Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô tưởng tượng cảnh cô mang thai, anh đẩy xe nôi đi bộ cùng cô trên con đường trải đầy lá thu...!
Bọn họ sắp đón chào một sinh mạng nhỏ bé thật sao? Trong cơ thể của sinh mạng nhỏ bé này chảy chung dòng máu của Nam Ngự và cô, con bé hoặc thằng bé là kết tinh tình yêu, tiếp nối sinh mạng của cô và anh.
Mang thai đúng là một chuyện kỳ diệu!
Ngũ Vận Uyển chờ rất lâu mới tới lượt cô.
Mọi người xung quanh gần như đều đi hết.
Cô vội vàng đẩy cửa bước vào phòng khám.
Bác sĩ trong phòng khám hỏi sơ qua tình hình của cô, kê một tờ xét nghiệm và bảo cô đi thử máu.
Ngũ Vận Uyển lại chờ kết quả xét nghiệm máu.
Bác sĩ dựa theo ngày dự đoán Ngũ Vận Uyển rất có khả năng đã có thai, chỉ là tạm thời còn chưa có phản ứng mang thai rõ ràng nên kiến nghị cô qua xét nghiệm máu để kiểm tra chắc hơn.
Ngũ Vận Uyển lo lắng chờ đợi kết quả xét nghiệm.
Cô vui sướng và hơi hưng phấn khi nghĩ tới lời bác sĩ nói.
Cô sờ bụng mình, cho dù không nhìn thấy bất kỳ thay đổi nào nhưng cô dường như đã cảm giác được sự tồn tại của sinh mạng nhỏ bé.
Cô sắp làm mẹ thật sao? Ngũ Vận Uyển không nén được vui mừng.
Cuối cùng đã có kết quả xét nghiệm máu, trên đó viết là...!
Chỉ số máu không bình thường...!
Cô đã có thai!
Cô có thai thật rồi!
Ngũ Vận Uyển không sao diễn tả được tâm trạng của mình lúc này!
Cô nghĩ mình nên nói cho Nam Ngự biết tin tốt này thế nào nhỉ? Nếu anh biết cô có thai con của anh, anh sẽ có phản ứng thế nào chứ?
Ở nơi khác.
Trong văn phòng Chủ tịch của tập đoàn Ngự Diệu.
Dương Tá vừa báo cáo xong tình hình công việc với Nam Ngự qua điện thoại, đột nhiên nhớ ra điều gì lại nói: "Sếp Nam, tôi vừa nhìn thấy mợ chủ đến bệnh viện Lương Đức, hơn nữa còn đi một mình, tôi lo lắng sức khỏe của mợ ấy có vấn đề nên muốn nói với cậu một tiếng"
Nam Ngự đờ mặt ra.
Bệnh viện à?
Ngũ Vận Uyển bị bệnh sao?
Anh gần như không kịp suy nghĩ đã dặn dò thư ký hủy bỏ tất cả cuộc họp và phỏng vấn, vừa trượt xe lăn vừa dặn dò Dương Tá: "Dương Tá, chúng ta tới bệnh viện luôn."
Dương Tá trợn tròn mắt, quả thật không dám tin.
Không ngờ người luôn nghiện làm việc như cậu Nam lại cho hoãn cuộc họp vì mợ chủ đi bệnh viện à?
.