☆ Chương : Âm mưu?
Lại qua mấy ngày an bài chu đáo, Khoa Nhĩ lại mang các chiến sĩ tinh tế trợ giúp các tinh cầu đồng minh khác giải quyết một ít tàn binh còn thừa lại của Lan Đặc tinh hệ và Ba Nhĩ Lạp tinh cầu.
"Khoa Nhĩ, cho cậu xem tin này này." Tây Tư vẻ mặt vui mừng đi vào, đi thẳng tới bàn làm việc.
Khoa Nhĩ đang kiểm tra hao tổn sau chiến đấu, nghe lời nói của Tây Tư, ngẩng đầu nhìn lên, thẳng người lên, nhíu mày một cái: "Có phải đám Queri Âu Lợi truyền tin tốt không?"
"Ừm!" Tây Tư gật đầu, cực kỳ hưng phấn: "Không ngờ bọn họ còn có thể như thế, thực sự đoạt được mật mã của căn cứ quân sự tới tay, đồng thời xâm nhập được đầu não của họ, chỉ cần đến lúc đó chúng ta tấn công vào Lan Đặc tinh hệ, vậy thì tất cả dụng cụ điện tử của họ sẽ mất đi tác dụng, trận chiến của chúng ta nhất định sẽ thành công!"
"Tin tức này chắc chưa?" Trong lòng Khoa Nhĩ cũng khẽ động, thế nhưng nên cẩn thận vẫn phải cẩn thận, dù sao phòng hộ của Lan Đặc tinh hệ vẫn luôn cực kỳ nghiêm mật, dễ đạt được những thứ này như thế, luôn cảm thấy không chân thực. Hơn nữa, lỡ như bọn Queri Âu Lợi đã bị người khống chế, hoặc là thôi miên, như vậy bọn họ tùy ý tấn công vào Lan Đặc tinh hệ, rất dễ dàng rơi vào thế bị động.
"Cái này hẳn không có vấn đề." Tây Tư bị một chậu nước lạnh của Khoa Nhĩ hất lên, nhất thời cũng có chút không tự tin, thế nhưng lập tức lại vô tư lại, "Tôi thấy cũng không đúng dịp vậy chứ!? Dù sao cơ hội khó được! Hơn nữa tiêu chuẩn điều tra của đám Queri Âu Lợi khá cao, hơn nữa bọn họ cũng là đại quý tộc, sẽ không dễ dàng bị thôi miên như vậy."
"Vấn đề nên nghĩ tới đều phải nghĩ tới mới được." Khoa Nhĩ nhìn sang Tây Tư, "Kết nối với quang não của họ cho tôi, tôi nói hai câu với họ."
"Được được." Tây Tư gãi gãi đầu, mở quang não trên tay ra, chia kết nối cho Khoa Nhĩ.
Khoa Nhĩ nháy mắt với Tây Tư, Tây Tư rõ ý của Khoa Nhĩ, đứng ở một chỗ khuất, kết quả như vậy là Khoa Nhĩ nói chuyện phiếm với mọi người, những người khác không thấy được Tây Tư, thế nhưng Tây Tư lại có thể nghe được tất cả nội dung nói chuyện.
"Chào cậu, Queri Âu Lợi." Mở quang não ra, xuất hiện ở trước quang não là một người đàn ông ba mắt, thế nhưng khí chất quanh thân lại ôn hòa lễ độ, Khoa Nhĩ nhàn nhạt bắt chuyện.
"Chào anh, Khoa Nhĩ thượng tướng, đã lâu không gặp." Queri Âu Lợi không để ý sự lãnh đạm của Khoa Nhĩ, hắn thấy nếu như đột nhiên Khoa Nhĩ trở nên rất nhiệt tình thì lúc đó mới lạ.
"Tây Tư nói báo cáo của các cậu cho tôi." Khoa Nhĩ nhìn người đàn ông trước mặt, giọng nói cũng không thay đổi: "Các cậu nói đã phá tan trung tâm lực lượng canh phòng quân sự của Lan Đặc tinh hệ, tôi muốn hỏi một chút, ngày đó các cậu định làm thế nào, có làm chắc không?"
"Điều này bọn tôi định như thế,"Queri Âu Lợi cười ôn hòa: "Midas Âu Bạc là nhân tài tư liệu điện tử trời sinh, cậu ta rất có năng lực với những tài liệu này, cho nên lần hành động này cậu ấy là chủ lực, để cậu ấy tiến hành công phá trung tâm lực lượng canh phòng quân sự, quấy rầy khống chế trung tâm của họ, như vậy bọn họ rơi vào trong hỗn loạn quân sự, đến lúc đó các cậu lại thừa loạn mà tấn công, tác dụng đột kích mà tôi muốn có thể thực hiện được."
"Ừm, suy nghĩ của cậu được đó." Khoa Nhĩ gật đầu, thế nhưng nói ra lại không hề có tình cảm, lời nói sắc bén thẳng vào chỗ yếu: "Nhưng các cậu có thể có mấy phần chắc chắn làm được điều này? Nếu như đến lúc đó các cậu không làm được, các cậu có tưởng tượng được bọn tôi phải gánh vác bao nhiêu thương vong của công chức không? Đây không phải là trò đùa."
"Tôi nghĩ chúng tôi có chín mươi phần trăm chắc chắn." Queri Âu Lợi cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó ngẩng đầu lại hết sức kiên định: "Tôi tin Midas Âu Bạc có thể làm được điều này, tài ba của cậu ấy bọn tôi rõ như ban ngày."
"Tôi biết Khoa Nhĩ thượng tướng cậu đang lo gì, cũng rõ trọng trách trên người cậu nặng bao nhiêu." Queri Âu Lợi cười nhạt một cái, ngược lại nghiêm túc: "Thế nhưng cậu có nghĩ tới, giả như bọn tôi thành công không? Nếu như bọn tôi thành công, đến lúc đó các cậu có thể tấn công Lan Đặc tinh hệ, đến lúc đó có thể tiết kiệm bao nhiêu binh lực của chúng ta? Chúng ta hoàn toàn có thể phá hủy tất cả vũ trang của Lan Đặc, như vậy có thể bảo đảm có được bao nhiêu năm an ổn của tinh tế chúng ta? Tôi hy vọng Khoa Nhĩ thượng tướng ngài có thể suy tính nhiều hơn một chút."
"Ừm, cậu nói lý." Dường như Khoa Nhĩ hơi động tâm, thế nhưng tiếp theo lại nhíu mày một cái: "Chuyện này chúng ta cần thảo luận một chút, chậm nhất là đêm nay tôi sẽ tả lời cậu."
"Được." Queri Âu Lợi tựa hồ có chút thất vọng, thế nhưng rất nhanh thì khôi phục dáng vẻ ôn hòa: "Đến lúc đó chờ tin tốt của ngài."
"Ừm, tôi biết." Khoa Nhĩ trịnh trọng đáp lời: "Sáu người các cậu cũng phải chú ý an toàn."
"Hửm? Được, bọn tôi sẽ." Queri Âu Lợi sửng sốt một chút, đưa tay vò tóc một lát, mỉm cười lấy đồng ý.
Đợi Queri Âu Lợi đóng quang não, Khoa Nhĩ lập tức trở nên nghiêm túc, liếc mắt nhìn Tây Tư, "Cậu thấy sao?"
"Tôi thấy là thật đó?!" Tây Tư gãi gãi, ai da mẹ ơi, những người Lan Đặc tinh hệ này quá biết làm thuốc, khiến cho những cái thuốc này, không chỉ có khiến cho bản tinh hệ của chính bọn hắn tiền mất tật mang, bây giờ lại quấy nhiễu tới tinh tế bọn họ (Khoa Nhĩ Tây Tư), không phân biệt thật giả!
"Tôi thấy có chút vấn đề." Khoa Nhĩ đập bàn, chau mày: "Queri Âu Lợi hắn vẫn luôn kêu Khoa Nhĩ, cũng không kêu thượng tướng, thế nhưng lần này hắn lại gọi tôi là Khoa Nhĩ thượng tướng, cậu không cảm thấy lạ sao?"
"Cái này hả, tôi nghĩ là vì hắn muốn tỏ ra cẩn thận nhỉ?!" Tây Tư luôn cẩu thả, rất ít có quan tâm tới những chi tiết này, cho nên sau khi Khoa Nhĩ đưa ra vấn đề này, đột nhiên cũng nghĩ đến Queri Âu Lợi vẫn luôn gọi mình là Tây Tư, cũng rất ít gọi mình là Tây Tư thượng tướng. Thế nhưng bây giờ chiến sự căng thẳng, cũng có thể là muốn biểu đạt tâm tình nghiêm túc mà?!
"Không đúng!" Khoa Nhĩ chống bàn, nhìn Tây Tư: "Cậu có chú ý đến hắn không đề cập đến những người khác mà chỉ nhắc tới Midas Âu Bạc hay không?"
"Đúng là chỉ nhắc tới Midas Âu Bạc, nhưng cái này cũng lạ hả?" Tây Tư kinh ngạc, nhìn Khoa Nhĩ, hắn vẫn không nghĩ đến có chỗ nào khả nghi hết. Chỉ nhắc tới một người hắn cũng không cảm thấy lạ, lúc mình nói chuyện với những người khác cũng chỉ sẽ nói mình và Khoa Nhĩ, người khác hắn cũng không nhắc tới.
"Đừng quên nguyên thoại mà hắn nói là gì,"Khoa Nhĩ nhìn thoáng qua Tây Tư, không để ý đến vẻ mặt không hiểu của Tây Tư: "Midas Âu Bạc là đại quý tộc duy nhất tinh tế chúng ta học tư liệu điện tử, cậu ta không có dị năng, nhưng thiên phú tài liệu của cậu ấy cũng hiếm, ở trong vũ trụ này gần như là người người đều biết, tại sao phải đặc biệt nhấn mạnh cậu ấy chứ? Còn những người khác đâu? Tại sao không đề cập tới một chút nào hết?"
Khoa Nhĩ đập bàn một cái, cẩn thận nhớ lại từng phân đoạn nói chuyện với Queri Âu Lợi, rốt cuộc là sai chỗ nào? Bỗng nhiên, nghĩ tới một chi tiết, đó chính là khi anh dặn hắn phải chú ý an toàn, đầu tiên là Queri Âu Lợi sửng sốt một chút, sau đó vò tóc một hồi, sau đó đóng quang não.
Nắm tóc, điều này không thể nào xảy ra trên người Queri Âu Lợi được, nhưng nhìn kỹ những thứ khác, Queri Âu Lợi này là thật. Như vậy chỉ có một kết luận đó chính là Queri Âu Lợi bị bắt, hoặc là những đội viên khác bị bắt, cho nên Queri Âu Lợi mới có thể cố ý biểu hiện không giống với thường ngày, nhắc nhở anh!
Nếu như tin này là thật, vậy thì chuyện nghiêm trọng rồi. Hiếm khi Khoa Nhĩ phiền não đi tới đi lui trong phòng làm việc, đây chính là sáu đại quý tộc, không phải tiểu nhân vật gì cả, mỗi một tổn thất đối với tinh tế mà nói đều là một vấn đề lớn, làm sao để thành công đưa bọn họ ra chính là vấn đề quan trọng nhất mà Khoa Nhĩ đặt trước mặt hiện nay.
Lan Đặc tinh hệ.
"Ha ha ha, biểu hiện rất tốt!" Một tên đàn ông ba mắt cầm trong tay một cây súng laser, bốn phía có mười mấy tên đàn ông ba mắt đang đứng, thân thể khỏe mạnh, phát ra từng tràn cười âm hiểm.
Còn lại trên mặt đất là năm người đàn ông ba mắt bị trói, trong miệng bị nhét vải rách, chỉ có thể phát ra tiếng "ưm ưm". Một người ba mắt trong đó trên tay còn để lại chút máu, sắc mặt của hắn tái nhợt, thoạt nhìn cực kỳ suy yếu.
"Rồi đó, mấy người hài lòng chưa?" Một người ba mắt đang đứng hỏi, thế nhưng nắm tay thật chặc lại cho thấy tâm tình không giống: "Họ chắc chắn sẽ mắc lừa, cho nên, bây giờ ông có thể trị thương cho đồng bạn của tôi chứ?"
"Tất nhiên rồi, buổi tối cậu còn phải biểu hiện tốt một chút, tôi sẽ tuân thủ cam kết." Người đàn ông ba mắt nhìn qua rất nổi bật vung tay lên, lệnh cho cấp dưới: "Đi lấy thuốc chữa thương cho người đàn ông kia dùng."
"Vâng, lão đại." Tên ba mắt đứng ở một bên cười hì hì đáp lại, chạy đến trong góc lục lọi một hồi, tìm được một chai, đi tới bên người nam bị trói chảy máu, mở nắp bình ra, không hề dịu dàng tí nào mà bóp miệng của người đàn ông ra, đổ hết vào.
"Uống hết đi, đây chính là thuốc cứu mạng của mày đó!" Tên ba mắt một bên một bên khinh miệt nói.
Bốn người đàn ông bị trói khác tất cả đều trợn mắt nhìn nhau, muốn giãy dụa để dạy dỗ cái tên ba mắt đang nói chuyện.
"Được rồi, tới tao!!" Người đàn ông đang đứng, đạp một đạp bay cái tên ba mắt đang đút thuốc, cúi người xuống lau miệng giúp người đàn ông, lại uống hết thuốc còn dư lại.
"Mày!!" Tên ba mắt bị đạp bay vừa định giận, cái này còn nhục hơn con cá nục nữa, đám đàn ông ba mắt trước mặt cũng bắt đầu lớn tiếng cười rộ lên.
"Được rồi, đừng làm khó khách quý của chúng ta, thắng lợi kế tiếp của chúng ta còn phải nhờ khách quý của chúng ta giúp chúng ta đó! Như vậy mới có thể rửa sạch vụ thua chiến mang khuất nhục cho chúng ta!" Vẻ mặt của tên ba mắt không thay đổi mà nói, nghe không ra vui hay không. Tựa như chỉ nói bình thường, thế nhưng càng như vậy, những người đàn ông ba mắt khác ngược lại đều ngừng cười, từng người trang nghiêm mà đợi. Nhất thời cả phòng đầy áp lực.
"Được rồi, mang khách quý của chúng ta đi nghỉ đi, dịu dàng với người bị thương một chút." Người đàn ông ba mắt không nhẹ không nặng chỉ điểm thuộc hạ vài câu, phất tay một cái, "Đi xuống đi!"
"Vâng, lão đại!" Bọn đàn ông ba mắt cúi đầu cung kính trả lời, đợi lão đại đi rồi, khinh thường nhìn năm người bị trói cùng với người đàn ông ngồi xổm đút thuốc, "Này, căn phòng này chính là của bọn mày, bọn mày đừng có mà ra vẻ, khắp đây đều là máy theo dõi, nhất cử nhất động của bọn mày bọn tao đều biết hết, biết chưa hả? Hừ hừ, nếu không phải là bọn mày còn có chút tác dụng, thì đã đánh chết bọn mày từ lâu rồi! Còn muốn bọn tao hầu hả?! Thật là!"
Đợi đám đàn ông ba mắt còn lại của Lan Đặc tinh hệ đi hết, người đàn ông duy nhất không bị trói vội lấy vải rách trong miệng các đội viên ra, lại mở trói cho họ.
"Khụ khụ...." Trong phòng một mảnh tiếng ho khan.
"Lý Tư Cáp Lộ, cậu ổn không?" Các đội viên mau chóng vây quanh người đàn ông bị thương, ân cần hỏi han.
"Không chết được." Lý Tư Cáp Lộ yếu ớt cười cười, lại nhìn đồng đội mình một cái, quay đầu nhìn về phía người đàn ông không hề bị trói: "Queri, cậu dựa theo lời họ mà làm thật hả, đám Khoa Nhĩ không phải là sẽ mắc lừa à?"
========================================================
J: Ngày mai đăng hoàn chính văn luôn nhé (==)/ ~