Tinh Phong Truyền Thuyết

chương 227: đạo lữ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Thiên Tâm!”

Hai chữ “Thiên Tâm” thật lớn điêu khắc trên môn diện cao gần năm trượng, dài đến trăm mét.

- Đây là một tông phái tại Tiên giới sao? Trú địa nơi này thông thường môn diện đều là năm mươi mét, tông phái này không ngờ lại dùng hai khối địa bàn hợp lại. Chắc hẳn là một đại tông phái vô cùng cường đại.

Hai vị tiên nhân đứng trước trú địa của Thiên Tâm tông bàn luận. Có điều Trương Tinh Phong đang ở bên trong trú địa thì lại không hề cảm thấy kỳ quái, bởi vì mấy ngày nay hắn đã chứng kiến không ít người kinh ngạc như vậy.

Xây dựng cơ sở tại hai khối địa bàn, đủ để làm cho tất cả tiên nhân kinh ngạc.

Chỉ có điều, Thiên Tâm trú địa này ngày nào cũng đóng cửa.

Hậu viện bên trong Thiên Tâm trú địa.

Nhóm người Trương Tinh Phong đang thoải mái ngồi trong sân. Trương Tinh Phong vẻ mặt luôn tươi cười, lần này có thể giúp sư tôn của hắn rời khỏi quân đội, hiển nhiên là một chuyện vô cùng cao hứng.

- Sư tôn, người tu luyện cũng phải cần không ít tiên tinh. Bên trong Trạm Lam thủ trạc này có ba vạn tiên tinh, sư tôn cứ tùy ý sử dụng, nếu như sau này không đủ cứ nói với Toái Vũ. Trạm Lam thủ trạc này sư tôn cứ nhận lấy, mấy người Tiểu Long cũng đều có cả rồi.

Trương Tinh Phong liền vung tay lên, Trạm Lam thủ trạc liền bay đến trước mặt Thiên Thần tử.

Thiên Thần tử nhìn đồ đệ của mình, cũng không biết dùng lời gì để biểu đạt tâm tình hiện tại. Hắn bỗng nhiên nở nụ cười, nhìn Trương Tinh Phong nói:

- Mục tiêu cả trăm vạn năm của Thiên Tâm tông xem ra đã có thể thực hiện trên tay Toái Vũ ngươi rồi. Có lẽ chuyện thành công nhất trong cuộc đời Thiên Thần tử ta chính là đã thu ngươi làm đồ đệ. Có điều, Toái Vũ ngươi phải ghi nhớ, lúc này vẫn còn có rất nhiều tiền bối của Thiên Tâm tông ta đang phải đấu tranh tại Tiên giới. Không có căn cơ, cuộc sống của đệ tử Thiên Tâm tông tại Tiên giới quả thật rất khó khăn…

Thiên Thần tử cảm thán không thôi.

Trương Tinh Phong cam đoan nói:

- Sư tôn, người yên tâm, con nhất định sẽ giúp cho các tiền bối của Thiên Tâm tông nhanh chóng quay trở lại môn phái!

Thiên Thần tử cầm trên tay Trạm Lam thủ trạc, ngẩng mặt lên trời thở dài. Sự trân quý của Trạm Lam thủ trạc hắn đương nhiên hiểu rất rõ, bây giờ đồ đệ của hắn lại dễ dàng đưa cho hắn một cái.

“Ba vạn tiên tinh! Ha ha, ba vạn tiên tinh!” Thiên Thần tử trên mặt hiện lên vẻ buồn bã: “Tại quân đội Tiên giới vào sinh ra tử, không phải chỉ là vì một chút tiên tinh hay sao? một trăm năm một khối tiên tinh, một trăm năm a…”

Trước kia vào sinh ra tử, một trăm năm mới được một khối tiên tinh, bây giờ một lần lại có được đến ba vạn khối.

Trương Tinh Phong trong mắt cũng ẩn ước có những giọt nước mắt vui sướng, vì sư tôn của mình mà cao hứng. Sư tôn đã phải chịu khổ quá nhiều, quân đội Tiên giới tuần tra bên ngoài Tử Vực, giờ phút nào cũng có thể gặp phải quân đội Ma giới, sống và chết chỉ cách nhau một lằn ranh.

Trương Tinh Phong đột nhiên từ bên trong Thiên Vũ lấy ra một thanh trường đao, chính là Thí Lôi thần đao.

Trong số thần khí của Trương Tinh Phong, Trọng Huyền Tạm đã đem cho Lang Phong, còn Âm Dương Sơn và Ám Kim thần giáp (Hắc Nhật thần giáp) đã đem cho Tiểu Long. Thần khí công kích ngoại trừ Nhu Kim và Xạ Nhật thần cung, trên người hắn cũng chỉ còn Thí Lôi thần đao lúc trước Tiểu Long lấy được khi khai mở thông đạo giữa Tu chân giới và Phàm nhân giới.

Thí Lôi thần đao này một trong hai kiện trung cấp thần khí của Phong Lôi Ma Đế lúc trước, có thể dẫn động thiên lôi. Đương nhiên uy lực của thiên lôi như thế nào còn phải xem công lực của người sử dụng, công lực đạt đến một cấp bậc thậm chí có thể dẫn động thần lôi trong thần kiếp.

- Sư tôn, Thí Lôi thần đao này là một kiện trung cấp thần khí, sư tôn trước tiên xin hãy lấy máu nhận chủ!

Trương Tinh Phong đưa Thí Lôi thần đao đến trước mặt Thiên Thần tử.

Thiên Thần tử ngẩn người nhìn Trương Tinh Phong, trong đầu nhất thời trống rỗng: “Thần khí? Trung cấp thần khí?” Qua một lúc sau hắn mới thanh tỉnh lại, cặp mắt mở lớn nhìn Trương Tinh Phong:

- Toái Vũ, đây là thần khí, trung cấp thần khí?

Trương Tinh Phong mỉm cười gật đầu:

- Sư tôn, đưa cho sư tôn trung cấp thần khí này, đồ nhi quả thật cảm thấy áy náy. Lang Phong huynh đệ của con hắn là tu kiếm tiên, tại phương diện phòng thủ thật sự rất kém cỏi, cho nên đồ nhi phải đem đỉnh cấp phòng ngự thần khí tốt nhất bên người là Trọng Huyền Tạm giao cho huynh ấy. Còn một kiện đỉnh cấp phòng ngự thần khí khác là Hắc Nhật thần giáp thì không tiện công khai, chỉ có cách dung hợp với long giáp của Tiểu Long mới không bị phát hiện. Thần khí phòng ngự bên người con cũng chỉ còn có Nhu Kim, nhưng mà Nhu Kim đối với con tác dụng rất lớn, vật lý công kích đặc biệt cũng phải dựa vào nó. Có điều…

Trương Tinh Phong đột nhiên mỉm cười.

Thiên Thần tử cũng ngẩn người. Đỉnh cấp thần khí? Cho dù là nhân vật cấp bậc Tiên Đế Ma Tôn bình thường cũng chỉ có một kiện. Có lẽ cũng có người sở hữu hai kiện, nhưng có hay không thì cũng không ai biết. Còn Trương Tinh Phong hiện tại lại có đến vài kiện đỉnh cấp thần khí, hơn nữa đỉnh cấp phòng ngự thần khí cũng có đến hai kiện, điều này có thể sao?

Thiên Thần tử nhìn Trương Tinh Phong, biết rằng đồ đệ của mình hiện tại đã vượt quá sự tưởng tượng của mình. Hắn kìm nén một chút tâm tình lại, mỉm cười lên tiếng:

- Xem ra đồ nhi của ta nhất định là đã gặp được kỳ ngộ. Nhiều đỉnh cấp thần khí như vậy, sư tôn của ngươi đến bây giờ cũng chưa từng nghe nói đến. À… Ngươi còn chuyện muốn nói nữa phải không?

Thiên Thần tử nhìn Trương Tinh Phong tươi cười hỏi.

Trương Tinh Phong mỉm cười nói:

- Về phương diện phòng ngự của sư tôn, đồ nhi làm sao có thể sơ xuất. Mặc dù không có phòng ngự thần khí, nhưng mà đồ nhi đã có một kiện thánh vật trị liệu công hiệu cũng không sai biệt lắm, chính là Sinh Chi Nguyên Cực.

Trương Tinh Phong tiện tay đem Sinh Chi Nguyên Cực từ bên trong Thiên Vũ ra, đưa đến trước mặt Thiên Thần tử.

Thiên Thần tử tiếp lấy Sinh Chi Nguyên Cực, sinh mệnh lực nồng hậu khiến cho cả người hắn đều run rẩy. Hắn nhìn Trương Tinh Phong, bỗng nhiên nở nụ cười:

- Cả đời của ta cũng đã gặp phải không ít chuyện, nhưng chưa lần nào chấn động như hôm nay. Sinh mệnh lực của Sinh Chi Nguyên Cực này thật sự quá nồng hậu, phỏng chừng cho dù là thiên lôi oanh kích nó cũng có thể trong nháy mắt chữa trị lại thân thể, công hiệu quả thật có thể sánh ngang với phòng ngự thần khí.

Trương Tinh Phong gật đầu, nở nụ cười nói:

- Sư tôn, lúc trước khi con đối kháng với đạo thiên lôi cuối cùng trong Tán tiên chi kiếp, phải nói là hai đạo thiên lôi hợp lại, thân thể của con cuối cùng chống cự không được, phải dựa vào Sinh Chi Nguyên Cực. Thiên lôi phá hủy thân thể của con, Sinh Chi Nguyên Cực lại chữa trị, tốc độ gần như là ngang nhau. Huống hồ thân thể con quá cường hãn, cho nên chữa trị vô cùng gian nan, vậy mà tốc độ vẫn nhanh đến như vậy. Nếu như là sư tôn bị thương, tin rằng tốc độ chữa trị còn nhanh hơn gấp nhiều lần.

Phong Ngữ Yên lúc này cũng đã đi đến một tòa viện lạc bên cạnh, đây là nơi mà nàng sinh sống trong mấy ngày nay. Chỉ thấy nàng vung tay lên, từ bên trong Trạm Lam thủ trạc lấy ra từng chậu hoa…

Thiên Thần tử tươi cười nhìn Trương Tinh Phong nói:

- Đồ nhi, ngươi biết cuộc sống của ta tại quân doanh vui vẻ nhất là lúc nào không?

Trương Tinh Phong lắc đầu.

Thiên Thần tử đắm chìm trong hồi ức:

- Tại quân đội không có tự do, hoàn toàn bị khống chế, cuộc sống chủ yếu hơn một ngàn năm của ta chính là tuần tra. Có điều thời gian vui vẻ nhất chính là khoảng thời gian đến Phi Tiên lâu. Phi Tiên lâu và Tiên các có giao dịch, Tiên các mỗi một ngày đều phái một tiểu đội đến Phi Tiên lâu tuần tra. Ta nghĩ đó là vì để uy hiếp một số người. Dù sao thì trong mắt bọn họ, tiên nhân trong quân đội đều là những kẻ không sợ chết, cho người đến Phi Tiên lâu cũng không dám gây sự với chúng ta.

Thiên Thần tử đột nhiên cười khổ:

- Không phải là chúng ta không sợ chết, mà là tiên nhân trong quân đội chúng ta nếu như lùi bước chính là kháng lại quân lệnh, sẽ bị trực tiếp xử tử. Quân quy của quân đội thật sự là quá nghiêm ngặt. Ba ngày đó là đến phiên tiểu đội chúng ta đến Phi Tiên lâu để tuần tra. Có lẽ bởi vì cuộc sống của chúng ta quá nhàm chán, cho nên có thể nhìn thấy Phi Tiên lâu biểu diễn, đối với chúng ta mà nói quả thật là một chuyện vô cùng may mắn. Nếu như là bình thường chúng ta làm sao có thể vào được nơi đó? Dù sao thì muốn vào cửa cũng phải hao phí một thượng phẩm tiên thạch. Ta một trăm năm mới thu được một tiên tinh, một thượng phẩm tiên thạch chính là bổng lộc một năm của chúng ta rồi.

Trương Tinh Phong nghe được liền nhướng mày. Một trăm năm một khối tiên tinh, bổng lộc của tiên nhân quân đội thật sự là quá thấp. Hơn nữa quân quy còn vô cùng nghiêm ngặt, chỉ cần kháng lại quân lệnh sẽ lập tức bị xử tử.

- Ba ngày đó là khoảng thời gian vui vẻ nhất trong ngàn năm qua của ta. Kiếm vũ của nữ đệ tử Phi Tiên lâu thật sự là quá mỹ diệu. Có điều ba ngày đó tiểu đội chúng ta cũng thiếu chút nữa đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Tiên nhân trong quân đội chúng ta đều không sợ chết, cũng không e ngại đắc tội với người khác. Ngày ấy chúng ta đã đắc tội với một người, hắn là một đại nhân vật đệ tử của một đại tông phái tại Tiên giới. Dưới cơn giận dữ, thiếu chút nữa đã tiêu diệt tất cả chúng ta. Người mạnh nhất trong tiểu đội là ta cũng chỉ là La Thiên Thượng Tiên, căn bản là không có chút sức lực nào phản kháng, thực lực của hắn mạnh hơn so với chúng ta rất nhiều.

Trương Tinh Phong cả người cũng phát lạnh. Mặc dù hiên tại sư tôn vẫn hoàn hảo ở trước mặt, nhưng hắn cũng cảm thấy lo lắng cho tình hình lúc đó, trên người tự nhiên phát ra sát khí.

Thiên Thần tử hoàn toàn đắm chìm trong hồi ức, trên mặt xuất hiện sáng lạn tươi cười:

- Là nàng đã cứu chúng ta. Phi Tiên lâu kiếm vũ quả nhiên bất phàm, một kiếm đó đến nay ta vẫn còn nhớ kỹ.

Thiên Thần tử phảng phất như lại thấy được một kiếm kia…

- Đồ nhi, bây giờ ta muốn đến Phi Tiên lâu, tìm vị tiên tử kia cùng ta kết thành đạo lữ.

Thiên Thần tử đột nhiên nhìn Trương Tinh Phong nói.

Trương Tinh Phong nghe được liền ngẩn người. Tại Tiên giới hầu như đại bộ phận nam nữ tiên nhân đều kết thành đạo lữ, bởi vì song tu đối với tu luyện quả thật có công hiệu rất lớn. Càng huống chi có một người bên cạnh mình, những ngày tháng tu luyện sau này cũng sẽ không quá tịch mịch.

Trương Tinh Phong đột nhiên mỉm cười nhìn sư tôn của mình, nụ cười rất gian trá và “âm hiểm”.

Thiên Thần tử cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng trong phút chốc đã triển hiện ra uy thế của sư tôn:

- Tên đồ đệ xấu xa ngươi, sư tôn muốn tìm một đạo lữ, ngươi cũng dám trêu chọc vi sư. Xem vi sư làm thế nào giáo huấn ngươi!

Trương Tinh Phong lập tức la lên:

- Sư tôn bớt giận, bỏ qua cho Toái Vũ một lần, Toái Vũ sau này nhất định sẽ sửa đổi!

Lúc này, Trương Tinh Phong phảng phất lại nhớ đến cuộc sống cùng Thiên Thần tử tại Thiên Tâm tông năm đó…

Phi Tiên lâu.

Một nơi nhân khí thịnh vượng nhất tại Thiên Tiệm thành. Nơi này mỗi ngày vào chập tối đều có vô số tiên nhân lui tới, phồn hoa huyên náo vô cùng.

Lần này Thiên Thần tử đang một mình đi đến Phi Tiên lâu. Không giống như ngày xưa, trước đây hắn mặc trên người là hạ cấp tiên giáp, còn ngày nay, trên người hắn lại là một kiện đỉnh cấp tiên khí phong diễn tiên y do Trương Tinh Phong luyện chế. Bộ y phục này cho dù tại Tiên giới cũng là tương đối trân quý, dù sao thì những đại nhân vật bình thường cũng rất ít khi hiển lộ ra thần khí của mình.

- Xin mời thượng tiên theo ta!

Một người phục vụ của Phi Tiên lâu lập tức dẫn Thiên Thần tử đến nội đường.

Hôm nay Thiên Thần tử cho dù tại Tiên giới cũng là một phú hào. Ba vạn tiên tinh, phỏng chừng chỉ có Cửu Thiên Huyền Tiên và Tiên Quân mới có nhiều như vậy. Hơn nữa sau lưng hắn còn có Trương Tinh Phong, tài phú của Trương Tinh Phong, tại Tiên Ma hai giới cũng ít người sánh được. Từ sau khi Trương Tinh Phong đem chuyện của mình kể cho Thiên Thần tử nghe, hắn đã hoàn toàn trút bỏ được gánh nặng. Tương lai mỹ diệu của Thiên Tâm tông đã ở phía trước, hắn còn phải lo lắng chuyện gì? Tất cả đã có đồ đệ của mình phụ trách, hắn chỉ cần tùy ý làm việc của mình là được.

Tùy ý chọn một chén tiên trà, Thiên Thần tử liền nhìn về phía vũ đài, chờ mong nàng xuất hiện.

Không biết là do trùng hợp, hay là Thiên Thần tử và vị tiên tử kia quả thật có duyên phận, hôm nay nàng cũng ra đài biểu diễn. Nói đến cũng buồn cười, cho đến nay Thiên Thần tử vẫn không biết nữ tử ngày đó đã cứu hắn nữ tử tên gọi là gì.

- Điền Dương huynh, hôm nay lễ kim của huynh đã chuẩn bị tốt chưa? Vũ Tiển tiên tử không phải dễ dàng đoạt được như vậy đâu.

Bàn bên cạnh Thiên Thần tử có hai tiên nhân đang tán gẫu. Bộ dáng của hai người này, vừa nhìn đã biết là hai kẻ rất tầm thường.

Tu chân giả hầu hết đều có thể biến hóa dung mạo, càng không cần phải nói đến tiên nhân, cho nên bình thường tiên nhân tâm cảnh đại thành sẽ không quan tâm đến diện mạo. Còn hai tiên nhân bên cạnh Thiên Thần tử toàn thân đều là tiêu chuẩn của mỹ nam tử, có điều lại quá hoàn mỹ, hoàn mỹ một cách giả tạo.

Điền Dương quay về hảo hữu của mình tự tin nói:

- Trang Mãnh huynh, có cái gì phải lo lắng chứ? Phi Tiên lâu nhất định sẽ không cự tuyệt. Dù sao thì với địa của ta, cho dù bọn họ dám đắc tội với ta, tin rằng cũng không dám đắc tội với phụ thân ta.

Trang Mãnh gật đầu, trong lòng lại thầm nghĩ: “Thú Dương tông của ngươi tại Tiên giới địa vị cũng không thấp, đối với Phi Tiên lâu đương nhiên là có uy hiếp. Bất quá tiểu tử ngươi cũng chỉ là một kẻ dựa dẫm vào phụ thân mình mà thôi. Năm đó ngươi vượt qua thiên kiếp cũng là nhờ vào uy lực của tiên khí, nếu không…”

Hiển nhiên Trang Mãnh trong lòng hoàn toàn xem thường Điền Dương.

- Điền Dương huynh, Vũ Tiển tiên tử đã ra sân rồi.

Trang Mãnh đột nhiên vừa cười vừa nói.

Hai mắt Điền Dương lập tức sáng lên, nhìn chằm chằm về hướng vũ đài.

Một đoàn kiếm quang hoa mỹ phất lên, phảng phất như một đóa bạch liên nở rộ, bỗng nhiên kiếm quang mờ ảo, bóng người uốn lượn. “Phi kiếm tiên vũ” như mộng như ảo đã bắt đầu…

Thiên Thần tử cũng giật mình, ngây ngốc nhìn vào vị tiên tử đang múa kiếm, ký ức trong nháy mắt hiện về…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio