Hoắc Tư Danh mặt không biểu tình đi lên phòng làm việc. Thư ký Đàm không nhanh không chậm khép kín cửa thay Hoắc Tư Danh.
Hoắc Tư Danh nhíu mày, lôi ra một bức hình cũ kĩ trong ngăn bàn.
Trên hình một người phụ nữ xinh đẹp chừng hơn hai mươi tuổi cười tươi tắn.
Hoắc Tư Danh không khỏi nhếch mép cười tự giễu!
Hơn hai mươi năm qua, Hoắc Tư Danh làm sau mà có thể quên đi người đàn bà này!
Người đã đẻ ra anh cũng là người luôn bỏ mặc anh! Thương thì có thương hận thì có hận nhưng kêu anh hoàn toàn quên đi bà ta là không thể.
Mỗi lần nhìn Châu Trình Ly xinh đẹp trong bức ảnh, tim anh lại thắt lại đau đớn! Những kí ức đau thương ùa nhau quay về.
Những ngày tháng bị bỏ mặc, những ngày tháng nhốt anh trong bóng tối, lại những ngày tháng trêu đùa tình cảm của anh! Haha anh thật khâm phục bản thân mình khi đó! Thế mà lại yêu thương bà ta như vậy mặc cho bà ta luôn lạnh nhạt cho anh.
Ngày ba và bà ta li dị, anh cũng vì bà ta mà cầu tình giúp! Thế mà chứng nào tật nấy, lại dám chuẩn bị người bắt cóc anh tống tiền, nếu như hôm đó không có người bảo vệ biết đâu bây giờ anh vẫn đang khổ sở ở nơi đâu đó!
Tuy anh không giúp càng không muốn biết tung tích của bà ta nhưng có bao giờ anh làm được đâu!
Đến nay bà ta quay lại, nếu bà ta chịu an phận anh nhất định không làm khó bà ta nhưng bà ta cứ hết lần này đến lần khác gây chuyện thị phi. Vậy thì anh cũng nên đáp trả mặc cho tình nghĩa mẹ con! À không đúng phải nói tình nghĩa người đẻ anh ra thôi.
Một người mẹ, không yêu thương con mình thì xứng đáng làm mẹ sao?
Cũng đến lúc buông bỏ rồi, vì bây giờ ngoài Ba và Mẹ ( mẹ ở đây là mẹ kế đó) còn có Hứa Doãn Hạ luôn đợi anh về là đủ rồi.
•••••
Hoắc Tư Danh lại bắt đầu làm việc như thường. Mà lúc này ở nhà, Hứa Doãn Hạ dần dần tỉnh dậy.
Hứa Doãn Hạ lim dim mở mắt dậy nhìn xung quanh một vòng, cô bắt đấu ngồi dậy đi thẳng vào nhà vệ sinh, vệ sinh cá nhân.
Hơn mười phút, bước ra Hứa Doãn Hạ đi thẳng xuốg dưới, tay cầm điện thoại bấm bấm đọc được tin của Hoắc Tư Danh nhắn tới không khỏi mĩm cười.
Hứa Doãn Hạ không nhanh không chậm bấm bấm trả lời lại tin nhắn của Hoắc Tư Danh.
" Mới ngủ dậy! Icon mĩm cười. "
" Anh làm việc tốt chứ? "
Hoắc Tư Danh đang ký ký thì nhìn điện thoại đang reo tin nhắn kia, ấn vào xem, môi anh cũng khẽ câu lên, nhắn trở lại.
" Tốt! Nhưng hôm nay xảy ra vài chuyện! "
" Chuyện gì? "
" Bà ta đến quấy! " rồi Hoắc Tư Danh bắt đầu kể từ đầu đến cuối tình hình lúc nãy cho Hứa Doãn Hạ biết.
" Lại nữa!? Anh lại nhịn sao? " Hứa Doãn Hạ đọc tin nhắn mà mày cô nhíu chặt, bấm bấm gửi lại.
" Không! Icon cười. Anh nghĩ cũng đến lúc đáp trả những gì bà ta làm rồi! "
" Ừ! Anh thận trọng khi làm nha! Chuyện hôm nay em nghĩ không phải bà ta nghĩ ra đâu! Với cả một đám phóng viên tự nhiên xuất hiện chắc chắn không phải bà ta kêu. "
" Ừm! Anh đã rõ thưa vợ. "
Nhắn tin qua lại được một lúc thì mạnh ai nấy làm việc của mình.
Hoắc Tư Danh thì nhíu mày trầm tư, Hứa Doãn Hạ nhắc mới nhớ, phóng viên nhiều người xuất hiện mà lại không một ai quen biết bà ta, nhất định bà ta lại liên hệ với ai nữa đây! Đang thắc mắc bổng Hoắc Tư Danh nhếch mép cười nói.
" Lại là cô! " (Cô ở đây là chỉ Lâm Chân Chân) Hoắc Tư Danh hai tay nắm chặt, hết Hạ Hạ lại tôi! Nếu cô không muốn làm một diễn viên thì tôi giúp cô toại nguyện! Nụ cười rét lạnh hơn bao giờ hết của Hoắc Tư Danh dọa không ít thư ký đi vào xin chữ ký.
•••••
Lâm Chân Chân lúc này tuy không phải là Minh Tinh hạng A nhưng do Công Ty cực thiên vị cho cô nhiều đất diễn nên sinh ra tính kiêu ngạo kênh kiệu!
Lâm Chân Chân ung dung ngồi chéo chân trên ghế của phòng trọ lúc trước cô ở cùng với Châu Trình Ly nhẹ giọng nói.
" Hôm nay, bà có làm như tôi nói không? "
Châu Trình Ly nhếch mép cười nói.
" Có! Haha để xem thằng con đó của tao nó trụ được bao lâu! "
Lâm Chân Chân gật đầu hài lòng, phóng viên là cô cố ý tìm tới, chỉ là vài phóng viên nhà báo nổi tiếng không mời được, nhưng không sao dù gì cũng đã tìm được vài chục người rồi! Chỉ đợi xem kết quả nữa thôi. Lúc đó Hoắc Tư Danh cũng thuộc về cô thôi! Haha, nghĩ thôi đã thấy phấn khích.
Châu Trình Ly thấy được gương mặt phấn khích của Lâm Chân Chân không khỏi bĩu môi nói.
" Đừng sớm phấn khích kiểu đó! Khi chính mày còn chưa xử lý con tiện nhân Hứa Doãn Hạ kia! "
Vừa nhắc đến Hứa Doãn Hạ, Lâm Chân Chân hai mày nhíu chặt, nắm chặt tay!
" Bà nghĩ tôi không muốn sao? Mấy hôm nay tích cực vào Doãn Hạ mua đồ rồi làm như vô tình gặp thế mà bị nó làm ngơ! " tức chết cô! Nghĩ sao Lâm Chân Chân cố ý đi tới trước mặt Hứa Doãn Hạ thế mà cô ta vẫn làm ngơ như không quen biết cô! Mấy lần luôn chứ không phải một lần càng nghĩ chỉ muốn bầm nát cô ta.
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo nha!