Đàm Vĩnh Long nghe Hứa Doãn Hạ nói không khỏi kinh ngạc, môi anh khẽ câu lên, trong lòng thầm nói " chị dâu lớn thật rồi ".
Mặc dù bọn anh biết rõ Hứa Doãn Hạ dưới mọi tình huống nào cũng sẽ không khuất phục, nhưng cái anh bất ngờ chính là Hứa Doãn Hạ nghe tin Hoắc Tư Danh xảy ra chuyện lại không phản ứng thái quá.
Chắc có lẽ nếu thấy được cảnh đó...
Chính là Đàm Vĩnh Long còn chưa nghĩ hết thì Hứa Doãn Hạ ở đầu dây bên kia lại nói.
" Thật ra em đã nằm mơ, thấy Danh Danh của em cả người toàn là máu. " dừng một chút, Hứa Doãn Hạ hít một hơi sâu nói tiếp.
" Em rất sợ, sợ mọi thứ thành sự thật nhưng... chính là đúng như vậy, mọi thứ em mơ hiển nhiên là sự thật. Chắc có lẽ em và Danh Danh có cái gì mà người ta nói " Thần giao cách cảm " gì đấy nên mới như vậy, có thể cảm nhận được người em yêu xảy ra chuyện.Nên em nghĩ em có thể giúp gì đó cho anh ấy.
Vốn rất muốn chạy ngay sang SiLa nhìn Danh Danh, nhưng em biết Danh Danh sẽ không để em mạo hiểm, bọn em còn hai cái bảo bảo trong bụng nên em sẽ ở lại đợi anh ấy. Em muốn khóc, muốn ôm nhưng không thể...
Anh nói đi... cần em giúp gì? "
Hứa Doãn Hạ nào mạnh mẽ như lời nói, nhìn thật kỹ sẽ thấy lòng bàn tay cô đang chảy máu, tay cô nắm chặt, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay... cô không đau ở tay mà đau ở tim.
Nhưng cô biết, dù cô có đi qua đó cũng không giúp được gì...
Đàm Vĩnh Long nghe Hứa Doãn Hạ nói, mày anh khẽ nhíu chặt, nói anh không đau lòng cô là không đúng, nhưng cũng không thể đem cô sang đây gặp nguy hiểm.
Đàm Vĩnh Long nghĩ nghĩ một lúc nói.
" Anh nghĩ em nên gọi Hoắc Tư Danh tỉnh. "
Hứa Doãn Hạ nghe thấy Đàm Vĩnh Long nói như vậy, nhìn trái nhìn phải một lúc mới nói.
" Em sẽ gửi đoạn ghi âm cho. " dứt câu tắt máy.
Hứa Doãn hạ mở sang ứng dụng Ghi Âm, nhìn nút đỏ một lúc lâu mới nhấn vào.
" Chồng ơi! Sáng rồi dậy đi, đừng ngủ nữa, anh cứ ngủ mãi như vậy sẽ béo đấy. Cuộc sống này thật tươi đẹp khi có anh, nhưng nó đã không còn tươi đẹp nữa từ ngày anh thiếp đi.
Đau không? Em biết chồng rất đau, nhưng chồng tỉnh đi có được không?
Chồng biết rõ hai vợ chồng ta thần giao cách cảm mà, chồng đau em cũng sẽ đau, chồng chôn sâu vào giấc ngủ, em cũng sẽ gặp cơn ác mộng.
Trong mơ, ngày đầu tiên em thấy anh rời bỏ em, anh biết không? Anh xấu xa, xấu xa đến nỗi em không chịu được, bụng em đã gồ lên anh lại chạy đi bỏ em, anh đứng được sự sống và cái chết... anh nhìn em nói " xin lỗi " sau đó lại nhảy xuống vực, tim em đau thắt lại từng cơn khi nhớ về lúc đó.
Lần hai em ngủ, em lại mơ, toàn thân anh toàn là máu, em muốn đến gần anh nhưng lại không được...