Aron và Lin khẽ nhìn nhau một lúc lâu, như là xem ý tứ nhau, như hiểu ra gì đó lại nhìn về hướng A và Khẩm Vinh Kiệt hỏi lại.
" Các cậu có chắc không? "
Ai cũng biết, Revi cùng với hai người A và Khẩm Vinh Kiệt vốn rất thân nhau, nêm không khỏi lo lắng mà nhìn về A và Khẩm Vinh Kiệt.
A và Khẩm Vinh Kiệt gật đâu đồng thanh nói.
" Chúng tôi tuyệt đối sẽ không tha cho những người như Revi... " dứt câu không nhanh không chậm đi nhanh tới lấy dao nhỏ trong túi ra cắt...
Gân tay gân chân bị cắt... máu dần dần mà chảy ra, những người khác đi tới chỉ cầm máu không để Revi chết đi chứ không giúp gì ông ta, sau đó lại hung hăng kéo đi.
Đi ra khỏi khu rừng, thì kéo Revi lên xe đẩy kéo đi hướng ngược lại những người bị bắt đang lén la lén lút ở phía sau cửa sau căn cứ.
••••••
Ngoại Ô SiLa.
Nghe đến cái tên quen thuộc đó, mày Gon và DT không khỏi nhíu chặt lại, tuy không thể hỏi gì thêm ở Ken, thì đây cũng là một chút manh mối nho nhỏ giúp Boss.
Gon lấy điện thoại ra gọi cho Hoắc Tư Danh, lúc đó máy Hoắc Tư Danh đang ở trong tay Aron nên khi nhìn thấy tên " Gon " hiển thị báo cuộc gọi đến, Aron không chần chừ gì mà bắt máy.
" Alo. "
" Aron? " Gon không nghĩ tới Aron lại nghe máy.
" Ừ tôi đây, cậu gọi có chuyện gì sao? " Aron nhìn Lin chỉ chỉ hướng căn cứ. Lin gật đầu rời đi theo.
" Ken lúc nãy tỉnh... nói là gian tế chính là Revi. " Gon không chần chừ liền nói.
Aron nghe đến tên " Revi " mày không khỏi nhíu chặt lại, không nhanh không chậm nói.
" Chúng tôi đã bắt được cậu ta, các cậu ở lại nghĩ ngơi đi, rất nhanh Boss sẽ đến đón. "
Nghe được tiếng ồn bên đó, mày Gon khẽ nhíu lại hỏi.
" Bên đó đang xảy ra chuyện gì sao? "
Aron thở ra một hơi nói.
" Chị dâu nhỏ bị bắt đi... " còn chưa nói hết thì Gon liền nhảy vô họng la lên.
" Cậu nói thật.? Chị dâu nhỏ đang ở căn cứ? "
" Ừ... thì sao? "
" Trời ơi... đương nhiên tôi rất muốn gặp... " như nhớ ra gì đó liền hỏi.
" Khoan đã... cậu nói cái gì? Revi bắt chị dâu nhỏ... "
Aron nhíu mày quát.
" Bớt tám chuyện lại, sao cậu không thay đổi được tính nết gì hết vậy? " dừng một chút lại nói.
" Bây giờ tôi bận rồi, nào gặp nói chuyện sau. " dứt câu tắt máy.
Bên kia đầu dây, Gon không ngừng gọi... " Nè... nè... " sau đó đáp lại anh là tiếng " Tút Tút Tút. " Gon không khỏi nhíu chặt mày nói.
" Chết tiệt, dám tắt máy lão tử. "
DT nhìn Gon không khỏi lắc đầu, mặc dù Gon lạc quan lại lắm chuyện như vậy nhưng... tính trước tính sau... DT vẫn cảm thấy Gon thật đáng tin cậy, không những đáng tin cậy về vũ lực còn tin cậy về tính tình, khi cần thiết, Gon luôn là người cứng rắn nhất...
••••••
Cung Điện Phía Đông.
" Xoảng " bình bông bị đập vỡ nát trên sàn.
Công chúa Ellipsea Nissan run rẩy chỉ thẳng vào mặt quản gia Oukit quát to.
" Đồ vô dụng... đồ vô dụng... tôi đã nói phải bắt con tiện nhân đó cho bằng được mà. "
" Xoảng. " lại một cái bình bông rơi xuống.
" Chết tiệt, ông chả làm đách gì ra hồn hết... một lũ đàn ông vô dụng... hư... "
" Đi chết đi cho cút mắt tôi... chỉ một chuyện nhỏ như vậy còn không làm thành... "
" Ông đúng là... đúng là đáng chết... đáng chết mà...."
Quản gia Oukit quỳ phía dưới, mặt cúi xuống một câu cũng không nói. Còn chưa kịp ngồi vững... Công chúa Ellipsea Nissan ném mạnh ly trà vào người Quản gia Oukit... hai mắt cô đỏ ngầu lửa giận mấp máy môi nói.
" Ta muốn ông bắt con tiện nhân đó về ngay cho ta... đi bắt nó về ngay... "
Quản gia Oukit khẽ ngẩng đầu mày nhíu chặt, kiềm chế tức giận nói.
" Công chúa... cô đừng tùy hứng... người chúng ta phái đi mười người về chỉ một... nếu bây giờ chúng ta lại đi tiếp có khác nào tự chui đầu vài lọ đâu... cô đừng kích động... "
Lời nói của quản gia Oukit vừa dứt, hai mắt Ellipsea Nissan tràn ngập lửa giận hừng hực nhìn quản gia Oukit môi mấp máy nói.
" Nếu không muốn đi... thì... " dừng một chút môi cô khẽ câu lên nói.
" Ông Oukit thân mến... ông có bằng lòng tự tát mặt mình thật mạnh mười cái không? "
Quản gia Oukit ngẩng đầu nhìn công chúa Ellipsea Nissan, môi không khỏi câu lên tự giễu...
Đúng vậy... ông còn hy vọng gì ở đứa con gái này... một đứa con gái không từng xem ông là cha...
Quản gia Oukit không chần chừ gì mà giơ tay lên tát mạnh vào mặt mình.
Một tát, hai tát, ba tát, bốn tát... tận tát thứ mười, gương mặt sưng to, môi khẽ chảy ra từ khéo miệng, quản gia Oukit ngẩng đầu nhịn đau nhìn chằm chằm Công chúa Ellipsea Nissan khẽ nói.
" Xin công chúa... "
Nhìn quản gia Oukit chật vật như vậy, môi cô không khỏi câu lên nhìn chằm chằm quản gia Oukit nói.
" Nể tình ông. Hôm nay nghĩ ngơi đi vậy... " dứt câu hung hăng gọi người kéo màn che lại...
Quản gia Oukit khó khăn đứng dậy, nhìn vài người ở sau khẽ nói.
" Các cậu về nghĩ ngơi đi... " dứt câu không nói gì thêm mà đi thẳng về căn nhà nhỏ củng ông trong cung phía đông.
•••••
Hứa Doãn Hạ ôm chặt lấy cổ Hoắc Tư Danh không buông, Hoắc Tư Danh cũng không định buông cô ra mà đi nhanh lên phòng ngủ, trong phòng đã thay hết toàn bộ những cái màn che hay ga gối nệm gì đó thay mới hết.
Hoắc Tư Danh vừa ôm lại vừa hôn hôn trán cô đi nhanh sang tủ quần áo lấy ra một bộ đồ mới của cô, sau đó đi thẳng vào phòng tắm.
Hứa Doãn Hạ hai mắt đỏ ửng vẫn còn chưa hết ủy khuất, Hoắc Tư Danh thấy khômg khỏi đau lòng mà hôn nhẹ lên đôi mắt của cô nói.
" Vợ ngoan nha, nín đi... người xấu kia sẽ bị trừng trị thôi. " dứt câu lại hôn hôn trán cô.
Hứa Doãn Hạ gật đầu cái nhích mông lên để tiện Hoắc Tư Danh cởi quần áo cô, Hứa Doãn Hạ được Hoắc Tư Danh tự mình cởi lại tự mình tắm cho cô...
Hơn mười lắm phút sau, Hoắc Tư Danh chính mình cũng tắm xong, hai người thay bộ đồ đôi mà bước ra khỏi phòng tắm... Hoắc Tư Danh vẫn ôm Hứa Doãn Hạ, nhanh chóng bước sang chiếc giường phía đối diện kia đặt nhẹ cô xuống lại nói.
" Vợ đói không? " lại hôn hôn nhẹ lên trán cô.
Hứa Doãn Hạ ngồi trên giường, tay nắm lấy góc áo Hoắc Tư Danh lắc đầu, Hoắc Tư Danh ngồi xuống cạnh cô, kéo cô ôm vào lòng hôn hôn đỉnh đầu cô, Hoắc Tư Danh nói.
" Vậy giờ hai vợ chồng mình ngủ trưa nha! "
Thật sự anh chỉ muốn cô ngủ thôi, nhìn cô khóc đến hai mắt sưng to, chính anh thật xót, ngủ rồi nín khóc cũng tốt a.
Hứa Doãn Hạ gật gật đầu, nhìn Hứa Doãn Hạ như con mèo nhỏ trong ngực, môi Hoắc Tư Danh không khỏi câu lên hôn hôn trán cô một lần nữa lại kéo cô nằm xuống ôm chặt.
Hứa Doãn Hạ hai mắt nhắm nghiền, cơn buồn ngủ sắp ập tới thì nhớ ra gì đó liền mở mắt ra, tay giơ lên gỡ bông tai xuống đưa cho Hoắc Tư Danh nói.
" Cho anh, nếu ông ta không thừa nhận. Anh cứ bật cái này lên..." dứt câu không nói gì nữa mà nhắm chặt hai mắt lại dần dần ngủ thiếp đi.
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ, lại nhìn chiếc bông tai, môi khẽ áp xuống đỉnh đầu cô... lẩm bẩm.
" Cảm ơn vợ... "
Chính anh biết... nếu cô không mạo hiểm lần này... không chỉ HK chết mà còn... còn chính cô cũng chết... so về vũ lực thật sự Revi rất mạnh... chính là do tính tự kiêu lại khinh địch nên mới thua...
Lại nhìn về Hứa Doãn Hạ, hôm nay vợ anh lập công lớn nhưng anh thật muốn đánh tét mông cô... nếu kế hoạch nhỏ nhoi kia của cô mà thật bại thì anh sẽ thật sự mất đi cô...
Cũng thật may mắn... ông trời không tách vô ra khỏi anh...
•••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
Thấy Boo thương mấy tình yêu không? Hôm nay ra quá trời chương luôn đó còn không mau mau yêu thương Boo truyền cho Boo chút động lực ngày mai cuối tháng Boo lại siêng viết nè hehe.
Nói chứ thật muốn đọc bình luận của mấy tình yêu á thả bình luận bên dưới đi mai Boo lại bão chương Free cho nè
Cầu phiếu, cầu phiếu nha!