Tình Nồng Khó Phai

chương 209: 209: không phải anh ấy đi công tác ở mỹ sao

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhân viên cứu hỏa ý thức được cô hỏi về Nam Bá, vội vàng kiểm tra qua và nói: "Anh ta không có vấn đề gì lớn, chỉ bị ngất đi thôi, cô yên tâm!"

Lúc này Ngũ Vận Uyển mới thở phào nhẹ nhõm, trợn mắt rồi cuối cùng hôn mê bất tỉnh.

Khi Ngũ Vận Uyển tỉnh lại thì đã nằm trong phòng bệnh bệnh viện.

Dương Tá ngồi bên giường.

"Mợ chủ, mợ tỉnh lại rồi!" Dương Tá vừa nhìn thấy cô tỉnh lại đã vội vàng đứng lên, "Mợ thấy thế nào? Mợ có nhìn rõ không?"

Ngũ Vận Uyển vừa nghe anh ta nói vậy mới chợt nhận ra trước mắt mình quả thật mơ hồ, nhìn không rõ lắm.

Nhưng cô không để ý nhiều, chỉ tóm lấy Dương Tá, cổ họng khô khốc hỏi, "Nam Bá đâu?"

Cô vừa mở miệng mới phát hiện giọng mình bây giờ giống như cái cồng vỡ vậy.

Dương Tá lúng túng nhưng vẫn nói: "Mợ đừng lo lắng, cậu ấy không sao, chỉ hơi nhiễm trùng nhưng bây giờ chắc hẳn đã tỉnh rồi"

Lúc này Ngũ Vận Uyển mới thở phào nhẹ nhõm, ho sặc sụa.

Dương Tá vội vàng đưa chén nước cho cô, "Cậu Nam đang ở trên máy bay, chắc qua mấy giờ nữa sẽ về đến đây."

"Không phải anh ấy đi công tác ở Mỹ sao?"

"Cậu ấy vừa nghe nói trong nhà bị cháy thì lập tức đặt chuyến bay sớm nhất để quay về." Dương Tá nghiêm túc nói, "Mợ chủ, cậu Nam rất lo lắng cho mợ"

Ngũ Vận Uyển nhếch môi.

Có lẽ anh ấy còn lo lắng cho sợi dây chuyền hơn nhỉ?

Nói đến sợi dây chuyền, cô đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vàng sờ lên cổ mình và bối rối nói: "Sợi dây chuyền đâu?"

Dương Tá thoáng ngây người rồi mới chợt hiểu ra, lập tức cầm sợi dây chuyền pha lê trên tủ đầu giường xuống, "Mợ muốn hỏi cái này sao?"

Dương Tá không biết lại lịch của sợi dây chuyền này, chỉ nhìn thấy Ngũ Vận Uyển cầm nó qua nhìn từ đầu đến cuối rồi thở phào nhẹ nhõm, "Tốt quá, sợi dây chuyền còn đây..."

Dương Tá có phần không hiểu, vừa định gọi bác sĩ tới khám cho Ngũ Vận Uyển thì cô đột nhiên ngẩng đầu lên, "Trợ lý Dương, anh có thể đưa tôi đi thăm Nam Bá được không?"

Cô biết, chờ Nam Ngự tới, với tính cách ngang ngược của anh thì sợ rằng cô khó có thể đi thăm Nam Bá được.

Nhưng có thật sự lo lắng cho Nam Bá, quan trọng hơn là cô cảm thấy mình thật sự có lỗi với anh ta..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio