Edit+ beta: Nhiên Nhi, Hua, Ngôn Ngôn
Lạc Ấn giải quyết vấn đề sinh lý xong, toàn thân nhẹ nhõm đi từ phòng vệ sinh ra. Phản ứng đầu tiên của anh là muốn đi tìm Điểm Điểm, để hiểu rõ cuối cùng là cậu làm sao, kết quả tiểu gia hỏa không có bên trong ổ mèo cũng không có cạnh chậu ăn. Lạc Ấn ngỡ ngàng nhìn chung quanh, cuối cùng ở sau cái laptop bị mình quên mất, phát hiện bóng dáng của cục lông. Gấu trúc đỏ nhỏ dùng móng vuốt ra sức đập cái gì đó, nghe anh đi ra, cái mông nhỏ uốn éo nhảy xuống bàn đọc sách, bản thân nhảy lên ổ vùi đầu xuống, không để ý đến Lạc Ấn. Lạc Ấn chọc cậu cậu cũng không động đậy, gọi tên cậu cũng không phản ứng. Lạc Ấn bật cười, đi đến đầu máy tính nhìn qua, mở ra một đống trang kỳ quặc, “ Ngươi có toàn bộ thế giới, mà ngươi chỉ biết mỗi mèo “ Gấu trúc đỏ nhỏ —— bị mèo cướp đi danh tiếng là manh vật tốt nhất, vạn người đều muốn nuôi dưỡng …” Trước đó Lạc Ấn còn chưa hiểu, cuối cùng trong đầu rốt cuộc chuyển đến ngoặt này, không nhịn được cười thành tiếng.
Cục lông nhỏ trong ổ run lên, đem đuôi của mình che kín hơn.
Nhìn cậu muốn có người chơi nhưng bộ dáng không được tự nhiên, Lạc Ấn bất tri bất giác kiểm điểm lại mình một chút. Gần đây anh thực sự quá bận, không có thời gian chăm sóc Hoàng Điểm Điểm. Lạc Ấn xem cậu như thú con, dáng dấp lanh lợi đáng yêu như vậy, nhất định từ nhỏ nhận được nhiều sự chú ý và yêu thích, cậu mang theo mục đích chính là có thể lấy lòng nhân loại. Nhưng bây giờ mọi chuyện đều đã nói rõ, chuyện mời sủng này cậu thật sự không thể trực tiếp làm. Lạc Ấn khẽ thở dài một tiếng, nằm nhoài lên trước ổ mèo, kéo cục lông nhỏ ra khỏi ổ..
Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm vẫn còn rất giận, lại còn bị chê cười, cậu cũng không muốn chủ động để ý Lạc Ấn nữa. Cậu biết rõ, không thể dựa dẫm vào nhân loại như vậy được, lúc đầu nói hay lắm, sẽ đối tốt với gấu cả đời, nhưng hiện tại thì…
“Điểm Điểm, chúng ta tâm sự đi.” Lạc Ấn nói.
Gấu trúc đỏ nhỏ không cách nào thoát ra bàn tay to lớn của anh, cũng không muốn cùng anh trao đổi ánh mắt gì đó.
“Vậy không tâm sự. Anh nói, em nghe là được.” Lạc Ấn xoa lỗ tai nhỏ của cậu, đột nhiên phát hiện cục lông nhỏ này cũng không khó hiểu, chúng nó vì tài nguyên để sinh tồn mà tìm đến nhân loại, xét cho cùng, chỉ vì muốn được nhiều yêu thương và chăm sóc thôi, “Gần đây anh thiếu thời gian cho em, vì thầy mới giao anh hạng mục mới. Khi anh đến trường làm nhiều hơn một chút, không muốn đem việc về nhà hoặc cuối tuần phải ở lại. Mới vừa rồi bỏ em ngoài cửa, vì anh thật sự muốn đi vệ sinh. “ Lạc Ấn dừng một lát, uyển chuyển giải thích, ”Cơ thể nhân loại có một chỗ chỉ cho mình và người thân nhất nhìn, thế nên anh mới …”
Hoàng Điểm Điểm rất giận, tức giận đến nỗi nói tiếng người, ”Anh cũng đã nhìn của em.”
Lạc Ấn sững sờ, tốt nha, gấu chít chít cũng không thể khinh thường đấy, Lạc Ấn có chút bất đắc dĩ,:” Có một chút khác nhau, bọn anh cho rằng bộ vị là riêng tư. Bình thường phía dưới sẽ được quần áo che đi. Không thể lộ ra bên ngoài đi tới đi lui.”
Lạc Ấn còn chưa nói dứt lời, phát hiện ánh mắt gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm nhìn anh không đúng lắm, được rồi, anh thề anh không hề ám chỉ chuyện gấu trúc đỏ nhỏ khỏa thân, dù sao chúng nó có da lông đấy. Nhưng Hoàng Điểm Điểm vẫn không vui, Lạc Ấn đưa ra đề nghị mang tính thăm dò: ”Nếu không … mua quần áo nhỏ cho em mặc?” Mặc cái rắm! Trời bắt đầu nóng lên, cậu duy trì thân gấu vào lúc này toàn thân là áo lông đều rụng không hết, còn mặc, cậu ngốc sao? Hoàng Điểm Điểm chuyển hướng, cái mông hướng về phía Lạc Ấn, không muốn trao đổi, tâm rất mệt nha.
“ Rửa dâu tây cho em ăn được không?”
Hoàng Điểm Điểm quyết định bề ngoài biểu hiện dáng vẻ tiếp nhận đề nghị này, thực tế ăn dâu xong vẫn không tha thứ cho anh.
“Xoa bụng cho em được không?”
Hoàng Điểm Điểm tùy ý để anh đem mình lật tới lật lui trên đùi, bàn tay lớn nhẹ nhàng xoa bụng dưới của Điểm Điểm. Hừ, thân thể có thể tha thứ cho anh, tâm sẽ không tha thứ cho anh.