Edit: Mỡ Mỡ
Chương :
Chỉ thấy đứng ở trước bàn thí nghiệm là một người đàn ông nhìn qua rất trẻ trung, đại khái không tới ba mươi tuổi, trên đầu là một mái tóc ngắn màu đen rối tung như ổ gà, khuôn mặt tuấn tú trắng nõn, đôi môi rất mỏng, hai mắt màu xanh lam như biển rộng, giờ khắc này chăm chú quan sát chiếc hộp nuôi cấy trên bàn thí nghiệm, thỉnh thoảng cúi đầu vội vã ghi chép vào quang não trong lòng bàn tay một ít dữ liệu ghi nhận được.
"Người này, giống như trong tài liệu có đề cập, sẽ không thật sự là vị thánh cảnh dị năng sư hệ sức mạnh Oreo chứ?" Uông Tái giọng to lớn nhất, giọng như chuông đồng ong ong truyền vào tai mọi người.
Nhạc Thế một cái tay đỡ cằm, một tay khác cong lên dùng khuỷu tay đụng đụng Ferrero, ngoài miệng nói: "Này, tôi nhớ không lầm thì, Oreo Thánh Sư lúc đến RH thám hiểm rồi mất tích là ba mươi năm trước đúng không?"
"Nói chính xác hơn là là ba mươi mốt năm trước, tinh nguyên Hoa Minh trải qua được năm." Ferrero lườm hắn một cái, đẩy cùi chỏ của hắn ra, quay đầu tiếp tục nhìn chằm chằm người đàn ông xuất hiện trong hình ảnh giữa không trung kia, đọc thuộc lòng ghi chép nổi bật trong sử liệu Hoa Minh: "Tinh nguyên trải qua năm, thánh cảnh dị năng sư hệ sức mạnh Oreo Retesporter miện hạ của gia tộc Retesporter một mình đi tới hành tinh duy nhất không có cách nào dò xét của hệ hành tinh Ngân Huy, hành tinh RH, từ đó mất liên hệ."
Nhìn người đàn ông ở trong phòng thí nghiệm mà bận rộn, Sở Tịch đang trầm tư, trước khi xảy ra chuyện của mình, gia tộc Retesporter không hề từ bỏ việc tìm thánh cảnh dị năng sư Oreo của gia tộc bọn họ, hàng năm đều phái người đến hành tinh RH, trên mạng lưới internet của các hệ hành tinh, giải thưởng cho việc tìm kiếm Oreo Thánh Sư đã tích lũy đến một hầm mỏ nguyên tinh trung cấp cùng với mười ba hành tinh nhỏ chưa khai thác.
Bất quá tất cả những người theo đến RH đều bặt vô âm tín, viên tinh cầu một đi không trở lại này danh tiếng cũng truyền bá khắp cả toàn bộ Hoa Minh, từ đây trở thành tử cấm khu ngay cả thánh cảnh dị năng sư cũng không dám đặt chân bước vào.
Sau khi lưu lạc ở RH, phát hiện ra bất kỳ cơ giáp, chiếm hạm các loại máy móc khoa học kỹ thuật gì đều không thể sử dụng, rồi thể nghiệm thú khổng lồ ở đây mạnh mẽ đến đâu, Sở Tịch cũng không ngạc nhiên tại sao ở đây lâu như vậy không có đụng phải người khác. Nếu như không gặp phải Lô Ác Ác, chính anh đã sớm nằm trong bụng con T – Rex kia, càng không nói đến chuyện gặp những con thú lớn khủng bố khác, còn có loài cây quỷ quỷ dị chỉ một gốc cây mà mọc thành một đám rừng rậm dày đặc.
"Không nghĩ tới Oreo Thánh Sư vốn mất tích ba mươi năm cũng bị vây ở chỗ này!" Đôi mắt quả hạnh của Dove trợn lên tròn vo, kinh hỉ vạn phần xoa xoa tay mình, vừa định vồ tới màn sáng giữa không trung, ngay lập tức bị một cái tay lanh lẹ của Gigi túm sau cổ áo. Cậu nhóc như con mèo con giãy dụa không tài nào thoát khỏi Gigi vốn sức mạnh không thua kém phái nam, không thể làm gì khác hơn là kêu: "Truyền kỳ Thánh Sư Oreo, vẫn luôn là thần tượng của toàn gia em á!"
"Cả nhà em chỉ có em và cậu em." Gigi trước mặt Dove luôn là chị đại mà không chút nào khách khí bóc phốt cậu
Lô Ác Ác nhìn tình hình ở ngoài, mê man mà nhìn quanh một vòng, thấy những người khác đều mang một dáng dấp như có điều suy tư, nhất thời khẩn trương lên.
Cứ như vậy lộ ra Lô đại vương không có kiến thức, trước mặt nhiều đàn em như vậy, mất mặt qué!
"Sở Tịch, Oreo là ai dợ? Sao tất cả các anh giống như đều biết ông ấy thế?" Lô Ác Ác nhón chân lên, túm cánh tay Sở Tịch cánh tay làm cho anh cúi thấp người xuống, đến gần bên tai Sở Tịch, y như ăn trộm mà hạ thấp giọng hỏi: " Thánh Sư gì gì đó, chính là cái người trong ảo cảnh đó hả?"
Lô Ác Ác có một sức lực kì quái, ngay cả một con bạo chúa cậu cũng có thể úp sọt, nếu căng thẳng sốt ruột thì thường thường không khống chế được lực đạo, Sở Tịch hơi lảo đảo một cái, suýt nữa bị cậu túm cho nằm sấp xuống. May là Sở Tịch sớm có phòng bị, đúng lúc ổn định thân thể, gương mặt nghiêm nghị cũng trấn định, bắt đầu phổ cập cho Lô Ác Ác sự tích thần kì của Hoa minh về thánh cảnh dị năng sư Oreo.
Oreo Retesporter đúng là một nhân vật huyền thoại, cố sự về y tại Hoa Minh có thể nói là nghe nhiều nên thuộc, rất nhiều trẻ con đều là nghe cố sự truyền kì của Oreo Thánh Sư mà lớn lên. Tuy rằng Hoa Minh mỗi lần xuất hiện một vị thánh cảnh dị năng giả hay thánh cảnh võ giả đều sẽ ghi vào trong sử sách, thế nhưng câu chuyện cuộc đời Oreo khiến người dở khóc dở cười, cuối cùng danh tiếng cũng là chê khen nửa nọ nửa kia.
Retesporter là một dị năng thế gia khiên tốn, tuy rằng không phải như Sở gia nắm một trong mười hai ghế chấp chính quốc hội , nhưng thế lực ở Hoa Minh cũng trong top đầu . Oreo xuất thân bàng chi gia tộc, bất quá khi mới tuổi đã thức tỉnh dị năng, hơn nữa thiên phú kinh người đạt tới cấp SS, từ nhỏ đã được định là trọng điểm để bồi dưỡng.
Oreo không chỉ có thiên phú hơn người, còn là một tên bệnh xà tinh (thần kinh) có mạch não khác hẳn so với người ta.
Rõ ràng là một dị năng giả hệ sức mạnh, trí não y lại phát triển, trí thông minh cao ngất ngưởng, tác phong làm việc cũng làm cho người khác đoán không ra. Đơn giản mà nói, Oreo là một tên cuồng nghiên cứu, không yêu tu luyện dị năng, trái lại toàn thân tâm vùi đầu vào làm nghiên cứu khoa học, đặc biệt là lĩnh vực sinh vật, năm y tuổi chỉ bằng một phát minh thuốc đã nhận được giải nhất Nobel cao cấp nhất trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học ở Hoa minh.
Lúc tu luyện dị năng hấp thu một viên nguyên tinh sơ cấp chỉ cần mười mấy phút, Oreo thì không nhẫn nại, mấy giây ngồi không yên, làm một thí nghiệm mất mấy ngày, y có thể vẫn luôn ở trong phòng thí nghiệm không ngủ không nghỉ, chỉ vì một chút sai số nào đó không quá quan trọng, có thể bỏ hết làm lại mấy trăm lần.
Gia tộc Retesporter không cho phép một thánh cảnh dị năng sư lãng phí như vậy, dùng hết thủ đoạn buộc Oreo tu luyện, dù sao trong Hoa minh, dị năng giả sức mạnh lớn mới là nền tảng , dị năng giả đẳng cấp cao là căn cơ cho một gia tộc đứng sừng sững.
Thực lực khi còn yếu ớt chạy tới phòng nghiên cứu làm việc vặt, bị túm về giam lại tu luyện, Oreo cứ thế mà lập kỉ lục dùng một phần năm thời gian luyện đến cấp , trở thành dị năng giả cao cấp trẻ tuổi nhất.bg-ssp-{height:px}
Đến cấp bảy y bỏ tu luyện, chạy trốn khỏi học viện dị năng ở hành tinh trung ương, lại tìm đến một phòng nghiên cứu làm thí nghiệm khoa học, bị gia chủ Monte Retesporter đích thân tóm trở lại, còn thông cáo trên mạng lưới internet , dùng sức mạnh của gia tộc làm cho không có bất cứ một phòng thí nghiệm nào ở Hoa minh dám nhận Oreo.
Kết quả Oreo bế quan khổ tu, trọn mười lăm năm không gặp bất cứ người nào, lúc xuất quan, đã trở thành một vị thánh cảnh dị năng sư đủ để tung hoành ngang dọc ở Hoa minh.
Dị năng giả khác liều mạng bước vào thánh cảnh để nắm giữ sức mạnh lớn hơn, mà Oreo cái người cuồng nghiên cứu này trở thành thánh cảnh dị năng sư, chính là vì được tự do tiếp tục làm nghiên cứu khoa học. Sau khi xuất quan, y liền thỉnh hội nghị Hoa Minh cho mình một hành tinh nhỏ xa xôi làm hành tinh đất phong Thánh Sư, cũng chính là hành tinh Oscar, trên đó thành lập một nơi tên là phòng nghiên cứu tổng hợp sinh vật KTE số , bắt đầu tự mình làm nghiên cứu khoa học.
Hai mươi năm sau, hành tinh Oscar trở thành trung tâm nghiên cứu khoa học của Hoa minh, là thánh địa mà vô số người say mê khoa học kĩ thuật cũng như nhân viên nghiên cứu khoa học một lòng hướng tới. Danh tiếng phòng nghiên cứu sinh vật KTE cũng truyền khắp toàn bộ hành tinh chủ lực Hoa Minh, nghiên cứu ra thuốc kiểu mới cũng như các thành quả khác đếm không xuể, khiến cho liên minh tinh tế cấp ba Zambia dùng một ánh mắt khác dành cho Oreo, sứ giả Zambia mắt cao hơn đầu từng đích thân đến mời y tới làm việc tại tinh vực Zambia.
Kết quả Oreo không đi tinh vực Zambia, trái lại vì tìm kiếm thực vật mới phục vụ nghiên cứu, một mình đi đến hành tinh RH trước nay vẫn luôn nổi danh thần bí, cứ như vậy bặt vô âm tín, trở thành một trong những nhân vật truyền kì nhất trong lịch sử Hoa minh.
"Ó —— cái người này cũng thật là lợi hại!" Cố sự của Oreo làm cho Lô Ác Ác nghe đến mê mẩn, mặc dù qua lời thuật lại cứng nhắc không chút gợn sóng của Sở Tịch, có vài dừ cậu nghe không hiểu, thế nhưng những chuyện này cũng không gây trở ngại cậu biết được công tích vĩ đại của Oreo qua cố sự.
Cậu quay đầu nhìn hình ảnh giữa không trung quang, bởi vì tốc độ thời gian trôi qua trong ảo cảnh không giống ở ngoài, máy đếm giờ trong phòng thí nghiệm biểu hiện đã qua mười bảy tiếng, thế mà người đàn ông vẫn chăm chú với thí nghiệm của mình, chưa từng rời đi nửa bước.
Thì ra loại người như vậy mà người nuôi gà từng nói là có thật, hơn nữa ngay trước mặt mình có một người, Lô Ác Ác kích động đến chỉ muốn nghển cổ hất mặt lên trời gáy vang một tiếng, nhìn đôi mắt nhìn Oreo tỏa ánh sáng, cứ như đang nhìn một nồi canh dương xỉ thơm phức mà cậu yêu thích.
"Ác Ác." Thần sắc trên mặt Sở Tịch thâm trầm hơi vặn vẹo, một đôi ngươi xanh sẫm mơ hồ nổi lên sắc tím, giọng cũng trở nên trầm thấp khàn khàn.
Lần đầu tiên nhìn thấy Lô Ác Ác đối với một người khác lộ ra ánh mắt như vậy, lần đầu tiên, trong mắt Lô Ác Ác không chỉ có một mình mình, mà đặt sự chú ý tới trên một người khác, Sở Tịch phát hiện, bản thân anh căn bản không thể nào dùng sự bao dung như trước, cũng không có cách nào đè nén xuống lòng đố kị phun trào trong lòng.
Ác Ác, em chỉ có thể là của một mình Sở Tịch ta!
Dove đột nhiên cứng đờ, cả người run lập cập, rụt lại phía sau chị Gigi của mình, không còn dám phát ra bất kỳ động tĩnh nào nữa, thò đầu ra từ sau lung Gigi, cẩn thận mà nhìn về phía Sở Tịch đang nhìn chằm chằm Lô Ác Ác không nói một lời.
Cậu là dị năng giả hệ đặc bịêt, dị năng rất đặc thù, có thể gọi là câu thông, cảm ứng tâm linh hoặc là đọc tâm thuật, bất kể là thực vật, động vật hay là những sinh vật khác, chỉ cần là có sinh mệnh có ý thức tồn tại, cậu đều có thể dùng phương thức câu thông mà giao lưu, cho dù đối phương tận lực chống lại dị năng của cậu, cậu cũng có thể đại khái nhận biết được tâm tình đối phương.
Thuật đọc tâm cũng không nhận được hoan nghênh của người khác, sau khi đạt đến cấp sáu hoàn toàn có thể tự do thu phóng dị năng của mình sau, Dove nếu không có chuyện gì thì cũng không đi rình mò người ta, nhưng xuất phát từ bản năng, chu vi xuất hiện tâm tình chập chờn mãnh liệt, cậu vẫn có thể cảm ứng được, đồng thời cũng chịu ảnh hưởng.
Giờ khắc này, cậu từ trên người tướng quân, cảm nhận được một luồng du͙ƈ vọиɠ độc chiếm đáng sợ. Từ trên người người đàn ông này tản mát ra khí tức, là loại nồng đến mức tận cùng, nóng rực đến mức tận và ngột ngạt tận cùng nhưng lại vô cùng yêu khiến cho Dove dù chỉ cảm ứng được một chút cũng đã không nhịn được mà run rẩy.
"Bị người như vậy yêu, là một hạnh phúc nhưng cũng rất nguy hiểm." Dove cẩn thận nhìn về phía Lô Ác Ác tâm thô không biết gì, ở trong lòng nhỏ giọng tự nói, cậu cũng không dám lên tiếng nhắc nhở Lô Ác Ác, tướng quân cũng là một người bệnh xà tinh so với Oreo Thánh Sư không kém chút nào hết đó!
Ồ, sao mọi người đột nhiên im re hết dợ? Lô Ác Ác nhìn xung quanh một vòng, kỳ quái nhìn thấy bộ dáng những người khác đều câm như hến, không nghĩ ra chuyện gì đang xảy ra, cũng là lười suy nghĩ, vỗ một cái vào cánh tay Sở Tịch đang siết chặt tay mình, đắc ý mà nói: "Sở Tịch, người này đúng là bảo bối, chúng ta nhận y làm đàn em, về sau anh tu luyện muốn dùng đan dược sẽ được để dành đó nha!"
"... Ác Ác."
HẾT CHƯƠNG .
Mỡ: chào quý vị, thú thật lần trước sửa máy tính chưa xử lý cái keyboard, nên nó lại dở chứng nên ra chương hơi lâu. Thông cảm.