Trong bài phỏng vấn, cô không hề nể nang Tả Dao chút nào, sự thật là sự thật, cô cũng muốn dạy cho cô ta một bài học.
Nếu cô ta còn cố tình quấy rầy Nam Ngự nữa vậy con đường ngôi sao của cô ta chắc chắn sẽ bị chuyện này làm ảnh hưởng.
Ngũ Vận Uyển làm thế cũng vì tốt cho Tả Dao.
Dù gì hai người đều là phụ nữ, kiếm sống ngoài xã hội không dễ dàng.
Tuy cô ta tìm mọi cách hành hạ cô nhưng Ngũ Vận Uyển không thể làm người bỏ đá xuống giếng.
Sau một ngày yên ổn, cuối cùng cũng được tan làm.
Hôm nay mọi người trong phòng ai cũng bận rộn, vừa tới giờ về tất cả đều thu dọn.
Ngũ Vận Uyển là người cuối cùng rời văn phòng.
Thấy đèn trong phòng làm việc của Nam Bá vẫn sáng, cô lặng lẽ rời đi.
Nam Ngự gửi tin nhắn nói tối nay anh về ăn cơm.
Ngũ Vận Uyển hỏi anh muốn ăn gì, anh mặt dày trả lời, ăn em.
Ngũ Vận Uyển đỏ mặt, kìm lòng không đặng mà nhớ lại hình ảnh hai người tắm chung tối qua.
Nóng lòng về nhà.
Nam Ngự đi ngang qua một cửa hàng hoa, mua bó hoa tươi tặng Ngũ Vận Uyển để làm cô vui.
Anh biết cô thích hoa linh lan, điều này ghi trong tài liệu về cô trước đây.
Cô giúp việc đã nấu ăn xong, món nào trông cũng ngon miệng và đầy đủ dinh dưỡng.
Ngũ Vận Uyển nghĩ thầm, đến bao giờ cô mới có thể nấu ăn ngon như cô giúp việc đây, như vậy dù Nam Ngự có kén ăn, cô cũng có cách xử trí.
Ngũ Vận Uyển rất thích hoa do Nam Ngự tặng, vừa ngửi được hương hoa, cơn mệt mỏi sau một ngày làm việc lập tức tan biến.
Ngũ Vận Uyển bất ngờ khi anh biết cô thích linh lan, Nam Ngự là một người rất chu đáo.
Nuốt hết đồ ăn trong miệng, Nam Ngự hỏi Ngũ Vận Uyển: “Hôm nay vẫn ổn chứ? Tòa soạn có ai làm phiền em nữa không?”
Anh không nhắc thì không sao, vừa nhắc tới Ngũ Vận Uyển lại cảm thấy khó chịu.
Cô trả lời: “Hôm nay tòa soạn không ai làm phiền em.
Em lập công lớn như thế, ai dám phiền em?”
Ngũ Vận Uyển lại nói: “Nhưng cô fangirl Tả Dao của anh đến tìm em đấy.”
Nam Ngư nghe vậy tỏ vẻ không hài lòng, rõ ràng sáng nay anh đã cảnh cáo Tả Dao không được động vào Ngũ Vận Uyển, cô ta hay lắm, dám đi tìm Ngũ Vận Uyển gây chuyện!.