"Không tiếc bất cứ giá nào điều tra rõ vũ khí hạt nhân năng lượng cao của đối phương."
Chu Cẩn đang công thành lui thân nghe một câu như thế không khỏi liếc mắt nhìn lại một cái. Một tấm chân tình của Heath tiểu thư chỉ sợ là lãng phí rồi.
Bất quá cũng không mắc mớ gì đến cậu, Chu Cẩn đi tới trước mặt Jonash: "Jonash tiên sinh, bây giờ chúng ta đi đâu?"
Jonash nửa ngày vẫn không tìm được giọng nói của mình. Hắn không ngờ tới thứ gọi là "chuyện quan trọng" của Chu Cẩn kia lại chính là trước mặt tất cả mọi người tập kích trung đoàn trưởng quân đoàn số hai. Tình cảnh đối phương vung lên hòm thuốc kia phảng phất vẫn còn vương vấn trong đầu, dáng dấp kia nói thế nào cũng không giống như người có phong độ nhẹ nhàng trước mắt này.
"Kia, cái kia..."
"Trung sĩ, dẫn y về nghỉ ngơi đi." Hai người đồng thời nhìn về phía sau, là Vạn Nghiệp Vi sau khi đã bố trí xong cục diện. Hắn đang đứng trước đài chỉ huy, cũng quay đầu nhìn bọn họ.
Biểu tình của Vạn Nghiệp Vi thoạt nhìn so với thời điểm vừa rồi hòa hoãn không ít, bất quá so với đường nét bộ dáng ban đầu ở hội Cầu Hỉ Thước thì vẫn lạnh lẽo và cứng rắn hơn rất nhiều.
Nghi vấn của Chu Cẩn quá rõ ràng. Vạn Nghiệp Vi vốn muốn nói xong liền sẽ quay mặt về phía màn hình chỉ huy cư nhiên ngừng động tác: "Không ai gặp nguy hiểm cả, về phòng đi."
Sau đó Vạn Nghiệp Vi liền nghiêng đầu.
Jonash cuối cùng cũng hoàn hồn từ hoảng hốt, làm nghi lễ quân đội với bóng lưng thẳng tắp đến mức căng ra của Vạn Nghiệp Vi rồi nói với Chu Cẩn: "Đi thôi, tôi đưa em về phòng."
Hắn mang Chu Cẩn một đường đến trước gian phòng, thay Chu Cẩn mở cửa, nhưng cũng không tránh ra. Do dự một chút, hắn vẫn nói: "Chuyện của Marksis trung đoàn trưởng..."
Chu Cẩn ngẩng đầu nhìn về phía Jonash, đôi mắt tinh khiết tràn đầy nghi hoặc: "Marksis trung đoàn trưởng làm sao vậy?" Cậu bỗng nhiên tỉnh ngộ trước vẻ mặt xoắn xuýt của Jonash, "Trong dự luật bảo vệ Omega, chương : dưới điều khoản miễn tội, thời điểm Omega gặp phải nguy hiểm mà kích động ngộ thương Alpha, chỉ cần không tạo thành tổn thương nghiêm trọng đến tính mạng, có thể miễn tội."
Chu Cẩn nở nụ cười với Jonash: "Nếu Marksis trung đoàn trưởng cảm thấy chảy máu mũi cũng được xem là một tổn thương nghiêm trọng, tôi ngược lại cũng sẽ chẳng để ý đâu."
Chu Cẩn lúc bấy giờ có chút khác lạ so với bộ dáng thận trọng thông thường, giờ khắc này cậu lại mang theo một dáng dấp giảo hoạt thoạt nhìn phi thường đáng yêu. Jonash cười rộ lên: "Tôi cảm thấy, Chu Cẩn em so với lúc trước lại càng hấp dẫn tôi hơn rồi."
Chu Cẩn: "A?"
"Mặc dù đã từng bị cự tuyệt, bất quá tôi sẽ không dễ dàng từ bỏ."
Chu Cẩn: "..."
Cậu yên lặng đi về phòng, cảm thấy vị Alpha này thực sự có một bộ não rất kỳ quặc.
Chu Cẩn tựa lên đầu giường, mơ mơ màng màng híp mắt một hồi. Một lát sau cậu nghe được tiếng gõ cửa, lại là Càn Nguyên. Thời điểm Càn Nguyên nhìn thấy Chu Cẩn thì rõ ràng thở phào nhẹ nhõm: "Tôi còn tưởng là nguy rồi. May là gặp phải Vạn đội trưởng."
Chu Cẩn kêu người nọ vào gian phòng: "Trận chiến thế nào rồi?"
Càn Nguyên mang đến dịch dinh dưỡng, đặt ở trên bàn củaChu Cẩn, nói rằng: "Đã tiêu diệt Tinh Đạo."
Chu Cẩn nhíu mày: "Lilith kia đâu?"
"Heath tiểu thư? Nàng và bạn của nàng đã được cứu ra. Tôi mới vừa đi kiểm tra, ngoại trừ có chút kinh hãi thì cũng không có gì đáng lo." Càn Nguyên nói, lông mày nhíu lại.
Chu Cẩn không rõ hỏi: "Ừm, có vấn đề gì sao?"
Càn Nguyên do dự một chút: "Heath tiểu thư biết được Vạn đội trưởng đang ở trên chiếm hạm, vẫn luôn yêu cầu gặp được Vạn đội trưởng."
Chu Cẩn ồ một tiếng nhưng vẫn không hé răng. Trước khi đi, Vạn đội trưởng hạ tử lệnh bằng mọi giá cũng phải tìm hiểu được pháo proton năng lượng cao, nửa câu cũng không đề cập đến Lilith, lời nói này vẫn văng vẳng bên tai cậu. Chu Cẩn nghĩ bằng ngón chân cũng có thể đoán được tình huống là như thế nào.
Nói đến đại bác proton năng lượng cao, Chu Cẩn lừa gạt hỏi Càn Nguyên: "Trước khi trở về phòng, tôi nghe thấy đối phương nói về pháo proton năng lượng cao. Làm sao mà hiện tại vũ khí của Tinh Đạo lại cao cấp đến như vậy?"
Pháo proton năng lượng cao vẫn là nghiên cứu phát minh nan giải của liên bang cùng đế quốc. Sức ép năng lượng và kỹ thuật lắp ráp, làm sao để kích phát năng lượng hạt nhân, làm sao để bảo đảm an toàn, đều là nan giải. Mấy quân nhân trong nhà tình cờ nhả ra đôi lời. Có thể nói, đế quốc và liên bang, vô luận ai là người đầu tiên nghiên cứu ra vũ khí hạt nhân năng lượng cao có thể chuyên chở sử dụng liền chính là người tiên phong ở khoản vũ khí nóng, đủ để tiếu ngạo cả vũ trụ.
Nhưng hôm nay, vũ khí hạt nhân năng lượng cao lại bị phát hiện trên một chiếm hạm của Tinh Đạo.
Thật sự là phi thường trào phúng... đồng thời, thực sự quá nguy hiểm rồi.
Tinh Đạo sẽ không có được người đủ tài năng để nghiên cứu ra vũ khí mũi nhọn cao cấp như thế. Vậy đến tột cùng là ai nghiên cứu chế tạo ra, xuất phát từ mục đích gì, đem đồ vật nguy hiểm như vậy đưa cho Tinh Đạo?
Đáng sợ hơn chính là, ngoài liên bang và đế quốc còn có một tổ chức độc lập với tài lực không thể khinh thường như vậy. Chuyện này nếu bị tung ra, e rằng cả liên bang và đế quốc, ai cũng đều không thể có được một giấc ngủ yên bình.
Càn Nguyên hiển nhiên cũng hiểu rõ tính nghiêm trọng của chuyện này, hắn lắc đầu: "Tôi không biết, chỉ là sau khi trận chiến kết thúc, Vạn đội trưởng luôn mở hội nghị, tôi nghĩ họ đang thảo luận về chuyện này."
Hắn nhún vai một cái: "Chuyện này vẫn để cho nhóm Alpha lo lắng đi." Hắn vỗ vỗ vai Chu Cẩn, ra hiệu cậu uống dịch dinh dưỡng, "Hiện tại nhiệm vụ quan trọng nhất chính là mang các cậu trở về."
Chu Cẩn rất nghe lời đem đồ vật uống xuống hết. Càn Nguyên thỏa mãn gật đầu: "Tôi mang vài quyển sách đến cho ngài, thời điểm cảm thấy tẻ nhạt có thể đọc chơi. Nơi này dù sao cũng là chiếm hạm, không thể tùy ý chạy loạn. Chúng ta không bao lâu nữa liền có thể về tới chủ tinh."
Càn Nguyên thông qua máy truyền tin mở mạng nội bộ lên, đưa sách cho Chu Cẩn: "Tôi còn phải đi chăm sóc Lilith bọn họ, cậu nghỉ ngơi trước đi. Có việc liền thông qua mạng nội bộ tìm tôi." Hắn thở dài, "Nếu Lilith..." Lời nói chỉ được phân nửa, tựa hồ ý thức được không thích hợp, Càn Nguyên vẫn là nuốt ngược nửa câu sau vào trong họng.
Chu Cẩn đưa Càn Nguyên rời đi, trước một bước thay hắn mở cửa. Càn Nguyên lần đầu gặp phải được một Omega biết điều như vậy, quả thực muốn thụ sủng nhược kinh. Chu Cẩn vỗ vỗ hắn: "Khổ cực cho anh rồi."
"Sau này, Alpha của Chu Cẩn nhất định sẽ rất hạnh phúc."
Chu Cẩn thật ngại ngùng cúi đầu. Nhưng chờ Càn Nguyên rời đi, nét ngại ngùng trên mặt cậu lập tức biến mất không thấy bóng dáng. Cậu lần thứ hai xác nhận trong gian phòng cũng không có máy giám sát liền ngồi xuống, lưng dựa lên cửa, mở máy truyền tin lên.
Một vết đen được cậu tiện tay dán vào khuỷu tay của Càn Nguyên khi nãy ngay lập tức rơi xuống mặt đất, sau khi dựa vào góc tường, màu sắc liền chậm rãi từ nhạt rồi trở nên trong suốt, cùng bối cảnh đằng sau hồn nhiên biến thành một hể. Sau đó nó chậm rãi mọc ra bốn chân, lặng lẽ không một tiếng động di chuyển dọc theo góc tường.
Chu Cẩn cẩn thận điều khiển máy dò loại nhỏ, cậu đối với cấu tạo của chiếm hạm chỉ có một loại khái niệm đại khái, không giống như chiếm hạm của Tinh Đạo, cơ hồ không có bất kỳ máy quay nào nằm ở góc chết cả. Cậu nhất định phải rất cẩn thận mới không bị phát hiện.
"Mày đã thành công vài lần, lần này tuyệt đối đừng bị phát hiện." Chu Cẩn tự lẩm bẩm, rốt cuộc sau khi đi dạo hơn nửa vòng liền phát hiện ra giá để vũ khí. Máy dò chậm rãi chuyển đổi thành màu đen như gian phòng. Chu Cẩn luẩn quẩn một vòng, cậu cơ hồ đều biết mọi loại vũ khí trên giá, cũng không có phát hiện được vũ khí giống như pháo proton năng lượng cao.
Chu Cẩn suy nghĩ một chút, nhớ lại bên cạnh giá để vũ khí còn có một phòng sửa chữa, cậu liền điều khiển máy dò chạy đến đó. Nhưng cửa đã bị đóng chặt, cửa chiếm hạm lại không có một khe hở, Chu Cẩn không thể làm gì khác hơn là để máy dò ở cạnh cửa, lặng lặng chờ thời cơ. Cũng may không chờ bao lâu, một trung sĩ vội vàng chạy đến, quét vân tay mở cửa ra. Máy dò nhanh chóng chạy vào cùng. Quả nhiên, Vạn Nghiệp Vi và vài vị tướng cao cấp đều ở đây, ở giữa phòng chính là một vật thể to lớn hình chữ nhật.
Chu Cẩn trong lòng hơi động, pháo proton năng lượng cao? Thể tích của máy dò có hạn, ống kính được mang theo cũng không quá lớn. Chu Cẩn do dự một chút, thoáng chạy về phía trước vài bước.
Liền nghe thấy trung sĩ kia nói rằng: Báo cáo, đội trưởng, Heath tiểu thư nói, hi vọng ngài đi thăm nàng."
Mấy vị tướng cao cấp ở đây bao gồm Chu Cẩn đều không nhịn được, dồn dập lộ ra một nụ cười ái muội.
Chu Cẩn cẩn thận từng li từng tí một hồi, xác định máy dò đã biến sắc xong xuôi liền tiến lên phía trước vài bước, lúc này nghe thấy Vạn Nghiệp Vi lạnh lẽo và cứng rắn nói: "Nói lại với Heath tiểu thư, tôi đang chấp hành công vụ, không có thời gian."
Chu Cẩn lắc đầu một cái, rốt cuộc chậm rãi dời đến trước vật thể kia. Kỹ sư máy móc đã kết nối vật thể hình chữ nhật kia với máy quét hình. Máy quét hình nhanh chóng thực hiện nhiệm vụ của mình, bên cạnh là quang não, hiện lên một lượng lớn dữ liệu.
Chu Cẩn chậm rãi thao tác máy, nhanh chóng ghi lại dữ liệu. Sau một khoảng thời gian dài, rốt cuộc cũng quét xong dữ liệu.
Chu Cẩn nhìn xuống, hoàn hảo, cũng không sai sót bao nhiêu.
Chỉ nghe Vạn Nghiệp Vi nói: "Cần bao lâu mới có thể phân tích ra?"
Dữ liệu sư nhìn một chút: "Lượng dữ liệu rất lớn. Nếu muốn nhanh chóng biết được, tôi nhất định phải có một tổ dữ liệu nguyên bản để làm so sánh ngay tức thì."
Mấy vị tướng lĩnh liếc mắt nhìn nhau một cái, một tên trong đó nói rằng: "Dữ liệu nguyên thủy?"
Ý trong lời nói đã rất rõ ràng, nếu có được dữ liệu nguyên thủy, sớm đã có pháo proton, làm sao để nhóm Tinh Đạo này đoạt trước được cơ chứ.
"Có lẽ ngài có thể gửi đến viện nghiên cứu quân bộ và so sánh với mô hình ở nơi đó."
Chu Cẩn trong lòng than thở, thông minh.
Quả nhiên, dữ liệu sư nói rằng: "Đúng, tuy rằng thành phẩm của chúng ta vẫn chưa hoàn chỉnh, thế nhưng phương hướng nghiên cứu tuyệt đối sẽ không có lỗi sai. Sau khi so sánh với dữ liệu của nơi đó, có lẽ chúng ta có thể biết được đây có phải là thành phẩm vũ khí hạt nhân năng lượng cao hay không."
Nếu có được phương pháp, chuyện như vậy đương nhiên sẽ không có người phản đối. Vạn Nghiệp Vi lập tức đánh nhịp: "Thông báo hạm đội, trên đường trở về chủ tinh, trước tiên đi đến Thiên Lang tinh. Chúng ta tiếp tế một chút ở nơi đó đi."
Thiên Lang tinh, trung tâm quân bộ của toàn bộ liên bang, một nhánh viện nghiên cứu quân bộ cũng nằm ở nơi này. Chu Cẩn không một tiếng động nhíu mày, để máy dò leo lên giày của một tên tướng lĩnh. May là giày và màu đất gần giống nhau, cũng không ai phát hiện có một vết đen nhỏ bằng móng tay như thế.
Không lâu sau, Chu Cẩn quả nhiên thu được một thông báo, hạm đội sẽ chỉ dừng chân tại Thiên Lang tinh trong giây lát mà thôi. Ngược lại một Omega thuận tiện bị mang theo cũng không có khả năng cự tuyệt. Chu Cẩn không đáng kể gật đầu, biểu thị bản thân đã biết.
Một lát sau, Càn Nguyên đi rồi quay lại, thương lượng với Chu Cẩn: "Chu Cẩn, có thể mời cậu bồi Heath tiểu thư một hồi hay không?"
"Anh nói Lilith?" Chu Cẩn kỳ quái hỏi, "Tại sao muốn tôi bồi cô ta?"
Càn Nguyên lộ ra nụ cười khổ sở: "Nàng vẫn muốn thấy Vạn đội trưởng, bất quá..." Hắn nhún vai một cái, "Vừa nãy Vạn đội trưởng đã nói, nếu nàng cảm thấy cô quạnh, không bằng để các cậu cùng tụ lại một chỗ với nhau, có lẽ sẽ tương đối tốt hơn một chút."
Chu Cẩn: "..." Làm sao vậy, vì sao lại ủy thác vào tôi rồi?
Cậu và Càn Nguyên mắt to trừng mắt nhỏ, rốt cuộc vẫn là thỏa hiệp: "Được thôi, bất quá đầu tiên tôi phải nói rõ, quan hệ của tôi và Lilith kỳ thật cũng không ra gì. Cho nên nếu cô ta muốn nói gì, tôi cũng không thể ngăn cản đâu."
Cậu thấy vẻ mặt mừng rỡ của Càn Nguyên từ từ nhạt đi, sau đó lại tiếp tục bổ sung: "Thậm chí, còn có khả năng tạo thành hiệu quả phản ngược."
Điểm cao hứng trên mặt Càn Nguyên triệt để mất tiêu: "Đã có hiệu quả phản ngược. Trên thực tế, nguyên văn của Vạn đội trưởng chính là để cho nàng kiến học Chu Cẩn một chút, yên tĩnh xuống một chút là được."
Chu Cẩn: "..." Quá nhiều cừu hận, hi vọng ngài độc thân cả đời.