Ngay khi nói chuyện bị người ngắt lời là chuyện rất không vui vẻ, đặc biệt là lúc hoàng đế nói chuyện bị người ngắt lời, vì vậy khi lời Tử Diệp nói bị cắt ngang thì hắn rất không vui mừng nhíu mày.
Sau một khắc, một bóng dáng màu đỏ liền đứng ở chính giữa, người này rõ ràng là Phượng Tĩnh Xu đã sớm lòng như lửa đốt.
Vừa thấy được người nói chuyện là Phượng Tĩnh Xu, Tử Diệp thả lỏng chân mày, dù sao Phượng Tĩnh Xu có ân với hắn, đầu tiên là nàng hoàng nhi cứu hắn, lại chữa trị cho người yêu của hắn, đối với hắn mà nói nàng là ân nhân của hoàng thất Hí Triều quốc.
"Công chúa vội vã lên tiếng cắt ngang lời trẫm, là có chuyện gì không?"
"Hoàng thượng, nếu hôm nay đại điển sắc phong đã hủy bỏ, như vậy cho phép ta được cáo lui trước!" Lúc này Phượng Tĩnh Xu nói chuyện cũng bất chấp thỏa đáng hay không, da.nlze.qu;ydo/nn nàng chỉ nghĩ lúc này nên nhanh chóng rời tới chỗ nàng cần tới.
Mới vừa thả lỏng chân mày đã mạnh mẽ nhíu lại, sao vị công chúa này lại không lễ nghĩa gì hết! Sắc mặt hơi bớt giận bắt đầu trầm xuống, "Chuyện gì khiến công chúa vội vã như thế?"
"Thực không dám giấu giếm, mới vừa nhận được tin tức, trong nhà có chuyện quan trọng, hoàng thượng, chỗ thất lễ mong rằng thứ lỗi! Ngày khác Tĩnh Xu sẽ nhất định trở lại bồi tội, cáo từ!" Vội vã nói xong, Phượng Tĩnh Xu không đợi Tử Diệp nói nữa, xoay người bước nhanh ra ngoài, sau lưng lập tức có mấy bóng dáng đuổi theo.
Sau đó, Phượng Hàm Tiếu cũng lập tức đứng dậy, bồi tội nói với Tử Diệp: "Hoàng thượng xin bớt giận, thực sự là Lộng Phong quốc ta có chuyện quan trọng xảy ra, ngày khác Hàm Tiếu chắc chắn sẽ đi với tiểu Tĩnh tới bồi tội, cáo từ!" Nói xong, cũng xoay người vội vàng rời đi.
"Ngươi! Các ngươi!" Tử Diệp nhìn thấy một hai người đều không để hắn vào trong mắt, nhất thời sinh lòng lửa giận, vừa muốn phát tác, một đôi tay ngọc đặt lên cánh tay của hắn, "Diệp, đừng nóng giận, ta tin tưởng Tĩnh Xu nhất định gặp phải chuyện gì lớn, trong nhận thức của ta, còn chưa nhìn thấy nàng hốt hoảng như vậy đâu!" Lục Tình La dịu dàng khuyên Tử Diệp, cũng dần dần dập tắt lửa giận của hắn.
"Đúng vậy! Phụ hoàng, nhi thần còn chưa thấy công chúa khẩn trương như vậy đâu!" Tử Mộng Cơ thấy tình thế như vậy liền nhanh chóng đi ra đây trợ giúp tắt lửa, thuận tiện rời đi: "Phụ hoàng, mẫu hậu, nhi thần đuổi theo xem thử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lát nữa sẽ báo lại với người!"
"Con đi đi!" Không đợi Tử Diệp lên tiếng, Lục Tình La vượt lên trước đồng ý.
"Nhi thần cáo lui!" Tử Mộng Cơ lập tức lui ra.
"Hoàng nhi, con muốn đi đâu!?" Khóe mắt liếc thấy một bóng dáng đang thối lui, Tử Diệp kêu lên.
"...... Phụ hoàng, " Phải gọi ra xưng hô mà mười lăm năm chưa từng gọi, Phượng Duy Tĩnh vẫn còn có chút không quen, dfienddn lieqiudoon "Nhi thần muốn đi xem Tĩnh nhi."
"Con đi nhìn cái gì! Không cho phép đi!" Tử Diệp đột nhiên cất cao giọng phản đối.
Sắc mặt Phượng Duy Tĩnh trầm xuống, "Tại sao?"
"Còn hỏi tại sao? Bây giờ con là hoàng tử của Hí Triều quốc ta, ta không cho phép con lại đi theo bên cạnh nàng ta! Tiếp theo con phải làm là ở lại Hí Triều quốc kiểm tra tư cách nhận chức vị thái tử, con không được đi đâu hết!" Lửa giận của Tử Diệp vừa nổi lên, đầu u mê, bật thốt nói ra toàn bộ suy nghĩ trong đầu.
"Diệp!" Lục Tình La kinh ngạc kêu một tiếng, dù thế nào cũng không nghĩ ra người yêu lại có loại ý nghĩ này, nàng cũng biết Phượng Tĩnh Xu có ảnh hưởng lớn đến con trai mình bao nhiêu. Hôm nay ngay lúc khẩn cấp nhất, Tử Diệp chẳng những không ủng hộ nhi tử, ngược lại còn ngăn cản nó, cách làm của hắn không thể nghi ngờ là lỗ mãng, Lục Tình La không cần nghĩ cũng biết lời nói này tất nhiên sẽ khiến đứa bé của mình ác cảm.
Quả nhiên, Phượng Duy Tĩnh vừa nghe thấy lời Tử Diệp nói, sắc mặt lập tức càng thêm âm trầm, vẻ mặt hắn lạnh lùng, dùng ánh mắt bén nhọn nhìn thẳng Tử Diệp, "Ai cũng đừng nghĩ để ta rời khỏi nàng! Nếu như thừa nhận là nhi tử của ngươi nhất định phải rời khỏi nàng, như vậy, ta không phải là nhi tử của ngươi!"
Dứt lời, để lại cả sảnh đường kinh ngạc, Phượng Duy Tĩnh không chút do dự quay người đi.
Đồng thời, ở một góc không ai chú ý, cũng có mấy bóng dáng đồng thời lặng lẽ lui ra ngoài.
Vội vã đi ra ngoài, Phượng Tĩnh Xu nhanh chóng hỏi: "Thế nào hiện tại mới nhận được tin tức? Người của Hoa Gian từ đã làm gì!?"
"Một là bên Việt Sa quốc khi biên cảnh xảy ra đánh nhau con đường tin tức đã bị phong tỏa, hai là lúc vương gia xuất chinh cũng phong tỏa mạng lưới tin tức khắp thành, cho nên người của chúng ta muốn truyền tin tức tới rất không dễ dàng; dieendaanleequuydonn về phần bên đất phong kia, ngày hôm trước bọn họ đã phát tin tức ra ngoài, nhưng bởi vì bên đó mưa to, đường bị tắc nghẽn, vì vậy tin tức cũng truyền đi rất khó khăn."
"Thôi! Hiện tại cũng không phải là lúc truy cứu, phải nhanh xử lý tốt hai chuyện này! Bên phụ thân cũng không có vấn đề gì, khẩn cấp nhất là chỗ đất phong đó. Ảnh! Nguồn tài nguyên dự trữ ở Hí Triều quốc có bao nhiêu?"
"Thiên Hạ thương (một trong những sản nghiệp của Phượng Tĩnh Xu) ở Hí Triều quốc dự trữ lương thực có thể khẩn cấp lấy ra chừng một trăm vạn thạch, đây là số lượng ở địa phương tương đối gần, nếu như muốn nhiều hơn thì phải chờ mấy ngày, vận chuyển từ các thành trấn xa hơn; Lộng Phong quốc có thể khẩn cấp điều động ba trăm vạn thạch, còn dư lại cũng có thể từ từ điều động sau." Biết Phượng Tĩnh Xu rất muốn nghe tin tức, Tĩnh Ảnh lập tức báo những điều nàng muốn lên.
"Chàng lập tức truyền lệnh xuống, khẩn cấp điều động lương thực xung quanh khu vực, trước phải khẩn cấp vận chuyển năm mươi vạn thạch đến đất phong, còn dư lại cũng phải gom góp trong vòng hai ngày đưa hết tới đó! Về phần Lộng Phong quốc sẽ đưa một trăm vạn thạch đến đất phong, còn lại hai trăm vạn thạch, trực tiếp đưa đến biên cảnh phía bắc đi! Để Thiên Hạ thương ở trong nước nhanh chóng điều động lương thực, cần phải có đủ nhu cầu cho chiến tranh biên giới!" Phượng Tĩnh Xu vừa đi vừa ra lệnh, trong đầu cũng mau nhanh chóng suy nghĩ, "Đây là trên phương diện lương thực, mặt khác thông báo Hạnh Lâm đường, triệu tập tất cả đại phu chuẩn bị xuất phát, phải tận lực chuẩn bị nhiều dược liệu! Đặc biệt là thuốc chống rét và thuốc trị ngoại thương! Hạnh Lâm đường trong nước cũng lấy hai phần ba người đến biên cảnh, đám người này mang dược liệu đến nhất định phải lấy thuốc trị thương làm chính! Còn nữa, thông báo cho người Vân Cẩm các chuẩn bị áo ấm vận chuyển đến đất phong, coi như Vân Cẩm các đóng cửa cũng phải mang toàn bộ qua! Trong nước bảo bọn họ hợp tác với người của Xảo Tượng lâu, trong vòng năm ngày này phải làm mấy món trên tranh này ra, dùng hết tốc lực gia tăng sản xuất, trong vòng nửa tháng cần phải sản xuất năm vạn món mang đến biên cảnh trước!" Miệng vừa không ngừng dặn dò, trong đầu Phượng Tĩnh Xu nghĩ tới áo giáp sắt kiên cố tương đối thực dụng trong chiến tranh cổ đại, Hắc Linh Lung cũng hoạt động không ngừng nghỉ, Phượng Tĩnh Xu vừa dứt lời trong nháy mắt đã đưa bản thiết kế món đồ nàng muốn ra, Phượng Tĩnh Xu vừa lật tay, còn chưa có đợi người khác thấy rõ lấy bản vẽ ra từ trong Thấm Xu Văn.
"Toàn bộ người Xảo Tượng lâu đợi lệnh, mang theo người của mình chuẩn bị đến đất phong, đợi sau khi nước lũ rút còn phải xây nhà, để cho bọn họ chuẩn bị đầy đủ một chút!" Nhắc tới việc nào thì giao phó việc ấy, "Bảo người Thiên Hành trang dùng toàn lực hộ tống, dọc theo đường đi người nào cản giết người đó!" Trước kia trên đường Thiên Hành trang cũng không dễ dàng hạ sát thủ, coi như gặp phải cường đạo cũng tuân theo yêu cầu của tổ chức không làm tổn thương đến tính mạng, nhưng lần này chuyện quá khẩn cấp, Phượng Tĩnh Xu cũng không bất chấp những người có động cơ bất lương, dân chúng của nàng quan trọng hơn! "Còn nữa, tăng cường mạng lưới tin tức của Hoa Gian từ, bắt đầu từ bây giờ, chỉ cần có bất cứ tin tức gì đều phải truyền lại, nếu thật sự không có cách, tìm động vật xung quanh! Nhớ, giao phó xuống, lúc bọn họ tìm phải nói thêm một câu ‘ Thú vương có lệnh ’!"
Mặc dù việc Phượng Tĩnh Xu dặn dò có chút kỳ lạ, nhưng Tĩnh Ảnh cũng không biểu hiện kinh ngạc gì, "Biết rồi, ta sẽ đi ngay bây giờ!" Đợi nàng dặn dò xong, Tĩnh Ảnh lập tức đến cứ điểm của bọn họ ở thành Long Hải.
"Chờ một lát! Đừng quên mang theo Long Quỳ!!!" Die nd da nl e q uu ydo n Phượng Tĩnh Xu đột nhiên nghĩ tới một người, vội vàng lớn tiếng kêu lên, xa xa thấy Tĩnh Ảnh khoát khoát tay, thở ra một hơi.
"Tĩnh nhi!" Ngay lúc Phượng Tĩnh Xu sắp ra cửa cung, sau lưng truyền đến tiếng kêu của Phượng Duy Tĩnh.
Phượng Tĩnh Xu dừng bước lại xoay người lại, phát hiện cũng không chỉ một mình Phượng Duy Tĩnh đuổi theo.
"Tĩnh nhi! Đã xảy ra chuyện gì?" Vọt lên trước, Phượng Duy Tĩnh lo lắng hỏi.
Phượng Tĩnh Xu nhìn đám người Phượng Hàm Tiếu, Tử Mộng Cơ và Hoa Ngọc dung đuổi theo, trầm giọng nói: "Lộng Phong quốc xảy ra chuyện lớn, Việt Sa quốc đánh tới từ phía bắc Tuyệt Tích sâm lâm!"
(còn tiếp)