Người trước mắt cô không ai khác là Hoắc Tư Danh, Hoắc Tư Danh bị ai đó kéo đi, người anh bê bết vết máu, quần áo rác rưới, không những thế hai mắt anh bị móc ra.
Hứa Doãn Hạ hai tay run rẩy bịt kín miệng che đi tiếng thét của bản thân, đây là mơ... đúng vậy... đây chỉ là mơ thôi nhất định không xảy ra bất cứ chuyện gì hết.
Hứa Doãn Hạ vội vàng chạy về phía trước thì hình ảnh trước mắt cô càng xa hơn, Hứa Doãn Hạ run rẩy khụy gối xuống, tim cô thắt chặt lại... đau lại càng đau hơn, cảm giác như ai đó đang cố gắng bóp chặt tim cô vậy.
Hứa Doãn Hạ xoa nhẹ bụng của cô, ánh mắt mờ mịt nhìn thân ảnh chật vật của Hoắc Tư Danh.
Những người đàn ông bịt mặt đó đang đánh anh... họ hung hăng đánh anh...
Hứa Doãn Hạ la lên không ngừng.
" Không... không... "
Nhất định không xảy ra chuyện như vậy... đây chỉ là mơ là mơ thôi.
Cô vội vàng la to lên.
" Hoắc Tư Danh... "
" Hoắc... Tư... Danh... "
" Hoắc Tư Danh anh nhất định bình an... nhất định không để bản thân xảy ra chuyện gì... "
" Danh Danh... Danh Danh của vợ... Danh Danh... "
- ------------------
" Boss... Boss... " giọng nói run rẩy cùng vui mừng của Từ Hạnh Ngôn phá vỡ bầu không khí im lặng trong căn mật thất.
Hoắc Tư Danh hai mắt nhắm nghiền, miệng không ngừng lẩm bẩm.
" Hạ Hạ... Hạ Hạ... "
Xung quanh, những người mới vào cùng canh gác không khỏi vui mừng chờ đợi Hoắc Tư Danh tỉnh lại.
Cũng không biết Hoắc Tư Danh cứ mê man bao lâu rốt cuộc mí mắt anh cũng giật giật dần dần mở ra, Từ Hạnh Ngôn cả người gầy đi một vòng nhanh tay nhanh chân rót ly nước đưa đến bên miệng Hoắc Tư Danh.
Hoắc Tư Danh vất vả uống xong một ly nước mới hỏi.
" Ngày mấy rồi? "
Đàm Vĩnh Long mới nói.
" Ngày 12 rồi Boss. "
Hoắc Tư Danh trên giường mày nhíu chặt, anh hôn mê một tuần rồi sao.
- ---------------
Một tuần trước...
Trong một tháng chiến đấu kịch liệt giữa hai bên SiLa, HK và SiLa Nữ Đế, quản gia Oukit, thì cả hai phe đều không phân thắng bại.
Chính là cũng không biết tại sao, bên SiLa liền cho người gửi mật thư nói là " SiLa Nữ Đế đầu hàng, yêu cầu Hoắc Tư Danh một mình ra mặt. "
Đương nhiên là có đề phòng... nhưng lại không phòng thư... trong thư có đọc.
Sau khi Hoắc Tư Danh vừa mở ra, đọc xong thì cũng là lúc chất độc trên bức thư phát huy tác dụng. Hoắc Tư Danh ngã lăn trên sàn mật thất lạnh lẽo.
Chính là Từ Hạnh Ngôn đúng lúc cần đi xuống lấy thuốc mới thí nghiệm nên phát hiện kịp lúc liền chế ra thuốc giải, nhưng vẫn kéo dài tận một tuần, Hoắc Tư Danh mới tỉnh lại được.
Quay lại với thực tế.
Hoắc Tư Danh lạnh hỏi.
" Độc gì? "
Từ Hạnh Ngôn nhíu chặt mày nói.
" Đây là độc của cây Huỳnh Trơ, một loại cây quý hiếm nhưng lại là kịch độc, trong tư liệu mà mẹ tôi để lại có ghi, độc này thường chế dạng nước, chỉ cần xịt vào và ngửi phải thì sẽ nhanh chóng phát tác. "
Dừng một chút, Từ Hạnh Ngôn liền đưa túi văn kiện cho Hoắc Tư Danh lại nói tiếp.
" Cậu hít không ít độc, chính là may mắn tôi đến kịp. "
Con người có nguyệt đạo, và những nguyệt đạo trên cơ thể không phải lúc nào cũng tốt, anh cũng chỉ dựa vào sách cổ lúc trước từng nhìn qua mà phong ấn một trong những nguyệt trên người anh thôi. Cũng nhờ vậy mà kịp thời chế ra thuốc giải.
Hoắc Tư Danh nhìn tư liệu xong cất lại vào chỗ cũ đưa cho Từ Hạnh Ngôn, tay anh anh khẽ đưa lên xoa thái dương hỏi.
" Bắt người đó chưa? "
" Rồi! Người nọ nói do bị ép buộc, Nữ Hoàng giả đó bắt gia đình cậu ta nên cậu ta liền nghe theo. " Aron khẽ nói những gì mà mình thu thập được.
Lin lại nói tiếp.
" Boss, chúng ta có cần làm gì bà ta không? "
Hoắc Tư Danh khẽ rơi vào trầm tư, làm chứ sao không năm lần bảy lượt muốn nhắm vào anh mà... đương nhiên là phải làm... làm đến bà ta không trở tay kịp.