Tinh Tế Chi Băng Liệt Vương Tọa

chương 78: tyler truy kích

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hết thảy trở thành một trận đọ sức lực lượng.

Mặc dù bị nền kim loại trói buộc, Tống Kiêu vẫn cảm nhận được trận đánh nhau sống chết của Tyler và Oz, như muốn phá hỏng cả không gian.

Tống Kiêu nhắm mắt lại, cậu phải thoát khỏi đây, không thể để Tyler nắm giữ cục diện. Mái tóc Tống Kiêu phất lên, mỗi một tế bào cơ thể như chiếm được lực lượng bay lên không, máu trong người sôi trào, sâu trong tâm trí vô số xung động thần kinh được dẫn truyền về một chỗ, sau đó lập tức lan truyền khắp người, lấy thế nghĩa vô phản cố phóng ra ngoài, đập nát lồng kim loại ngăn cách cậu với thế giới bên ngoài, hóa thành tấm bụi lốm đốm.

Khi Tống Kiêu nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trước mắt thì, đại não như ngừng hoạt động.

Ngoại trừ cung điện Mùa Đông không ngừng biến đổi hình dạng, địa phương nhìn như trống không lại mãnh liệt chuyển động như biển dữ, lực độ hai bên vỗ vào nhau như có thể nghiền nát hết thảy bất cứ lúc nào.

Tống Kiêu nhằm vào kẽ hở giữa Tyler và Oz mà không ngừng phóng lực lượng, nếu không cậu sợ mọi thứ không còn tồn tại nữa.

Khoang vô khuẩn rung động không ngừng, giống như có thể vỡ tung bất cứ lúc nào, khiến Tống Kiêu vô cùng sợ hãi.

Dù biết Tyler và Oz sẽ không tổn thương Tống Nhiên, nhưng trận đấu này làm rất nhiều vượt khỏi tầm kiểm soát. Tống Kiêu vừa phải bảo vệ mình, vừa phải duy trì tính ổn định của khoang vô khuẩn.

Oz cũng không bị động hứng chịu công kích của Tyler. Số kim loại bị Tống Kiêu phân giải được Oz tụ lại, chuyển đổi thành thể lỏng, nhìn qua không sắc bén, cũng không ngăn trở được công kích của Tyler, nhưng nếu chạm vào cơ thể Tyler, nó sẽ cắt đứt y ngay lập tức.

Lòng Tống Kiêu đổ mồ hôi lạnh.

Cậu rót lực lượng của mình vào các phân tử kim loại, khống chế chúng thoát khỏi ràng buộc của Tyler, hình thành vô số vi châm, trong nháy mắt đâm về hướng y.

Ngay khi Tyler xoay ngược hướng đi của mưa châm về phía Tống Kiêu, cậu lại điều khiển tất cả dung nhập vào dịch thể kim loại của Oz, hai người ăn ý như đang cùng lái tàu con thoi, dịch thể từ hình thái gợn sóng thay đổi nhanh chóng, tốc độ phân tán và tụ hợp càng thêm khó nắm bắt.

Tình thế rốt cục nghiêng về phía Tống Kiêu và Oz, phạm vi lực lượng của Tyler dần bị thu hẹp, cung điện Mùa Đông vốn đang rục rịch yên tĩnh hơn một chút.

_ Oz Fawn, hình như ngươi quá coi thường ta rồi đấy? – Tyler cười lạnh hỏi.

Dịch thể kim loại vốn bị Oz và Tống Kiêu khống chế bị một cỗ lực lượng ập vào, kim loại bị ép kéo dài, hình thành các sợi siêu vi, bất tri bất giác quấn quanh thân Oz và Tống Kiêu, ngày một thu hẹp độ rộng đến nỗi sắp cắt vào người bọn họ!

Tống Kiêu đưa lực lượng mình ra ngoài, các sợi siêu vi trong nháy mắt biến lớn, mật độ cũng giảm xuống, Oz trực tiếp phân giải nó, cậu cảm nhận được anh thẳng thừng phóng các hạt kim loại vào đường hô hấp của Tyler, chặn đứng hơi thở của y.

_ Ý tưởng hay đấy, nhưng hiện thực thì không mỹ mãn đâu!

Bàn tay Tyler tạo hình quả đấm, vô số bụi kim loại đã tụ lại quanh nắm tay y, ngay sau đó như hằng tinh bạo tạc mà văng tứ tung.

Tư duy Tống Kiêu còn chưa kịp bắt chúng nó lại, đã bị bụi kim loại cắt qua gò má, cánh tay, thậm chí đâm sâu vào người cậu, đầu khớp xương bị đâm thủng đau đến tim như ngừng đập. Cậu nghiến răng, mồ hôi lạnh chảy đầy trên trán, cho dù đau muốn chết, cậu cũng không hét một tiếng, vì cậu không muốn phân tâm.

Cậu ép số bụi kim loại trong cơ thể ra ngoài, vết thương khép lại.

_ Đây là chút trừng phạt nho nhỏ cho cậu. – Tyler cười nói.

Tống Kiêu hừ nhẹ một tiếng, châm chọc nói:

_ Nếu lúc này Tống Nhiên đứng đây, ngươi nghĩ anh ấy sẽ trừng phạt ngươi thế nào?

_ Câm miệng! – Sắc mặt Tyler thay đổi trong nháy mắt.

Y lại điều động toàn bộ không gian, vô số mũi kim loại sắc bén đột kích trở lại, nhưng lúc này khoang vô khuẩn chứa Tống Nhiên bỗng di chuyển đến trước Tống Kiêu và Oz, Tyler lập tức dừng công kích hai người.

_ Cậu làm gì thế! Mau buông Tống Nhiên ra! – Tyler phẫn nộ rống lên.

_ Ta đang làm gì? Đương nhiên là để anh trai bảo vệ mình rồi! Ai bảo bọn ta không địch nổi ngươi chứ! – Tống Kiêu nghiêng đầu, nở nụ cười vô lại. Nếu Tyler điên cuồng muốn muốn có được Tống Nhiên như vậy, thì anh chính là tấm chắn của bọn họ.

_ Tống Kiêu! Cậu…

_ Ngươi đừng tiến lên đó! – Tống Kiêu đặt bàn tay lên khoang vô khuẩn – Ta sợ không cẩn thận lại phân giải nó mất. Đến lúc đó Tống Nhiên không còn cơ hội tỉnh lại đâu!

_ Cậu sẽ không làm thế! Đó là anh trai cậu! – Bờ vai của Tyler run lên, trong giọng nói mang theo ý tứ áp bách và uy hiếp.

_ Ồ? Tất nhiên ta sẽ không làm chuyện gì tổn thương anh trai mình. Nhưng ngươi thì chưa chắc. Nếu Tống Nhiên có ý thức, anh ấy sẽ đánh cược tất cả để bảo vệ ta, nếu như ngươi tổn thương ta, anh sẽ tận lực hủy diệt ngươi! Cho nên… đừng nói mấy câu ngươi sẽ không tổn thương anh trai ta này nọ, từ đầu tới cuối ngươi vẫn luôn tổn thương anh ấy!

Tống Kiêu lành lạnh nói.

_ Câm miệng! Câm miệng! Trả Tống Nhiên lại đây!

Lực lượng của Tyler xông tới, Oz một tay ôm Tống Kiêu vào lòng, khoang vô khuẩn dưới lực lượng của Tyler vẫn không chút sứt mẻ, là Oz cố định nó tại chỗ.

Ngay lúc đó, cung điện Mùa Đông phát ra cảnh báo xâm lấn, khởi động lồng phòng hộ.

Tống Kiêu cả kinh, rốt cuộc là ai tới?

Nhưng dù là ai đi chăng nữa, cũng không có thời gian thoát khỏi lồng phòng hộ.

Tiếng nổ kịch liệt truyền đến, cả cung điện Mùa Đông chấn động, cậu thực sự rất muốn biết đã xảy ra chuyện gì.

_ Cảnh báo — cảnh báo — lồng phòng hộ bị vô hiệu hóa–

Cái gì? Lồng phòng hộ bị vô hiệu hóa? Nó là phòng vệ cuối cùng của cung điện Mùa Đông!

Người kinh ngạc không chỉ có Tống Kiêu, mà còn cả Tyler.

Y nhíu mày, tuy chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi.

Vẻ mặt của Oz vẫn trầm liễm như trước, giống như hết thảy đều nằm trong dự liệu của anh.

Một chiếc tàu con thoi đâm thủng tường của cung điện Mùa Đông, trong nháy mắt Tyler quay đầu lại, một loại khóa lực từ Tống Kiêu chưa từng thấy qua được thả ra, lấy tốc độ không thể nhìn bằng mắt thường phóng xuống.

Tyler bất ngờ không kịp đề phòng, bị nó khóa lại.

Tiếng ầm ầm truyền đến từ bốn phương tám hướng, Oz kéo cổ áo Tống Kiêu:

_ Chúng ta đi!

Tống Kiêu lúc này mới nhận ra, đây là tiếng cung điện Mùa Đông sụp đổ.

Cậu mang theo khoang vô khuẩn tiến vào tàu con thoi, người ngồi ở ghế lái chính là Fanser.

Bọn họ nhanh chóng rời khỏi, Tyler điên cuồng rống giận, Tống Kiêu ngồi trong tàu mà màng tai như sắp vỡ ra.

_ Tống Kiêu —— Đừng nghĩ mình có thể rời khỏi góc vuông thứ mười! Tống Nhiên là của ta! Chỉ có thể là của ta!

Tống Kiêu căng thẳng, ngón tay đặt trên khoang vô khuẩn run nhẹ.

Đùa hay thật, Tống Nhiên chưa bao giờ là vật sở hữu của kẻ nào hết!

Hình chiếu cho thấy cung điện Mùa Đông lung lay sắp đổ, toàn bộ kỵ sĩ ngân sắc được điều động nỗ lực cứu lấy nó.

_ Thế nào? Tôi tới đúng lúc không? – Fanser lộ ra nụ cười đắc ý.

Trên chóp cung điện Mùa Đông là Tinh Vân im lặng đã lâu, thân hạm khổng lồ như có thể ép vỡ cả cung điện bất cứ lúc nào.

_ Rất đúng lúc. – Oz bình tĩnh trả lời.

_ Tôi thật sự không ngờ lại có ngày… chúng ta tấn công cung điện Mùa Đông. – Giọng nói Fanser mang theo chút châm chọc.

Tống Kiêu hiểu ý của hắn, nó đại biểu cho việc gia tộc Chase đã phản bội Tyler.

_ Rất xin lỗi… – Tống Kiêu không biết nên nói gì.

_ Xin lỗi gì hả? – Fanser buồn cười nói – Gia tộc Chase không thuần phục Tyler, mà thuần phục gia tộc Fawn. Không chỉ có tôi, cả Bạch Dĩnh và Saruman cũng thế. Hai người mang theo cái gì thế? Tống Kiêu cậu có vẻ nâng niu nó nhỉ.

Fanser dường như hoàn toàn không đặt việc tấn công cung điện Mùa Đông và phản bội Tyler vào mắt.

_ Là Tống Nhiên.

Fanser suýt thì sặc nước miếng.

_ Tống Nhiên… Là… Là… Tống Nhiên điều khiển Băng Liệt ấy hả?

_ Ừ.

_ … Sao ngài ấy lại ở cung điện Mùa Đông? – Tay lái của hắn run run làm tàu con thoi cũng lay chuyển theo.

Tống Kiêu cúi đầu không nói gì, Fanser thức thời nói sang chuyện khác.

_ Biết bọn tôi đối phó với lồng phòng ngự kia thế nào không? Công kích nó từ cự ly xa! Bạch Dĩnh rất lợi hại, cậu ta điều khiển hệ thống lửa khống của Tinh Vân, trong lúc lồng chịu công kích đã điều động hơn một nghìn thiết bị phát xạ, tăng lực chiến bên mình. Nếu là những xạ thủ khác chưa chắc đã căn chuẩn như Bạch Dĩnh, chỉ cần thất bại thôi, lồng phòng ngự sẽ hoạt động ngay lập tức, chúng ta liền mất cơ hội. Mặt khác, bọn tôi còn táy máy hệ thống phản trọng lực trong cung điện, phân tán sự chú ý của các kỵ sĩ ngân sắc, khiến bọn họ bận rộn không thôi!

Tàu con thoi bay vào Tinh Vân, Tống Kiêu tạm thời an toàn. Đáy lòng đang kinh hoàng rốt cục bình ổn lại.

Nhưng đây chưa phải kết thúc.

_ Bước tiếp theo chúng ta sẽ làm gì? – Tống Kiêu nhìn về phía Oz.

Cậu rốt cuộc tìm được Tống Nhiên, nhưng nội tâm của cậu lại không có chút vui sướng nào. Mọi thứ đều vuột khỏi kế hoạch ban đầu, giờ phút này Tống Kiêu có thể trở thành tù nhân của Tyler bất cứ lúc nào.

Bọn họ không những phải rời khỏi Warm Wind, mà nhất định phải rời khỏi phạm vi của góc vuông thứ mười.

_ Trước khi Vương Tọa được khởi động, chúng ta phải rời khỏi nơi này.

Oz nói xong, Fanser gật đầu.

Tống Kiêu cảm thấy lạnh lẽo.

Mặc dù đang Tinh Vân rất nổi danh trong các góc vuông, nhưng Tống Kiêu biết nó chưa chắc đã là tinh hạm lợi hại nhất của Warm Wind.

Tinh hạm của Tyler tên là Vương Tọa, hệ thống lửa khống của nó được bố trí rất hoàn mỹ, tuy số lần nó được khởi động rất ít, vẫn khiến không ít người sợ hãi.

Bởi vì người thiết kế nó là Tống Nhiên.

Vừa mở cửa khoang điều khiển, Tống Kiêu đã nhìn thấy Ryan đang đứng bên trong.

_ Tống Kiêu! May mà cậu không có chuyện gì! – Ryan chạy như bay đến, đầu cà cà vào ngực Tống Kiêu.

_ Ryan, sao cậu lại ở đây?

_ Từ khi cậu nói Bạch Dĩnh chuẩn bị Băng Liệt sẵn sàng, tôi đã dự liệu được tình huống này. Đương nhiên tôi sẽ không để người thân ở lại Warm Wind, trở thành nhược điểm kìm hãm mình của Tyler. – Fanser trả lời.

_ Vậy Fawn phu nhân và chị Joanna đâu?

_ Yên tâm, bọn tôi đã sắp xếp cho mọi người rời khỏi Warm Wind.

Đừng xem Fanser bình thường bộ dáng không thể dựa vào, hắn so với tưởng tượng của cậu chu đáo thành thục hơn nhiều lắm.

_ Thôi không nói nhiều nữa. Hiện tại chúng ta phải khởi hành. Tinh thuẫn Warm Wind đã bắt đầu phòng ngự!

Bạch Dĩnh nhắc nhở nói. Vẻ mặt y vô cùng nghiêm nghị, xem ra tình hình không khả quan chút nào.

_ Chúng ta khởi hành.

Oz ngồi xuống ghế điều khiển, toàn bộ động cơ Tinh Vân khởi động, nhằm phía tầng khí quyển Warm Wind.

Quả không ngoài dự liệu của Bạch Dĩnh, tinh thuẫn đã chuyển sang trạng thái công kích, mà sau lưng bọn họ là cấm vệ quân đang đuổi đến.

Người dân ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, nghị luận ầm ĩ, suy đoán không biết đã xảy ra chuyện gì.

Từ trường các tinh thuẫn liên kết với nhau, hình thành tấm chắn bền vững, chỉ cần Tinh Vân chạm vào tấm chắn này, lập tức sẽ bị đẩy ngược lại. Năng lượng của toàn bộ tinh thuẫn trên hành tinh này cao hơn lực thúc đẩy của Tinh Vân rất nhiều.

Xem ra Tyler cũng không muốn giết Tống Kiêu, mục đích của y vẫn là bắt cậu, đồng thời đoạt lại Tống Nhiên.

Oz hoàn toàn không có ý dây dưa với tinh thuẫn, trực tiếp khởi động hệ thống lửa khống.

_ Đạn bão từ chuẩn bị xong. – Giọng của Bạch Dĩnh truyền đến.

Tống Kiêu hiểu, họ muốn dùng đạn bão từ trực tiếp phá hỏng tấm chắn, tạo lỗ hổng xông ra.

Thế nhưng vị trí sắp xếp các tinh thuẫn ngày càng biến hóa, phần bị xé rách rất nhanh được nối lại, mọi người không thể xông ra kịp.

_ Bạch Dĩnh, có nắm chắc không? – Oz hỏi.

_ Đương nhiên là có. – Bạch Dĩnh lạnh lùng đáp lại.

Cuộc đối thoại kết thúc, đạn bão từ liên tục phóng ra, tinh thuẫn quả nhiên bắt đầu lẩn tránh, đồng thời khởi động một phần tấm chắn, đẩy các đầu đạn bay ra khỏi phạm vi của Warm Wind.

Vậy là không thành công sao?

Cơn giận của cậu còn chưa kịp dâng lên, vô số đầu đạn đã được bắn ra ngay lúc đó, giống như truy tung vị trí các tinh thuẫn đang di chuyển, bắn hạ chúng nó.

Bầu trời Warm Wind bay đầy tia lửa, chấn động cường đại khiến bề mặt hành tinh bốc lên bao nhiêu bụi bặm.

Mà ngay một khắc đó, Tinh Vân chọc thủng tấm chắn của tinh thuẫn, giống như con tàu thoát khỏi dòng nước lũ, nhằm thẳng vào phía sâu vũ trụ.

Tống Kiêu há hốc miệng, trái tim như dừng đập ở khoảnh khắc kia.

Tinh hạm trơ lại trạng thái vận hành ổn định.

_ Chuẩn bị rời khỏi Warm Wind, thực hiện bước nhảy xuyên qua. – Oz phát chỉ lệnh.

_ Chúng ta phải xuyên đến đâu? – Fanser hỏi.

Đúng vậy, bọn họ biết đi đến đâu đây?

Góc vuông thứ mười thuộc kiểm soát của Tyler, góc vuông thứ chín và góc vuông thứ tám nằm trong tay Nhật Ảnh và Tulio, góc vuông thứ bảy do gia tộc Lanselord nắm quyền được xưng là tinh đạo thế gia.

Mấy nghìn năm trước gia tộc này là cường đạo tiếng tăm lừng lẫy trong tinh tế, bọn họ cướp bóc tiền ở khắp nơi, không chuyện ác nào không làm, hạm đội tinh đạo của họ cũng không ngừng mở rộng, tuy tiếng xấu lan xa nhưng không ai đánh nổi. Thẳng đến hai nghìn năm trước, gia tộc này đã chán cuộc sống phiêu bạt khắp tinh tế, đánh chiếm góc vuông thứ bảy. Vòng phòng ngự của góc vuông thứ bảy thậm chí không kiên trì nổi ba ngày, thủ đô Walsen đã bị công phá, bị gia tộc Lanselord chiếm lấy, lúc đó gia chủ Lanselord là một thanh niên hai mươi, lại mang sự quyết đoán của một Arthur từng trải. Hắn không đuổi tận giết tuyệt quý tộc ở góc vuông thứ bảy, mà vẫn giữ địa vị quý tộc của bọn họ, đồng thời cưới con gái của nguyên lĩnh chủ góc vuông lúc đó, rồi góc vuông thứ bảy thực lực yếu nhất trong mười góc vuông dần dần quật khởi.

Nhưng giữa gia tộc Lanselord và gia tộc Fawn lại có cừu oán. Nghe đồn, thủ lĩnh quân phản loạn Khải Ân năm đó giết chết em trai Katel của Oz được gia tộc Lanselord ủng hộ. Từ đó đến nay hai gia tộc vẫn trong trạng thái khói lửa ngập tràn.

_ Chúng ta đến góc vuông thứ sáu.

Oz trả lời.

Với tình hình hiện tại, góc vuông thứ sáu đúng là nơi đặt chân tốt. Tuy rằng thủ đô đã bị hủy, nội bộ góc vuông cũng tương đối hỗn loạn, nhưng tạm thời không có nguy cơ uy hiếp Tinh Vân.

Thời điểm bọn họ mở wormhole, Saruman hô lên:

_ Có tinh hạm đang tiếp cận chúng ta!

Vừa dứt lời, tên lửa của đối phương liền xẹt qua động cơ Tinh Vân, đánh trúng một tiểu hành tinh ở xa. Bề mặt nơi tiểu hành tinh bị đánh trúng xuất hiện một cái hố rất lớn.

_ Là Vương Tọa.

Thanh âm của Oz xẹt qua lòng của tất cả mọi người.

Bọn họ biết rõ tính năng đại bộ phận tinh hạm trong tinh tế, dù là Bão Từ của Tulio, hay Linh Hồn Màu Đen của Nhật Ảnh, dù chưa từng trực tiếp giao chiến, chí ít đều đã biết về đặc điểm của tinh hạm đối phương.

Nhưng Vương Tọa lại khác.

Nó chỉ tham dự chiến đấu một lần, là trận chiến tranh đoạt vương vị của góc vuông thứ mười.

Saruman khởi động lồng phòng ngự tinh hạm, Bạch Dĩnh chỉnh tỷ số điều động hệ thống lửa khống lên trăm phần trăm, nó rất thách thức độ phối hợp giữa xạ thủ và tài công.

Tốc độ truy kích của Vương Tọa thực sự quá nhanh, Bạch Dĩnh phát động mười hai lần công kích trong một giây, toàn bộ đều không trúng mục tiêu, trái lại đối phương bắn vòng bão từ về phía Tinh Vân, trong nháy mắt đã quấn quanh thâm hạm, sau đó nổ tung, tiếng cảnh báo vang lên trong buồng lái, chấn động kịch liệt khiến Tống Kiêu suýt đụng lên trần.

_ What —— không phải vòng bão từ vẫn chỉ là lý thuyết sao? Sao Tyler lại làm được! – Saruman tức giận mắng.

_ Vòng bão từ là do Tống Nhiên thiết kế. – Bạch Dĩnh trả lời.

Saruman liếc mắt sang Tống Kiêu, quyết định không nói nữa.

Nội tâm Tống Kiêu trăm cảm xúc lẫn lộn, cậu thật không ngờ, lại có ngày những thiết kế tinh xảo của Tống Nhiên lại trở thành công cụ để thành địch nhân truy kích chèn ép mình.

Saruman bật chức năng chữa trị tinh hạm lên, trước khi Tyler phát động đợt tấn công tiếp theo, nhanh chóng chữa trị thân hạm.

Tyler nối sóng với Tinh Vân, điên cuồng trong mắt y đã được khống chế, hoàn toàn khôi phục phong thái một vị vua ung dung hờ hững.

_ Oz Fawn, ngươi biết hành vi hiện tại của mình mang ý phản bội không?

_ Vấn đề này ngài đã hỏi rồi, thưa bệ hạ.

_ Như vậy quyết định của ngươi chỉ mỗi mình ngươi, hay cả gia tộc Fawn nữa?

_ Gia tộc của tôi ủng hộ quyết định này trăm phần trăm.

Thanh âm của Oz vẫn bình ổn.

Tống Kiêu lại có dự cảm không tốt. Fawn phu nhân và chị Joanna liệu có thuận lợi rời khỏi Warm Wind không?

Trên hình chiếu quả nhiên xuất hiện gương mặt rưng rưng nước mắt của phu nhân và Joanna bị ép ngồi trước màn ảnh.

_ Ngươi cho rằng an bài mẹ và chị mình rời khỏi Warm Wind là an toàn? Đừng quên, toàn bộ góc vuông thứ mười đều nằm trong tay ta. Hộ tống hai người là hạm đội của gia tộc Chase, đáng tiếc toàn bộ hạm đội đều bị kỵ sĩ ngân sắc bắn rơi. Fanser Chase là tài công của ngươi nhỉ. Hãy thay ta biểu thị tiếc nuối sâu đậm với hắn.

Tống Kiêu trừng mắt, hạm đội gia tộc Chase…. Có nghĩa bây giờ cả gia tộc chỉ còn lại Fanser và Ryan!

Khóe mắt cay cay, cảm giác áy náy tràn ngập đầu Tống Kiêu. Cậu nhìn về phía Fanser, hắn không còn vẻ tươi cười bất cần đời nữa, lưng vân thẳng như trước, vẻ mặt càng thêm kiên nghị, mặc dù hắn không nói gì, nhưng bàn tay siết chặt kia khiến Tống Kiêu biết lúc này Fanser đang bị nỗi đau hành hạ.

_ Nhưng tiếc nuối cũng vô ích, thủ tướng Fawn mà ta luôn tin tưởng và kính trọng… – Tyler cố ý dừng một chút.

_ Ngươi đã làm gì thủ tướng! – Tống Kiêu hô lên.

_ Thủ tướng Fawn dĩ nhiên không dễ dàng bị chế ngự như vậy. Ta chỉ nói là, nếu không muốn phu nhân yêu quý của mình bị ta phân giải, vậy mời thuận theo ta một chút, thưởng thức chút thức uống.

Lòng Tống Kiêu một mảnh lạnh lẽo. “Thức uống” mà Tyler nói chắc chắn là Pandora vàng.

_ Lựa chọn của ngươi là gì? Oz Fawn. Nhìn mẹ và chị bị phân giải trước mặt mình? Hay đưa Tống Nhiên và Tống Kiêu lại đây? Ta coi như việc bị phản bội chưa xảy ra. Nếu ngươi cứ khăng khăng mang Tống Kiêu đi, vậy hãy nghĩ về Băng Liệt tám năm trước, ta có thể khiến wormhole sụp đổ lần nữa, ngươi không thể đưa cậu ta bình an rời khỏi đây!

Tyler lộ vẻ nắm chắc thắng lợi.

Vương Tọa đã khởi động vũ khí nào đó, căn cứ theo phân tích về lộ trình, uy lực của nó vượt xa tưởng tượng của mọi người.

_ Đây có lẽ là loại từ trường nào đó. Năng lượng mà nó tích trữ đủ để xé rách không gian trong nháy mắt. Tôi nghĩ đây là nguyên nhân khiến wormhole chứa Băng Liệt năm ấy bị sụp xuống. – Bạch Dĩnh phân tích nói.

Bọn họ căn bản không thể rời đi, dù có quyết đánh đến cùng, dù cho thành công, cũng không chịu được cái giá phải trả.

Tinh Vân sẽ bị hủy hoại, gia tộc Fawn bị thảm sát, cả những người sát cánh cùng Oz trên con đường cũng phải hy sinh.

Tống Kiêu duỗi tay, đặt lên mu bàn tay Oz, nhìn gò má lạnh lùng của anh.

_ Được rồi, Oz. Anh đã làm rất nhiều rồi.

Oz không mở miệng, chỉ trầm mặc nhìn chằm chằm gương mặt Tyler trên hình chiếu.

Bạch Dĩnh, Saruman và Fanser đều nhìn về phía Oz, chờ đợi chỉ thị của anh. Dù quyết định của anh là gì, mặc kệ nó sẽ dẫn đến kết quả ra sao, bọn họ đều hết lòng nghe theo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio