sau đột nhiên lao lên một thân ảnh, quát lạnh một tiếng, quyền xuất ra! Quyền ảnh chưa tới, nguyên lực liệt hỏa mênh mông vô cùng vô tận đã bao trùm hư không, chỉ thấy một đạo hỏa trụ tho to hơn trượng bắt về phía Bùi Khôn.

Thủy có thể khắc hỏa, thế nhưng khi nguyên lực hỏa hệ cường đại tới mức độ nhất định lại có thể thiêu đốt thủy, khiến thủy biến thành hơi nước, tan biến.

Thủy thổ hỏa phong, nguyên lực bốn hệ vốn là tương sinh tương khắc.

Xuy! Xuy!

Thanh âm giống như mũi tên rời cung truyền ra, Bùi Khôn nhất thời rên lên một tiếng đau đớn, thân thể bịch bịch bịch lùi lại cực nhanh, cuối cùng phịch một tiếng ngã ngồi dưới đất. Không cần phải nhiều lời, khuôn mặt chính hắn đã trở nên đỏ bừng! Hắn bật người nhảy lên, chỉ vào Lăng Phong, toàn thân run run.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio