Chỉ cần nhìn thấy vô số ánh mắt ái mộ của các bạn nữ là ai chẳng tức tối.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân đương nhiên biết bản thân cả hai có nhiều kẻ thù lắm nên chính cả hai không hề để ý đến mấy câu của bọn họ mà đi thẳng vào trong sân.
Chính là còn chưa đi vào đến nơi, cái đầu nho nhỏ của Hoắc Hiến Như lại một lần nữa lú ra len lén nhìn xung quanh.
Hoắc Hiến Nghĩa vỗ nhẹ mông của tiểu bảo bối, ý bảo ngồi yên.
Hoắc Hiến Như bị vỗ mông hai mắt bé liền ngập nước ủy khuất.
Hoắc Hiến Nhân đau lòng vội vàng ôm bé ra, vỗ nhẹ lưng bé trấn an.
" Ngoan ngoan, đừng khóc... đừng khóc nha. "
Một câu của Hoắc Hiến Nhân liền thu hút không ít ánh nhìn từ tứ phía, người thì nhìn chằm chằm tiểu bảo bối, người thì nhìn hai anh em Hoắc Hiến Nhân và Hoắc Hiến Nghĩa.
Thầy giáo nhíu mày nhìn Hoắc Hiến Nhân và Hoắc Hiến Nghĩa, lại nhìn cục thịt tròn vo đang tựa lên vai của Hoắc Hiến Nhân lạnh giọng nói.
" Ở đây là trường học, cho dù có cho đem theo em gái hay con cái thì cũng không phải đem đến sân vận động như vậy!? "
Trường không cấm học sinh đem em theo giữ, nhưng không phải trường hợp nào cũng được đồng ý.
Hoắc Hiến Nghĩa nhíu mày che chắn ánh nhìn không thiện ý của thầy giáo với Hoắc Hiến Như nói.
" Thầy ơi. Hôm nay bảo bối muốn theo thôi. Thầy niệm tình mà bỏ qua nhé! "
" Bỏ qua? Theo như em nói thì sao này cứ ai muốn đem em hay con theo đều bỏ qua? "
Thầy giáo không nể mặt nói.
Hoắc Hiến Nhân vỗ nhẹ lưng Hoắc Hiến Nhân nhíu mày nói.
" Nếu không bỏ qua thì thôi, tụi em về. " nói xong xoay người định rời đi.
Thầy giáo liền vội vàng hô.
" Về gì mà về, ở lại thi đấu. Hôm nay xem như lần đầu các em phạm lỗi nên tôi tha thứ cho đó. "
Cách nói chuyện của thầy giáo làm Hoắc Hiến Nghĩa nhíu mày, cậu nhếch mép nhìn chằm chằm thầy giáo không chần chừ nói.
" Thầy quên rồi hay sao? Cái sân này là cho Ba của em đầu tư cho Trường mới có! " nói xong cậu kéo Hoắc Hiến Nhân đi đến chỗ mát ngồi.
Thật sự cả hai anh em chẳng hề muốn khoe khoang nhưng... im quá người ta nghĩ mình hiền!
Thầy giáo vừa nghe câu nói của Hoắc Hiến Nghĩa, lòng ông run lên... ông thế mà quên mất... ba của Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân là Hoắc Tư Danh...
Hoắc Hiến Như len lén nhìn ông thầy mới làm dữ với hai anh trai của bé, bé nhíu mày nho nhỏ lại thanh âm non nớt nói.
" Ông ta thật xấu! Ca ca... không nên ở chung với người xấu đâu. "
Tiếng nói non nớt đang yếu của Hoắc Hiến Như làm vô số ánh mắt nhìn bé tràn ngập cưng chiều.
Hoắc Hiến Nghĩa xoa nhẹ đầu tiểu bảo bối nói.
" Một lát bảo bối ngồi đây một mình có được không? "
Bé nhìn trái nhìn phải thấy xung quanh toàn là mấy chị gái xinh đẹp nên gật đầu.
Buổi thi đấu rất nhanh bắt đầu, vì Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân không an tâm khi để tiểu bảo bối ngồi một mình, hai cậu ôm bé sang cô chủ nhiệm lớp.
Bé con ngồi ngay vị trí dành cho giáo viên của trường cùng trường khác, gương mặt đáng yêu vóc dáng nhỏ nhỏ đầy thịt làm mấy thầy cô cưng chiều yêu thương không thôi.
Hoắc Hiến Như ngồi trên đùi của cô chủ nhiệm khóa Hoắc Hiến Nhân và Hoắc Hiến NGhĩa không ngừng hô to.
" Ca ca cố lên... ca ca... "
"... " giọng non nớt liên tục vang lên, đội đối thủ cũng muốn rụng tim với tiểu bảo bối.
Cuộc thi kéo dài hai tiếng, trường DIA dành chiến thắng.
Hoắc Hiến Như hô to đến mệt mỏi mà ngủ vù vù trong lòng của cô chủ nhiệm.
Hoắc Hiến Nghĩa vội vàng đi đến.
" Để em. " sau đấy ôm lấy Hoắc Hiến Như đang ngủ say vào lòng.
Trong lòng anh chợt như có một dòng suối âm ấm chảy vào không thôi.
" Bé là em gái em sao Nghĩa? "
" Vâng. "
" Bé con dễ thương quá chừng à! Lúc nãy hô to quá chừng đấy. "
Hoắc Hiến Nhân cũng đi đến, trên tay có cầm theo chiếc áo khoác.
Đắp nhẹ lên người Hoắc Hiến Như nhìn cô chủ nhiệm cười nói vài ba câu rồi xin phép về.
Khi cả ba anh em về đến nhà thì mới biết một tin rất là sốc.
Hoắc Tư Danh viết.
" Ba đi công tác, nhưng không đành lòng để mẹ ở lại nên sẽ đưa mẹ con theo. Tầm tuần sau ba và mẹ sẽ về. Tiền ba mẹ đã chuyển vào tài khoản cho cả hai đứa. Nhớ chăm sóc em gái cho tốt. Hai con có thể đưa em gái đi ký túc xá nha. Ba đã gọi cho hiệu trưởng... nên hai đứa cứ tự nhiên.
Tạm biệt các con.
Ba yêu dấu của các con Hoắc Tư Danh. "
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Như đọc xong bức thư mày cả hai nhíu chặt lại, cúi đầu nhìn cục thịt đang ngủ say...
Cuộc sống với đứa em gái ba tuổi bắt đầu từ hôm nay...
- ----------
Hoàn Phiên Ngoại.