“Vậy vì sao cô không đợi ta đến mới ra tay?” Cô rõ ràng biết chỉ cần qua giờ cơm, hắn sẽ ngay lập tức đến tìm cô, thế nhưng tình nguyện đặt mình vào nguy hiểm cũng không đợi hắn tới.
“……” Diêu Tư sững sốt, cô thật sự... Không có nghĩ tới khả năng này, hoặc là nói cô trực tiếp xem nhẹ cái lựa chọn này.
Ánh mắt Mộ Huyền trầm xuống, hiện lên một tia thất vọng vô cùng, than một tiếng, sờ sờ đầu cô, “Tư Tư, ta là Người dẫn đường của cô. Cho dù cô muốn đem mỗi một người trong tinh tế này đẩy ngã, ta cũng sẽ giúp cô. Cô có thể... Ỷ lại ta nhiều hơn.”
Dáy lòng Diêu Tư không rõ vì sao lại hơi nhói lên, thuận thế liền dúi đầu vào trong lòng ngực hắn, giọng nói có chút nghèn nghẹn, có chút không giống chính cô, “Lão ba.”
“Mộ Huyền!”
“Mộ Huyền... Thực xin lỗi, tôi đã quen.” Cô đã quen, thói quen sinh hoạt một mình, quen tự mình làm chủ, quen chuyện gì cũng tự mình chống đỡ, quen bên cạnh không có bất cứ người thân nào.
Chính là... Đột nhiên có người nói là phụ thân của cô! Đột nhiên có một người chờ cô về nhà ăn cơm! Đột nhiên có người nói rằng cô có thể ỷ lại.
Cô chỉ là... Có chút không quen!
“Tôi sẽ sửa! Nhất định!”
“.... Ừm.”
____________________
Sự kiện nghiên cứu nhằm vào Huyết tộc lần này, đã chọc giận toàn bộ Huyết tộc. Tất cả những Huyết tộc được cứu về, đều bị Viện Trưởng lão tập trung lại lần lượt tiến hành thêm một bước kiểm tra, xem có để lại di chứng nào đó.
Vì để ngừa năng lực của mình xảy ra vấn đề, hơn nữa cô chỉ vừa thức tỉnh lực lượng huyết mạch, Diêu Tư sợ những người đó sẽ nhớ lại những hình ảnh khủng bố đó. Vì vậy kéo theo Mộ Huyền bồi thêm một lần tinh thần lực, tiêu trừ khả năng nhớ lại của bọn họ.
Đến nỗi ba người Lạc Anh bọn họ, ngoại trừ cháu trai lớn dưỡng thương hai ngày mới khỏi, thì Bách Nhất hoàn toàn nguyên vẹn trở về, Lạc Anh cũng ở trêи đường trở về mà hồi phục hoàn toàn.
Cô thì càng không có việc gì, trừ bỏ quần áo bị rách mấy lổ thì không hề hấn gì. Nhưng cũng vì mấy cái lổ này mà Mộ Huyền bất mãn nhìn chằm chằm cô nửa ngày, hơn nữa ra lệnh cưỡng chế cô ở nhà tĩnh dưỡng.
Cô liền cứ như vậy bị cấm đoán, mỗi ngày ở nhà hết ăn lại ngủ, sống cuộc sống ăn ngủ như heo. Cố tình là vì an ủi trái tim pha lê bị tổn thương của lão ba, cô thật không dám lén chuồn ra ngoài. Giải trí duy nhất chính là Diêu Tiềm đúng hạn quấy rầy một chút, hỏi một chút tình huống linh tinh.
Sau việc này, Hội Trưởng lão thật đúng là rất bận.
Dầu tiên là cái căn cứ tiểu hành tinh kia, bị Huyết tộc lục soát từng tất đất. Phát hiện cái viện nghiên cứu này, tiến hành thực nghiệm trêи cơ thể người không chỉ giới hạn trong Huyết tộc, mà cơ hồ mỗi một chủng tộc người đều bị bọn họ gây tai họa. Chỉ là còn sống sót chỉ có Huyết tộc mà thôi.
Hồng Tinh trực tiếp đem việc này thông báo cho các chủng tộc, Chỉ là che giấu chuyện nghiên cứu kia nhằm vào sự sống vĩnh hằng của bọn họ. Trong lúc nhất thời khiến cho toàn bộ tinh tế ồ lên! Vĩnh Nhạc, cái tên này trở thành điều xúi quẩy của các hành tinh lớn nhỏ.
Mà chế độ bên trong Hồng Tinh cũng diễn ra một hồi biến động lớn.
Trực tiếp sửa lại thái độ nuôi thả lúc trước, quy định phàm là Huyết tộc lựa chọn ngủ say, cần phải lập tức thông báo đến Hồng Tinh. Hơn nữa tất cả tộc nhân bên ngoài, cách mỗi mười năm cần phải về Hồng Tinh đánh dấu một lần. ( ý là điểm danh. )
Hồng Tinh vừa đưa người đi truy tung ở căn cứ kia để mang về tin tức hữu dụng, vừa lập tức tiến hành tổng điều tra dân cư quy mô lớn lần đầu tiên của Huyết tộc, một lần điều tra này vậy mà tra ra được không ít dân cư mất tích. Nhưng rốt cuộc là do ngủ say, hay là giống như Lữ biến thái nói, đã bị tổ chức Vĩnh Nhạc bắt, thì Hội Trưởng lão vẫn còn đang xác minh.
Hết chương .