Xe rẽ hướng tới một khách sạn lớn hạng sao bước vào cùng Đan Thanh.
Vừa đi, chị không ngừng báo cáo mọi hoạt động với cô bất ngờ điện thoại cô vang lên.
Là cuộc gọi của tiểu Mỹ, cô vẫn chưa hết giận liền nên tắt, cũng liên tiếp hai ba cuộc như thế.
Cô vì tức giận mà khóa máy luôn, đưa điện thoại cho Đan Thanh giữ cho mình.
Phòng diễn ra họp báo cô không vào đi tới đẩy cửa bước vào một phòng VIP dành cho khách ở để gặp người bạn đó.
- Em đi đâu vậy?
- Đi gặp bạn.
- Hèn gì tự tiện bước lên khách sạn, chắc chắn bạn em có nói cho tiếp tân nên mới ung dung như vậy.
- Em chuẩn bị cả rồi.
Cô bước vào, một bóng lưng quen thuộc khiến cô vui vẻ khi nhìn thấy, Đan Thanh càng bất ngờ trước sự có mặt này hốt hoảng như muốn hét lên.
Vội vàng đi tới ôm lấy.
- Chị nhớ em quá Leon.
(Đan Thanh chạy tới ôm chầm lấy Leon)
- Chuyện này là sao?
Leon chính là em trai ruột của Alan cùng học đại học với cô ở Anh.
Lần này việc Leon về nước chính là nhờ sự giúp đỡ của cô và mẹ Alice.
- Được rồi người đừng tình cảm quái chuẩn bị làm việc.
Chuyện này em sẽ giải thích sau vậy?
Cô nháy mắt với Leon làm Đan Thanh chẳng hiểu gì nhưng vẫn cố gắng phối hợp theo những gì cô và Leon bàn.
Thiết bị quay lén đã được gắn bên đó, ngồi bên phòng này nhìn thấy nét mặt của Trương Phương Nghi và mẹ cô ta đang cảm thấy tự hào khiến cô phát tởm? Họ vẫn cho rằng đây chính là ngày đổi đời sao? Cho rằng lợi dụng Alan để đè bẹp cô sao?Bao nhiêu lần lên kế hoạch lợi dụng hết người này đến người khác hại cô rồi? Bây giờ chẳng phải cũng chẳng làm gì được sao?
Cuộc họp bắt đầu, cô vừa ngồi xem họ diễn trò lại vừa nhàn nhã cười, lại dùng chiêu trò tiền tỷ cũ để lợi dụng đầu tư.
Bọn họ cho rằng bằng chứng phạm tội vẫn còn chỗ họ sao?
Không, cô đang giữ đây, những cái cũ bị lấy cắp cô đã lấy lại, Leon còn tặng thêm quà gặp mặt là những sấp giấy tờ giả mới nữa.
Bao nhiêu đó đã đủ khiến họ mất trắng Trương thị.
Cô cũng chẳng thể nào một tay gầy dựng lại cho ông ấy.
Bởi vì ông ấy quá tin vào Phương Nghi.
Ông ấy là người ba vị bị cô gây áp lực tới mức nằm viện.
Cô có lỗi với ông ấy, đã không làm tốt chức trách một người con, lôi ông ấy vào trong cuộc trả thù này.
Xin lỗi, ba của Trương Phương Linh..
- Xin hỏi, đến khi nào chủ tịch Alan và Trương nhị tiểu thư sẽ kết hôn? (Phóng viên lên tiếng hỏi)
- Chúng tôi sẽ kết hôn ngay sau khi tập đoàn Diamond và Trương thị được xác nhập.
- Vậy Trương tiểu thư sẽ toàn tâm giao cả Trương thị cho chủ tịch Alan?
- Đúng vậy, tôi sẽ lui về sau để anh ấy nắm giữ tất cả.
An phận làm phu nhân của anh ấy.
Tiếng cô ta thốt lên nhẹ nhàng nhưng đầy giả tạo, có vẻ như cô ta thật sự đã yêu Alan, nếu không như vậy cô ta sẽ không dám buông bỏ cả Trương thị cho Alan.
Cũng sẽ không chịu lui về làm một người vợ bình thường, nhưng tiếc là cho đến cuối cùng cô ấy vẫn sống với bộ mặt giả dối và đầy mưu mô.
Khiến cô không thể không vạch trần bộ mặt đó ra được.
- Tôi muốn mở họp báo này để cho một người bạn biết.
Cho dù cô ta có làm mọi cách cũng không đạp đổ được tôi, tôi còn muốn cho bạn của người bạn đó thấy tình yêu của cô ta chỉ là đơn phương vì Alan không bao giờ yêu cô ta.
Trương Phương Nghi dường như muốn thách sức chịu đựng của Vương An Kỳ cô đây mà dường như muốn chọc tức Đan Thanh, cô lo lắng nhìn chị ấy nhưng có lẽ chị ấy chẳng còn bận tâm, gương mặt bình thản vô cùng khiến người ta càng sợ hãi hơn.
Thà là tức giận khóc lóc, chứ đừng im lặng.
Đó mới chính là nỗi đau đớn nhất.
Cô không thể chịu nổi trước những lời nói với phóng viên của cô ta miệng mở ra luôn nói cô hại cô ấy, những chuyện trước kia về Trương thị là do cô bịa đặt để làm xấu cô ảnh hưởng tới công ty của cô cho kế hoạch vạch trần Quách Minh.
Bất ngờ cô nhận được điện thoại của Dương Quốc Thiên từ tay Đan Thanh.
- An Kỳ..
Quốc Thiên muốn nói chuyện với em nhưng gọi không được.
- Em nghe đây Quốc Thiên?
- An Kỳ...!giải quyết xong việc.
Lập tức đến bệnh viện.
Anh có chuyện muốn nói.
- Anh bị gì sao Thiên?
- Không, là một người khác.
Anh sẽ không gây áp lực cho em nhưng bây giờ phải bình tĩnh giải quyết xong việc em muốn làm.
Anh nghĩ bây giờ anh nên ủng hộ em đừng trả thù Trương Phương Nghi cách quá nhẹ nhàng hãy khiến cô ta chết thật khó coi nhất.
Tiếng nói lạnh lùng tàn nhẫn của Quốc Thiên khiến cô càng bất ngờ nhưng trong cái khoảnh khắc anh dứt khoát cúp máy khiến cô cho rằng Thiên thật sự đã hận Trương Phương Nghi.
Cô ta đã làm gì khiến anh phải ở bệnh viện? Ngay cả Quốc Thiên cô ta còn thẳng tay như vậy, có lẽ cô không nên nhân nhượng.
Lần lượt những người bên cạnh cô đều có chuyện khi dính líu với cô, tất là đều là Trương Phương Nghi.
Cô, Hàn Chính Vũ, Đan Thanh, cuối cùng là Quốc Thiên.
Cô nhếch môi, chỉ cần phút nữa thôi cô sẽ cho tất cả danh vọng của Trương Phương Nghi tan biến.
Tốt nhất là nghèo khổ sống không bằng một kẻ ăn xin!!
- Tới lúc rồi, làm việc thôi.
Em không nương tay nữa.
- Nhớ là, phải làm theo cách của chị.
Nhất định khiến cô ta phải đau đớn giống em đã từng..