Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tả Dao mặc váy dài gợi cảm, mái tóc dài xoăn gợn sóng xõa ngang vai, môi đỏ rực, thân hình gợi cảm xinh đẹp chốc chốc lại phối hợp với động tác do trợ lý của nhiếp ảnh gia chỉ đạo, tạo ra nhiều dáng pose lả lơi đưa tình, ánh mắt quyến rũ như vô tình liếc sang Nam Ngự một bên quan sát.
Tiểu Lý - nhiếp ảnh gia của tòa soạn nhìn đến nỗi chảy dãi, Hiểu Mai thì nheo mắt, dùng cùi chỏ huých vào cậu ta một cái, tỏ ý bảo cậu ta tập trung làm việc.
Tiểu Lý không cam lòng trưng cô ấy, nói:
“Để tôi nhìn thêm hai cái nữa!”.
Ngũ Vận Uyển nhìn Nam Ngự ở bên trong, vẻ mặt vẫn lạnh lùng nghiêm nghị, không hề bị tác động bởi sự nhiệt tình của Tả Dao.
Ừm, tốt lắm, xem như anh ngay thẳng.
Ngũ Vận Uyển thầm nghĩ, nhưng cô lại cảm thấy đau đầu.
Tất nhiên cô biết Tả Dao và Nam Ngự chẳng có gì, nhưng nếu thật sự không có gì hết thì tòa soạn của họ phải viết tin tức thế nào?
Nếu...!nếu cô có thể chụp được gì đó giữa hai người, vậy chẳng phải có thể bán chạy sao?
Cô thừa nhận cô hơi kỳ quặc, lại đi mong chờ chụp được ảnh của chồng mình với người phụ nữ khác là thế nào? Những suy cho cùng thì thực ra là cô rất tin tưởng vào Nam Ngự.
Vì thế cô vỗ vai Tiểu Lý, nhỏ giọng thì thầm: “Nhất định phải chọn góc chụp đẹp, sau đó đi theo Tả Dao và Nam Ngự, chỉ cần hai người họ đến gần nhau thôi là lập tức chụp lại! Cơ hội hiếm có!”
Nhưng cho đến khi nghỉ ngơi giữa giờ, Tả Dao vẫn không có cơ hội để đến gần Nam Ngự, thậm chí ánh mắt còn chẳng hề giao nhau.
Nhưng Nam Ngự vẫn không phối hợp.
Hiểu Mai và Tiểu Lý cũng khó xử.
.