Còn Hoắc Tư Danh đứng ở ngoài, tay không kiềm được mà đấm mạnh vào tường, anh thật sự không biết làm sao thì Hứa Doãn Hạ mới hiểu, anh cũng muốn đi cùng cô, nhưng ở đây vẫn đang cần anh, không lẽ cô không thể hiểu cho anh sao?
Hoắc Tư Danh thở hắc ra một hơi, không nhanh không chậm đi sang phòng khách ngủ.
- ---------
Sáng hôm sau.
Hứa Doãn Hạ đã dậy từ 6 giờ, chính mình ngồi dậy chuẩn bị mấy cái vali đem về El. Chính Hoắc Tư Danh cũng không ngủ sâu mà len lén đi vào phòng, muốn giúp Hứa Doãn Hạ chuẩn bị đồ về El, vừa bước vào anh cứng đờ người, trong lòng không khỏi lộp bộp " mới sáu giờ, sao cô lại dậy sớm như vậy? "
Anh nữa muốn bước vào nữa lại không dám, lúc tối tuy không gọi là cãi nhau nhưng ít nhiều gì anh và cô hơi lớn tiếng với nhau... nên lúc này đây, anh cũng không biết nên làm gì nữa.
Hứa Doãn Hạ mày nhíu chặt, không nhanh không chậm nói.
" Muốn vào thì vào, đừng có mà mở cửa phòng xong lại đứng đó!" Sau một đêm trằn trọc suy nghĩ, chính cô tự biết bản thân hôm qua có hơi nóng giận.
Hoắc Tư Danh là muốn tốt cho cô... nhưng cô không muốn tách ra khỏi anh mà.
Hoắc Tư Danh bị điểm danh, không nhanh không chậm đi tới trước mặt Hứa Doãn Hạ gọi một tiếng.
" Vợ..."
" Gì? "
" Vợ... đừng giận anh nữa có được không? " Hoắc Tư Danh ngồi xuống bên mép giường cạnh Hứa Doãn Hạ, ôm eo cô nỉ non nói.
Hứa Doãn Hạ môi khẽ câu lên, khẽ nói.
" Không có giận... " dừng một chút, Hứa Doãn hạ cúi đầu nói.
" Em thật không muốn xa anh... "
Cô muốn mỗi lần thức dậy đều thấy anh, sáng hay là tối, ngày nào cô cũng có thể thấy anh, nhưng nếu cô ở lại đây thì thật là đang làm phiền anh, bản thân không còn như trước kia nữa, nhất định sẽ làm vướng bận anh khó khăn anh khi anh cần đi thực hiện nhiệm vụ.
Hoắc Tư Danh cảm giác ruột gan phèo phổi của chính mình như đang bị ai đó hung hăng bóp chặt vậy, khẽ ôm cô vào lòng nói.
" Ngoan nha, sẽ không sao, anh thương vợ nè.. " dừng một chút hôn lên đỉnh đầu cô nhẹ giọng nói tiếp.
" Anh xử lý xong công việc ở đây thì sẽ bay ngay qua đó với vợ mà. "
Hứa Doãn Hạ hai mắt đỏ hoe gật đầu.
Một lúc sau hai người nhìn nhau một lúc lâu... Hứa Doãn Hạ không nói nhiều, chồm lên hung hăng hôn lấy môi của Hoắc Tư Danh.
Môi tìm lấy môi... lưỡi tìm lấy lưỡi... hai người cuốn quýt không rời cho tới khi cả hai nóng hừng hực mới buông nhau ra. Hoắc Tư Danh tham lam, vừa buông môi cô ra không bao lâu, lại bị ánh mắt ngập nước tràn sương mù của cô mà không nhịn được hôn lấy hôn để...
Mãi một lúc sau cả hai mới buông nhau ra hì hục thở, Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ, dụi đầu vào hõm vai cô hít lấy hít để mùi hương... mấp máy môi nói.
" Tạm biệt vợ... " anh không muốn nói nhưng lúc này chỉ có cô... anh sẽ nói...
Chỉ là xa nhau vài ngày thôi sao anh lại buồn như thế này...
Hứa Doãn Hạ cũng không nhịn được mà thút thít...
Đây là lần đầu tiên đi xa không có nhau như thế này... chính cô không quen và anh cũng không quen...
Rất nhanh thôi sẽ gặp lại... đúng vậy...
- -----------------------------
Thêm 800 phiếu nữa để cách xa xa top 3 nè, hông thôi sẽ bị đá xuống mất, giúp Boo với mai có bão cấp 20 đó
Thương Boo thì hãy LIKE và VOTE ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo đi nè! Rảnh thì thả xuống comment nhận xét tạo động lực để Boo viết tiếp chương sau nè!