Tinh Phong Truyền Thuyết

chương 233: nguy cơ sơ hiện

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc này, tâm tình của Hắc Nhật lão tổ sau khi hưng phấn cũng đã bình tĩnh lại. Hạ sát một Ma Đế, nộ khí của hắn cũng tiêu tan không ít, trong đầu cũng bắt đầu khôi phục lại sự thanh tĩnh như trước.

“Không hay! Lão gia hỏa Linh Hạ Du nhất định sẽ hoài nghi lão tổ ta. hắn nhất định sẽ không cần chứng cứ, trực tiếp đến đây tìm giết lão tổ ta. Bây giờ… Không tốt, lão gia hỏa này nói không chừng bây giờ đã đến rồi!” Hắc Nhật lão tổ trong đầu như có ánh sáng lóe lên, trong nháy mắt đã nhìn rõ cục thế.

Hắc Nhật lão tổ thân hình chợt động, cùng lúc thần thức truyền âm đến tam đại trưởng lão: “Ba người các ngươi mau cùng ta chạy trốn. Linh Hạ Du nói không chừng sẽ giết đến đây. Còn nữa, bảo hơn một trăm đệ tử đẳng cấp Ma Hoàng cũng mau chạy!”

Hắc Nhật lão tổ thân hình liên tục lóe lên, lập tức dựa vào tinh diệu trong nháy mắt rời khỏi Thiên Tiệm thành.

Lần này Hắc Nhật lão tổ mang đến một ngàn đệ tử, trong đó đẳng cấp Ma Vương chiếm đa số, còn có hơn một trăm cao thủ cấp Ma Hoàng, toàn bộ đều là tinh hoa của Hắc Nhật tông. Hiện tại, hắn biết rằng nếu như muốn chạy, hơn ngàn đệ tử cấp Ma Vương phỏng chừng sẽ không chạy nổi, chỉ có thể dẫn theo đệ tử cấp Ma Hoàng đi trước.

Huống hồ Hắc Nhật lão tổ bản thân cũng không nắm chắc Linh Hạ Du nhất định sẽ tới, đây chỉ là suy đoán của hắn mà thôi. Bởi vì hắn không thể thua. Một khi hắn và tam đại trưởng lão chết đi, Hắc Nhật tông cũng kể như xong đời.

Hắn không thể thua, cho nên hắn phải chạy trốn.

Trương Tinh Phong trên trán đổ mồ hôi lạnh. Lúc trước khi thần thức của Linh Hạ Du quét qua Thiên Tiệm thành, thần thức cường đại đó khiến cho hắn phát run. Hắn cảm nhận được rất rõ, Linh Hạ Du chỉ đơn giản là dùng thần thức cũng có thể khiến cho hắn bị trọng thương. Thật sự quá cường đại!

Linh Hạ Du tìm thấy hơn một trăm tiên nhân đang quan sát, có điều hắn lại không hề phát hiện ra Trương Tinh Phong.

“À… Rốt cuộc là có chuyện gì? Lúc nãy khi thần thức quét qua cả Thiên Tiệm thành, lão gia hỏa Linh Hạ Du kia khi phát hiện những tiên nhân khác hình như thần thức đều chấn nhiếp đối phương một chút, nhưng tại sao hắn lại không chấn nhiếp chân nhân ta?” Trương Tinh Phong nhíu mày.

Trương Tinh Phong trong đầu chợt lóe lên một ý niệm: “Chẳnh lẽ… chẳng lẽ…” Hắn trong lòng khó tin: “Chẳng lẽ hắn không phát hiện ra ta!”

Ý niệm này vừa lóe lên, Trương Tinh Phong trong lòng tràn ngập kích động. Hắn biết rằng điều này có ý nghĩa gì. Nếu như suy nghĩ của hắn là đúng, vậy thì có nghĩa là thần thức của cao thủ Ma Tôn hậu kỳ cũng không thể phát hiện ra được thần thức của hắn. Vậy thì…

Trương Tinh Phong cười, nụ cười rất quỷ bí: “À… Người khác không thể phát hiện được thần thức của ta, vậy thì khi ta đến Cổ Thần cấm vực, lén đi theo những cao thủ Tiên Đế Ma Tôn. Bọn họ không thể phát hiện được ta, còn ta thì lại phát hiện được bọn họ, vậy không phải là có thể xem hai bên tranh đấu, làm ngư ông đắc lợi hay sao!” Trương Tinh Phong lúc đầu không hề nghĩ đến chuyện đi đến Cổ Thần cấm vực. Lúc này hắn lại động tâm, bởi vì có chỗ dựa là thần thức.

Có điều Trương Tinh Phong chợt cảm thấy nghi hoặc: “Không đúng! Công lực của bổn chân nhân cũng không tính là cao, càng không thể so sánh được so với lão gia hỏa đã đạt đến Ma Tôn hậu kỳ kia, phỏng chừng hắn chỉ cần hắt hơi một cái là đủ thổi bay chân nhân ta rồi. Có điều… Tại sao thần thức hắn lại không phát hiện được ta? Ta có cái gì đặc thù sao? À… nếu như có cái gì đặc thù, cũng chỉ có vô cực lực. Có điều vô cực lực thật sự có công hiệu này hay sao?”

Thanh âm của Thiên Vũ vang lên: "Trương tiểu tử, đúng là thằng ngốc! Hắc hắc, cái này mà cũng không biết, để ta nói cho ngươi biết vậy!"

Trương Tinh Phong ánh mắt chợt sáng lên. Thiên Vũ đã từng ở cùng Bàn Cổ vô số năm, cho đến khi Bàn Cổ thành thần, đối với vô cực lực phỏng chừng cả Tiên Ma hai giới hiện tại cũng chỉ có nó là hiểu rõ nhất.

Thiên Vũ đắc ý nói: "Chuyện này rất đơn giản. Ngươi trước tiên phải hiểu được một đạo lý, vì sao thần thức của Tiên Đế Ma Tốn lại cường đại hơn những tiên nhân bình thường, cường đại hơn ở chỗ nào?"

Trương Tinh Phong lập tức nói: "Cái này còn phải nói sao! Thần thức của Tiên Đế Ma Tôn cường đại đương nhiên là vì tiên nguyên lực và ma nguyên lực quá cường đại, cho nên thần thức sinh ra cũng cường đại. Còn về phưong diện cường đại, không chỉ tầm quan sát lớn hơn, thậm chí còn có lực công kích cường đại!"

Thiên Vũ khinh thường nói: "Hừ, Trương tiểu tử, ngươi vẫn chưa hiểu được sao? Bọn chúng cường đại, chính là nhìn được xa hơn, công kích mạnh hơn. Thần thức của bọn chúng cường đại, chính là vì số lượng lớn. Nếu như thần thức của một tiên nhân bình thường có thể quan sát một tinh cầu, thì Tiên Đế Ma Tôn có thể quan sát cả một tinh vực, đây chính là số lượng lớn. Còn thần thức của ngươi thì lại không phải như vậy. Thần thức của ngươi là do vô cực lực sinh ra, so với tiên nguyên lực và ma nguyên lực còn cường đại hơn, là sự cường đại về chất. Lượng biến sẽ dẫn đến chất biến. Bọn chúng mặc dù lượng nhiều, nhưng vẫn chưa đủ đạt đến chất biến. Phỏng chừng đạt đến mức đó thì bọn chúng đã thành Thần Nhân rồi!"

Trương Tinh Phong lập tức trở nên hưng phấn: "Ý của ngươi là, chất lượng thần thức của ta cao hơn thần thức của bọn họ, lấy chất thủ thắng? Ha ha ha ha... Tốt thật, tuyệt thật! Thần thức của bổn chân nhân là do vô cực lực sinh ra, chất lượng cao hơn. Bọn họ có mạnh hơn nữa cũng chỉ là số lượng nhiều thêm, đến khi lượng biến dẫn đến chất biến thì đã trở thành Thần Nhân rồi. Nhưng chân nhân ta lại không hề liên quan gì đến Thần Nhân cả!"

Trương Tinh Phong trong lòng rất đắc ý. Hắn hiện tại có cảm giác cao cao tại thượng. Đẳng cấp thần thức của bản thân mạnh hơn so với Tiên Ma, hắn còn phải lo lắng cái gì?

Đột nhiên thần thức của Trương Tinh Phong chợt động. Phát hiện không gian đột nhiên chấn động, thần thức của hắn vội vã quét qua: “Không hay! Lão gia hỏa Hắc Nhật chạy trốn rồi. Lão gia hỏa này thật là nhát gan, không ngờ lại chạy như vậy, coi như hắn mạng lớn. Có điều…” Trương Tinh Phong trên mặt có vẻ tươi cười, thần tức lập tức chuyển sang Linh Hạ Du. Hắn hiện tại không phải lo lắng gì, bởi vì Linh Hạ Du căn bản là không thể phát hiện được hắn.

Linh Hạ Du lúc này đã sớm phát điên. Vừa rồi hắn đã đến nơi ở của Hắc Nhật lão tổ, nhưng lại phát hiện Hắc Nhật lão tổ không hề có ở đó, đồng thời còn phát hiện ba động mạnh mẽ trong không gian. Hắn biết chỉ có tinh diệu vận hành mới sinh ra ba động mạnh đến như vậy. Linh Hạ Du mặc dù cường đại, nhưng cho đến bây giờ hắn cũng không nghĩ đến việc so bì tốc độ với tinh diệu. Cho nên hắn đành phải quyết định tạm thời bỏ qua cho Hắc Nhật lão tổ, đợi sau này mới ra tay.

Chỉ có điều…

- Đệ tử Ma giới nghe lệnh, lập tức giết chết tất cả đệ tử của Hắc Nhật tông tại Thiên Tiệm thành cho ta!

Linh Hạ Du quát lớn một tiếng vang vọng khắp cả Thiên Tiệm thành. Khi hắn vừa đến đây, quyền lợi quản lý binh sĩ Ma giới của Hắc Nhật lão tổ liền bị tước đoạt. Bất quá có ai dám tranh đoạt cùng với Linh Hạ Du? Cho dù là hai đại tông phái còn lại cũng không dám. Dù sao bọn họ đều biết Linh Hạ Du chính là cao thủ Ma Tôn hậu kỳ.

Máu đã bắt đầu đổ… những tiếng kêu thảm thiết bắt đầu vang lên… đêm nay nhất định là một đêm đẫm máu.

Linh Hạ Du đột nhiên nhíu mày, thần thức lập tức quét qua vị trí của Trương Tinh Phong. Chân mày của hắn càng nhíu lại: “Lạ thật, vừa rồi ta dường như cảm thấy có người đang quan sát ta, có điều tại sao lại không phát hiện được?”

Lúc này Trương Tinh Phong đang ở trên cao vạn trượng cũng đổ mồ hôi lạnh, trong lòng thầm than: “Trời ạ! Vừa rồi thật là nguy hiểm. Xem ra sau này không thể quá sơ suất!”

Trương Tinh Phong quá tự tin vào thần thức, cho nên lúc nãy hắn lại quan sát Linh Hạ Du một cách quang minh chính đại, tử tế quan sát, không hề cẩn thận một chút nào. Có lẽ thần thức ba động quá mạnh đã khiến cho Linh Hạ Du nảy sinh nghi ngờ. May mắn là hắn phát hiện Linh Hạ Du hoài nghi, lập tức đem ba động thần thức hạ xuống đến mức thấp nhất, nhờ vậy mới không bị phát hiện.

"Tiểu tử, thần thức của lão đầu này mặc dù đẳng cấp không mạnh như ngươi, nhưng hắn cũng là cao thủ sắp độ thần kiếp, thần thức cũng đã gần biến chất rồi, có lẽ cũng không đến một vạn năm nữa. Cho nên ngươi không thể quá sơ suất. Có điều chỉ cần ngươi cẩn thận một chút, chỉ cần không độ qua thần kiếp sẽ không thể phát hiện được ngươi." Thiên Vũ lập tức lên tiếng giáo huấn.

Trương Tinh Phong sợ hãi lắng nghe. Hắn cũng biết vừa rồi đã quá sơ suất: “Ừm… sau này không thể như vậy nữa. Linh Hạ Du mặc dù đẳng cấp thần thức còn chưa bằng chân nhân ta, nhưng cũng đã gần biến chất, vẫn phải cẩn thận một chút!”

Trương Tinh Phong liền tử tế hân thưởng thảm kịch của đệ tử Hắc Nhật tông…

oo

Lúc này giữa tinh không Ma giới.

Hắc Nhật Ma Tôn cùng với tam đại trưởng lão, còn có hơn một trăm đệ tử tinh anh của Hắc Nhật tông đều ở trong tinh diệu. Đương nhiên Hắc Nhật Ma Tôn không thể chờ tam đại trưởng lão đến cùng đi. Hắn trước tiên sử dụng tinh diệu chạy trốn, tam đại trưởng lão và đệ tử tinh anh theo sau. Chờ đến khi rời khỏi Tử Vực, Hắc Nhật Ma Tôn cảm thấy an toàn, mới truyền tin cho tam đại trưởng lão tụ tập lại.

- Tông chủ thật là anh minh. Khi chúng tôi chạy trốn liền nghe thấy tiếng la giết của Linh Hạ Du. May là chạy nhanh, nếu như chậm một bước là xong rồi!

Nhị trưởng lão lúc này vẫn còn đầy mồ hôi lạnh. Vừa rồi chỉ thiếu một chút mà thôi!

Kỳ thật cũng phải trách Linh Hạ Du. Khi hắn cảm giác được ba động, liền biết Hắc Nhật Ma Tôn đã chạy trốn, nhưng lại không biết lúc đó tam đại trưởng lão chỉ vừa mới bắt đầu tiến vào tinh diệu. Nếu như lúc đó Linh Hạ Du dùng thần thức tuy tìm một lượt, có thể tam đại trưởng lão sẽ không chạy nổi. Chờ đến khi đám người tam đại trưởng lão khởi động tinh diệu hắn mới phát hiện ra, nhưng cũng đã muộn rồi.

Đệ tử của Hắc Nhật tông bên trong tinh diệu, kẻ nào trong lòng cũng thầm cảm thấy may mắn, may mắn bảo trụ được mạng nhỏ, chỉ chậm một chút là xong rồi.

Tất cả đệ tử nghe nhị trưởng lão nói, cũng bắt đầu lần lượt nịnh hót. Bốn tiếng “tông chủ anh minh” nhất thời vang lên khắp cả tinh diệu.

- Câm miệng cho ta!

Hắc Nhật Ma Tôn giận dữ quát lớn.

Toàn bộ đệ tử trong tinh diệu đều im lặng, không một kẻ nào dám lên tiếng. Hắc Nhật Ma Tôn trong lòng cũng cảm thấy may mắn, bản thân phản ứng nhanh nếu không chính mình cũng đã xong đời. Có điều hắn lại nghĩ đến những đệ tử của Hắc Nhật tông còn ở lại Thiên Tiệm thành. Mặc dù tất cả đều chỉ là Ma Vương cảnh giới, nhưng bọn chúng đều là do hắn tuyển chọn, đều là những người đã đạt đến cảnh giới Ma Vương hậu kỳ trong tông phái. Hiện tại đã không còn nữa, trong lòng hắn cũng cảm thấy khó chịu.

Nhưng mà hiện tại hắn lại phát hiện ra những đệ tử còn sống sót này không hề thương tâm một chút nào, trái lại còn mở miệng nịnh hót, trong lòng không khỏi tức giận. Có điều hắn cũng không lên tiếng, bởi vì hắn biết đệ tử của mình cũng chẳng phải là loại đức hạnh gì.

Tam trưởng lão đột nhiên nói:

- Tông chủ, đệ tử của Hắc Nhật tông tại Thiên Tiệm thành hầu như đều đã bị giết, chỉ có lại vài đệ tử nhanh chân trốn ở chỗ vắng người. Lúc nãy một đệ tử may mắn sống sót đã truyền tin, Linh Hạ Du đã hạ lệnh cho tất cả đệ tử Ma giới điên cuồng đồ sát đệ tử của Hắc Nhật tông. Phỏng chừng Linh Hạ Du sẽ không bỏ qua cho sơn môn của bổn tông. Cho nên hắn hy vọng tông chủ phải cẩn thận, sớm tính chuyện di dời trú địa của tông phái.

Lời này vừa nói ra, Hắc Nhật Ma Tôn trong lòng chợt động: “Đúng vậy, nghe nói Linh Hạ Du là một kẻ rất nóng tính, phỏng chừng ngoại trừ người trong truyền thuyết kia thì hắn là kẻ kiêu ngạo nhất. Lần này ta chạy trốn, chẳng khác nào tự thừa nhận mình là hung thủ. Xem ra, Linh Hạ Du thật sự có khả năng giết đến Hắc Nhật tông. Phải lập tức tiến hành di dời sơn môn của bổn tông!” Hắc Nhật Ma Tôn trong lòng lập tức có quyết định.

- Tốt lắm! Tam trưởng lão ngươi hãy ghi lại tên của đệ tử đó. Nếu như sau này hắn trở về Hắc Nhật tông, lão tổ ta nhất định sẽ trọng thưởng!

Có điều lúc này Hắc Nhật Ma Tôn cũng biết, tên đệ tử lo lắng cho tông phái kia có lẽ sẽ không về nổi. Dù sao thì Thiên Tiệm thành cũng ở bên trong Tử Vực, không có tinh diệu căn bản là không có hy vọng rời đi. Trọng yếu nhất chính là Linh Hạ Du vẫn còn đang ở Thiên Tiệm thành truy sát đệ tử của Hắc Nhật tông.

oo

Một ngày sau.

Hắc Nhật Ma Tôn trở về Hắc Nhật tông. Vừa về đến tông phái, hắn lập tức hạ lệnh cho tất cả đệ tử chuẩn bị di dời sơn môn. Còn về phần sau này, hắn chỉ biết trước tiên phải đi đến vùng cực nam. Tu Chân giới có cực bắc hiểm vực thì Ma giới cũng có cực nam loạn vực.

Không có sự nguy hiểm như cực bắc hiểm vực, nhưng nơi này lại hơn ở một chữ “loạn”. Tại nơi này có thể nói là đủ các thứ hỗn tạp, người tu luyện kiểu gì cũng có, ma thú cường đại nào cũng có, thật sự là vô cùng hỗn loạn. Nhưng cũng chỉ có ở đây, Hắc Nhật tông mới có thể thoát được sự truy sát của Linh Hạ Du.

Toàn bộ đệ tử của Hắc Nhật tông đều chuẩn bị đồ đạc. Hắc Nhật lão tổ cũng không ngoại lệ, nhưng thứ hắn chuẩn bị lại là đồ vật của nhi tử đã chết.

Lúc này Hắc Nhật lão tổ không hề có sự bá đạo, ngang ngược hung tàn như trước kia. Nếu có chỉ là sự quan ái của một người cha. Hắc Nhật lão tổ thu thập từng kiện đồ vật, nhìn ngắm từng kiện một. Hắn không trực tiếp thu vào bên trong trữ vật thủ trạc, bởi vì hắn muốn ngắm nhìn đồ vật của nhi tử thêm một chút.

Đột nhiên, Hắc Nhật lão tổ phát hiện ra một hạt châu màu đen đang phát ra quang mang kỳ dị. Trong nháy mắt hắn liền liền phát hiện bên trong có khí tức của Hắc Yểm.

Hắc Nhật lão tổ kích động cầm hạt châu lên.

Đột nhiên, quang mang lóe lên, hình ảnh của Hắc Yểm xuất hiện bên trong phòng. Hắc Nhật lão tổ biết đây là hình ảnh của nhi tử mình lưu lại, có điều hắn lại không biết là lúc nào. Nhưng Hắc Nhật lão tổ cũng không suy nghĩ lung tung, hắn hiện tại chỉ muốn nhìn nhi tử của mình, nghe được thanh âm của nhi tử.

“Phụ thân, đây là hình ảnh con lưu lại trước khi chết. Hạt châu này con mang theo từ lúc nhỏ, bây giờ con chỉ có thể thông qua nó để báo cho cha biết. Phụ thân, con cho cha biết, kẻ giết con có đỉnh cấp thần khí Xạ Nhật thần cung, hơn nữa trước khi chết con đã lưu lại trên người hắn một tia tử chi ấn ký. Con…”

Hắc Nhật lão tổ lúc này chỉ còn nhìn thấy một đạo tiễn quang, sau đó hạt châu cũng không còn phát sáng.

“Xạ Nhật thần cung! Ha ha… Bất tử ấn ký! Ha ha ha ha… Yểm nhi, ta nhất định sẽ báo thù cho con!” Hắc Nhật lão tổ trong mắt chảy ra hai hàng lệ nóng, nhưng ánh mắt của hắn lại là hàn mang băng lãnh…

Nguy cơ của Trương Tinh Phong đã bắt đầu…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio