Khi Phượng Tĩnh Xu nắm tay Phượng Duy Tĩnh đi đến tiền viện, tứ đại tỳ nữ Phong Hoa Tuyết Nguyệt đang gấp gáp tìm bọn họ khắp nơi, vừa nhìn thấy hai người, liền vội vàng chạy tới, "Hai tiểu tổ tông của ta, các người cuối cùng cũng xuất hiện, bốn người chúng ta mà tìm không thấy các người sẽ phải khóc đến chết!" Hoa Dung khoa trương kêu lên.
Ừ, không tệ, mấy năm này bốn thị nữ này ở đây được Phượng Tĩnh Xu "Mở rộng giáo dục", càng ngày càng lớn mật, cũng dần dần khôi phục bản tính hoạt bát mà thiếu nữ nên có, có lẽ qua hai năm nữa là có thể gả các nàng ra ngoài. Trong lòng Phượng Tĩnh Xu thầm nghĩ.
"Tỷ tỷ " Phượng Tĩnh Xu nở nụ cười ngọt ngấy, mấy năm nay nụ cười này nháy mắt giết chết một đám hạ nhân trong phủ, người người dưới nụ cười của nàng đều cảm thấy mềm lòng, "Muội và đệ đệ vừa mới đi hoa viên ngắm hoa, Die nd da nl e q uu ydo n bầu trời rơi thật nhiều cánh hoa, muội và đệ đệ nhặt rất nhiều, cầm cho các tỷ ngâm rửa được không?" Hai tay giấu ở sau lưng, sau mấy cái thủ quyết thì tay nhỏ bé của Phượng Tĩnh Xu tràn đầy cánh hoa. Quả nhiên, chính sách hối lộ có tác dụng, mấy thị nữ đều cảm động nói không nên lời, càng đừng nói tới cằn nhằn nhắc nhở. Bốn tỳ nữ ôm lấy hai người đi đến Hàm Tĩnh tiểu trúc nơi Phượng Tĩnh Xu và Phượng Duy Tĩnh ở.
Vừa về tới phòng, Phong Thanh và Hoa Dung liền bắt đầu ba chân bốn cẳng trang điểm cho Phượng Tĩnh Xu, vừa tắm rửa lại thay y phục, trình tự rắc rối phức tạp khiến Phượng Tĩnh Xu kêu khổ thấu trời, lại không thể kháng cự, đến khi chuẩn bị xong, lấy gương đồng tới soi, mẹ nha! Mặt kính tuy rằng mờ mờ không thể soi ra rõ ràng dáng vẻ lúc này của Phượng Tĩnh Xu, nhưng vẫn có thể lờ mờ thấy trong kính là một tiểu mỹ nữ, nhưng mà... các tỷ tỷ nha! Coi như là mỹ nữ, làm sao các tỷ trang điểm ta thành dáng vẻ một mỹ nữ chững chạc nha! Vừa thấy liền không giống oa nhi năm tuổi, Phượng Tĩnh Xu nhìn mà muốn khóc, xem ra bốn đại thị nữ này phải dạy dỗ lại cho tốt, truyền thụ chút xu hướng đang thịnh hành, nếu không về sau sẽ khó sống.
Thế là Phượng Tĩnh Xu lập tức lừa hai người ra ngoài, vừa đóng cửa, thả tóc cởi y phục xuống, tạo ra mấy thủ quyết, trong thấm xu văn đột nhiên toát ra từng đợt từng đợt khói xanh, chỉ chốc lát sau, mấy người nho nhỏ màu xanh nâng một bộ phục trang nữ dung hợp giữa cổ đại và hiện đại đứng trước mặt Phượng Tĩnh Xu. Nhìn những người nhỏ màu xanh trước mặt, Die nd da nl e q uu ydo n Phượng Tĩnh Xu cực kỳ vừa lòng, nói: "Mấy người các ngươi hóa trang cho ta thử xem."
"Vâng, chủ nhân!" Những người nhỏ màu xanh đồng thanh trả lời, sau đó liền bắt đầu trang điểm cho Phượng Tĩnh Xu. Sau khi Phượng Tĩnh Xu thay xong y phục, nằm thoải mái ở trên tháp quý phi, mặc cho mấy người nhỏ màu xanh loay hoay hí hoáy.
Trong lúc Phượng Tĩnh Xu ngày đêm chờ đợi, rốt cuộc cũng qua năm mùa xuân thu, trong thời gian dài dưới sự rèn luyện không ngừng của Phượng Tĩnh Xu, thân thể của nàng so với đứa trẻ năm tuổi khỏe mạnh hơn nhiều, gần như có thể đạt được cơ năng của thân thể chín tuổi, bởi vì mỗi ngày Phượng Duy Tĩnh đều đi theo sau nàng, da.nlze.qu;ydo/nn cho nên cũng có thể đạt được cơ năng của thân thể bảy tám tuổi. Phượng Tĩnh Xu vẫn rất kiềm chế sử dụng thấm xu văn, chỉ sợ để lại di chứng gì cho khối thân thể này, nhưng sau khi trải qua thí nghiệm ngày hôm nay, Phượng Tĩnh Xu biết, cuối cùng nàng có thể gia tăng tu luyện tiên thuật rồi!
Những người nhỏ màu xanh trước mặt này là nàng dùng tiên thuật đắp nặn mấy cái thực thể, lấy tên là Linh Lung. Chờ đến khi tiên thuật của nàng lớn mạnh rồi, sẽ không ngừng đắp nặn ra đủ kiểu Linh Lung, chuyên môn quản lý hoạt động, sản xuất chế tạo trong thấm xu văn, có khả năng giúp nàng trong thực tại.
Mấy năm này Phượng Tĩnh Xu đã sớm tính toán tốt, phân chia thấm xu văn thành mấy khu vực lớn, có khu chuyên môn gieo trồng thực vật, bên trong có loại hoa tươi cỏ xanh trên trái đất, cũng có cây cối dược thảo thời này, còn có một nơi đặc biệt mở ra chỉ dùng để trồng gốc cây bàn đào bảo bối kia, đây chính là từ mẹ nuôi Vương mẫu mà có được, trước lúc hạ phàm liền xin đất tiên sương ngọc từ mẹ nuôi để trồng cây bàn đào, một khu này có thể nói là tập hợp tiên khí, những loài hoa cỏ cây cối gieo trồng ở nơi gần sát cây bàn đào, ít nhiều cũng nhiễm phải tiên khí, dieendaanleequuydonn đặc biệt là dược thảo, công hiệu lại không kém hơn so với bên ngoài; còn có một khu chuyên môn sản xuất, từ luyện đan trên trời đến ăn uống máy móc trên mặt đất vân vân, hễ là Phượng Tĩnh Xu cần gì đó đều từ nơi này sản xuất ra, bởi vậy Phượng Tĩnh Xu chỉ cần vểnh chân chờ đợi là xong, cũng không phải phí tâm vẽ mấy cái bản thiết kế và giải thích cho người ta hiểu thông suốt, muốn bản thiết kế còn không đơn giản sao, nghĩ trong đầu một lần, nơi này lập tức liền vẽ xong, hơn nữa còn đẹp hoàn mỹ, chất lượng cam đoan! (Vân Nhi: sao chị nữ9 này sướng thế nhỉ?)
Một khu vực cuối cùng chỉ dùng để chứa đựng đồ vật, những bảo vật tiên gia không có phương tiện mang theo, còn có đồ vật hiện đại sau này bản thân Phượng Tĩnh Xu đi ra ngoài muốn mang theo hành lý cũng có thể được lưu giữ trong này, thật sự rất cần thiết nha!(Vân Nhi: cuối cùng cũng hình dung được thấm xu văn này giống như nhẫn trữ vật, chỉ khác là cái để đeo, cái thì khảm vào trong tay, đỡ mất?!!)
Tất cả trong thấm xu văn đều do tiên thuật của Phượng Tĩnh Xu duy trì vận hành, tất cả Linh Lung đều hấp thu năng lượng tiên khí nồng đậm từ trên bầu trời, không gian trong thấm xu văn cũng có khả năng mở rộng vô tận. Lúc Phượng Tĩnh Xu ở trạng thái không có ý thức (hôn mê), da.nlze.qu;ydo/nn nếu như cung cấp không đủ tiên thuật, sẽ tự động chuyển đổi thành cung cấp quang năng, đoạn thời gian này được liệt vào thời điểm khẩn cấp của thấm xu văn, Linh Lung do Phượng Tĩnh Xu sáng tạo sẽ dùng hết các loại biện pháp để khôi phục lại thần thức của Phượng Tĩnh Xu. Bởi vậy, thấm xu văn không chỉ là hoa văn trữ vật của Phượng Tĩnh Xu, lại càng là một lá bùa cứu mạng của nàng, cho đến sau này sẽ nhiều lần cứu trợ Phượng Tĩnh Xu, sau này hãy nói, tạm thời không nhắc tới.
Trong thời gian chốc lát, Linh Lung đã trang điểm cho Phượng Tĩnh Xu ổn thỏa, từ một mặt gương hiện đại, Phượng Tĩnh Xu vừa lòng nhìn y phục cách trang điểm đúng với tuổi của nàng: Vẫn là quần áo màu đỏ, nhưng tương tự trang phục bé gái ở hiện đại, trên ống tay áo khảm tường vân nạm vàng, khí thế lớn mà lại tao nhã, nhất là trên y phục thêu dệt đồng nam đồng nữ cười mỉm với cánh tay nhỏ bé mập mạp dâng bái, trên khuôn mặt đầy ý cười, không khí nhìn qua vui mừng lại may mắn, rất có hương vị thọ tinh. Y phục đỏ rực làm nổi bật hai má hồng nhuận, cái miệng nhỏ nhắn đỏ thắm, cái mũi thẳng thanh tú, đôi mắt như nước mùa thu, lông mi dày đậm mà tinh tế, tóc mái cắt ngang trán gọn gàng, hai cái búi tóc tròn trịa phồng lên, thật là một oa nhi xinh xắn và đáng yêu! da.nlze.qu;ydo/nn Toàn thân đầy hơi thở mượt mà, vừa không bộc lộ sự sắc sảo, vừa không rụt rè, nhút nhát, đứng ở đó, một cỗ hơi thở thanh nhã bình thường không khỏi cuốn hút đám người, nhu thuận như nước. Gật gật đầu, Phượng Tĩnh Xu vung tay lên, mấy người Linh Lung và gương đều bị thu về. (Vân Nhi: đoạn này cả hai bản raw, convert hơi khó hiểu, edit có chỗ ko hay, mong mọi người thông cảm!)
Phượng Tĩnh Xu mở cửa, hai người Phong Thanh, Hoa Dung canh ở ngoài bị cách ăn mặc của Phượng Tĩnh Xu khiến cho kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm. Phượng Tĩnh Xu cũng không để ý hai người, đi thẳng về phía căn phòng của Phượng Duy Tĩnh, chỉ sợ Phượng Duy Tĩnh cũng bị ăn mặc thành dáng vẻ người lớn chững chạc, vào nhà liền thấy, quả nhiên không ngoài dự đoán, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn) thầm thở dài một hơi, xem ra tứ đại thị nữ thật sự cần phải dạy dỗ một lần nữa nha! Lập tức không để ý tới hai người Tuyết, Nguyệt cũng nhìn đến ngây người, đẩy người ra, nhốt toàn bộ ở ngoài cửa, sau khi lừa Phượng Duy Tĩnh nhắm mắt lại, lặp lại chiêu cũ, gọi mấy Linh Lung ra, thay quần áo rồi nắm tay nhỏ bé Phượng Duy Tĩnh ra khỏi phòng.
Vừa nhìn thấy Phượng Tĩnh Xu và Phượng Duy Tĩnh, trong đầu tứ đại tỳ nữ Phong Hoa Tuyết Nguyệt đồng thời hiện lên bốn chữ: Kim Đồng Ngọc Nữ. Đồng thời cũng vì cách ăn mặc lúc trước của mình mà âm thầm xấu hổ không thôi, cùng hô suýt nữa hủy mất hình tượng của tiểu công chúa và tiểu vương gia rồi.
Mắt thấy sắc trời đã tối, đoán chừng tiệc tối đã sắp bắt đầu, biết hôm nay đoàn người hoàng thượng sẽ tới, vì thế Phượng Tĩnh Xu cũng không nán lại lâu, lôi kéo tay Phượng Duy Tĩnh dưới nhiều ánh mắt kinh ngạc, thán phục bước tới hoa viên đang cử hành tiệc tối.