Đàm Vĩnh Long bị hôn hơi giật mình, sau đó anh dùng hết sức đẩy Từ Hạnh Ngôn ra. Tát lên mặt anh ta một cái nói.
" Điên vừa vừa thôi! "
Từ Hạnh Ngôn bị đánh cứng người sau đó khóc thành tiếng. Một phần là do men rượu một phần là do Từ Hạnh Ngôn đang buồn.
Cứ thế Từ Hạnh Ngôn khóc một lúc ngủ luôn ở đó, Đàm Vĩnh Long nhíu mày nhẹ nói,
" Đợi sáng mai anh dậy. Tôi không xử đẹp anh mới lạ! "
Dứt câu, Đàm Vĩnh Long ôm Từ Hạnh Ngôn lên đi vào phòng khách đặt anh lên salong rồi anh mặc kệ rời đi ngủ.
Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ nói chuyện một lúc, Hứa Doãn Hạ mắt mở sắp hết lên nhưng vẫn ráng cầm cự... không lâu sau đó Hứa Doãn Hạ thật sự ngủ trong lòng của Hoắc Tư Danh.
Đều này khiến Hoắc Tư Danh không khỏi mĩm cười, ánh mắt sủng nịch yêu thương, hôn nhẹ lên trán Hứa Doãn Hạ sau đó ôm cô lên thẳng phòng ngủ.
Hai người ôm nhau cùng ngủ say giấc.
Sáng hôm sau.
" Tư Danh! " Hứa Doãn Hạ khó chịu gọi tiếng.
Hoắc Tư Danh từ trong phòng tắm, chỉ quấy mỗi khăn tắm vừa nghe Hứa Doãn Hạ kêu vội vội vàng đi ra.
" Sau đó? "
" Chuột rút... " Hứa Doãn Hạ hai mắt ngập nước vừa đau vừa khó chịu ấm ức nói.
" A " Hoắc Tư Danh kéo chăn ra, nhìn đôi chân thon nhỏ của Hứa Doãn Hạ nhíu mày lại, quá ốm, phải bắt Hứa Doãn Hạ ăn nhiều mới được lại nhìn phía bắp chân ở phía sau đúng là hơi to và căng cứng. Hoắc Tư Danh nhẹ nhàng xoa bóp.
Hứa Doãn Hạ la lên " A " cái ráng mím chặt môi nhịn đau, Hoắc Tư Danh nhìn thấy mà xót trong lòng, nhưng cũng tranh thủ xoa xoa bóp bóp đều đều một hồi lâu cuối cùng cũng xuống.
Nhìn Hứa Doãn Hạ rồi lại nhìn chân của cô, Hoắc Tư Danh xoa xoa mặt cô nói.
" Hôm nay khỏi đi làm, ở nhà nghỉ ngơi đi! "
" Không được! " Hứa Doãn Hạ lắc đầu cực liệt phản đối.
" Sao không? " Hoắc Tư Danh ngồi xuống bên cạnh Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ chòm tới ôm cổ Hoắc Tư Danh nhẹ giọng nỉ non nói.
" Tư Danh, em muốn đi làm! " dứt câu không quên dụi dụi đầu như con mèo nhỏ.
Hứa Doãn Hạ biết, nếu Hoắc Tư Danh đưa ra quyết định gì sẽ không thể thay đổi, tuy thi thoảng vì cô mà anh nhịn nhưng nếu cô bệnh hay khó chịu tuyệt đối không thể thay đổi, vì muốn đi làm phải ra sức vùi vào lòng anh làm nũng thôi.
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ, anh thật sự hết cách!
Đối với Hứa Doãn Hạ là anh yêu thương cưng chiều vô đối nhưng khi nghiêm túc thì vẫn nghiêm túc chỉ là... Hứa Doãn Hạ học cái trò mèo kêu này từ đâu? Hết vùi vào lòng lại ôm cổ chỉ thiếu điều là không kêu " Meoo Meooo " nữa thôi.
" Tư Danh... " Hứa Doãn Hạ thấy Hoắc Tư Danh ngay ngốc nhìn cô, cô lại gọi một tiếng nữa!
" Được rồi! Dậy thay đồ đi! " Hoắc Tư Danh hết cách mà đồng ý.
••••••
Bên nhà trọ của Châu Trình Ly và Lâm Chân Chân.
" Hư hứ hừ hứ hư hư.... " Lâm Chân Chân ngồi bấm điện thoại xem tin tức cô được lên sóng hôm qua không khổ ngâm nga theo nhạc.
" Tức chết tao rồi! " Châu Trình Ly đi đi lại lại nói.
" Bà ngồi yên một chỗ đi đau đầu quá! " Lâm Chân Chân thấy mà đau cả đầu nói.
" Mày... Đừng có ỷ bám theo ông nào mà lên mặt với tao? " Châu Trình Ly bị quát khó chịu nói.
" Tôi không bám theo, bà nghĩ tôi lấy đách gì làm diễn viên kiếm tiền nuôi bà? " Lâm Chân Chân bĩu môi nói.
Châu Trình Ly cứng họng, nhưng rất nhanh sau đó lại hung hăng nói " Hứ đợi con trai tao kêu tao về lúc đó mày đừng hối hận! "
" Hôm qua anh ta đuổi bà kìa không phải sao? " Lâm Chân Chân nhếch mép cười nói.
" Hứ tại nó bị hồ ly kia mê hoặc thôi! Mày đó nhanh nhanh tiếp cận con đó rồi hạ dược nó đi! Mày mới có cơ hội! " Châu Trình Ly xấu hổ nói.
" Tôi tự sắp xếp bà không cần lo! " Lâm Chân Chân nói, trong lòng cô đã tính toán cô đã ra mắt công chúng, hiện tại vẫn nên cố gắng nhận phim quay vài tuần để có chút thu hút rồi mới quanh minh chính đại đứng cạnh Hoắc Tư Danh không xấu hổ. Không phải anh ta thích Hứa Doãn Hạ vì cô ta giỏi giang sau? Vậy thì cô sẽ là một minh tinh nổi tiếng, giúp đỡ Hứa Doãn Hạ, Hứa Doãn Hạ lại cấm sừng anh ta... Cứ như thế anh ta thất vọng cô sẽ bên cạnh anh ta dần dần anh ta yêu cô.
" Ừ! "
" Nhưng tôi có cách này để bà và Hoắc Tư Danh đoàn tụ nè! " Nghĩ một lúc Lâm Chân Chân nhếch mép cười am hiểm nói.
" Cách gì? " Châu Trình Ly hai mắt sáng ngời hỏi.
" Mượn dư luận bàn tán! " Lâm Chân Chân nói.
" Mày nói là báo chí? " Châu Trình Ly hỏi.
Lâm Chân Chân gật đầu, lại nói.
" Vài hôm nữa hả làm, lúc bà đi kiếm Hoắc Tư Danh ráng khóc kêu to lên mướn sẳn hai hay ba người phóng viên đi theo núp quay phim chụp hình là được! "
" Được là được làm sau? "
" Hoắc Thị to như vậy? Bà nghĩ nếu bị mấy tin của Bà gây rối Hoắc Tư Danh có tự mình đối xử ân cần thu hút ánh nhìn của mọi người không? " Lâm Chân Chân nói.
Châu Trình Ly hai mắt đã sáng giờ lại sáng thêm, môi khẽ nhếch cười đắc ý.
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo nha!