Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư

chương 36: mở đầu sóng gió (6)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi bị từ chối Nghiêm Sí vẫn luôn trầm mặc, nghe Lê Hân giải thích những người ở cảng tinh tế đều là bạn của hắn, vây quanh hắn chỉ là đùa giỡn mà thôi, y lại càng thêm trầm mặc. Cái trước chỉ là im lặng trong lời nói, cái sau Lê Hân rõ ràng có thể cảm nhận được, toàn bộ linh hồn của người này đều trở nên trầm mặc. Bất quá y vẫn vô cùng thân sĩ đưa Lê Hân trở về cảng tinh tế. Lần này cơ giáp dự phòng bay rất ổn định, cơ thể Lê Hân xem như được thoải mái hơn một chút.

Sau khi không chút do dự từ chối lời tỏ tình của smart, không khí giữa hai người vô cùng xấu hổ, smart nghĩ thế nào Lê Hân không biết, chính là hắn cả đầu cũng không dám ngẩng lên, dọc theo đường đi đều chuyên chú nghiên cứu bàn điều khiển cơ giáp cho dù hoàn toàn không hiểu sản phẩm công nghệ cao, bỏ lỡ cơ hội cuối cùng nhìn thấy ngoại hình của smart.

Cảng tinh tế loạn thành một đoàn, sau khi Lê Hân bị bắt đi vợ chồng Giả Lệ Nhĩ là người đuổi theo đầu tiên, lại không ngờ Hán Tư Đốn khởi động chiến hạm còn nhanh hơn bọn họ, giống như mũi tên mà bay đi, nhưng vẫn không thể đuổi kịp cơ giáp. Tìm một vòng xung quanh hoàn toàn không thấy thân ảnh Lê Hân, vợ chồng Giả Lệ Nhĩ thực sự nổi giận.

Hán Tư Đốn cũng nổi giận, ở nguyên thủy tinh thời gian dài như vậy, khó lắm mới có hoạt động giải trí mà mọi người đều yêu thích, bài hát kia còn chưa có học xong đâu, ai dám đem người trói đi!

Tuy nói fan lý trí chỉ là thích thần tượng, sẽ rất ít khi làm những chuyện bốc đồng. Nhưng cho dù Hán Tư Đốn có lý trí, cũng ngăn không nổi hơn trăm huynh đệ cùng là fan của Lê Hân a? Lập tức nổi giận vì thần tượng, dẫn theo các huynh đệ về tổng bộ Tinh Chiến Quân, định đem ảnh chụp của Lê Hân truyền lên toàn bộ thiết bị đầu cuối nhị cấp trên nguyên thủy tinh, để mọi người lưu ý.

Tuy là như vậy, vợ chồng Giả Lệ Nhĩ vẫn không gấp không được, người khác không biết nhưng bọn họ rõ ràng Lê Hân gà yếu đến mức nào, căn bản không cần bọn bắt cóc làm gì hắn, chỉ cần đem Lê Hân trói lại ném vào bụi cỏ, hắn sẽ bị muỗi hút khô máu và bị độc mà chết. Chính là sốt ruột cũng không có biện pháp gì, một người không có thiết bị đầu cuối cá nhân thì biện pháp tốt nhất chính là phát động chiến thuật biển người, ở nguyên thủy tinh cũng chỉ có thể dựa vào hải tặc tinh tế. Đối phương điều khiển cơ giáp xuất hiện, có thể tùy ý ra vào nguyên thủy tinh, vạn nhất y mang Lê Hân bay đi, vậy thật sự tìm không thấy người.

Vì thế một đám người cuồn cuộn chạy tới tổng bộ Tinh Chiến Quân, trên đường Hán Tư Đốn cùng Áo Lạc Tư không đánh không quen cư nhiên còn kề vai sát cánh xưng huynh gọi đệ. Vừa nghe nói Áo Lạc Tư bởi vì bị người nhà ở đế quốc vứt bỏ nên bây giờ rơi vào tình trạng không có thiết bị đầu cuối cá nhân, thiết bị đầu cuối nhị cấp Hán Tư Đốn lập tức sinh ra cảm giác về sự ưu việt, quyết định cùng Áo Lạc Tư làm bằng hữu.

Kim Thành Quân làm lão bản của quán bar cần phải ở lại, nhưng tâm tư cũng bay đến trên người Lê Hân. Mấy tên Tinh Chiến Quân tiền cũng chưa trả, hắn ở trong quầy lo lắng cho Lê Hân một hồi, sau đó để giảm chút áp lực, cầm bút nhân đôi số tiền từ trên xuống dưới, xem con số cuối cùng trong sổ, rốt cuộc tâm tình Kim lão bản cũng tốt hơn đôi chút.

Cũng trong lúc này, Nghiêm Sí đưa Lê Hân trở về cảng tinh tế, y vô thanh vô tức mà dừng cơ giáp, chăm chú nhìn Lê Hân, lại thấy người trong lòng không nhìn mình, chỉ cúi đầu nhìn mũi chân, trái tim tan thành từng mảnh.

Nghiêm Sí làm người chính trực, không làm loại chuyện cường thủ hào đoạt, vì thế bản thân đau lòng chỉ có thể tự mình chịu đựng. Giơ tay muốn sờ mái tóc mềm mại của Lê Hân, thấy hắn cúi đầu không nói, cuối cùng vẫn là thu lại tay.

“Tôi sẽ thường xuyên đến nghe cậu hát.” Khi thả Lê Hân ra khỏi cơ giáp, Nghiêm Sí nói.

Vì thế Lê Hân càng thêm xấu hổ, đầu cũng cúi thấp đến đầu gối.

Sau khi đưa Lê Hân về Nghiêm Sí liền rời đi, từ đầu tới cuối vô cùng im lặng, tuyệt đối là cao thủ, khó trách trước lúc y mang Lê Hân đi, không có ai phát hiện ra sự tồn tại của y.

Lê Hân không phải ý chí sắt đá, có người thổ lộ, cho dù chỉ là thẳng thắn cự tuyệt người qua đường, thì trong lòng chung quy vẫn có chút áy náy. Yên lặng xin lỗi trong chốc lát, không chút hối hận mà đi vào quán bar, thấy một mảnh lộn xộn không ai thu dọn, mà toàn bộ quán bar chỉ có vài người phục vụ cùng Kim lão bản.

“Lê Hân!” Kim lão bản viết hết tiền nợ nhìn sang quán bar thê thảm, tâm tình vốn vừa tốt lên lại xấu đi, lúc này thấy Lê Hân quay về, thật quá mừng rỡ, ném sổ sách qua một bên trực tiếp đi đón. Xem xét trên dưới một phen mới cẩn thận hỏi: “Tên kia …… Không làm gì cậu đấy chứ?”

Bên ngoài tùy tiện không có việc gì, nhưng bên trong có bị gì hay không đúng là không thể biết được, vì vậy Kim lão bản rất cẩn thận.

Lê Hân lắc đầu nói: “Y chỉ hiểu lầm những vị khách vừa rồi muốn hại ta, nên cứu ta ra, lại không nghĩ đến cứu nhầm.”

Kim Thành Quân rất giỏi quan sát người, thấy biểu hiện của hắn chỉ là uể oải, cũng không quá khó chịu, biết Lê Hân nói thật, kể cả có phát sinh chuyện gì làm Lê Hân tâm tình không tốt, nếu hắn không nói thì vẫn là không nên hỏi.

Đem Lê Hân kéo đến quầy bar còn tính là nguyên vẹn, đưa cho hắn một ly rượu có nồng độ cao xem như an ủi. Lê Hân cảm kích nhận lấy, uống vào mấy ngụm rượu tâm tình liền tốt hơn một chút, hỏi: “Giả Lệ Nhĩ cùng Áo Lạc Tư đâu?”

Khách nhân không cần hỏi, hẳn là về nhà.

“Xong rồi!” Sắc mặt Kim Thành Quân lập tức trắng bệch, hắn vỗ đùi nói “Bọn họ theo Tinh Chiến Quân đến tổng bộ phát ảnh của cậu, định phát động người trên toàn tinh cầu tìm cậu.”

Lê Hân: “……”

Làm đại sứ Emir ở nguyên thủy tinh, phương thức liên lạc với thủ lĩnh Tinh Chiến Quân Kim lão bản vẫn phải có. Hắn liên hệ Hán Tư Đốn, báo đã tìm được Lê Hân, ngàn vạn đừng để làm lớn chuyện. Mặc kệ là Lê Hân hay Kim Thành Quân đều không muốn gióng trống khua chiêng để tất cả mọi người đều biết trên nguyên thủy tinh có người Emir, dù sao đi nữa thì trong mắt người nguyên thủy tinh, mặc kệ là đế quốc hay tinh cầu lưu đày, bọn họ cũng là hai loại người, cũng tồn tại kì thị chủng tộc.

Kim Thành Quân biết mị lực âm nhạc của Lê Hân, có thể lợi dụng khiến hợp tác giữa Born Of Fire và Tinh Chiến Quân càng thêm chặt chẽ. Trước kia hai bên đều phải đề phòng lẫn nhau, có chút vấn đề sẽ dễ dàng mưu lợi trong giao dịch, nhiều năm vẫn luôn như thế, không thể phá vỡ tầng băng giữa bọn họ. Mà hiện giờ, âm nhạc của Lê Hân có thể dễ dàng xuyên qua tường đồng vách sắt, dùng một loại hình thức khác giao hảo cùng bọn họ. Chỉ là trước khi mở rộng thị trường, tùy tiện để Lê Hân xuất hiện trước mặt mọi người, e rằng sẽ tạo hiệu ứng ngược.

Lê Hân không biết nhiều nội tình như Kim Thành Quân, chỉ là hắn nhạy cảm nghĩ đến, địa vị của Tinh Chiến Quân ở nguyên thủy tinh rất cao, đại khái như người lãnh đạo hoặc thần tượng, nói không chừng cũng có rất nhiều fans. Nếu thần tượng lại đột nhiên coi trọng một người đế quốc, tâm lý phản nghịch có thể sẽ đem đến cho hắn rất nhiều anti-fans. Nguyên thủy tinh triệu dân, một khi anti còn nhiều hơn cả fans, chẳng sợ chỉ là con số lẻ, cũng có thể làm số thuần fans của hắn giảm xuống âm ngàn, đến lúc đó mới thật sự thảm. Người khác có thể nắm giữ tính mạng bản thân trong tay, mà tính mạng của Lê Hân, lại được giữ trong tay fans.

Hai người đều thực nôn nóng, sợ liên lạc không kịp. Cũng may nếu dùng quy mô lớn như vậy tìm một người không quen biết sẽ rất phiền người dân, thân là thống soái Eddie Rees không thể dễ dàng đưa ra quyết định, cho dù thủ hạ có khen hắn đến thiên hoa loạn trị (), thì cũng chỉ là một tên nghệ sĩ.

() Thiên hoa loạn trụy là nổ tá lả, ba hoa chích chòe.

Đế quốc cũng có nghệ sĩ, có diễn viên, bất quá địa vị lại không cao như ở thế kỷ , mà được mọi người coi như một loại nghề bình thường, không xem trọng cũng không khinh thường, đãi ngộ cũng giống như công nhân bình thường ở nhà xưởng gia công linh kiện.

Điều này giống như thủ hạ ở trước mặt Eddie Rees liều mạng khen một tên công nhân làm ra linh kiện có bao nhiêu tốt, bọn họ đều thích. Hiện giờ công nhân này mất tích liền vội vàng phát động người trên toàn tinh cầu đi tìm hắn, bằng không sau này sẽ không được dùng linh kiện của hắn nữa. Cách so sánh như vậy, khiến yêu cầu của Hán Tư Đốn cùng hơn trăm tên hán tử quả thực chính là gây rối vô cớ. Eddie Rees thật không hiểu, ngày thường thủ hạ rất đáng tin cậy, bọn họ không phải mới từ vũ trụ trở về ngày sao? Mới buổi tối đã bị một người mê hoặc thành ra như vậy?

Nhìn ảnh chụp lén Lê Hân lúc đang hát, trừ bỏ một thiếu niên lớn lên xinh đẹp quá phận thì cái gì cũng không có, không phải tất cả thủ hạ của hắn đều nhất kiến chung tình với thiếu niên này đi? Dù đẹp cũng không có khả năng.

Eddie Rees nheo mắt, đối với Lê Hân nảy ra một loại cảm giác giống như hồ ly tinh.

Lúc này, Lê Hân nhận được nhắc nhở của hệ thống: 【Tăng anti-fan, số thuần fans hiện tại là , thỉnh ký chủ chú ý không nên chiêu anti-fan.】

Xong đời, không phải bọn họ đã đem ảnh phát đi tìm người đó chứ?

Cũng may lúc Kim Thành Quân liên lạc thì Hán Tư Đốn đang cùng lão đại chụp hình thân cây ( tổng bộ bọn họ cũng rất yêu thiên nhiên), nói cho y tin tức Lê Hân vẫn an toàn, biết được bọn họ vẫn chưa đem ảnh của Lê Hân phát ra ngoài liền thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi ngắt liên lạc liền nói tin tốt này với Lê Hân, Lê Hân ngược lại càng thêm khó hiểu, nếu không giăng lưới tìm người thì anti-fan kia của hắn chui ra từ đâu?

“Nghe ngươi nói sau khi ta bị bắt đi không lâu, bọn họ liền mang ảnh của ta truyền ra cho mọi người trên nguyên thủy tinh, vậy vì sao trong thời gian dài như vậy lại chưa thông báo ra ngoài?” Lê Hân thử hỏi.

“Bởi vì nguyên soái không đồng ý” Kim Thành Quân giải thích “Mọi việc của Tinh Chiến Quân đều cần nguyên soái tham dự, thủ hạ có thể thuyết phục được nguyên soái thì chuyện này có thể thành, nếu như không thể thuyết phục nguyên soái, vậy quyết đấu, nếu có thể thắng được nguyên soái thì cũng được thôi. Bất quá gen nguyên soái là cấp S, vô cùng gần cấp SS, đối phó thủ hạ cơ bản đều là lấy nghiền áp giành thắng lợi.”

Nói cách khác, nguyên soái của toàn bộ nguyên thủy tinh này chính là không nói hai lời sao?

Lê Hân đối với hệ thống nhắc nhở gia tăng anti-fan yên lặng đau lòng.

Trong thế giới tương lai, khoảng cách giữa hai tinh cầu chưa bao giờ gọi là xa, từ cực Nam đến cực Bắc cũng chỉ như đi xuống lầu mua nước tương trong cửa hàng tiện lợi. Đổi thành cách gọi quen thuộc ở thế kỷ của Lê Hân, một tinh cầu gọi là thôn, một hằng tinh quay quanh mấy tiểu tinh cầu gọi là huyện, tinh hệ (ngân hà) gọi là thành phố, toàn bộ gọi chung là một nước. Cho tới nay mọi người nói Dorset tinh, trên thực tế là tinh hệ Dorset, chẳng qua tinh hệ này có khoảng cách khá gần các tinh cầu trực thuộc đế quốc, dễ quản lý, thời gian đi lại cũng chỉ mất có một hai tiếng, nên đều gọi là tinh hệ Thủ Đô.

Khoảng cách gần như vậy, thời gian qua lại trong nguyên thủy tinh cũng không lâu, không đến vài phút hai tên bảo tiêu của Lê Hân liền về tới, phía sau còn có một đám Tinh Chiến Quân đi theo. Sau khi nhìn thấy Lê Hân, bọn họ cùng Kim Thành Quân phản ứng giống nhau, sợ hắn bị thương không nhìn được từ bề ngoài, đáng giận thời gian lâu như vậy, làm cái gì cũng đã làm!

Này này này! Khóe miệng Lê Hân giật giật, tuy rằng mấy tên hải tặc chưa nói ra suy nghĩ của bản thân, nhưng biểu tình quá mức rõ ràng, làm hắn căn bản không thể xem nhẹ.

Các ngươi cũng không cần viết hết tâm tư lên trên mặt chứ, các ngươi là hải tặc, không nên đơn thuần thẳng thắng như vậy chứ?

“Không có việc gì” Lê Hân trang X (giả ngu) nói “Chỉ là một người thích nghe ta hát, một hai muốn chữ ký của ta, ta cự tuyệt, hắn liền khóc lóc rồi bỏ đi.”

Nghiêm Sí thiếu tướng điều khiển cơ giáp về Khoáng Tinh không hề biết người vừa mới cự tuyệt mình đem thanh danh y đạp hư đến rối tinh rối mù, sắc mặt âm trầm một đường trở về căn cứ ở Khoáng Tinh. Trong khoảng thời gian này việc tìm kiếm của bọn họ cũng tiến triển không tốt lắm, mặc dù đã dò theo đường rời đi của Nghiêm Sí, như làm thế nào cũng không tìm được hộp đen.

Nghiêm Sí mang trái tim tan vỡ trở lại phòng huấn luyện, đầu tiên là đem cơ giáp giao cho người bảo trì trên tinh hạm tiến hành bảo dưỡng hằng ngày, còn y chạy đi tập bổ sung những phần huấn luyện hôm nay còn thiếu. Động tác vẫn vô cùng chuẩn mực như cũ, biểu tình vẫn vô cùng lạnh lùng như cũ, người khác hoàn toàn nhìn không ra lúc này Nghiêm Sí đang trải qua đau khổ của lần thất tình đầu tiên trong đời.

Y một bên huấn luyện, một bên nhìn khẩu pháo Ion trên ghế. Không sai, chính là cái khẩu Ion mà Lê Hân ký tên cho Giả Lệ Nhĩ, động tác Nghiêm thiếu tướng rất nhanh, trước khi mang Lê Hân rời đi cũng thuận tay cầm theo vũ khí của Giả Lệ Nhĩ. Đương nhiên y sẽ không ham một khẩu pháo Ion, thứ đồ rách nát này còn không bằng dị năng của y. Lấy đi là vì nhìn thấy chữ ký của Lê Hân trên đó, coi thành đồ của hắn mà mang về, trong lúc vô tình đã vi phạm pháp luật đế quốc.

“Oa! Sáng sớm đã đi huấn luyện? Ta nghe người bảo trì cơ giáp nói đêm hôm qua cậu mang cơ giáp dự phòng ra ngoài luyện tập, cả một đêm không ngủ trở về liền huấn luyện, có phải cậu là người máy hoàn toàn không biết mệt không?” Sáng sớm Grant mang theo tâm trạng tốt cùng làn da đẹp tới tìm Nghiêm Sí. Hiện tại bọn họ cần phải đổi phương pháp tìm kiếm, bằng không đúng là quá chậm.

Liếc mắt một cái liền thấy khẩu pháo Ion trên ghế, Grant tò mò hỏi: “Cái đồ rách nát này từ đâu ra vậy? Cậu còn cần dùng cái này sao?”

Trong mắt người thường pháo Ion chính là một vũ khí vô cùng to lớn huyễn khốc, so với súng năng lượng không biết mạnh hơn bao nhiêu lần. Nhưng đối với Grant gen cấp S mà nói, lực sát thương của loại vũ khí này còn thua cả dị năng mình, căn bản không có chút tác dụng nào.

Hắn duỗi tay lấy khẩu pháo Ion làm Nghiêm Sí đang huấn luyện thể lực trong nháy mắt đã đứng trước mặt Grant, một chân đem người đá ra, pháo Ion trên ghế biến mất, hiển nhiên đã bị y thu vào xích không gian.

Grant ôm lấy phần eo bị đá, thật không cách nào chịu đựng tên người máy Nghiêm Sí tâm tư quỷ dị này, dù sao hắn cũng đã sớm không vừa mắt Nghiêm Sí, rất muốn đánh y một trận. Hai người ở phòng huấn luyện có trọng lực gấp lần đánh một trận lớn, thậm chí còn dùng cả dị năng. Nửa người Grant bị đốt trọi, mắt bị khói hun đến đỏ bừng, tóc cùng y phục của Nghiêm thiếu tướng đều bị điện giật thành ăn mày bước ra khỏi phòng huấn luyện. Bên trong một đống hỗn độn, không nói đến tất cả vách tường đều lủng lỗ, hệ thống điện và toàn bộ ánh sáng bị hỏng, phòng huấn luyện này đã hoàn toàn không còn dùng được.

Sau khi cùng Grant luận bàn giảm áp lực, tâm trạng Nghiêm Sí bình tĩnh hơn không ít. Y trở về phòng, lại lấy khẩu pháo Ion ra, đầu ngón tay dừng trên chữ ký của Lê Hân, đôi mắt sâu thẳm nhìn cái tên kia, không có biện pháp, y hoàn toàn không có khả năng từ bỏ Lê Hân.

Bóp nát quả dưa chuột mang về từ nguyên thủy tinh thành ba khúc, Nghiêm Sí nằm trên giường, một lần nữa bắt đầu lên kế hoạch kiếm tình cảm. Lê Hân nói hắn có người yêu thích, hơn nữa phải đợi người nọ trở về rồi kết hôn, chính là loại tình cảm này chưa chắc đã ổn định. Khi y còn chưa gặp qua người kia, dựa vào cái gì phải bỏ cuộc, ít nhất phải xác nhận mình hoàn toàn thua kém người yêu của Lê Hân mới có thể buông tay. Trên thực tế kể cả đến mức đó Nghiêm Sí cũng không thể buông tay, y đối với Lê Hân có một loại chấp nhất mà đến chính bản thân y cũng không hiểu được, từ lần đầu tiên gặp mặt liền nhận định hắn là người của mình, cảm tình tới đột ngột lại kịch liệt, mãnh liệt hơn nhiều so với việc Nghiêm Sí có thể tiếp thu.

Tình cảm quá mức mãnh liệt làm Nghiêm Sí không đi đúng hướng ngay từ đầu, điều y nên làm bây giờ là lợi dụng người yêu Lê Hân không có ở đây, quan tâm đến cuộc sống và sinh hoạt hằng ngày của hắn, làm hắn không thể rời xa mình!

Ở Khoáng Tinh chỉ có thể lên internet nội bộ, cơ sở dữ liệu chỉ giới thiệu các tinh cầu, đặc điểm cư dân hay tình hình chung cùng cơ mật của đế quốc, nhưng lại không có hướng dẫn cách theo đuổi người yêu, Nghiêm Sí thiếu tướng vô cùng gian khổ mà tự lập kế hoạch cho mình, sau khi kiểm tra lại nhiều lần mới vừa lòng gật gật đầu.

Y tính hôm nay liền bắt đầu thực hành, thế nhưng việc tìm hộp đen thật sự tiến triển quá chậm, bọn họ không thể cứ tiếp tục dùng máy móc tìm kiếm, Nghiêm Sí thân là trung tâm sự việc, cần phải tích cực trong công tác, tạm thời không thể đến nguyên thủy tinh thực hiện kế hoạch của y.

Mà trong khoảng thời gian Nghiêm Sí nghiêm túc công tác, Lê Hân đã thông qua mị lực âm nhạc mà thành công mê hoặc (trong mắt Eddie Rees nguyên soái) mấy ngàn tên hải tặc tinh tế, từ tướng quân đến binh lính bình thường, toàn quân trên dưới, chỉ cần nghe qua ca khúc của Lê Hân, sẽ ít có ai không thích hắn. Cho dù có một hai người hoàn toàn không biết thưởng thức âm nhạc, cũng sẽ không đạt tới trình độ anti-fan.

Lê Hân ở nguyên thủy tinh kiếm hoa tươi kiếm fans vô cùng vui vẻ, nhìn thấy số fans lên tới hơn ngàn người, hoa tươi cũng lên tới hơn vạn, tâm trạng đặc biệt tốt. Phiền toái duy nhất chính là nguyên soái anti trước giờ chưa từng nghe qua hắn ca, trước giờ cũng chưa thấy qua hắn, chỉ là hệ thống nhắc nhở Lê Hân, đồng chí nguyên soái vẫn luôn yên lặng anti hắn, hơn nữa theo số fans ngày càng gia tăng lại càng thêm có khuynh hướng hắc hóa.

Không có biện pháp, đám hải tặc gọi bạn tốt tới căn bản đều là hải tặc, fans của Lê Hân ở nguyên thủy tinh % đều là hải tặc (còn % là khủng long, con số này mỗi ngày đều thay đổi, bởi vì nhóm khủng long thường xuyên bị làm thịt, mỗi lần nhìn thấy fans phi nhân loại ít đi, Lê Hân đều cảm thấy vô cùng đau lòng, hơn nữa còn bắt đầu ăn chay QAQ), tất cả đều là thủ hạ của Eddie Rees, bản thân hắn đi đào góc tường đã sớm đào đến không còn gì, nguyên soái có thể nhìn hắn thuận mắt mới là lạ.

Bất tri bất giác, đã một tháng trên nguyên thủy tinh. Lê Hân tính lộ trình, cộng thêm thời gian mình ngủ say, đã hơn ngày. Thời gian A Mộc trị liệu là ngày, dù thế nào hắn cũng phải trở về Emir chờ A Mộc.

Mặc kệ mấy tên binh lính giúp viện nghiên cứu bắt người còn ở đấy, hắn vẫn phải nghĩ biện pháp trở về chờ A Mộc. Dẫu cho mỗi ngày hắn đều phải ngồi trong nhà của mình cùng A Mộc, cũng nhất định phải chờ.

Lê Hân đề nghị về nhà hoàn toàn khiến vợ chồng Giả Lệ Nhĩ choáng váng, bọn họ ở nguyên thủy tinh đã gần tháng, sinh hoạt đặc biệt tốt đẹp, mỗi ngày uống rượu nghe ca tận tình đánh nhau. Luận bàn cùng đám hải tặc, kinh nghiệm chiến đấu của hai người tăng lên không ít, khống chế dị năng cũng càng thêm thuần thục.

Dưới hoàn cảnh vui chơi đến quên cả trời đất, hai vợ chồng cơ hồ đã quên luôn chuyện Lê Hân phải đợi A Mộc. Trên thực tế, trong khoảng thời gian này bọn họ bảo vệ Lê Hân rất khá, trừ bỏ phải luôn ngăn cản mấy tên lông lá đòi hôn (không sai vẫn là hôn QAQ), một ngày của Lê Hân thật sự rất thư thái, bọn họ cũng không nghĩ tới Lê Hân sẽ rời đi.

Chính là, ở trong lòng Lê Hân quan trọng nhất vẫn là A Mộc. Kể cả ở chỗ này có thể thăng cấp, hắn vẫn phải trở về chờ A Mộc.

Trong khoảng thời gian này, tinh thần lực của Lê Hân không ngừng được sử dụng và cô đọng, đã tăng lên cấp , kinh nghiệm đổi thành /, gấp lần so với cấp , Lê Hân muốn thăng lên cấp , trình độ có thể sử dụng tinh thần lực mà không cần đến vật trung gian, quan trọng nhất vẫn là muốn dựa vào năng lượng của việc nâng cấp hệ thống.

Nhưng dù ở lại nơi này có nhiều chỗ tốt, A Mộc vẫn là quan trọng nhất. Lê Hân đợi y thật lâu, mỗi lần đêm xuống đều mơ thấy người đàn ông ấy mà không nhịn được đau lòng. Anh quay về đế quốc có khỏe không? Còn nhớ ta không? Có phải ta chỉ là một lần gặp gỡ của anh ở tinh cầu lưu đày? Anh thật sự có thể trở về tìm ta chứ?

Những vấn đề này luôn tra tấn Lê Hân, có đôi lúc hắn muốn trốn tránh, không bằng cứ như vậy ở lại nguyên thủy tinh kiếm fans thoải mái thăng cấp, A Mộc không tới cũng không sao, nếu tới Phil cũng sẽ thông báo cho mình, việc gì phải đi đến một nơi nguy hiểm mà chờ đợi?

Nhưng mà, lý do có nhiều, nhưng tâm đã không còn trên người mình, dù có lý do thì cũng ích lợi gì đâu?

Hắn khăng khăng phải về làm Giả Lệ Nhĩ và Áo Lạc Tư phải lập tức liên hệ cùng Phil. Lúc trước khi Lê Hân tỉnh lại bọn họ đã liên lạc Phil, ý tứ khi ấy của boss là tạm thời ổn định Lê Hân, làm hắn ở nguyên thủy tinh lâu lâu một chút. Ai ngờ bây giờ mới qua tháng đã phải quay về, bên này thời điểm nguy hiểm còn chưa qua, vẫn chưa có quân sĩ cấp cao của đế quốc tới nơi này, Phil tuyệt đối không có khả năng để Lê Hân trở về.

“Đưa cậu ấy lên chiến hạm vận tải” Phil trầm mặc một lát rồi nói. “Thân thể cậu ấy không tốt, không thể thanh tỉnh khi chiến hạm đang vận chuyển, vẫn là nên cho cậu ấy vào khoang ngủ. Chờ sau khi ngủ, lại đem thời gian điều chỉnh lên tháng rồi kéo về nguyên thủy tinh, lần này kể cả cậu ấy có tỉnh trước, thì kỳ nguy hiểm cũng qua.”

Quả nhiên lão đại mới là tàn nhẫn nhất, ngoài mặt đáp ứng nhưng lại đưa ra biện pháp giải quyết. Thiết lập năm Lê Hân tháng đã tỉnh, bây giờ thiết lập tháng thì chắc là ngủ được tháng đi?

Đợi đến khi còn tháng cuối lại đem Lê Hân trở về, đứa nhỏ ngây ngốc có khái niệm mơ hồ về thời gian, căn bản sẽ không biết đã trôi qua mấy tháng, khiến cho hắn nghĩ bản thân ngủ một giấc đến Emir tinh, chỉ mới qua vài ngày mà thôi.

Lê Hân quả nhiên không chút hoài nghi, chỉ là đối với thời gian ngủ say của mình có phần không yên tâm, hắn còn chưa thăng cấp, thể chất quá nhược kê, vạn nhất lại ngủ nhiều hơn mấy ngày thì làm sao bây giờ?

Giả Lệ Nhĩ sau khi thắp sáng kỹ năng nói dối thì vỗ ngực bảo đảm, tới Emir, ở chỗ bác sĩ Blake có thiết bị cưỡng chế đánh thức.

Điều này làm Lê Hân yên tâm.

Hai ngày trước khi chiến hạm vận tải xuất phát, buổi tối Lê Hân vẫn theo thường lệ đến quán bar cảng tinh tế diễn tấu, có thể luyện tập thêm được một ngày cũng tốt.

Mà buổi tối cuối cùng trước khi rời đi, được định trước là một đêm không êm đềm. Vào ngày này, Lê Hân chuẩn bị biểu diễn《Hoa Mai Tam Lộng》 lần dưới hình thức hướng dẫn cấp đại sư, định làm mấy tên hải tặc bất ngờ, cũng coi như là lễ vật của hắn trước khi đi. Kim Thành Quân nghe nói hắn muốn công bố tin tức mình phải rời khỏi trong buổi biểu diễn, mặt đều tái rồi, này sao lại có thể!

Nếu để Lê Hân nói phải rời đi, mấy tên hải tặc nhất định sẽ điên mất. Thời gian Lê Hân ở chỗ này không dài, không phải tất cả Tinh Chiến Quân đều có thể đến nghe hắn hát, tuy rằng Tinh Chiến Quân có hơn trăm vạn người, lại chỉ có mấy ngàn tên thường xuyên tới quán bar, nhưng đây cũng đủ chứng minh hắn rất được hoan nghênh! Đặc biệt hiện tại quán bar không cần dùng đến phòng riêng, chỉ cần ngồi trước cửa thu phí là được, bởi vì mỗi người tới đều là vì buổi biểu diễn của Lê Hân, hoàn toàn không cần đối đãi khác nhau.

Trên cơ bản đám hải tặc đóng quân ở gần cảng tinh tế đều học được bài《 Huynh Đệ Cạn Ly 》, mỗi lần tụ tập bọn họ sẽ giữ lại để hát, ai không hát được đều sẽ bị chê cười. Hôm trước Lê Hân đã hát khúc《Huynh Đệ》của Nhậm Hiền Tề, kiếp này kiếp sau đều làm huynh đệ khiến đám hải tặc bị chọt trúng điểm manh, thề nhất định phải học được bài này. Còn chưa học xong Lê Hân đã đi rồi……

Kim Thành Quân cảm thấy, mình cũng đóng gói cùng Lê Hân đi thôi, quán bar cảng tinh tế sau đêm nay sẽ không còn tồn tại nữa.

Cứ việc Eddie Rees áp chế, thì vẫn có ngày càng nhiều thủ hạ bị Lê hồ ly mê hoặc, Eddie Rees thật sự không thể ngồi yên, định tự mình đến nhìn một cái xem Lê Hân này mê hoặc thủ hạ của mình như thế nào. Nhìn Hán Tư Đốn đi, mỗi ngày đều cười ngây ngô trở về, ở trong phòng phát ra âm thanh như tiếng sói tru, nói là luyện âm, loại âm nhạc này Eddie Rees thật sự không thể gật bừa!

Sở dĩ Lê Hân ở đây chỉ có được mấy ngàn fans, không phải không có quan hệ với cách tuyên truyền quỷ khóc sói gào của đám hải tặc này.

Cùng lúc với Eddie Rees, mấy người Nghiêm Sí rốt cuộc cũng tìm được hộp đen được cất đến thập phần cẩn mật.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio