Tinh Tế Đệ Nhất Chiến Đấu Kê

chương 44

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Mỡ Mỡ

Chương :

Không thể không nói, tham ăn gặp tham ăn cùng nói chung một đề tài, hai kẻ tham ăn túm tụm lại với nhau, não động tới tấp là có thể đột phá bầu trời.

Chờ sau khi Sở Tịch và Ferrero bàn bạc xong, hai người Lô Ác Ác Nhạc Thế đã vây quanh xác con chim mặt quỷ bị vặn cổ, làm như đang nghiên cứu chim món.

"Mùi máu ở đây nồng quá, chúng ta đi khỏi đây trước đã."

Sở Tịch bước lại túm Lô Ác Ác đi, nét mặt nghiêm lại, nhàn nhạt quét mắt qua Nhạc Thế một cái. Nhạc Thế thấy lạnh dọc sống lưng, cười gượng hai tiếng, sau đó xám ngoét cong đuôi chạy đi tìm Ferrero. Lô Ác Ác giãy dụa vẫy tay với hắn, mở miệng kêu: "Nhạc Thế! Đừng quên chọn ra hai con mập nhất, chúng ta vác về ăn!"

Nhạc Thế không dám ho he lên tiếng, cứ như con chó bự mà theo sau Ferrero, cười hì hì hỏi y: "Tướng quân quyết định thế nào? Trước tiên tìm chỗ nghỉ ngơi một chút, sau đó lên đường đi tìm nhóm của đội trưởng Al?"

Uông Tái và Vệ Long bị kêu lại cũng nhìn Ferrero, Ferrero bình tĩnh trả lời: "Tướng quân lái cơ giáp tiếp tục tìm nhóm đội trưởng Al, còn chúng ta vào trong cơ giáp nghỉ ngơi."

Dị năng trong cơ thể bọn họ giờ đây gần như tiêu hao hết, sức chiến đấu lúc này là yếu nhất, nhất định phải nghỉ ngơi mới được, thế nhưng chuyện tìm người lại gấp như lửa xém lông mày, bởi lẽ đó là Sở Tịch mới quyết định mang theo bọn họ hành động luôn một lượt.

"Chính là bộ cơ giáp kia?" Nhạc Thế sáng mắt lên, quay đầu nhìn về phía cơ giáp màu đen đang thu thập tàn cục bên kia, không nhịn được mà thán phục: "Lần đầu tiên trông thấy cơ giáp khủng như vậy, không hổ là kĩ thuật của nền văn minh cấp bốn trở lên trong truyền thuyết mới có thể tạo ra loại cơ giáp trí năng như vậy, không cần người lái cũng có thể tự chiến đấu, thật lợi hại!"

Vừa nãy cùng bắt chuyện với Lô Ác Ác, Nhạc Thế đã biết tình hình của Thương Lẫm qua Lô Ác Ác. Có điều Lô Ác Ác cũng không ngốc, vẫn nhớ kĩ lời dặn của Sở Tịch, tuyệt đối không tiết lộ với bất cứ ai chuyện của Thiên Cơ Quân, và cũng dựa theo lời giải thích Sở Tịch dạy cho cậu, lúc người khác hỏi thì cứ khăng khăng nói Thương Lẫm là một cơ giáp trí năng, bọn họ nhặt được trên hành tinh này.

Nghi vấn của Uông Tái cũng từ Vệ Long mà được giải đáp, lúc này đây dùng vẻ mặt sùng bái ngóng trông cơ giáp đen tuyền nơi xa, lẩm bẩm mà giọng vẫn vang dội như đại hồng chung : "Tướng quân đúng là tướng quân, ở hành tinh RH được mệnh danh là tử cấm địa vẫn có thể hên tới vậy, nếu như tôi có thể nhặt được một cơ giá như vậy thì tốt rồi!"

đại hồng chung: cái chuông lớn giống như trong chùa hay thấy, chỗ này tui mạn phép để nguyên.

Từ xa xa, chỉ thấy cơ giáp màu đen khổng lồ tay cầm trường thương màu bạc, quét ngang bên dưới, chim khổng lồ lúc trước làm đám Ferrero chật vật không thôi lại không chịu nổi được một đòn, khí thế như hồng thủy, uy thế kinh người.

Chỉ có điều, làm cho bọn họ mờ mịt một chút chính là, cơ giáp màu đen lại dùng trường thương xiên từng con từng con chim mặt quỷ chưa kịp trốn thành một xiên que, xiên xong một chuỗi thì vứt qua một bên, đi xiên que nữa.

Không chỉ có đám người Ferrero cùng Vệ Long, ngay cả Sở Tịch nhìn cũng không hiểu Thương Lẫm đang làm cái quỷ gì. Chỉ có Lô Ác Ác vừa đi theo sau Sở Tịch vừa hướng bên kia hài lòng vẫy vẫy tay áo, làm như đúng rồi mà gật đầu: "Ừm, kĩ thuật xiên xâu nướng của tiểu đệ luyện không tồi." Nói xong lại nghĩ đến Sở Tịch bên cạnh, vội vã vỗ vỗ cánh tay anh an ủi: "Có điều so với tài nướng của anh xa lắc, thiệt ó!"

Bởi mới nói, cơ giáp màu đen có sức chiến đấu kinh người này, thực ra đang dùng hàng chục ngàn con chim mặt quỷ luyện kĩ thuật xiên thịt nướng?

Ba người đi theo sau hai người bọn họ nghe Lô Ác Ác nói, lộ ra ánh mắt khó tin. Uông Tái càng không nhịn được xì một tiếng, ở trong lòng thầm khinh bỉ thiếu niên này không có kiến thức, tự nhiên lại xem một cơ giáp trí năng chiến đấu làm cái gì mà xâu thịt nướng, quả nhiên là thiếu gia được chiều mà sinh hư.

Còn Vệ Long giật giật khóe miệng, suy nghĩ thêm hình ảnh mình thấy khi trước lúc ở chung, bỗng nhiên phát hiện cơ giáp tên Thương Lẫm này lúc không biến hình vẫn thầm lặng làm việc, dọn dẹp sơn động xử lý con mồi gì đó, nó làm tất, không khỏi lệ rơi đầy mặt – nói không chừng, nó đúng là đang luyện kĩ thuật xâu thịt nướng!

Sở Tịch vươn tay ấn Lô Ác Ác lại, hướng về phía cơ giáp vẫn còn luôn tay xiên thịt ở xa xa mà kêu lên: "Thương Lẫm, ngừng tay, bọn ta muốn rời khỏi đây!"

Nhận được mệnh lệnh của Sở Tịch, Thương Lẫm rốt cục cũng dừng tay, trường thương run lên, bỏ lại một đám chim mặt quỷ bị xiên một nửa trên đất, quay người nhanh chân đi về phía bên này. Vừa ầm ầm nện bước, nó vừa yên lặng tổng kết kinh nghiệm trong lòng, cuối cùng rút ra kết luận: kĩ xảo xiên thịt nướng của mình còn cần luyện thêm, mong sớm ngày thỏa mãn được chủ nhân và Lô đại vương.

........

Thân là một cơ giáp hệ Thương đời thứ ba được sinh ra từ nền văn minh cấp chín, kĩ thuật không gian cũng như trận pháp đặc biệt của tu chân ứng dụng trên người Thương Lẫm cũng là bậc nhất. Hình thể của nó có thể thu nhỏ như hạt bụi, lúc trạng thái chiến đấu thì có thể cao tối đa mười ngàn mét, không gian trong cơ thể có thể tự hình thành khoang. Trên danh nghĩa là cơ giáp, thật ra ngay cả chiến hạm đứng đầu trung ương Hoa minh hiện nay thì khoang cũng không có không gian lớn như Thương Lẫm.

Sau khi sắp xếp mọi người vào khoang nghỉ ngơi, Sở Tịch mang theo Lô Ác Ác trở lại khoang điều khiển trung tâm, để Lô Ác Ác qua một bên, bản thân mình lại thiết lập kết nối ý thức với Thương Lẫm. Bóng đêm phủ lên thân mình, cơ giáp màu đen một lần nữa tung cánh bay về hướng tây bắc như Ferrero nói.

Căn cứ theo manh mối mà Ferrero cung cấp, Sở Tịch tìm được nơi lúc trước bọn họ tách khỏi nhóm của Al, trên mặt đất khắp nơi hỗn độn, đâu đâu cũng thấy dấu vết thú khổng lồ giẫm đạp, cây lớn ngã đổ, núi vỡ đá tan cùng với xác chết tùy ý là thấy được, có thể thấy nơi đây cách đây không lâu chịu một trận tấn công kinh khủng.

Lô Ác Ác nằm nhoài trước màn sáng, nhìn chằm chằm cảnh tượng bên ngoài, làm bộ như rất chăm chú, ngoài miệng hỏi: "Sở Tịch, trông tình trạng bên dưới, có vẻ ba người còn lại khó tìm lắm hở?"bg-ssp-{height:px}

"Al là người cẩn thận, lại thêm có dẫn theo Dove, cho dù gặp phải tấn công thì tự vệ cũng không gặp vấn đề." Sở Tịch vừa để Thương Lẫm mở rộng phạm vi tìm kiếm, vừa phân ra một chút để giải đáp câu hỏi của Lô Ác Ác.

"Oh...." Lô Ác Ác kéo giọng đáp một tiếng, qua hồi lâu, bỗng dưng lại hỏi: "Ba người bọn họ cũng là dị năng giả như anh nói à?"

"Gigi là dị năng giả hệ chữa trị, Dove là dị năng giả hệ đặc biệt. Al là hệ kim cấp bảy đỉnh cao, thực lực mạnh nhất trong đội cận vệ." Mở rộng phạm vi dò tìm ra chu vi mười ngàn dặm, rất nhanh sau đó, Sở Tịch tìm thấy một chỗ có kí hịệu bí mật, khắc rất vội vàng, nhìn ra được chính là do Al lưu lại. Thương Lẫm cấp tốc bay về hướng đó, Sở Tịch tiếp tục phân tâm nói chuyện với Lô Ác Ác: "Trước đây, chỉ bàn về sức chiến đấu, ta cũng không phải đối thủ của Al. Dù sao thì hệ kim là một trong những dị năng có sức công kích mạnh nhất, võ giả cùng cấp rất khó chiến thắng dị năng giả."

Bất qúa bây giờ nắm giữ tử khí cải tạo thức hải, tinh thần lực của Sở Tịch đã không thể dùng thước đo của Hoa minh mà xác định, mà anh cũng đã đột phá đến cảnh giới tông sư, tương đương với dị năng giả cấp tám, cùng đối chiến với Al, anh tin tưởng trong vòng mười chiêu có thể thắng.

Trước đây lúc nghe Sở Tịch nhắc đến chuyện liên quan đến Hoa minh lúc trước, Lô Ác Ác đều là do cảm thấy mới mẻ, cũng không để trong lòng, trên căn bản chính là vào tai trái ra tai phải. Lần này cậu lại nghe rất chăm chú, ống tay áo rộng rãi che lại ngón tay đang cào cào trên màn sáng, mãi đến khi Sở Tịch nói xong cũng chưa phản ứng.

Nhận ra cậu có chuyện bất ổn, Sở Tịch thu hồi ý thức, đi lại gần, hơi cúi người, đôi ngươi xanh sẫm nhìn chằm chằm Lô Ác Ác, thấp giọng hỏi: "Lô Ác Ác, em muốn hỏi cái gì?"

Cái tính nóng nảy của Lô Ác Ác căn bản vốn không thể nào giấu đi qua lời nói, vừa rồi quanh co dò hỏi đã làm cho cậu khó chịu gần chết, hiện tại bị Sở Tịch nhìn chằm chằm như thế thì dâng lên mười phần ngột ngạt, ngay lập tức xù lông lên.

Chỉ thấy cậu đột nhiên đứng phắt dậy, chỉ một cái đã tóm chặt Sở Tịch, dựa vào sức lực mà hất ngã Sở Tịch, đè mặt anh hướng xuống đất, một tay vững vàng áp chế hai tay Sở Tịch, một tay còn lại đè lại chỗ yếu hại sau cổ, từ trên cao nhìn chằm chằm xuống Sở Tịch, khí thế mười phần mở miệng: "Chờ đến lúc tìm được những người kia, có phải anh muốn rời đi cùng bọn họ không?"

Bị một thiếu niên cao chưa tới vai mình hất tung đè xuống đất, hơn nữa còn bị khống chế không thể nhúc nhích, Sở Tịch nhất thời đen mặt, đang chuẩn bị phản kháng, bên tai vang lên giọng Lô Ác Ác mang theo khí thế.

Anh đã sớm hiểu tính nết Lô Ác Ác, so với bất cứ ai đều hiểu rõ hơn hết, từ việc chất vấn lộ ra khí thế hùng hổ, rõ ràng nghe được một sự oan ức và ngột ngạt bất an được chôn dấu rất lâu.

Bộ dáng Ác Ác như vậy – sẽ không phải cho rằng bản thân mình muốn rời đi, hơn nữa còn không mang theo em ấy đi đó chứ?

Nhận ra điều này, Sở Tịch thả lỏng cả người đang căng chặt, tùy ý để cho Lô Ác Ác đè mình xuống đất, giọng trầm thấp có chút khàn khàn: "Đúng, Ác Ác, chờ khi tìm được bọn họ, ta sẽ đi tìm Thương Lam, sau đó rời khỏi hành tinh này."

Lô Ác Ác cuống lên, trên tay không còn phân nặng nhẹ, hai tay đè Sở Tịch chặt hơn nữa, hự hự nửa ngày nín nhịn mới bộc phát ra một câu: "Không cho anh đi!"

"A!" Trên cánh tay truyền đến một cơn đau đớn, Sở Tịch rên một tiếng, trái lại hai mắt lại sáng quắc mà hỏi ngược lại: "Ác Ác, em có đi cùng ta không?"

"Ơ..." Lô Ác Ác ngơ ngác lắc đầu rồi lại gật đầu, mặt mê mang, không tự chủ mà buông lỏng tay, "Cũng đúng ha, ta có thể đi cùng với anh mà!"

Quả nhiên, Lô Ác Ác cái tên này đầu là một cọng gân, lúc nào cũng thích chui vào ngõ cụt, chỉ nghĩ bản thân anh đi, xưa nay lại chưa từng nghĩ có thể cùng đi với anh, Sở Tịch dám khẳng định, Lô Ác Ác tuyệt đối không có tí tình cảm cố thổ khó rời gì đó với hành tinh này, mà là em ấy căn bản không nghĩ đến mức này.

Không thì sao bây giờ, bản thân vừa hỏi, em ấy liền kịp phản ứng, tay cũng buông lỏng ra.

Sở Tịch dở khóc dở cười, giật giật cánh tay, tuy rằng đau nhưng vẫn còn trong ngưỡng chịu được, bị Lô Ác Ác không nặng không nhẹ đè một cái, xương cổ tay anh đoán chừng là nứt. Anh đến bây giờ cũng không hiểu, Lô Ác Ác đến tột cùng là làm thế nào dùng hai cánh tay nhỏ nhỏ khống chế hai tay mình chặt đến vậy?

HẾT CHƯƠNG .

Mỡ: Trước hết thông báo với mọi người tiếng là chắc sắp tới ngưng một xíu vì tui phải đem cái lap đi tu bổ cái OTL.

Tưởng tượng nổi không, có một chương này mà đánh máy từ h tới h khuya! Phím Backspace, P chính thức bị liệt, phím E với X thích thì lên không thích thì thôi, tui phải xài bàn phím ảo đó, chưa kể đánh máy nhanh quá mà phím không nhạy nên phải quay lại sửa lỗi!!!!

Lần này đem cái lap sửa không xong thì bấm bụng mua cái mới luôn! Hừ! tui chịu đựng cái lap này lâu lắm rồi, ghim nó lắm rồi đó!!!

Chúc mọi người đọc vui, I'll be back soon vẫy khăn

Mọi người giới thiệu giúp tui vài bộ đam hoàn hay đi, x, HE, KO NGƯỢC, hài càng tốt. Cám ơn. Please đừng thụ vạn nhân mê, bạch liên hoa, H quá nặng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio