Hứa Doãn Hạ khóe mắt cay cay, chuyện của anh cô đã nghe kể càng không nghĩ đến anh lại nói lấp lóe với cô khi chính cô cũng biết anh rất muốn quên chúng. Thay gì dày vò nhau, thôi thì cứ chung sống hòa bình, nếu chúng ta còn duyên thì nhất định sẽ đong đầy còn không thì xem như chúng ta vô duyên.
" Ừm. " Hoắc Tư Danh ngẩng đầu ánh mắt vui mừng khi nghe cô đáp. Anh không kiềm được mà hôn cô một cái, nụ hôn nhẹ nhàng vui mừng không pha hương vị khác...
Lái xe chừng hai mươi phút, đến khu W cũng là một trong những khu giàu của thành phố, đến đây toàn những nhà cao tầng, và biệt thự nối đuôi nhau trổ mã.
Các chung cư cũng cao cấp hẳn ra, để thuê tốn hơn năm triệu mỗi tháng chưa tính tiền điện nước, còn mua thì gần cả tỷ. Nhưng cái gọi tiền nào của náy cũng như vậy đó! Đắt nhưng tốt.
Chạy qua các căn chung cư lại chạy qua các ngôi biệt thự đi tận gần cuối khu W có một chỗ bên ngoài có cổng rất to, có ba hay bốn bảo vệ canh ở đấy, xe cửa Hoắc Tư Danh chạy thẳng vào không gặp trở ngại gì đi qua mấy ngôi nhà nhìn như nhà mẫu thì dừng lại, ngôi nhà này khác hơn những ngôi nhà khác, không những có cổng lại còn nhìn rộng rãi hơn.
Hoắc Tư Danh đỡ Hứa Doãn Hạ ra, bước vào, Hứa Doãn Hạ không kiềm được mà " Wow" một tiếng.
Trong đây nội thất rất sang trọng, lại còn dùng tông màu trắng và xám làm tông màu chính nữa.
Nhà nhìn thật sự rất rộng nha! Thế có bao nhiêu phòng ngủ nhĩ? Hứa Doãn Hạ trong lòng thầm nghĩ.
Hoắc Tư Danh nhìn thấy sự thích thú trong mắt cô không khỏi vui mừng khi bốn tháng trước anh chọn ngôi nhà này. Thật ra đây là ngôi nhà anh tính đợi sang năm anh và Hứa Doãn Hạ chính thức quen nhau kiểu người yêu rồi kết hôn thì dọn vào nhà mới, lúc quen biết cô cũng như ở chung lâu ngày anh biết rõ tông màu cũng như sở thích của cô, anh đặt biệt chuẩn bị mọi thứ, nhưng chỉ là không nghĩ tới chính anh tự đạp đổ cái bàn đạp nhảy xa của mình.
" Em thích không? "
Hứa Doãn Hạ tươi cươi gật đầu, lại hỏi.
" Nhà có bao nhiêu phòng ngủ vậy? "
Hoắc Tư Danh nguy được câu hỏi, thân mình anh cứng đơ, hỏi phòng ngủ là muốn chia phòng sau? Anh đã đồng ý không chạm vào người cô! Không lẽ cô còn muốn chia phòng ngủ? Có khi nào anh sai lầm khi dọn vào đây không? Phòng ngủ ba cái, nhưng anh làm sao nói ra lỡ như cô thật sự muốn dọn...
Hứa Doãn Hạ nhìn thấy anh ngơ ngác đứng đó không trả lời, hai tay vơ vơ trước mặt anh gọi: " Tư Danh? "
Hoắc Tư Danh mới hoàn hồn " A " tiếng nói: " Có ba phòng! " một phòng của anh và cô rộng hơn, một phòng của con, một phòng của khách.
Hứa Doãn Hạ đang định nói gì đó nhưng Hoắc Tư Danh nào để cô nói, liền cướp lời nói trước: " Tôi Không Quen Ngủ Một Mình. "
Hoắc Tư Danh dùng tư thế giọng điệu cực nghiêm trang cứ như đang nói vấn đề gì đó nghiêm trọng lắm.
Thư Ký Đàm đang cầm ly nước uống thì nghe được câu nói của Boss anh thì sặc sụa " Khụ Khụ " Boss ơi có cần nói thẳng ra như vậy không? Ngài cũng ít trọng mặt mũi nhỉ? Trước lúc quen cô Hứa ngài cũng ngủ một mình đó.
Hứa Doãn Hạ bị câu nói của Hoắc Tư Danh làm đỏ bừng mặt, coi thầm mắng " Anh cái tên này... Có cần nói trước mặt nhiều người vậy không? " cô chỉ hỏi chứ đâu có nói chia phòng chỉ là thấy nhà rộng vậy nếu chỉ một phòng ngủ đúng là tiếc tiền. Nhưng cô không giải thích với Hoắc Tư Danh chỉ giơ chân lên đá anh một cái xoay người bỏ lên trên.
Hoắc Tư Danh bị đá nhưng mặt mày toàn ý cười, anh không nói là anh vừa thấy mặt cô đỏ lên vì câu anh nói đâu haha. Anh lật đật đuổi theo sau.
" Đợi với, em không được đi quá nhanh đâu! "
" Không được cái rắm. " Hứa Doãn Hạ hung hăng nói, cái tên chết tiệt này bên dưới biết bao nhiêu người mà anh ta lại nói gì cũng không suy nghĩ làm sau? Dù anh không nghĩ bậy bạ nhưng bọn người kia có suy giống anh sao?
Hai người đi lên hết. Bỏ lại đám cười bận đồ đen miệng len lén giương lên độ cong.
Đây là lần đầu bọn họ thấy cô Hứa à không chị dâu đấy chứ! Lại còn thấy được Boss bị đá nữa.
Hơn mười người áo đen này cũng là người bên HK tại vì nhà của Hoắc Tư Danh không thể để ai biết được dù có biết cũng không thể tùy tiện vào nên xưa nay dọn nhà toàn là bên HK phụ giúp, chỉ là đám người này và đám người trong bệnh viện khác nhau, tại ai cũng muốn gặp " Chị Dâu " nể bọn họ thay phiên nhau đi.
Ở một khu ổ chuột thuộc khu Y, khu Y nữa khu giàu nữa khu nghèo. Nên ai ở đây toàn thuộc người giàu thì quá giàu còn nghèo thì quá nghèo.
Có một người đàn bà trung niên ước chừng hơn năm mươi tuổi, do không bảo dưỡng kỹ càng nên da nhăn nheo lại đen đúa.
Đừng bỏ rơi Boo nha ^^ hãy LIKE và VOTE ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo để Boo nhanh ra chương mới nè!