Tinh Ngự

chương 608: trận chiến chấn động

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Âu tộc trưởng, ta không thể không thừa nhận, ngài thật là biết tính toán.

Lăng Phong chầm chậm nói, mỗi câu mỗi chữ đều rất rõ ràng:

- Nếu như đổi thành người thường có lẽ sẽ đồng ý với ngài, nhưng.

Ngữ khí Lăng Phong đột nhiên chuyển sang bạo liệt, mang theo một loại phong phạm hiên ngang không dễ khuất phục:

- Lăng mỗ sớm đã tự hứa với bản thân, dù đầu rơi máu chảy cũng tuyệt đối không cúi đầu! Dưới tinh không này, e rằng không một ai có thể bắt Lăng Phong cúi đầu

Sắc mặt Âu Mẫu Long đại biến, chớp chớp mắt nhìn Lăng Phong, hắn có thể cảm nhận được sự quyết đoán trong ngữ khí đó. Thản nhiên lên tiếng:

- Thực sự không còn cách nào khác?

Lăng Phong không trả lời, nhưng tinh thiết kiếm đang xoay vù vù trong tay đã thay hắn quyết định!

- Đáng tiếc, thật là quá đáng tiếc.

Nói liền mấy câu đáng tiếc, Âu Mẫu Long quát lớn:

- Vậy mời Lăng tông chủ đi theo Long Tộc ta, bổn tộc nhất định sẽ khoản đãi tốt!

Lời vừa dứt, lực hấp dẫn bàng đại tăng lên gấp vạn lần. Lăng Phong chỉ cảm thấy thân thể nặng trĩu, xương cốt toàn thân kêu lên răng rắc, trong nháy mắt không biết đã vỡ bao nhiêu khúc xương.

Mặt hắn ánh lên một vẻ hung hãn, ánh mắt dữ dội, quát lớn:

- Khai!

Bảy thanh kiếm ảnh mang theo quang mang bạo trướng bay ra khỏi cơ thể, trong nháy mắt mỗi thanh chiếm định một phương, vù vù luân chuyển. Từng tầng khí tức huyền diệu phóng ra, chụp lên người Lăng Phong một tầng hào quang hồng sắc.

Quang mang mở rộng làm suy yếu lực hấp dẫn đáng sợ xung quanh. Gần như đồng thời, thân thể Lăng Phong chuyển sang dạng nửa trong suốt, mơ hồ như khói khiến người ta có thể nhìn rõ xương cốt bên trong.

Trong nháy mắt, một thanh kiếm ảnh dạng quang linh bạo trướng trong thân thể hắn, khiến cả cơ thể hắn phồng lên như một người khổng lồ, chọc thủng tầng mây.

Ầm ầm!

Lăng Phong vung tay, dưới tác dụng của trọng lực, gân xanh nổi lên chằng chịt, hắn rống lên một tiếng giận dữ:

- Trảm!

Trên cao không, hắc sắc khí tức không ngừng bị ép lại, một hai vì hung tinh lấp lánh. Ngay sau đó, một khối tinh mang điên cuồng nở rộ, toàn bộ tinh lực bị hút vào trong kiếm ảnh của Lăng Phong.

Kiếm ảnh dần chuyển sang trạng thái nửa ngưng thực, sức mạnh cường đại bạo dũng, nở ra co vào thành một khối, hình thành nên một thanh quang kiếm cự đại hoành hằng thiên địa, trực tiếp chém thẳng về phía Âu Mẫu Long!

Ánh mắt Âu Mẫu Long ánh lên một tia kinh hãi, với kiến thức và nhãn lực của hắn chắc chắn đã có thể nhìn ra linh vực chi lực mà Lăng Phong thi triển lúc nãy. Bản thân hắn tinh tu địa hệ nguyên lực, ngoài linh tôn vực trói buộc ra còn có thểm kì hiệu của một tầng "trọng lực" nữa. Nhưng rõ ràng linh vực mà đối phương thể khiến trọng lực của hắn bị yếu đi không ít.

Thật khiến Âu Mẫu Long không khỏi giật mình, hắn tuyệt đối không ngờ một nhị dung linh tôn lại có năng lực ấy, mặc dù bản thân hắn vẫn chưa triển lộ toàn bộ chiến lực nhưng Lăng Phong có thể làm được đến trình độ ấy đủ chứng minh hắn có tiềm lực cự đại, khiến hắn cảm thấy có một chút kinh hoảng.

Bên cạnh Sáng Tông tông chủ còn có một thuật luyện sư thần bí cường đại, nếu như cho hắn đủ thời gian trưởng thành, để mặc cho hắn tiến quân đến một cảnh giới nào đó, cộng thêm tác dụng của thuật luyện sư, có thể tưởng tượng trong một thời gian ngắn nữa, Long Tộc sẽ xuất hiện thêm một đối thủ đáng gờm!

Bất luận thế nào, Âu Mẫu Long cũng không thể chấp nhận điều này.

- Trường Tí Cung Tiên!

Âu Mẫu Long trầm giọng quá, cánh tay phải của hắn đột nhiên trở nên cổ quái, lớp da bên ngoài dập dềnh như nổi sóng, từng tầng năng lượng cường đại tuôn trào như lưu thủy, phát ra những âm thanh long trời lở đất!

Chát, một âm thanh đanh gọn vang lên, âm thanh này giống như hàng ngàn hàng vạn chiếc roi da cùng quất xuống, âm thanh cự đại trực tiếp nổ vang trong tai Lăng Phong, khiến màng nhĩ hắn đau nhói!

Lăng Phong hiểu, màng nhĩ của mình đã bị đòn công kích này làm rách không ít, nhưng hắn chẳng buồn quan tâm, triệt để phong tỏa ngũ quan lục thức, niệm thức đắm chìm vào sự tinh u ảo diệu, len lỏi khắp nơi giống như một con bạch tuộc điên cuồng.

Mọi thứ bên ngoài đều được phản chiếu lại một cách rõ ràng trong thức hải, Lăng Phong biểu tình không động, giơ hai ngón tay bắn mạnh vào hư không, uy thế cường đại của quang kiếm trướng đại lên gấp ba lần và vẫn đang ầm ầm hạ xuống!

Âu Mẫu Long lộ ra một tia ngưng trọng, cánh tay phải giơ ra chuyển sang màu vàng hơi tối, những đợt sóng quang mang lan rộng, những tiếng lạo xạo vẫn vang lên không dứt, giống như có người đang sát đậu.

Cánh tay phải đó căng ra như cung, đập mạnh về phía quang kiếm đang chém xuống từ trong không trung!

Ngoài tầm dự đoán của mọi người, hai luồng uy thế hiển hách đó chạm vào nhau, không hề có một tiếng nổ kinh thiên động địa nào, thất đẩu tinh vũ trảm của Lăng Phong như biến thành hoa thủy nguyệt, nhẹ nhàng đi qua cánh tay đối phương.

Cánh tay đó rõ ràng nhìn rất bình thường nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác trầm trọng, giống như hội tụ tam sơn ngũ nhạc, nặng đến kinh nhân! Nặng đến đáng sợ! Nặng đến rùng mình! Truyện được copy tại Truyện FULL

Vừa đi xuyên qua, Âu Mẫu Long lập tức quát lớn:

- Toái!

Vù vù vù, cánh tay hắn điên cuồng rung động, tấn suất rung động mỗi lúc một nhanh, mỗi lúc một dày, từng tầng sức mạnh bập bềnh như sóng nước.

Như đang có vô số mũi tên bắn đến, đường quang kiếm hội tụ vô số tinh lực, trông có vẻ hùng dũng vô cùng bị cánh tay đó làm cho vỡ vụn. Và rồi

Tan biến như vô hình!

Lăng Phong dừng vung tay, trong niệm thức, rõ ràng hắn nhìn thấy những đường sóng năng lượng kết thành một loại bí văn thần bí chạy theo động tác vung tay của Âu Mẫu Long, nhưng bí văn đó dưới một tác dụng thần bí nào đó, cấu thành một loại phụ nguyên trận!

Trận, nguyên trận! Lại là nguyên trận!

Thuật luyện sư lúc luyện chế tinh chương cao cấp đều cần phải dùng đến nguyên trận, bảy thanh kiếm ảnh lúc thi triển công kích cũng phải dùng đén nguyên trận, bây giờ, đại viên mãn cấp cường giả cũng phải dùng đến nguyên trận!

Thì ra, đây chính là đích đến của mọi loại sức mạnh?

Một cảm giác chấn động cực mạnh đang diễn ra trong lòng Lăng Phong, khiến hắn nhất thời có chút ngơ ngẩn, bần thần đứng ngây ra giữa không trung, mãi không thấy lên tiếng.

Nhìn thấy biểu tình đó của Lăng Phong, Âu Mẫu Long có chút hiểu nhầm, dừng lại động tác cánh tay, từng trận thanh âm hùng đại trực tiếp dội vào thức hải Lăng Phong:

- Lăng tông chủ, ngài chịu nhận lời mời của Âu mỗ rồi chứ?

- Nhận?

Dòng tham ngộ của Lăng Phong bị cắt đứt đột ngột, một cảm giác khó chịu trào lên trong lòng, hắn giận dữ quát:

- Nhận cái đầu ngươi! Lục dương biển, sát!

Một tấm biển cũ kĩ bay ra khỏi lòng bàn tay hắn, từng khổi tử hỏa quấn quang tấm biển, mỗi một khối tử hỏa chỉ lớn độ bàn tay, vô số khối thi nhau luân chuyển, khiến đất trời dường như cũng tối sầm lại.

Món linh khí đại viên mãn cấp siêu việt này trong tay Lăng Phong rõ ràng cường đại hơn lúc được Minh Tâm Thiền thi triển gấp hai lần!

Lý do rất đơn giản, thực lực Lăng Phong lúc này mạnh hơn hắn, còn một điểm nữa là hỏa toái!

Mạch Kha truyền thụ bí pháp hỏa toái không chỉ khiến Lăng Phong nắm bắt được một loại phương pháp công kích mà quan trọng hơn toái luyện hỏa hệ nguyên lực sâu sắc hơn, từ đó nắm bắt dễ dàng hơn, như ý hơn. Lục dương biển ẩn hàm dị linh nguyên lực tử hỏa, xét cho cùng thì nó vẫn thuộc hỏa hệ nguyên lực, đương nhiên Lăng Phong có thể vận chuyển một cách dễ dàng.

Grao. Một tiếng gào lớn vang lên, chỉ thấy lục dương biển đã bành trướng đủ mười trượng, tử hỏa trên bề mặt nhanh chóng ngưng kết thành một con quang phượng, phượng ảnh bàng đại của quang phượng tràn ra, đôi cánh rộng như che kín bầu trời, khí tức khủng bố truyền xuất.

Trong lúc quang phượng gào rít, lục dương biển hút lấy vô số hỏa hệ năng lượng trong không gian, chỉ thấy cả một khoảng hư không rộng vài chục dặm trong nháy mắt trở nên sáng rực, tràn ngập màu sắc của lửa.

Tử phượng vừa xuất hiện, ánh mắt Âu Mẫu Long không khỏi xuất hiện một tia ngây dại:

- Lục dương biển? Tử phượng nhất mạch? Con nha đầu phượng tộc ban thưởng cho ngươi hậu hĩnh vậy sao?

Nghe hắn lầm bầm vậy, có vẻ đã nghe ngóng rất nhiều chuyện về Lăng Phong, hơn nữa còn biết lục dương biển là do Hoa Vi Hà ban cho hắn.

Sát!

Lăng Phong quát lớn, tử phượng bật mạnh hai chân, từng đừng tử hỏa nguyệt tuyến bắn ra, mang theo hàng trăm khối quang mang, mặt nó ngẩng cao, khiến người ta không khỏi lo lắng nó cũng bị những khối hỏa quang ấy đập vào mặt, tiếng théo rít kinh thiên động địa nổi lên.

Tam đại tinh kĩ dung hợp! Đại viên mãn cấp chiến lực!

Yết hầu hắn phát ra những tiếng ục ục, mắt trợn tròn như một đồng xu, bên trong tràn ngập thần sắc khó đoán, nhìn bộ dạng như đang muốn nuốt chửng lưỡi mình. Bốn người không phải chưa từng nhìn thấy đại viên mãn cấp linh khí, nhưng chưa từng thấy ai phát huy nó kinh ngạc đến mức độ kinh ngạc ấy.

Rõ ràng, chiêu này của lăng Phong đã khiến uy lực của lục dương biển đạt đến cực hạn, bởi vì bản thân hắn không có tử hỏa thiên phù không thể tiến hành điều động một số đặc tính của tử hỏa bên trong, tất cả chỉ là hỏa hệ nguyên lực năng lượng được hắn phát huy hoàn toàn.

Thật sự không thể tin nổi!

Thanh long tộc tộc trưởng run run giơ ngón tay, vuốt vuốt chòm râu dài dưới cằm, hai mắt thất thần nói:

- Tên này tu luyện kiểu gì vậy?

Biểu tình trên mặt Ngao Châu xuất hiện thêm một tia sợ hãi nồng liệt, não hải không khỏi nhớ đến bốn lần xuất thủ của Lăng Phong trước đây, gần như

Vị Sáng Tông tông chủ này mỗi lần xuất thủ sức mạnh lại bạo trướng không ít, từ lần đầu tiên tiếp cận nhị dung linh tôn đến lần thứ hai đối chiến với Vi Tiếu, cộng thêm lần xuất thủ phá vỡ hắc ngục luyện thần trận cùng lần này đối chiến tộc trưởng đại nhân.

Mẹ kiếp, hắn là thứ quái vậy gì vậy?

Đối diện với tiến độ không giống con người, hắn chỉ cảm thấy toàn thân vô lực. Nếu như lúc nãy trong nguyên trận Lăng Phong đã thi triển toàn bộ sức mạnh của mình, Ngao Chấu cảm thấy hắc ngục luyện thần trận mà hắn phải khó khăn lắm mới nắm bắt được căn bản không thể nhốt được bọn chúng.

Tử phượng gào rít, giữa hai móng, những sợi dây thép được căng đến cực điểm, nguyệt huyền keng keng bắn đi, nhưng nơi nó đi qua, không khí rung lên từng trận điên cuồng, phát ra những âm thanh như tiếng vỏ trứng bị đập vỡ.

Vốn dĩ âm thanh này không đặc biệt chói tai nhưng nếu như hàng ngàn hàng vạn chiếc "vỏ trứng" cùng vỡ thì lại có thể hình thành nên một trận sóng âm dữ dội.

Sóng âm như biến thành thực chất, cuồn cuộn hùng dũng, điên cuồng tràn ra tứ phía. Chỉ thấy những đường sóng âm tuôn trào, hư không như biến thành mặt biển và đang chuẩn bị chờ trận phong bạo trước mắt đến tẩy lễ.

Những đợt sóng năng lượng bạo liệt bắn ra, bốn vị tộc trưởng đại nhân giật mình hoảng hốt, trong mắt họ, chỉ có một sóng năng lượng đang ào ào ập đến như hải triều.

Còn mình là một chiếc thuyền lá trước cơn sóng lớn, yếu ớt vô cùng, chỉ có dao động theo gió, hoàn toàn không thể có bất cứ phản nào.

Cái chết!

Tắc thở!

Sợ hãi!

Đủ loại cảm xúc trong nháy mắt trào lên trong lòng họ, trực tiếp vùi lấp tâm kinh họ, khiến họ không thể động đậy. Trong lúc họ còn đang trợn mắt há mồm, không thốt nổi nên lời thì một tiếng hừ lạnh đã vang lên, hai bàn tay hắn đột nhiên mở rộng, mười đầu ngón tay liên tiếp chuyển động, liên tiếp những nguyên lực ấn phức tạp điên cuồng bay ra.

Bí văn ngưng kết thành hình phù hiện giữa không trung như những con tinh linh, giang rộng những đôi cánh lớn phi động, thân thể tiểu tinh linh ánh lên quang mang kim sắc, trầm trầm u u như nhưng kết đại địa chi tinh. Mỗi một lần như vậy lại để lộ ra một loại uy áp nặng tựa Thái sơn.

- Thiên nhất trọng thương!

Một loạt những con chữ tràn đầy ý tứ huyền diệu phun ra từ miệng Âu Mẫu Long, mỗi một chữ đều ẩn hàm chân lý thượng cổ. Không khí ầm ầm chấn động, hình thành nên một trận phong bạo bạo liệt xung quanh người hắn.

Địa hệ nguyên lực chi phong bạo!

Trong phong bạo, từng sợi kim sắc nguyên lực như sương mù hội tụ giữa hai tay hắn, nhanh chóng hình thành nên một thứ binh khí như trường thương. Cont iểu tinh linh nhảy nhót như chim được về rừng. Vội vàng lao vào bề mặt trường thương, vừa tiến nhập, bí văn trên bề mặt chúng liền run rẩy từng trận, tràn ra, quấn chi chít quanh trường thương.

Cuối cùng, trên bề mặt thanh trường thương đó xuất hiện một thứ nguyên trận trận đồ vô cùng phức tạp khiến người ta nhìn vào không khỏi hoa mắt chóng mặt!

Một nguy cơ lạnh lẽo trào lên trong lòng Lăng Phong, Lăng Phong biết mặc dù mượn dùng linh vực chi uy nhưng mỗi một loại tinh kĩ à linh tôn thi triển đều không khác biệt với nhau là mấy. Nhưng ba loại tinh kĩ linh ngộ ít nhiều cũng có chỗ hời hợt, biết đâu một loại tinh kĩ nào đó vì lĩnh ngộ quá sớm hoặc là lĩnh ngộ quá sâu nên cường đại hơn các linh kĩ khác.

Rõ ràng, chiêu thức "thiên nhất trọng thương" này của Âu Mẫu Long so với chiêu "cánh tay roi" cường đại hơn rất nhiều, chỉ cần nhìn sơ qua nguyên trận vừa được kết thành trên bề mặt của nó thôi đã thấy tuyệt đối không tầm thường rồi.

Nhưng, tất cả những điều này không vẫn chưa đủ để trở thành lý do làm Lăng Phong kiêng kị, nhãn thần của hắn chỉ ngưng trọng trong giây lát, đột nhiên vung mạnh cánh tay, chỉ thấy từng khối tử hỏa quang mang mang theo những tiếng rít cuồng liệt lướt qua Âu Mẫu Long, bay thẳng lên trời.

Nhất kích này hình như đã nhắm sai mục tiêu!

- Các ngươi tránh ra.

Âu Mẫu Long hình như không hề cảm thấy bất ngờ, cũng vung mạnh tay, dùng trường thương vẽ nên một vòng tròn lớn, vung tay thêm một cái nữa, lại một vòng tròn nữa bay ra.

Nhưng vòng tròn này dày đặc đến nối như kết thành một, hoàn toàn không hề có ý "bao dung", dồn hết về một phương hư không.

Trong nháy mắt, cũng không biết có phải ảo giác hay không, chỉ thấy hư không đột nhiên tối lại, tử nguyệt quang huyền như bị chặn lại, rơi mạnh xuống đất.

Chát chát chát chát!

Từng thanh tử nguyệt quang huyền vỡ tan, sóng năng lượng tràn ra tứ phía khiến hư không phải kêu lên rào rào, tử quang chói mắt tràn ngập khắp nơi.

- Chúng ta mau lùi!

Ngao Châu hô lên một tiếng, tranh thủ lúc khí tức uy áp trong không khí giảm đi, thân thể mang theo một dải kim quang nhanh chóng lùi ra xa.

Lần nayfm hắn lăn như đá, dùng tinh kĩ thần quang độn! Có tểh thấy hắn sợ những cơn sóng năng lượng tỏa ra từ trận kịch chiến giữa hai người Lăng Phong đến thế nào!

Ba người còn lại cũng không phải kẻ ngốc, đồng loạt lách người, bay lùi lại phía sau. Đại trận mà họ liên thủ thi triển bị Lăng Phong một chiêu đánh vỡ, ngay cả nguyên trận tinh chương luyện hóa trong cơ thể cũng bị phá hỏng không ít, lúc này không thể liên kết lại hắc ngục luyện thần trận.

Phong phạm tiêu sái ban đầu của Thanh long tộc tộc trưởng đã không còn nữa, bộ trường bào trên người cũng bị những đợt sóng năng lượng làm cho te tua, biểu tình trên mặt vô cùng khó coi:

- Người này, người này, Thanh long tộc chúng ta.

- Ha ha, Thanh long, ngươi lo lắng cho ngọc bích của tộc mình sao?

Lão đầu mập mạp bên cạnh mỉm cười nói, hắn là Hắc long tộc tộc trưởng, ít nhiều cũng có một chút quyền lực.

Nên các tộc trưởng đều muốn qua lại với hắn.

- Hừ! Có tộc trưởng đại nhân đích thân xuất thủ, không lẽ vẫn còn có thể sơ suất?

Hồng long tộc tộc trưởng có những vết sẹo dài rất đáng sợ trên mặt, phàm linh cấp cường giả đều có khả năng tu phục rất phi thường, chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian là có thể hồi phục lại như cũ.

Những vết sẹo trên mặt Hồng long tộc trưởng hình như là vĩnh cửu, không biết do ai để lại.

Ngữ khí nói chuyện bạo liệt vô cùng, lộ rõ sát khí.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio